Lục Lập trở về, đóng cánh cửa một cái rầm. Anh lập tức thả tay Lâm Thanh Chỉ ra, chỉ trầm mặc nhìn cô không nói lời nào, đôi mắt đen thâm thuý giống như tích tụ rất nhiều mây mù đang chuẩn bị thả ra ngoài. Lâm Thanh Chỉ nhìn sắc mặt của anh, tự nhiên cảm thấy có chút bất an không hiểu nổi. Lục Lập nhìn Lâm Thanh Chỉ, hít vào một hơi thật mạnh, giống như là đang quyết định làm cái gì đó rất quan trọng. Anh muốn hỏi cô. “Cô nói muốn ngủ với...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.