Trước ngày hôm nay, Văn Mân đối với hôn lễ của cô và Tiếu Đồng vẫn tràn đầy mong đợi, nhưng hôm nay phát sinh nhiều chuyện như vậy, khiến trong lòng cô trở nên bất an, giống như là trời cao đang muốn cảnh báo cô không nên gả cho Tiếu Đồng vậy.
Cô sợ lỡ như ở hôn lễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào đó, cô cũng không biết phải xử lý thế nào, hiện tại, cha mẹ hai bên đều không có, không bằng nhân cơ hội này đem hôn lễ hủy bỏ, nói thật, với cảm xúc hiện tại của cô cũng không thích hợp cử hành hôn lễ.
Nghe Văn Mân nói như vậy, Tiếu Đồng vẫn đứng ở bên cạnh, ánh mắt đột nhiên tối sầm lại, sau đó dường như nghĩ ra gì đó mới nhìn cô một cái.
“Nhóc, con thật sự nghĩ như vậy?” Văn mẹ nhìn vẻ mặt của Văn Mân, không chắc chắn hỏi lại một câu.
Trong ấn tượng của bà, con gái thực sự rất coi trọng hôn lễ, trước đây vẫn thường ở bên tai bà, nói cô sau này nếu tìm được người trong mộng rồi, phải tổ chức một hôn lễ thật đặc biệt, cô tuổi còn nhỏ, vậy mà ngay cả cô dâu muốn dùng loại hoa gì, nghi thức như thế nào cũng đều suy nghĩ kỹ, lúc này sao đột nhiên lại nói những lời không đồng nhất với lý tưởng như vậy.
“Vâng, con thật sự nghĩ như vậy, ba mẹ, con và Tiếu Đồng trải qua cuộc sống hôn nhân hạnh phúc mới là điều quan trọng nhất không phải sao? Hơn nữa, hôn lễ chính là để nhận được sự chúc phúc của mọi người, hiện tại những người quan trọng trong cuộc đời của con và Tiếu Đồng đều có mặt ở đây rồi, chúng con cũng đã sớm nhận được lời chúc phúc của mọi người, vậy có cái gì nhất thiết phải tổ chức hôn lễ nữa đâu? Mọi người nói có phải không?”
Lúc nói những lời này, Văn Mân cũng mỉm cười, vẻ mặt hết sức tự nhiên, một tia bất thường đều không có, giống như trong lòng cô thật sự cho là như vậy.
Người lớn hai nhà Văn Tiếu quan sát ánh mắt của cô một lúc lâu, cuối cùng đều mỉm cười, tuy rằng bọn họ cũng không thật sự đồng ý với quan điểm này của Văn Mân, nhưng cũng không thể nói là cô không đúng, dù sao kết hôn là chuyện của hai người, bọn trẻ cảm thấy thoải mái mới là quan trọng nhất, hơn nữa, bọn họ đúng là người của hai thế hệ, suy nghĩ khác nhau cũng là chuyện bình thường, họ vẫn là nên hoàn toàn tôn trọng tâm ý của hai người.
“Tiếu Đồng, con cũng nghĩ như vậy sao?” Cuối cùng, Văn mẹ vẫn không yên tâm nên hỏi lại Tiếu Đồng một chút, chỉ sợ có mình Văn Mân cố chấp với cái ý nghĩ này.
“Dạ, suy nghĩ của con và nhóc giống nhau, cô ấy thích thì con cũng thích.”
Văn Mân sau khi nói ra những lời trước đó, vẫn luôn lo lắng đến phản ứng của người bên cạnh, chỉ sợ anh mất hứng rồi tự ý làm, rõ ràng là chưa thương lượng trước với anh, lại nói với ba mẹ, rằng đây là kết quả sau khi bọn họ bàn bạc xong.
Hiện tại nghe anh nói như vậy, cô cảm thấy rất cảm động với sự săn sóc của anh, nhưng cũng mơ hồ cảm thấy có chút mất mát, như vậy, hôn lễ của bọn họ thật sự bị hủy bỏ rồi sao?