Mục lục
Chồng À, Anh Thật Quái Gở
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dọc theo đường về, Văn Mân đều nghe Tiếu Đồng lải nhải đủ thứ, cho đến khi vào tới bãi đỗ xe, cái miệng tra tấn Văn Mân muốn nổi điên rốt cuộc cũng chịu ngừng lại.

Văn Mân đau đầu nhìn kỹ lại người đàn ông bên cạnh, lúc này vẻ mặt của hắn thật giống như anh bạn nhỏ sắp được đi du xuân, cực kỳ phấn khích.

Kiếp trước sao cô lại không phát hiện, hắn hoạt bát như vậy thật ra là một đức hạnh đây? Dùng hình ảnh thỏ nhảy đi để hình dung hắn, như vậy là vũ nhục cái vui vẻ, nhiệt tình của con thỏ rồi.

Nhưng nghĩ lại, Văn Mân cảm thấy kỳ thực ở kiếp trước cô cũng từng thấy qua một mặt này của Tiếu Đồng, đó là khi hai người bọn họ vừa mới kết hôn, gia đình hai bên kêu bọn họ hai người cùng đi dạo phố, lúc ấy hắn cũng là một bộ dáng đầy hưng phấn như vậy đi dạo bên cạnh cô.

Khi đến một ngã rẽ, chứng kiến gã đàn ông bỉ ổi Tề Tuyền đang cùng một người phụ nữ xinh đẹp có gương mặt trang điểm khá đậm thân mật to nhỏ, cũng không biết là xuất phát từ tâm trạng gì, cô liền kéo hắn qua bên cạnh hôn lên, kết thúc nụ hôn, vẻ mặt Tiếu Đồng trở nên ngây ngốc nhưng ngay sau đó liền mừng rỡ như điên.

Chẳng qua là lúc đó cô lại tập trung tình thần trên người kẻ tiện nam kia, nên chỉ thản nhiên nhìn thoáng qua vẻ mặt của Tiếu Đồng sau đó thân mật kéo tay hắn cố ý đi ngang qua Tề Tuyền.

Vừa rời khỏi phạm vi tầm mắt của Tề Tuyền, cô liền dứt khoát buông tay hắn, chui vào một chiếc taxi bên cạnh rồi kêu tài xế chạy thẳng về nhà, hoàn toàn không quan tâm đến người chồng đã bị cô vô duyên vô cớ bỏ lại đó có tâm trạng gì.

Bởi vì mải rơi vào hồi ức, cho đến khí Tiếu Đồng đưa tay giữ lại tay mình, Văn Mân mới phát hiện bọn họ thế nhưng đã vào đến thang máy.

Cô ngẩng đầu nhìn vẻ mặt của Tiếu Đồng, cũng không biết trong lòng hắn đang có mưu ma chước quỷ gì, trên gương mặt vốn tràn đầy nét cười rạng rỡ đã có chút cười ngây ngốc.

Cả đoạn đường đi, hắn còn không cúi đầu liếc nhìn cô một cái, hắn nghĩ rằng vì hắn cao hơn nên dù có nhìn trộm cũng sẽ không bị cô phát hiện.

Chỉ là Tiếu Đồng hoàn toàn không chú ý tới bọn họ đi vào thang máy này bốn mặt đều là inox sáng bóng, lúc này bóng dáng của bọn họ hiện lên rất rõ ràng trên cửa thang máy.

Cho nên mỗi một hành động mờ ám của Tiếu Đồng đều không lọt khỏi tầm mắt của Văn Mân.

Văn Mân cố nén cười, chính là muốn chờ xem một chút hắn còn có thể làm ra động tác mờ ám nào khác.

Nhưng lúc cửa thang máy vừa mở ra, tâm trạng vui vẻ vì được xem kịch của Văn Mân lập tức biến mất không còn dấu vết.

“Tề Tuyền! Anh tới đây làm gì? Nơi này không chào đón anh.”

Tề Tuyền nghe thấy xoay người nhìn xem hướng thang máy, lúc nhìn thấy Văn Mân, trên mặt hắn hiện lên một tia mừng rỡ, nhưng khi nhìn thấy Tiếu Đồng đang đứng bên cạnh thì nét mặt còn chưa kịp nở nụ cười lập tức biến mất.

Hắn cho rằng lần này tới đây cuối cùng cũng có thể gặp riêng một mình Văn Mân rồi, không nghĩ tới cái người quái gở kia cũng ở đây.

Nhìn thấy Tề Tuyền, trên mặt Tiếu Đồng cũng thu lại nét cười, hắn nhíu chặt mày, bình tĩnh nhìn thẳng vị khách không được hoan nghênh trước mặt này lại không mời mà tới.

Ánh mắt lạnh lùng dừng lại ở trên người Tề Tuyền khiến cả người hắn không được tự nhiên, hắn có cảm giác giống như là đang có người cầm dao phẫu thuật, dùng lưỡi dao sắc bén dọc theo làn gia của hắn mà hành xử.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK