Mục lục
Độ Kiếp Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Có thể!"

Nhìn hình ảnh như vậy, nữ tu sĩ đóng giả cây nấm đột nhiên đứng dậy, hét lên.

"Sư tỷ, tỷ hét cái gì thế, làm đệ giật cả mình."

Vương Ly phiền não nhìn nữ tu sĩ, hắn ngoài miệng thì nói thế, nhưng mặt vẫn tỉnh bơ không có chút kinh ngạc.

Lúc này vầng sáng huyết hồng như mặt trời giữa ban trưa đã hung hăng đâm vào kiếp lôi màu xanh đậm, từng cỗ uy áp như thực chất không ngừng rơi xuống từ trên bầu trời, ép tới mức hắn cảm giác như mình bị một bàn tay khổng lồ vô hình đè chặt xuống đất.

"Làm sao có thể?"

Sau khi hắn nhìn thoáng qua nữ tu sĩ, lại ngẩng đầu lên nhìn về nơi mà hai cỗ lực lượng giao phong, xương cổ của hắn kêu lên răng rắc, nhưng ánh mắt vẫn dị thường trấn định.

Chỉ trong thời khắc này, vầng sáng huyết hồng chói lọi như mặt trời ban trưa đã gần như biến mất, nó va chạm với lôi cầu màu xanh đậm, cũng không phát ra âm thanh nào, cả hai thật giống như nuốt chửng lấy nhau rồi đồng loạt tan rã.

"Thật quá liều mạng, cả Đan Huyết pháp môn cũng đem ra dùng, một khi vận dụng loại pháp môn này, cho dù Độ Kiếp thành công cũng tổn hao nhiều đạo cơ, Nguyên Anh cũng sẽ bị tổn thương rất lớn, hơn nữa xem ra một kích này của lão cũng không thể hóa giải kiếp lôi này."

Hắn cảm thấy Thông Huệ lão tổ có khí thế nghịch thiên, nhưng tung một kích thế này không được, bản thân bị hao tổn quá lớn, kế tiếp dù còn rất nhiều pháp bảo lợi hại, nhưng đã không còn đủ sức mạnh để phát huy toàn bộ uy lực, vậy thì thà xài hết tất cả pháp bảo, rồi mới dùng thủ đoạn này.

"Đệ tự nghĩ đi." Nữ tu sĩ không chút cảm xúc đáp trả hắn bằng bốn chữ.

Khóe miệng của Vương Ly không khỏi co giật.

Thật sự quá khó giao tiếp.

Nhưng dẫu sao chuyện này đã kéo dài nhiều năm như vậy, hắn cũng quen rồi.

Hắn thật sự rất nghiêm túc bắt đầu nghĩ tại sao sư tỷ lại nói có thể.

"Đúng rồi."

Ánh mắt của hắn sáng lên, ngay lập tức nghĩ đến một khả năng: "Pháp bảo dùng xong sẽ không còn nữa, thế nhưng nếu như lão có linh đan chữa thương cực mạnh, đặc biệt là linh đan có thể có đại bổ Nguyên Anh, thì lão thật sự có thể liều đến cùng, đợi lát nữa nhanh chóng khôi phục, còn có thể liều thêm một lần."

Nữ tu sĩ khẽ gật đầu, đáp: "Ừ."

"Quả thật có thể!" Vương Ly giờ chắc chắn sư tỷ của mình trong khoảng thời gian này bình thường, không phát bệnh, hắn có khá bội phục nhìn về phía Thông Huệ lão tổ: "Nói như vậy, có lẽ lão thật sự vẫn còn chút hy vọng."

Nhưng đúng vào lúc này, vang lên âm thanh răng rắc, Thông Huệ lão tổ nhai nát một khối Tử Sắc Tinh Thạch vẫn luôn kẹp ở dưới lưỡi.

- Oanh!

Trong thân thể của lão giống như là đột nhiên dâng lên một con sóng lớn màu tím, theo linh áp cường đại chấn động, toàn thân lão đều lộ ra vầng sáng màu tím óng ánh, vầng sáng màu tím bao vây khắp thân thể lão, tất cả miệng vết thương lớn nhỏ trên người lão đều nhanh chóng khép lại.

"Dị Nguyên!"

Bạch Khê chân nhân thân rùng mình, không khỏi kinh ngạc kêu lên.

