"Nên nói các ngươi là may mắn, hay là xui xẻo đây?"
Khi những đoá kiếp vân màu vàng nở rộ trên không trung, ở cách xa nơi đám người Hoa Dương Tông đang ở, Bạch Khê chân nhân của Tiên Kha Tông vốn đang bay giữa không trung bỗng dừng lại, thở dài một tiếng.
Phía sau lão có hơn mười thiếu niên nam đồng nữ hài xinh đẹp được một vật giống như ngọn cỏ màu trắng uốn cong va thành một đống khi lão dừng lại đột ngột.
Lão già này thì đúng thật sự chỉ đi ngang qua, những nam đồng nữ hài này đều là mầm tiên mà Tiên Kha Tông tốn rất nhiều tâm huyết bồi dưỡng, muốn đưa về tông môn.
Những mầm tiên này tựa như quả mướp hương treo trên dàn dây leo, sắc mặt đều đã vàng vọt như nến, đứa nào đứa nấy run lẩy bẩy, duy chỉ có một nam đồng thì ngược lại vẫn bình tĩnh như thường, ánh mắt còn vô cùng linh hoạt.
Nó nhìn đóa kiếp vân màu vàng óng ánh giống như linh chi, nhỏ giọng hỏi: "Chân nhân, chẳng lẽ thứ đó chính là Kim Đan kiếp vân trong truyền thuyết?"
Sự trấn định và kiến thức của nam đồng nhận được ánh mắt khen ngợi từ Bạch Khê chân nhân: "Là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi, các con đã gặp cơ duyên như thế, vậy ta sẽ dạy cho các ngươi tiết học nhập môn đầu tiên ở ngay đây!"
"Ta lại hỏi ngươi, tu chân là gì?"
Bạch Khê chân nhân chỉ ngón tay về phía nam đồng đã đặt câu hỏi.
Nam đồng nói: "Cầu được chân ngã, bỏ giả giữ thực."
"Cứt chó."
Bạch Khê chân nhân cười ha ha một tiếng, ánh mắt lại cực kỳ lạnh lẽo quét qua tất cả những mầm tiên này: "Các ngươi ghi nhớ, tu chân chính là nghịch thiên, cướp đoạt khí vận, mạnh được yếu thua!"
Cả đám mầm tiên câm như hến, nhưng bọn chúng được lựa chọn thì đương nhiên hiểu rõ quy tắc, lúc này đều âm thầm ghi nhớ mười hai chân ngôn này.
"Thiên kiếp thủy chung đều là nhân họa. Nhỏ như kiến hôi, to như Tinh Thú, sinh mệnh sinh sôi trong thiên địa đều đang hấp thụ thiên địa tinh hoa, phàm nhân và chim thú bình thường đều không sống quá trăm năm, sau khi chết đều quay về tự nhiên, không phá vỡ cân bằng. Nhưng tu chân giả thì khác, càng trường sinh bất tử thì càng hấp thu nhiều, một phương thiên địa không giữ được thăng bằng, thì đương nhiên sẽ giáng xuống đại kiếp sát sinh lên tu chân giả đó, mà dù là thiên kiếp tầm thường giáng xuống toàn bộ Tu Chân Giới, chính là đại kiếp vô lượng ảnh hưởng toàn bộ sinh linh trong thiên địa!"
Sắc mặt của Bạch Khê chân nhân vẫn lạnh như băng sơn, ánh mắt lại nóng rực hơn cả núi lửa: "Các ngươi rất may mắn, các ngươi trở thành đệ tử nhập môn của Tiên Kha Tông, các ngươi trở thành tu chân giả, chúng sinh các châu so với các ngươi chỉ là một đám phù du sớm nở tối tàn, nhưng các ngươi cũng bất hạnh, mới vừa vào Tiên môn đã trực tiếp chứng kiến một vị đại tu sĩ Kim Đan đỉnh phong độ kiếp."
Đám mầm tiên dù vừa mới nhập môn, nhưng cũng hiểu đại khái về cảnh giới tu chân và lịch sử của Tu Chân Giới, lúc này trên bầu trời kiếp vân không ngừng tích tụ, uy áp khủng bố không ngừng chấn động, để những mầm tiên này hoảng sợ cực độ, nhưng nam đồng vẫn có thể giữ bình tĩnh, tiếp tục đặt câu hỏi: "Chân nhân, người sợ chúng con tận mắt nhìn thấy cảnh đại tu sĩ Kim Đan độ kiếp thất bại, tâm lý của chúng con sẽ lưu lại ám ảnh?"
"Không sai."
