Trần Nhị mập vừa định đưa thuốc mỡ qua cánh tay liền khựng lại giữa không trung, tầm mắt đảo một vòng hình như người này không cần bôi thuốc... Cuối cùng, ánh mắt dừng trên người đang khóc bù lu bù loa, lớp make up bị trôi càng tô thêm phần nhếch nhác đến không dám nhìn của Lưu Tinh Tinh. Cậu vội vã nhét thuốc vào trong tay cô, nhanh chóng nói: "Bôi thuốc là tốt lại ngay!” Nhét xong liền xoay người rời đi, mấy người này đều không trêu nổi. Lưu Tinh Tinh cầm thuốc mỡ,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.