Tùy tiện đã đoạt được bóng, vận số cô nữ sinh này không tốt đến thế chứ?
Thượng Dã Tiểu Thứ Lang thầm nghĩ, mặc dù cảm thấy khiếp sợ nhưng vẫn không đem Lãnh Tâm Nhiên để vào mắt. Mà mọi chuyện xảy ra bây giờ, cũng bị hắn hiểu thành vận khí Lãnh Tâm Nhiên quá tốt.
Lãnh Tâm Nhiên sau khi đoạt được bóng chạy chưa được 1m đã bị người bao vây. Nhìn bọn Tiểu Quỷ Tử cười đến hả hê, khóe miệng Lãnh Tâm Nhiên khé nhếch, đứng tại chỗ vỗ bóng. Bất chợt, giống như xuất hiện sai lầm, bóng trên tay lại bị cô dùng đại lực bay sang hướng khác.
Bọn Tiểu Quỷ Tử mừng rỡ, càng thêm chắc chắn Lãnh Tâm Nhiên là một tuyển thủ nghiệp dư. Sở dĩ có thể đoạt bóng đến hai lần nhưng đều là nhờ vận khí tốt. Đang lúc bọn hắn vui mừng cho là quả bóng này tuyệt đối nằm trong tay, một bóng dáng khổng lồ ngăn ngay trước mặt bọn họ. Kinh hãi ngẩng đầu lên, chỉ có thể nhìn thấy gương mặt thô to của Vương Hán. Mà quả bóng màu cam kia cũng bị hắn chộp vào trong tay.
Thật ra trong lòng Vương Hán cũng là một màn mê hoặc. Hắn vốn chạy theo Thượng Dã Tiểu Thứ Lang để đoạt bóng, đợi y ném rổ thất bại mới cướp bóng. Nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bóng của Thượng Dã Tiểu Thứ Lang bị Lãnh Tâm Nhiên cắt ngang. Đuổi theo bóng là chân lý vĩnh hằng, nên hắn liền trực tiếp chạy tới bắt bóng.
Thấy Lãnh Tâm Nhiên bị nhiều người vây quanh, theo hắn, quả bóng kia không thể chuyền sang. Mặc cho kĩ thuật của mấy người kia như thế nào, trên sân bóng rổ, đối chiến giữa nam và nữ, không có bất kì việc ngoài ý muốn thì tuyệt đối chiến thắng luôn là nam nhân.
Nhưng rất nhanh hắn nhận ra mình sai lầm rồi.
Căn bản không thấy rõ Lãnh Tâm Nhiên làm thế nào, tóm lại giống như tùy ý vỗ bóng, sau đó bóng liền bay tới trong tay hắn. Mặc dù ngoài ý muốn, nhưng Vương Hán phản ứng rất nhanh. Huống chi, ngẩn người cũng không chỉ có một mình hắn, mấy tên Tiểu Quỷ Tử kia cũng đứng hình. Cho nên Vương Hán không chút do dự lập tức xoay người, dẫn bóng bỏ vào khung rổ bóng rổ.
"Khuông!"
Một tiếng vang thật lớn, bóng rổ trên tay Vương Hán được hắn dùng đại lực nem vào rổ. Hai điểm.
Điểm số bây giờ là 15 : 20. Tạm thời Yến Đại dẫn trước 5 điểm. Nếu như nói lần đầu tiên bị cướp bóng là ngoài ý muốn, vậy thì sau đó chính là Thượng Dã Tiểu Thứ Lang liên tiếp gặp ngoài ý muốn rồi. Mỗi lần hắn cướp được bóng, Lãnh Tâm Nhiên sẽ xuất hiện ở bên cạnh hắn. Không hề phòng thủ khoảng cách gần, cự lý giữa hai người luôn không đổi.
Nhưng với cự ly này, mặc kệ hắn dùng đòn nhử gì, đều không tránh khỏi con mắt của Lãnh Tâm Nhiên. Lãnh Tâm Nhiên giống như có vô số con mắt, tất cả các đòn nhử của Thượng Dã Tiểu Thứ Lang đều nhìn thấu. Thậm chí, những ý định trong đâif cũng bị cô đoán trúng. Vô luận hắn muốn bộc phá, muốn trực tiếp ném bóng hay chuyền bóng, chỉ cần ánh mắt hắn biến hóa, Lãnh Tâm Nhiên liền đoán được ý nghĩ của hắn.
