Lúc Lục Lập nghe được âm thanh không đúng, đợi anh sực tỉnh đi qua bức tường bên cạnh thì đã thấy Lâm Thanh Chỉ khoanh tay đứng ở đó. Lục Lập bước nhanh đến đó, đưa tay kéo cô đứng đằng sau lưng mình. Anh nhìn hai con người mặt cắt không còn giọt máu khóc lóc trên mặt đất, cau mày nói: “Chuyện này là thế nào?” Lâm Thanh Chỉ đang định nói, một cô gái đầu tóc rối bời chạy đến, giống như vẫn còn muốn bám lên người Lục Lập. Lâm Thanh Chỉ vừa động, xoay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.