Xe vừa mới dừng lại, Văn Mân cũng nhìn thấy một chiếc xe việt dã ngừng ngay bên cạnh, người từ trên xe bước xuống, là người cô biết.
Người nọ hiển nhiên là tới tìm cô, bởi vì hắn vừa xuống xe liền thẳng hướng cô mà tới, lúc đến gần đã đưa tay gõ vào cửa kính xe của cô.
Văn Mân hơi cau mày, nhưng cuối cùng vẫn nhấn nút mở cửa để người nọ lên xe.
“Văn tiểu thư, đã quấy rầy rồi.”
“Đội trưởng Phạm, ngài theo dõi tôi.”
Phạm Thành bị Văn Mân hỏi trực tiếp như vậy làm cho sửng sốt, hắn nghĩ cô sẽ nói chuyện nhẹ nhàng, dù sao buổi sáng ngày hôm qua hắn nhìn thấy Văn Mân chính là loại phụ nữ điềm đạm, chẳng lẽ cô chỉ bày ra bộ dáng như vậy khi ở trước mặt Tiếu Đồng?
Mặc dù trong lòng còn nghi vấn, nhưng Phạm Thành rất nhanh đã thu hồi nét mặt ngạc nhiên vừa rồi, khôi phục lại vẻ trấn định của mình.
“Văn tiểu thư, cô nói hơi quá rồi, không phải tôi theo dõi hai người, mà là hai người đã đi đến một nơi không nên đến, tôi chỉ là nhận được bảo cáo liền đến giúp các cô giải vây, rồi thuận tiện tìm cơ hội thích hợp cùng cô nói chuyện.”
Văn Mân nâng mi, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Phạm Thành.
“Đội trưởng Phạm, ngài có chuyện xin cứ nói thẳng, nếu có thể giúp tôi sẽ không từ chối, chỉ là nếu chuyện không thể làm thì ngài cũng đừng mong tôi giúp được.”
“Ha ha ha ha, thật không nghĩ tới Văn tiểu thư là người thẳng thắn như vậy, lúc trước là lão Phạm ta nhìn nhầm rồi, cô yên tâm, tôi là cảnh sát nhân dân, sẽ không tự nhiên đi làm chuyện ép buộc người khác.”
Phạm Thành tán thưởng nhìn thoáng qua Văn Mân, thấy cô đã chuẩn bị sẵn sàng nghe hắn nói chuyện, lúc này mới tiếp tục nói: “Văn tiểu thư, tuy rằng cô không phải là người trong nội bộ cảnh sát, nhưng tôi nghĩ, cô tối thiểu cũng hiểu biết một chút trình tự phá án của chúng tôi, giáo sư Tiếu từ nhỏ lớn lên ở Mỹ, quen với tác phong tự do rồi, hơn nữa hắn dốc sức làm việc cho sở nghiên cứu, ở trong nước làm việc cần chú ý một số quy tắc có lẽ hắn cũng chưa biết, vì tránh xuất hiện một số phiền toái không cần thiết, cô là bạn gái của giáo sư Tiếu, cũng nên nói cho cậu ta biết một chút, hoặc là thuyết phục cậu ta một chút cùng chúng tôi hợp tác.”
“Ý ngài muốn nói là, nếu Tiếu Đồng không hợp tác, các ngài sẽ đem tội danh này đánh lên trên người anh ấy, gây trở ngại cho công việc của anh ấy?” Lúc nói lời này, vẻ mặt Văn Mân rất nghiêm túc, ánh mắt cũng lạnh lùng.
“Không, Văn tiểu thư hiểu lầm rồi, chúng tôi chỉ là hi vọng giáo sư Tiếu có thể chấp nhận sự hỗ trợ kịp thời từ cảnh sát, hơn nữa có chúng tôi trợ giúp, lúc hành động cũng có thể đảm bảo an toàn cho giáo sư Tiếu không phải sao? Giống như sáng nay, nếu không phải đúng lúc chúng tôi cũng tới, cảnh sát khu vực có thể bắt gặp liền đem hai người liệt vào diện tình nghi và đưa về đồn rồi, tình huống nghiêm trọng có thể là bọn họ xem các cô thuộc diện tình nghi, có thể sẽ vô tình làm hai người bị thương?”
“Ngài là đang uy hiếp tôi?”
“Không không, tôi chỉ đang nói đúng sự thật, tôi tin Văn tiểu thư sẽ suy nghĩ cận thận về những chuyện này, cuối cùng có thể đưa ra lựa chọn chính xác, thật xin lỗi, hôm nay thật sự là quấy rầy rồi, tôi đi trước, Văn tiểu thư có thể từ từ suy nghĩ, sau nghĩ nghĩ thông suốt rồi có thể gọi điện tìm tôi.”
Văn Mân tiếp nhận danh thiếp Phạm Thành đưa qua, nhìn thấy hăn mở của xe bước xuống rồi một lần nữa lên lại chiếc xe việt dã bên cạnh lúc nãy.
Cô cúi đầu nhìn lại cái tên và số điện thoại trên danh thiếp, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.
Tuy rằng không muốn thừa nhận, cô cũng không thể phủ nhận, Phạm Thành nói có lý, tình hình trong nước và quy trình cảnh sát phá án so với bên Mỹ quả thực không giống nhau, cô là hi vọng Tiếu Động có thể ở lại phát triển trong nước, nhưng nếu hắn không thể thích nghi và hòa hợp với chế độ làm việc trong nước, chỉ sợ là khó có thể ở lại lâu dài, nếu có thể ở lại, công việc cũng không suôn sẻ.