"Bắc Âu phu nhân, Bắc Âu thiếu gia, Bắc Âu tiên sinh đã được đưa đến phòng cấp cứu rồi." Bác sĩ vừa mở miệng, đã khiến cho sắc mặt của hai người kia càng thêm khó coi.
Bắc Âu Hàn vẫn không chấp nhận được tin tức này, ba đang rất tốt, sao đột nhiên lại xuất huyết não chứ?
Chẳng màng đến tư thái tao nhã của một thiếu gia, Bắc Âu Hàn trực tiếp tiến lên nắm vai bác sĩ, phẫn nộ hét lớn: "Sao lại như thế? Không phải hôm qua còn rất tốt sao? Sao ba tôi lại đột nhiên xuất huyết não?"
Tuy nhìn ba hắn có phần mập mạp, nhưng thân thể của ông lại rất tốt, thêm nữa mỗi sáng đều tập luyện, chuyện đột nhiên xuất huyết não là không thể xảy ra.
Bác sĩ hoảng đến mức thiếu chút nữa trợn trắng mắt, cố gắng vùng vẫy một hồi mới thoát ra được, ra sức hít thở: "Bắc Âu thiếu gia, trước tiên người cần bình tĩnh lại. Chuyện của Bắc Âu tiên sinh, chúng tôi cũng rất lấy làm tiếc, nhưng mà, việc đã đến nước này, tuy tôi có thể hiểu được cảm nhận của người, nhưng vẫn nên nén bi thương thì hơn. Đây là bưu kiện người khác gửi đến trước lúc Bắc Âu tiên sinh phát bệnh, dựa theo tình huống hiện tại, rất có khả năng là vì nhìn thấy những thứ này mới khiến ông ấy tức giận quá độ dẫn đến xuất huyết não."
Bác sĩ cầm lấy thứ trên giường đưa cho Bắc Âu Hàn, sau đó nhanh chóng chạy trốn khỏi phòng.
Nhìn đống đồ vật trên tay, Bắc Âu Hàn có chút khẩn trương. Là thứ này khiến cho ba phát bệnh sao? Tới cùng là vật gì thế? Tò mò, hắn chậm chậm mở giấy gói trên mặt ra. Bên trong chỉ là những thứ cực kỳ bình thường, thậm chí mấy ngày nay hắn đều nhìn thấy, chính là mấy tạp chí danh tiếng, nhưng mà, thứ khiến hắn không bình tĩnh chính là, trên trang bìa của tất cả tạp chỉ này đều đăng tin Tập đoàn Bắc Âu sắp phá sản.
Bắc Âu Hàn tiếp tục lật lên, đến lúc nhìn thấy tấm ảnh chụp ở dưới cùng liền thiếu chút phun cả một ngụm máu tươi.
Tấm hình kia có thể nói là vô cùng **,ướt át, hình ảnh mấy người đàn ông và một người phụ nữ đang trình diễn một màn hạn chế người xem, điều khiến cho hắn thiếu chút nữa hộc máu chính là, cô gái trên tấm hình, đúng là em gái Bắc Âu Hân của hắn. Trên mặt sau tấm hình còn viết một câu: "Con gái của ông, chơi vui vẻ đấy nhỉ!"
"Rốt cuộc là ai? Là ai chống đối với nhà tôi?" Bắc Âu Hàn điên cuồng hét lớn.
Hắn luôn luôn là người bình tĩnh, nhưng dù gì thì cũng chỉ mới là một thiếu niên hai mươi tuổi chưa trải sự đời, hiểu biết quá ít về xã hội này. Giờ đây, đột nhiên gặp phải việc này, lập tức liền mất đi lý trí, trở nên vô cùng nóng nảy. Khi nhìn đến tấm hình kia, càng giống như bị điên không ngừng hét lớn.