Ngay lúc thanh âm của lão vang lên, trên bầu trời xung quanh cũng vang lên tiếng kinh hô.

"Chân Nhân, Dị Nguyên là cái gì" Nam đồng tên là Lý U Thước ở phía sau Bạch Khê chân nhân lại lên tiếng hỏi.

"Bất luận là vì lý do gì hình thành, tu sĩ không có đủ điều kiện thì dùng thiên địa linh khí tu luyện, lên nữa chính là Linh Sa, Linh Thạch, Linh Nguyên; còn về phần Dị Nguyên, chính là dị chủng Linh Nguyên, dị chủng Linh Nguyên không chỉ ẩn chứa số lượng thiên địa linh khí kinh người so với Linh Nguyên bình thường, hơn nữa mỗi thứ đi kèm với những công hiệu khác nhau.." Bạch Khê chân nhân biết Lý U Thước phải có chút hiểu biết về thiên địa linh khí cùng Linh Sa, đáp trả bằng những lời cực kỳ ngắn gọn: "Các ngươi bình thường đều chỉ nhìn thấy những điển tịch tu hành cực kỳ nông cạn, cùng lắm là những ghi chép về Linh Sa, Linh Thạch, về phần Linh Nguyên, Dị Nguyên bởi vì quá hiếm thấy, cho nên trong những điển tịch không có ghi chép, nhưng nếu ngươi chân chính vào sơn môn, nhìn thấy nhiều điển tịch hơn, tự nhiên sẽ biết được."

"Quả thế, lại có một viên Dị Nguyên như vậy."

Cảm thụ được sóng linh khí cuồn cuộn đập vào mặt, Vương Ly cảm thấy có chút nhức răng.

Bình thường tu sĩ luyện hóa Linh Nguyên đều dùng Chân Nguyên bao bọc chậm rãi luyện hóa, hiện tại Thông Huệ lão tổ trực tiếp nhai nát Dị Nguyên luyện hóa, nghe thật giòn tan.

Thông Huệ lão tổ cũng có chút ê răng.

Nhưng loại pháp môn "Sinh đạm thực linh", đó là thủ đoạn nhanh nhất để hấp thụ linh khí theo pháp môn mà lão biết.

Khi tuổi già sức yếu, đều bạn muốn là cái chết đến thật nhanh.

Loại linh khí Dị Nguyên dâng trào bị gột rửa, không chỉ gột rửa sạch sẽ các tổn thương ẩn cùng dược lực hỗn tạp còn sót lại trong cơ thể từ lần lão cắn dược lúc trước, mà ngay cả kia phù lục màu đen trên thân Nguyên Anh cũng đều vỡ nát thành từng mảnh.

"Đi chết đi!"

Áp lực của Thông Huệ lão tổ nhẹ hẳn, lập tức bừng bừng chiến ý đưa tay lên, lại tế ra một hộp kiếm màu đen, trong khoảnh khắc truyền ra tiếng kiếm minh thê lương, 27 đạo kiếm quang đen nhánh với tốc độ khủng khiếp trong nháy mắt hung hăng đâm vào lôi cầu màu xanh đậm kia.

Oanh! Oanh! Oanh!

27 đạo pháp kiếm lập tức bị liếp lôi chấn nát, nhưng ngay lúc vỡ nát, uy năng pháp kiếm hoàn toàn bùng nổ, lôi cầu màu xanh đậm cũng bị đánh tan thành từng mảnh.

Ô Dương chân nhân vốn đã nín thở, lúc này nhìn thấy hình ảnh như vậy, trên mặt của lão còn chưa kịp hiện lên vẻ vui mừng, chỉ thấy tất cả kiếp lôi trên bầu trời trong nháy mắt bị lôi quang màu xanh đậm dẫn dắt, trong nháy mắt hình thành 4 cỗ lôi quang với kích thước như thùng nước, hung hăng đè xuống.

"A!"

Thông Huệ lão tổ hoàn không kịp phản ứng nữa, 4 cỗ lôi quang đã hung hăng trùng kích Âm Lôi Tán trên đỉnh đầu lão.

Chân nguyên trong cơ thể lão bộc phát điên cuồng, kích phát uy năng của Âm Lôi Tán đến cực hạn, nhưng vẫn cản không nổi, lôi quang vẩn đục trên Âm Lôi Tán trong nháy mắt tiêu tan hơn phân nửa, trên mặt tán(dù) trong nháy mắt xuất hiện tổn hại, hơn mười cỗ kiếp lôi nhỏ vụn sáng lên như rắn trườn loại quật lên trên người của lão.