Bạch Khê chân nhân nhìn nam đồng, ánh mắt đều nhu hòa rất nhiều: "Người khôn tự biết chính mình, từ Tam Thánh cùng tồn tại, tiên môn chính thống các châu đều quy làm môn hạ của Tam Thánh, làm theo quy định của Tam Thánh Đạo, bồi dưỡng mầm tiên cũng đều ở trong khu vực địa giới của mỗi tông môn, chuyện các tông môn xảy ra tranh chấp đánh nhau vì một mầm tiên có tư chất cực tốt đã không còn nữa, hơn nữa sau khi các tông môn xác định địa giới cũng vui vẻ trường kỳ tập trung bồi dưỡng tư chất mầm tiên tốt hơn. Nhưng dù là những mầm tiên được lựa chọn tỉ mỉ như các ngươi, thì trong 100 người tối đa cũng chỉ có mười mấy người có thể tu luyện tới Trúc Cơ Kỳ, 100 Trúc Cơ Kỳ cũng chỉ tối đa có b4-5 người có thể đạt đến Kim Đan. Các ngươi vừa mới bước vào tiên đồ, hình ảnh đại tu sĩ Kim Đan độ kiếp thất bại có lẽ ban đầu sẽ chưa ảnh hưởng lớn với các ngươi, nhưng thời gian tu hành càng dài càng phát hiện tiên đồ khó khăn, hình ảnh nhìn thấy hôm nay chỉ sợ cũng sẽ trở thành ma chướng không ngừng tích tụ trong lòng các ngươi. Bất quá cơ duyên và nguy cơ cùng tồn tại, thiên kiếp của Kim Đan đại tu sĩ không chừng có thể mang đến cho các ngươi chút cơ duyên."
"Đệ tử xin ghi nhớ trong lòng." Tên nam đồng cung kính nói, so với những mầm tiên còn lại vẫn còn run rẩy kia, bộ dáng này quả thực tiên phong đạo vận nhanh nhẹn xuất trần.
Nhưng lúc này sắc mặt của Bạch Khê chân nhân lại kịch biến, vút một tiếng, lão cùng đám mầm tiên chen chúc phía sau trong nháy mắt thì biến thành một đạo về sau bay vụt lưu quang.
"Làm sao lại là loại lôi kiếp này!"
"Lui! Mau lui!"
Cùng lúc đó, khắp bốn phía từ trên trời cùng dưới mặt đất đều vang lên từng trận tiếng kêu quái dị khó nghe.
Thiên kiếp lặng yên thai nghén rất lâu đột ngột giáng xuống.
Kiếp vân dày đặc như vảy cá trên bầu trời trong phút chốc đột nhiên hạ thấp xuống khoảng cách mấy trăm trượng, giáng xuống ngàn vạn đạo lôi quang.
Những lôi quang này đều chỉ có to bằng ngón cái, màu sắc lại là màu ngà sữa kỳ lạ, quang mang cũng không chói mắt, nhưng vừa rơi xuống đến trên bầu trời trong nháy mắt lại nổ thành từng trận không khí lạnh khủng bố, từng tầng từng tầng băng như lưu ly đột ngột hình thành trên không trung, tựa như một tòa băng sơn bỗng nhiên bị cắt thành vô số lát mỏng, sau đó chồng chất trong vùng trời này.
Phốc phốc phốc...
Những lôi quang này rơi xuống đất nhưng lại quỷ dị không gây ra bất kỳ tiếng sấm nào, mỗi nơi lôi quang giáng xuống đều là một đoàn băng vụ lượn lờ, sau đó nhanh chóng chất thành một đống tinh thể băng tuyết trắng như tuyết.
Lúc những lôi quang này bao phủ cả phương viên địa giới hơn mười dặm, nhưng lúc giáng xuống lại cực kỳ chính xác hướng về một ngọn núi.
Ngọn núi xanh rì tươi tốt trong nháy mắt biến thành một tòa núi tuyết màu trắng, hàn khí khủng bố bao phủ ngọn núi này với tốc độ kinh người, cây cỏ trên đỉnh núi nhanh chóng khô héo.
"Băng Phách Thiên Lôi?"
Bạch Khê chân nhân giống như gặp quỷ nhìn ngọn núi kia kia biến thành núi tuyết, hai con ngươi gần như trợn ngược.
"Lui! Mau lui!"
Tiếng gió rít gào không ngừng vang lên.
Tất cả tu sĩ và Bạch Khê chân nhân hò hét lui về phía sau đều có chung một ý nghĩ, sống lâu vậy giờ mới lần đầu nhìn thấy.
Thiên Đạo pháp tắc là tồn tại vĩnh hằng bất biến.
Thiên kiếp tương ứng với mỗi cấp bậc lớn trong Tu Chân Giới cũng cố định.
Thiên kiếp tương ứng Kim Đan Kỳ tấn thăng Nguyên Anh là Thất Trọng Lôi Kiếp.
