Lục Lập giống như không nghe thấy, ôm người đi thẳng về phía trước, trong miệng còn không quên cự tuyệt: "Không thả, thả rồi sẽ không thấy em nữa.” Lâm Thanh Chỉ trong nháy mắt sững sờ. Cô ngước mắt nhìn Lục Lập: "Sao lại không thấy em?” Lục Lập uất ức: "Anh không biết, nhưng anh không tìm được em.” Lâm Thanh Chỉ đưa tay sờ sờ đầu anh, nhẹ giọng nói: "Vậy em sẽ tới tìm anh.” Lục Lập chỉ trích: "Em quá chậm, hơn nữa em vừa rồi còn muốn xem phim với người khác!" Suy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.