Đột phá bị ngăn, ném bóng bị chặn, chuyền bóng bị đứt đoạn, so với lúc nãy càng thêm bi kịch. Thượng Dã Tiểu Thứ Lang giống như bị khống chế hoàn toàn. Tất cả công kích của hắn, ở trước mắt Lãnh Tâm Nhiên đều mất đi hiệu quả.
Quan trọng hơn là, Lãnh Tâm Nhiên trừ việc dẫn bóng thì cũng chưa hề ném bóng vào rổ. Thậm chí, cô đều không phòng thủ với những người khác, cô chỉ chuyên tâm nhìn chằm chằm Thượng Dã Tiểu Thứ Lang, giống như coi hắn là cái đinh trong mắt.
Thượng Dã Tiểu Thứ Lang tức đến điên rồi. Hắn đường đường một Ninja(*), ngay cả một tiểu tử cao to kia cũng bị hắn dễ dàng giải quyết, nhưng hiện tại ngay cả một con nhóc hắn cũng không có bất kì biện pháp nào. Điều này...
Nhìn bóng dáng mảnh mai một mực đứng chắn trước mặt mình, Thượng Dã Tiểu Thứ Lang chỉ cảm thấy một bụng hỏa, gầm thét cần phát tiết. Tốt nhất là đem con nhóc này hung hăng xé nát, phải thật tàn nhẫn, nếu không thì không thể phát tiết sự phẫn nộ trong lòng hắn!
Hắn chưa bao giờ là người có tính nhẫn nại. Bởi vì gia thế và chút thông minh, từ nhỏ đến lớn, người bên cạnh đều phải làm theo hắn. Cho tới bây giờ muốn cái gì thì sẽ có cái đó, muốn làm cái gì thì làm cái đó, chưa từng chịu ác khí như vậy. Nhưng hiện tại, ngay cả một con nhóc cũng không có biện pháp, thật sự...
Bóng lại một lần nữa bị Lãnh Tâm Nhiên cướp đi, điểm số hai đội đã lên đến 20: 30. Từ lúc bắt đầu là hơn kém 5 điểm, đến bây giờ là 10 điểm. Rất dễ nhận thấy, theo thời gian, chênh lệnh còn kéo dãn hơn nữa.
Nhưng người trên khán đài đối với sự xuất hiên của Lãnh Tâm Nhiên luôn trong bộ dáng xem kịch vui, lúc này cũng đã phát hiện có gì đó không đúng. Đề tài nhị luận về Lãnh Tâm Nhiên cũng bắt đầu.
"Nữ sinh kia là ai vậy? Có vẻ như rất lợi hại. Cậu xem, cô ấy lại đoạt bóng từ tay Thượng Dã Tiểu Thứ Lang! Thật là lợi hại, mặc dù nhìn bộ dáng của cô cũng biết là người không chơi bóng rổ, nhưng vận khí của cô quả thật là siêu cấp vô địch!"
Một nam sinh ngồi ngoài sân bóng hưng phấn lắc lắc lon coca trên tay. Điệu bộ này có phần giống cổ động viên của Slam dunk(**).
Một người ngồi bên cạnh nam sinh kia vẻ mặt khinh bỉ:
"Mắt cậu bị mù sao ? Chơi như vậy mà lại nói là do vận số sao ? Nữ sinh kia vừa nhìn là biết chính là cao thủ bóng rổ. Lăng Vũ mới bị thương kia tôi biết, tôi đã thấy hắn chơi bóng, rất lợi hại. Nếu không với thân phận sinh viên năm nhất đã vào hiệu đội là không thể. Cậu nói một người như hắn chống lại Tiểu Quỷ Tử cũng thua thiệt bị thương, có thể thấy được tên tiểu quỷ tử này có chút vốn liếng. Nhưng hiện tại, cô nữ sinh này lại có thể nhiều lần chiếm tiện nghi trước mặt hắn, đây mà là do có vận khí tốt sao?
Nam sinh này rõ ràng là chuyên gia Bóng rổ. Giải thích của hắn, có Logic, có chứng cứ, khiến người chung quanh tán đồng gật đầu.
"Đúng vậy a, tôi cảm thấy nữ sinh kia khẳng định rất lợi hại, không chừng là một cao thủ bóng rổ !"