Trong số Thất Trọng Lôi Kiếp, trình tự xuất hiện của thiên đạo kiếp lôi cũng cố định.
Đầu tiên là lôi kiếp có uy lực yếu nhất, theo Độ Kiếp tu sĩ không ngừng ngạnh kháng Thiên Lôi, Thiên Đạo pháp tắc cũng sẽ bị nổi giận giáng xuống lôi kiếp càng cường đại.
Dựa theo kinh nghiệm trong Tu Chân Giới, thì chí ít bốn trọng lôi kiếp đầu tiên trong Thất Trọng Lôi Kiếp đều là lôi kiếp bình thường, tứ trọng lôi kiếp này trình tự giáng xuống thường là Hỏa Vân Lôi Kiếp mở màn, đầu tiên là không ngừng rơi xuống một chút Lôi Cương Hỏa Vân, tiếp đấy là Thần Tiêu Lôi Kiếp, sau đó là Thanh Tiêu Lôi Kiếp, Bích Tiêu Lôi Kiếp, đến lúc đạo thứ năm Đan Tiêu Lôi Kiếp giáng xuống, Thiên Đạo pháp tắc mới sẽ dựa vào Kim Đan đan khí của Kim Đan tu sĩ mà định ra dị chủng lôi kiếp đặc biệt.
Nhưng Băng Phách Thiên Lôi chính là một trong những loại dị chủng lôi kiếp.
Thất Trọng Lôi Kiếp vừa xuất hiện, bèn trực tiếp lược bỏ tứ trọng lôi kiếp trước đó, khiến cho những tu sĩ ở nơi này cảm thấy khó tin.
Huống chi Băng Phách Thiên Lôi cũng là một thứ khó nhằn trong số dị chủng lôi kiếp.
Đây là cái quỷ gì!
Bất luận kinh nghiệm gì đều đến từ giáo huấn đẫm máu.
Trong lịch sử tu chân, tu sĩ vì vây xem thiên kiếp mà bị dị chủng lôi kiếp đánh chúng dẫn đến chết đoán cũng chả hiếm, khó trách những tu sĩ này đều hốt hoảng chạy trốn.
"Cái này còn thiên lý hay không?"
Ở trung tâm lôi kiếp, trong ngọn núi hoang kia bị cực hàn trấn áp, một lão đạo suýt chút nữa hộc máu.
Lão chính là nhân vật chính trong trận thiên kiếp này, Hoa Dương Tông - Thông Huệ lão tổ.
Không ai có thể cảm thấy khó tin hơn lão vào lúc này, cũng không ai có thể đau buồn và tức giận hơn lão.
Thiên Đạo pháp tắc là lãnh khốc vô tình, thiên kiếp tồn tại chính là muốn xóa bỏ tồn tại nghịch thiên cải mệnh, nhưng Thiên Đạo pháp tắc cũng rất công bằng, bởi vì nó đối xử chúng sinh bình đẳng, bất xuất thân, bất luận tu sĩ ở tông môn nào cũng sẽ không nhận đối đãi đặc biệt.
Nhưng Thiên Đạo pháp tắc công bằng sao lại tàn nhẫn với lão đến như vậy?
Có nhân tất có quả.
Thiên kiếp dị biến vốn cũng đã có nguyên nhân định trước.
Chỉ có những đỉnh cấp thiên tài, tuyệt thế cường giả dị biệt kết xuất Kim Đan khác hẳn Kim Đan tầm thường, thậm chí ở Kim Đan Kỳ đã có bản lĩnh siêu việt Kim Đan Kỳ, có thể biến thái chống lại tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, mới có thể gặp phải sự trả thù tàn nhẫn của Thiên Đạo pháp tắc.
Nhưng mình là ai?
Tuy trong Tu Chân Giới không hiếm kẻ giả heo ăn thịt hổ, nhưng Thông Huệ lão tổ hiểu rõ bản thân mình nhất, cho dù là tại Tiểu Ngọc Châu, lão tuyệt đối cũng là tu sĩ Kim Đan Kỳ tầm thường nhất.
Sau khi lão ngưng kết Kim Đan, thời gian tu đến Kim Đan đỉnh phong nhiều gấp đôi so với những thiên tài trong Tiểu Ngọc Châu.
Bản thân lão cũng không có linh căn gì đặc biệt, ngưng kết Kim Đan cũng là loại bình thường, người giống như lão sao có thể gặp phải thiên kiếp dị chủng.
Chẳng lẽ mình tu quá chậm, quá mức bình thường, mãi đến khi thọ nguyên sắp hết mới buộc phải độ kiếp, Thiên Đạo pháp tắc cũng ngứa mắt?
Oan uổng quá.