Bắc Âu phu nhân cũng rất tò mò không biết là vật gì lại khiến cho con trai và chồng phẫn nộ đến vậy, lúc nhìn thấy tấm hình kia cũng nhịn không được chửi ầm lên: "Chết tiệt, tới cùng là đứa ** nào? Hân Hân thật là ngu ngốc. lại bị người....." Bà vốn cũng đoán được Bắc Âu Hân gặp phải chuyện gì, nhưng khi nhìn thấy chứng cứ được người khác lưu lại, trong đầu liền hiện lên một ý nghĩ kỳ lạ. Từ sau khi Hân Hân gặp chuyện, cổ phiếu công ty liền lập tức rớt giá, chẳng lẽ, là vì những tấm ảnh thế này bị truyền ra ngoài sao? Bà ta là một người phụ nữ luôn tự tư tự lợi, sau khi nghĩ đến việc này, liền bắt đầu đổ tất cả trách nhiệm lên đầu con gái mình.
Nếu không phải vì Hân Hân, sự tình sẽ không biến thành thế này! Đứa nhỏ ngu ngốc kia, chính mình chơi thì thôi đi, sao lại làm liên lụy đến cả nhà như thế?
Bắc Âu Hàn không hề biết suy nghĩ trong đầu mẹ mình, nếu biết có lẽ sẽ càng thêm tuyệt vọng. Một người ngay cả con gái ruột của mình cũng có thể vứt bọ, cho dù là ai cũng cảm thấy khó có thể tin được!
"Khẳng định hung thủ là kẻ là thương tổn Hân Hân kia."
Sau khi Bắc Âu Hàn liên kết mọi chuyện lại, liền đưa ra được kết luận. Cầm lấy tấm ảnh chụp, tuy hình ảnh chói mắt đến không chịu nổi, nhưng vì để tìm được manh mối nên hắn vẫn cố gắng nhìn thật kỹ, muốn tìm ra một bóng dáng quen thuộc nào đó từ trong đám người mơ hồ này. Quả nhiên, rất nhanh, một thân người bị đặt dưới thân một tên đàn ông khác đã hấp dẫn sự chú ý của hắn.
Trần Phong? Sao có thể? Nếu nói vừa rồi là phẫn nộ và kinh ngạc, thì hiện tại đã thành hoảng sợ rồi. Cậu ta quả thật là một nhân tài, mặc dù phần lớn thời gian đều không dành cho việc học, nhưng không có nghĩa là cậu ta hoàn toàn không biết gì. Không phải Trần Phong thích Hân Hân sao? Sao lại có thể lẫn vào đám đàn ông này? Tuy phát hiện này khiến cho hắn vô cùng chấn kinh, nhưng chí ít bản thân cũng đã tìm được chút manh mối. Như là, khi Hân Hân gặp chuyện không may thì Trần Phong cũng ở đó. Nhưng mà, dựa theo tình huống này thì, nếu không phải chuyện này có liên quan đến Trần Phong, thì cậu ta bị kẻ khác lợi dụng rồi.
Bắc Âu Hàn thì cố gắng nghiên cứu thật kỹ, còn Bắc Âu phu nhân thì lại thấy tấm ảnh này làm bẩn mắt con trai, nên đưa tay giành lấy: "Loại ảnh dơ bẩn này có gì đẹp chứ. Hàn Hản, không cần lo lắng, ba con sẽ không sao đâu, chúng ta đợi một lát, sẽ có tin tức nhanh thôi!"
Bắc Âu Hàn không để ý lời của bà ta, tiếp tục lật xem xấp tư liệu. Một lúc sau đó, cuối cùng cũng tìm được chút manh mối.
"Sao có thể?"
Dựa theo tin tức ở đây, Hân Hân gặp chuyện ở một quán bar, mà cực kỳ trùng hợp ở chỗ, quán bar đó đã bị người đàn ông có đôi mắt xanh kia cho người hủy đi vào ngày hôm sau. Còn Lãnh Tâm Nhiên nghe nói là đã bị bệnh kia, cũng từng đến quán bar đó. Thời điểm, cũng là tối hôm Hân Hân mất tích. Chẳng lẽ?