"Nhưng nếu cô lợi hại như vậy, tại sao cô chỉ cướp bóng, lại không ném rổ? Chuyện này chỉ có thể nói rằng cô ấy không hiểu Bóng rổ, không chừng chính là do vận số, cho nên mới phải như vậy."
Nam sinh kia vẫn không phục nói.
Chuyên gia bóng rổ cũng có chút rối rắm:
"Cái này chính tôi cũng không hiểu nổi. Từ tình huống bây giờ, rất dễ nhận thấy cô nữ sinh này là một cao thủ bóng rổ, nhưng tại sao cô vẫn chỉ cắt bóng mà chưa từng ném rổ, tôi cũng rất tò mò."
Tóm lại, sau mấy lần cắt bóng, không chỉ có Thượng Dã Tiểu Thứ Lang tức giận. Hành động của Lãnh Tâm Nhiên thành công hấp dẫn ánh mắt mọi người, trở thành tiêu điểm. Triệu Nghị nhàn nhã ngồi trên ghế, bên cạnh là Lăng Vũ nửa nằm nửa ngồi trên băng ca. Vốn là Giáo Y muốn để hắn lập tức đi đến bệnh viện chụp phim kiểm tra, nhưng hắn vẫn ở lại chỗ này theo dõi trận bóng rổ. Dự cảm của hắn, lần này là một cuộc tranh tài vô cùng đặc sắc. Làm một người yêu thích bóng rổ, hắn tuyệt đối không muốn bỏ lỡ.
"Ta đã có chút đồng tình với tên Tiểu Quỷ Tử đó rồi."
Triệu Nghị móc từ trong túi ra một viên kẹo ném vào trong miệng, thuận tiện cho Lăng Vũ một viên. Nhai nhai, liền bắt đầu trò chuyện cùng Lăng Vũ giết thì giờ.
Lăng Vũ cũng cười:
"Lúc trước sư phụ đã cảnh báo với tôi, muốn tôi cẩn thận cái tên Tiểu Quỷ Tử đó. Tôi cũng đã rất chú ý, nhưng không nghĩ tới vẫn mắc bẫy của hắn. Tên tiểu quỷ tử này, thật sự có phần tà môn. Chỉ là, so về tà, không ai vượt qua sư phụ."
Triệu Nghị đầy đồng tình gật đầu:
"Cậu xem, hiện tại nữ vương đang giúp cậu trút giận. Hắn thật sẽ bị nữ vương chơi đùa đến chết đấy! Cậu đoán thử xem, chỗ đặc sắc sẽ xuất hiện ở hiệp 3 hay hiệp 4?"
"Các cậu đang nói gì đó?"
Lam Kỳ Nhi ở bên cạnh không hiểu ra sao. Rõ ràng những chữ kia cô đều quen thuộc, nhưng tổ hợp lại với nhau lại khiến cô không hiểu nổi ý tứ trong đó cơ chứ?
Triệu Nghị cùng Lăng Vũ liếc nhìn nhau, thần thần bí bí không chịu giải thích. Chỉ cho ra một đáp án mông lung:
"Chúng ta là nói tên Tiểu Quỷ Tử đó xui xẻo. Về phần nguyên nhân, lập tức cậu sẽ rõ ràng.
Cùng lúc đó, Lăng Vũ cũng nói theo:
"Tôi cảm thấy màn đặc sắc sẽ xảy ra sau cùng. Dù sao, muốn chơi, thì phải chơi cho kích thích, không phải sao?"
Hai người xấu xa cười hắc hắc. Mấy người chung quanh nghe được hai người bọn họ nói chuyện cùng tiếng cười đó, theo bản năng run lên, thật sự là quá kinh khủng, nổi da gà hết rồi.
Lúc nghỉ ngời giữa trận, điểm số hai đội đã là 21: 34 rồi. Bên Yến Đại có một cầu thủ phạm quy, bị phạt hai lần bóng. Nhưng bên Tiểu Quỷ Tử chỉ bị một lần. Nhưng ngược lại, dường như bên Yến Đại có thần trợ giúp, tỉ lệ ném bóng chính xác lên đến 60% trở lên. Phải biết rằng, tỉ lệ như vậy với trận đấu này rất khó đạt được. Nhưng hiện tại, bọn Vương Hán lại làm được. Đây đã coi là thành tích tốt nhất của bọn họ rồi. Huống chi, cuộc tranh tài này, mặc dù ở trung gian Lãnh Tâm Nhiên cắt bóng Thượng Dã Tiểu Thứ Lang, nhưng dù sao cũng chưa từng ném rổ, cho nên cũng chỉ có thể coi có bốn người ném rổ.
