Ở kiếp trước, cô thường xuyên nhìn thấy hai mắt Xích Dương đỏ hồng, trong hốc mắt tơ máu gần như nhô lên, về sau lại biết bệnh tình của Xích Dương, cô tưởng rằng lúc anh phát bệnh gây nên. Nghĩ đến, đây cũng là vết thương ở đầu gây ra.
"Còn đau không?"
Vuốt ve vết sẹo nhỏ gần như muốn mạng anh, Chung Noãn Noãn đau lòng không cầm được tiết ra ngoài.
Nhìn xem cảm xúc rõ ràng trong mắt cô, Xích Dương cảm nhận được một loại vui vẻ khi bị cô vợ nhỏ quan tâm, nghiêm túc mà lăng lệ khuôn mặt tan ra một cái mỉm cười, ngắm nhìn đôi mắt màu đen của Chung Noãn Noãn như lửa thiêu đốt, sáng rực chói mắt.
"Không đau, đã sớm không đau."
Chung Noãn Noãn nghiêng người, duỗi ra một cái tay khác nâng ót của Xích Dương, mà cái tay đang vuốt vết thương sẹo của anh, thì bắt đầu ở đầu anh chậm rãi lưu chuyển.
Xoa bóp thủ pháp đặc thù phối hợp lực đạo độc hữu tại chỗ đau đã từng tổn thương, Xích Dương cảm giác đầu truyền đến từng đợt dòng nước ấm vô cùng thư giãn, giống như theo từng đạo chỉ lực này, đầu não đều trở nên dễ dàng một chút.
Kinh ngạc nhìn về phía Chung Noãn Noãn, thủ pháp này, quả thực so bất luận vật lý trị liệu nào đều hiệu quả hơn.
Đây là ảo giác của anh, hay là tác dụng tâm lý?
"Khi còn bé có cái lão trung y y thuật rất lợi hại thấy em thông minh, liền thu em làm đồ đệ, dạy em rất nhiều dược lý trung y cùng thuật châm cứu, cho nên đối với huyệt vị em hiểu rất rõ.
Nhìn ra sự nghi hoặc của Xích Dương, Chung Noãn Noãn cũng không tính lừa gạt Xích Dương, cho nên chỉ có thể chọn những điều cô bây giờ có thể nói để nói. Theo ở chung, cô sẽ từ từ để anh xâm nhập hiểu rõ cô.
Mặt Xích Dương lộ một tia hiểu rõ, ánh mắt cưng chiều:" Cảm ơn em, xoa bóp rất tốt. "
" Dễ chịu không? "
" Ừ, dễ chịu. "
" Vậy sau này em sẽ thường xuyên đấm bóp cho anh. "
Khóe môi Xích Dương giơ lên:" Tốt. "
Hai người ngồi tại một góc an tĩnh, hai chân Chung Noãn Noãn đặt ở trên đùi Xích Dương, Xích Dương nhẹ nhàng xoa bóp chân cho cô, cô thì xoa bóp đầu cho Xích Dương.
Ánh nắng vung vãi tại trên thân hai người, bên trên lễ phục khảm nạm lấy thủy tinh màu lam nhạt cùng màu bạc nhạt hòa lẫn với ngôi sao phía trên quân hàm của Xích Dương, hiện ra quang huy rạng rỡ.
Buổi chiều ánh nắng vừa vặn.
Cảnh vệ viên đứng tại cách đó không xa nhìn thấy Xích Dương nhu tình mỉm cười một màn này, nhịn không được dụi dụi con mắt. Anh cảm thấy nhất định là hôm nay phương thức rời giường của anh không đúng, nếu không Tử Thần quân đội làm sao lại lộ ra nét cười đẹp như vậy?
" Noãn Noãn, tìm em nửa ngày, hóa ra em ở chỗ này. "
Nghe được thanh âm, Chung Noãn Noãn ngẩng đầu, đối đầu chính là cặp mắt đào hoa tràn đầy tính toán của Âu Minh Tịch.
Cô rất không thích người phụ nữ này, ỷ vào mình là con gái của phó thị trưởng, lấy quyền mưu tư, vì đạt được Xích Dương, ở kiếp trước, cô ta tìm cho cô rất nhiều phiền phức. Kê thuốc, vu oan, hãm hại, ám sát.. Tóm lại thủ đoạn hèn hạ nào có thể sử dụng cô ta đều dùng.
Năm đó vốn là muốn giải quyết cô ta, thế nhưng là xem ở mặt mũi nhà họ Giang, cô cuối cùng vẫn từ bỏ.
Lại một lần đối mặt Âu Minh Tịch, khóe môi Chung Noãn Noãn câu lên một nụ cười trào phúng.
" Hóa ra là chị Âu, chị tìm em có chuyện gì không? "
Âu Minh Tịch mỉm cười, không trả lời mà hỏi lại:" Chị có thể ngồi ở đây không? "
Chung Noãn Noãn mỉm cười:" Có thể. "
Đợi sau khi Âu Minh Tịch ngồi xuống, Chung Noãn Noãn lại hỏi:" Chị Âu tìm em có chuyện gì không? "
Âu Minh Tịch cơ bản cũng không quan tâm vấn đề của Chung Noãn Noãn, ở trong mắt cô, Chung Noãn Noãn cái này con gái mới từ gia đình nông thôn trở về cơ bản cũng không xứng nói chuyện với cô, bưng tư thái của một thượng vị giả, vẫn như cũ không trả lời mà hỏi lại:" Noãn Noãn, không giới thiệu với chị một chút sao?"