"Mẹ, con có chút chuyện phải ra ngoài. Chừng nào ba phẫu thuật xong thì gọi điện cho con."
Chẳng thèm giải thích nhiều, Bắc Âu Hàn liền cầm xấp tư liệu bước ra ngoài.
Hắn muốn tìm Lãnh Tâm Nhiên hỏi rõ ràng, hỏi xem chuyện này có liên quan tới cô hay không, hắn muốn biết những chuyện xảy ra trong nhà gần nay có phải là do cô đứng phía sau âm thầm giật dây hay không! Còn cả người đàn ông có đôi mắt xanh kia nữa, cho đến bây giờ, hắn chưa từng nhìn thấy ai có ánh mắt như thế, người đàn ông đó, dường như có quan hệ rất tốt với Lãnh Tâm Nhiên. Rốt cuộc quan hệ giữa họ là gì?
Ra khỏi bệnh viện, trực tiếp chặn một chiếc taxi đi về hướng trường học.
Hắn không biết địa chỉ nhà Lãnh Tâm Nhiên, nhưng giờ đang là giờ lên lớp, có lẽ có thể tìm được cô ở trường. Cho dù không ở trường học, tìm được Dung Thiếu Tuyệt thì sẽ biết được tin tức của Lãnh Tâm Nhiên. Tuy không muốn thừa nhận, nhưng sự thật là vậy, rất rõ ràng, quan hệ giữa Lãnh Tâm Nhiên và Dung Thiếu Tuyệt còn muốn tốt hơn so với mình.
Vì chuyện bị thương, Bắc Âu Hàn đã xin nghỉ nhiều ngày. Tuy giờ trong lớp đã đổi chủ nhiệm mới, nhưng từ khi vào học tới giờ thành tích của hắn luôn đứng nhất, muốn xin nghỉ là chuyện vô cùng dễ dàng. Lúc Bắc Âu Hàn đến vừa hay là giờ giải lao, trên sân trường có rất nhiều người, đâu đâu cũng thấy bóng dáng của học sinh. Sự xuất hiện của Bắc Âu Hàn, khiến cho những học sinh đang vui chơi đều thấy kinh hãi. Các nữ sinh đều dùng ánh mắt si mê đắm đuối để nhìn vị vương tử trường học chỉ có thể nhìn không thể với tới này, còn các nam sinh, lại bất đắc dĩ thở dài. Có một số người, rất dễ khiến cho người ta ghen tị, nhưng biết sao bây giờ, thực lực của đối phương quá mạnh, bản thân cũng chỉ có thể ghen tị mà thôi.
Lúc Giang Sảng nhìn thấy Bắc Âu Hàn cũng rất bất ngờ, sau đó thì vô cùng hớn hở. Từ sau ngày xảy ra xung đột trong trường, cô chưa từng thấy anh em Bắc Âu Hàn và Bắc Âu Hân ở trường. Giờ gặp được, vô cùng hồi hộp, ngại ngùng nói: "Bạn Bắc Âu, cậu đã đi học. Còn Hân Hân đâu? Mình đã rất lâu không được gặp Hân Hân rồi."
Sự kiện xung đột lần trước, khiến cho mâu thuẫn giữa lớp A và lớp F tăng thêm một bậc, chủ nhiệm đầu ngốc của lớp A, vốn chỉ bị bãi chức chủ nghiệm, giờ thì bị bãi bỏ luôn cả tư cách làm giáo viên, cả đời không thể đi dạy được nữa. Trừ chuyện này, ông ta còn bị tống vào ngục giam vì tội cố ý gây thương tích. Vốn là Giang Sảng định đại diện cho cả lớp đến nhà giam thăm chủ nhiệm cũ, nhưng phía nhà giam nói do tình huống của chủ nhiệm quá đặc biệt, nên không cho phép thăm nuôi.
