Dưới ánh đèn màu vàng, Lâm Thanh Chỉ choáng váng đến thân thể đều mềm nhũn, cô đưa tay muốn đẩy người ra, nhưng người như bị rút hết khí lực căn bản không ngăn được người đàn ông đang mất khống chế này. Lục Lập khóa chặt người trong lòng anh, một chút cũng không muốn buông. Đột nhiên, anh “ah” lên một tiếng đau đớn, mãnh liệt buông người ra. Lục Lập không dám tin nhìn về phía người cắn anh: “Em cắn anh! Em vậy mà lại cắn anh!” Ngữ khí của anh vừa mang chút kinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.