Nghỉ ngơi giữa trận, Vương Hán định chuẩn bị mở miệng nói gì đó, mắt Lãnh Tâm Nhiên đã trực tiếp nhìn hắn. Sự lạnh nhạt kia khiến Vương Hán đứng tại chỗ, có loại cảm giác ngẩn ngơ trong gió.
Hắn vốn muốn hỏi thăm tình huống chơi bóng của Lãnh Tâm Nhiên, không ngờ đối phương căn bản không cho hắn cơ hội. Những cầu thủ khác ha ha cười lớn, thật vất mới bắt gặp đội trưởng quấn bách một lần, sao bọn họ có thể không hảo hảo nắm chắc cơ hội này đây?
Tiếng nghị luận xung quanh với Lãnh Tâm Nhiên mà nói chỉ là phù vân. Cô chỉ lo lắng cho tình huống của Lăng Vũ, huống chi, cô không có thói quen cùng người xa lạ ở chung. Mặc dù tính tình những cậu bạn chơi bóng rổ kia có vẻ cũng rất tốt, nhưng nếu thực sự ở chung, cô vẫn cảm thấy lúng túng.
Trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Lăng Vũ cùng Triệu Nghị, nhận nước Lam Kỳ Nhi đưa tới, nhẹ nhàng nhấp miệng.
"Nữ vương, cậu thật sự quá xinh đẹp quá xuất sắc rồi. Tôi đã không thể đợi được nữa, muốn xem so tài ở màn sau.
Triệu Nghị chân chó vuốt mông ngựa.
Lăng Vũ cũng không cam chịu rơi phía sau:
"Đúng vậy a, sư phụ, cậu vì mình mà xuất trận, mình thật sự quá cảm động!"
_________________________________________
(*) Ninja (Nhẫn giả)
Ninja (Nhẫn giả hay shinobi) là danh xưng để chỉ những cá nhân hay tổ chức đánh thuê chuyên về hoạt động bí mật từng tồn tại trong lịch sử Nhật Bản về nghệ thuật không chính thống của chiến tranh từ thời kỳ Kamakura đến thời kỳ Edo.
Các chức năng của ninja bao gồm gián điệp, phá hoại, xâm nhập, ám sát, thậm chí có thể tham gia tập kích đối phương trong một vài trường hợp nhất định.[1] Các ninja, khác với samurai vốn có những quy định nghiêm ngặt về danh dự và chiến đấu, lại thường thiên về các thủ đoạn không quy ước và bí mật[2]. Nhà sử học quân sự Hanawa Hokinoichi đã viết về Ninja trong cuốn Buke Myōmokushō của mình:
“ Họ ngụy trang ở bất cứ các khu vực lãnh thổ của đối phương để đánh giá tình hình của địch, họ sẽ dụ dỗ bằng cách riêng của mình, tiến vào giữa đối phương để phát hiện ra những khoảng trống và xâm nhập vào lâu đài của đối phương để phóng hỏa, ám sát hay theo dõi bí mật.[3]
”
Nguồn gốc của các ninja là khó có thể xác định, nhưng có thể được phỏng đoán được rằng, họ xuất hiện vào khoảng thế kỷ 14.[4] Tuy nhiên, những tiền đề để Ninja có thể đã tồn tại xuất hiện sớm nhất vào cuối thời kỳ Heian [5] và đầu thời kỳ Kamakura.[6] Rất ít hồ sơ bằng văn bản tồn tại đến từng chi tiết hoạt động của ninja.
Do đặc thù của mình, ninja thường bị bao phủ bởi bức màn bí mật, nên có rất ít tài liệu ghi nhận. Hầu hết các kỹ thuật của ninja cổ xưa đều bị thất truyền, nhưng rất nhiều các tổ chức vũ trang đặc biệt của quân đội và cảnh sát của nhiều quốc gia trong quá khứ và hiện tại vẫn duy trì huấn luyện các kỹ thuật tương đồng với các Ninja trong những nhiệm vụ đặc biệt hoặc bí mật như SEAL, SWAT, Đặc công...