Mà sau việc đó, anh em Bắc Âu Hàn và Bắc Âu Hân cũng không trở lại trường. Cô vẫn muốn đến bệnh viện thăm, nhưng đã bị cản lại trước cửa phòng bệnh. Không có Bắc Âu Hân bên cạnh, khoảng cách giữa cô và Bắc Âu Hàn xa xôi như cách cả dải ngân hà, ngay cả tư cách đến thăm bệnh cũng không có.
Quan niệm từ trước đến nay của Bắc Âu phu nhân luôn là, chỉ có đứa con gái tốt nhất thế giới mới xứng với con trai mình. Những tiểu thư danh môn mới là lựa chọn tốt nhất cho con trai. Còn như thứ con gái mơ mộng giàu sang kia, tuyệt đối đừng mơ tưởng. Cho nên, trong khoảng thời gian Bắc Âu Hàn nằm viện, bà cố ý căn dặn bảo vệ, không cho phép đứa con gái nào tiếp cận Bắc Âu Hàn, cho dù là bạn học cũng không.
Vì thế, cô đã buồn bực trong một thời gian dài. Giờ thấy Bắc Âu Hàn bình yên vô sự, mới cảm thấy yên lòng.
Nhìn nữ sinh luôn ở cạnh Hân Hân, chuyện đầu tiên Bắc Âu Hàn nghĩ đến chính là Lãnh Tâm Nhiên ghét cô ta, cho nên giọng điệu cũng cực kỳ lạnh nhạt: "Hân Hân ở nhà. Tôi còn có việc."
Nói xong, liền không chút do dự xoay người bước đi. Bỏ lại Giang Sảng đứng giữa sân trường, lúng túng không biết làm gì.
Lớp F nằm tại một góc khuất, nếu không phải vì muốn tìm Lãnh Tâm Nhiên, có lẽ vĩnh viễn Bắc Âu Hàn cũng không đến chỗ này.
Nhưng mà, lúc đi đến trước cửa lớp F, cảnh mà hắn nhìn thấy hoàn toàn khác với suy nghĩ của hắn. Tuy là giờ giải lao, nhưng tất cả học sinh lớp F đều ngồi trong phòng học chăm chỉ đọc sách, đôi lúc còn có người nhỏ giọng thảo luận. Hình ảnh này, khiến cho tâm trạng của hắn trở nên kích động. Hắn là học sinh lớp A nên biết rõ, đừng nói là lớp khác, ngay cả lớp A là nơi quy tụ những học sinh xuất sắc, cũng rất ít khi đọc sách trong thời gian giải lao thế này. Lớp F, thật sự không hề giống với lời đồn chút nào!
Nhưng đây không phải nguyên nhân chính khiến hắn tới nơi này. Quét mắt một vòng khắp lớp F liền nhìn thấy Lãnh Tâm Nhiên mà mình muốn tìm!
Đúng lúc này, trùng hợp có một nam sinh từ trong lớp F bước ra, Bắc Âu Hàn vội vàng ngăn cậu ta lại, nói mình muốn tìm Lãnh Tâm Nhiên.
Nam sinh kia đánh giá Bắc Âu Hàn từ trên xuống dưới một lượt, ánh mắt đó khiến cho tay của Bắc Âu Hàn từ từ nắm chặt lại. Nhưng cũng may cuối cùng đối phương cũng bước vào lớp. Từ bên cửa sổ, Bắc Âu Hàn nhìn thấy nam sinh kia đi đến trước mặt Lãnh Tâm Nhiên, cúi đầu nói gì đó, rồi chỉ chỉ ra cửa. Ngay lập tức, Lãnh Tâm Nhiên liền có động tác, đứng dậy bước ra cửa. Nhưng mà, khiến cho Bắc Âu Hàn khó chịu chính là, tên chướng mắt Dung Thiếu Tuyệt kia cũng đi theo ra ngoài.