Bà ngoại Lục ở bên ngoài gõ cửa nửa ngày vẫn không nghe thấy tiếng trả lời, có chút cau mày: “Tiểu Lập? Bà ngoại vào nhé?” “Cạch” một tiếng, cửa phòng bên cạnh mở ra, Lục Lập vò tóc của mình tự nhiên từ phòng ngủ của Lâm Thanh Chỉ bước ra, anh làm ra vẻ mặt ngái ngủ nhìn bà ngoại Lục nói: “Bà ngoại, chào buổi sáng.” Nói xong còn ngáp một cái. Bà ngoại Lục kinh ngạc nhìn anh: “Sao cháu lại... lại từ… từ phòng Thanh Chỉ…” bình tĩnh lại bà liền giơ tay lên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.