Pháp y trên người lão không có năng lực chống cự bị quất nát, cơ thể lão lập tức nát bét, từng đạo vết thương đáng sợ, có thể mơ hồ nhìn thấy các cơ quan nội tạng và xương trong cơ thể lão.

"Đi lấy Âm Lôi Tán!" Đúng vào lúc này, trong tai của Vương Ly vang lên thanh âm của sư tỷ hắn.

"Vào lúc này sao?" Vương Ly cau mày.

"Nhanh!" Nữ tu sĩ cực kỳ chắc chắn gật đầu, nghiêm túc nói: "Chậm thì bị đoạt trước mất."

Thời điểm này dù là tu sĩ Kim Đan Kỳ cũng không dám nhảy vào khu vực lôi kiếp bao phủ, càng không cần nói đến tu sĩ Trúc Cơ Kỳ hay Luyện Khí kỳ, nhưng Vương Ly nghe nữ tu sĩ nói như vậy, thì chỉ nói: "Ám hiệu."

Nữ tu nói: "Ta không phục."

"Tốt."

Vương Ly không do dự nữa, đưa tay bóp nát một phù lục màu xanh, trong nháy mắt bị một cơn gió màu xanh bao bọc, bay thẳng đến trung tâm lôi kiếp.

"Chỉ vậy thôi sao?"

Trong trung tâm lôi lên vang lên một tiếng cười điên cuồng.

Trên người Thông Huệ lão tổ lại dâng lên huyết quang ngập trời, trong huyết quang xuất hiện một đạo kiếm quang dị thường cuồng bạo, tất cả huyết quang toàn bộ đều hội tu về phía đạo kiếm quang, đạo kiếm quang mang theo một loại khí tức điên cuồng khó có thể hình dung bằng lời, còn chói mắt hơn cả kiếp lôi trên bầu trời.

Vương Ly híp mắt nhìn đạo kiếm quang điên cuồng, đây là Đan Huyết đại pháp của Hoa Dương Tông mà Thông Huệ lão tổ lại lần nữa vận dụng.

Thông Huệ lão tổ gặp phải tình huống bị nghiền ép thân thể cùng linh khí Nguyên Anh đến cực hạn, một kích này nếu như không thể đánh tan kiếp lôi, vậy lão sẽ lập tức bị kiếp lôi đánh thành mây khói.

Với tu vi lúc này của Vương Ly, cả một tia kiếp lôi vỡ nát cũng đủ đánh hắn thịt nát xương tan, hơn nữa lúc này Thông Huệ lão tổ độ kiếp chưa kết thúc, hắn trực tiếp xâm nhập khu vực thiên kiếp bao phủ, rất có thể bị thiên đạo pháp tắc trừng phạt.

Vương Ly thậm chí có thể cảm nhận được một loại uy áp như thực chất giống như là thủy triều đang không ngừng đập vào hắn, loại cảm giác này cứ như hắn đã rơi vào một đầm băng.

Cơ thể của hắn không kìm được khẽ rùng mình, trên da hiện ra vô số vết sưng nhỏ khó chịu, nhưng vẻ căng thẳng và sợ hãi cũng nhanh chóng rút đi như thủy triều, con mắt lập tức trong vắt.

Trong cơn gió màu xanh bao bọc, cơ thể của hắn cứ như lá vàng rơi, cùng lúc đó, trên mười ngón tay lộ ra tinh mang màu xám như có như không.

10 đạo tinh mang màu xám nhanh chóng rời khỏi đầu ngón tay của hắn, bay tới trước người của hắn, biến thành 10 đạo kiếm ảnh lóng lánh.

Phía trước đối diện hắn, đạo kiếm quang của Thông Huệ lão tổ đã chân chính xoắn giết với kiếp lôi, kiếm quang hướng thẳng lên, mang theo một loại khí tức xuyên thấu trời đất, giống như muốn chọc thủng bầu trời, lôi quang vỡ nát rơi xuống như thác nước. Trước người của hắn, giống như có vô số bụi gai sáng lên với sát ý ngang dọc mọc trên mặt đất và trong khoảng không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK