"Làm sao vậy?" Chung Noãn Noãn giương môi nhìn về phía Eden đang sững sờ ở nơi đó.
"Không có.. Không có gì. Em chỉ là muốn nhìn chị, xem có phải chị bị đánh tráo hay không. Thân thể vẫn là của lão đại, linh hồn lại là người khác."
Chung Noãn Noãn mỉm cười, nghiêm túc nói: "Sau khi cuộc đời trở về quỹ đạo, tôi đã nghĩ nhất định mình phải làm cái gì đó. Sau đó tôi làm một giấc mơ, một giấc mơ rất dài, sau khi tỉnh lại, tôi quyết định phải làm một người bác sĩ chăm sóc những người bị thương." Tốt nhất là quân y.
Nhưng mà câu nói sau cùng đó, Chung Noãn Noãn cũng không nói ra. Cô sợ dọa đến bọn họ.
"..."
Eden cảm giác anh đã không có lời gì để nói.
"Nhìn biểu tình của cậu, giống như là bác sĩ là một nghề nghiệp vô cùng không đứng đắn vậy. Cậu thử nghĩ xem, những kiến thức về dược lý tôi nắm vững như vậy, tôi còn biết thuật châm cứu, nếu như tôi học được toàn bộ về phẩu thuật ngoại khoa, học giỏi cái đó, dựa vào năng lực của tôi, chờ tôi trở thành một bác sĩ giỏi, trong các người nếu ai bị bệnh, bị thương, cho dù rất nghiêm trọng, tôi cũng có thể chữa khỏi cho các người, chẳng lẽ không tốt sao?"
Nếu như có thể trở thành một bác sĩ tài giỏi, cô liền có thể chữa bệnh cho Xích Dương. Cô đã thề, nhất định phải trị hết bệnh cho Xích Dương!
".. Tốt!" Ha ha, chính là vì quá tốt mới khiến anh không phản ứng kịp.
"Lão đại, không nhìn ra, chị bên trong thật ra lại là.. người phụ nữ truyền thống lại phẩm đức tốt đẹp như vậy!" Eden đã nhanh bị phẩm đức tốt đẹp của lão đại làm cho kinh hãi.
Chung Noãn Noãn nở một nụ cười thật lớn, vỗ vai Eden: "Mục tiêu trong cuộc sống của tôi chính là làm một cô gái sự nghiệp thành đạt lại có thể giúp chồng dạy con."
Khóe miệng Eden hung hăng co lại, vẻ mặt như đang gặp quỷ.
"Lão đại, chị thật sự tàn nhẫn như vậy, không cần các anh em sao?"
"Không phải lúc trước tôi đã nói rồi sao, chờ tôi thành một bác sĩ tài giỏi, các người nếu bị bệnh có thể trực tiếp tới tìm tôi! Cho dù là bệnh nặng như thế nào, tôi đều không lấy tiền. Anh em chính là anh em, cả đời!"
Không lấy tiền?
Thật hào phóng!
Eden rất muốn cười vào mặt Chung Noãn Noãn.
Nhưng anh không dám.
Nhìn anh một bộ mất hồn mất vía, Chung Noãn Noãn kiên nhẫn khuyên bảo: "Eden, tôi cũng có cuộc sống mà tôi muốn! Về sau tôi sẽ có chồng, có con, mà chúng ta, mặc dù chúng ta không thể giống như trước đây, ăn ở cùng một chỗ, nhưng cả đời này chúng ta đều sẽ là bạn bè, cả một đời đều là anh em sống chết có nhau, chuyện này là mãi mãi cũng sẽ không thay đổi. Chờ tôi đem đất nơi này giẫm nóng, các người liền có thể đi vào.
Về sau chúng ta ngay tại chỗ cách đó không xa chăm chú nhìn cuộc sống mới của lẫn nhau, chẳng lẽ không tốt? Cậu yên tâm, nếu có ai ý đồ phá hỏng cuộc sống mới được đến không dễ của chúng ta, tôi nhất định sẽ không chút do dự giải quyết đối phương."
Nghĩ đến tình cảnh lúc chính mình chết, Chung Noãn Noãn lại ra lệnh nói: "Đúng rồi, còn có một chuyện, tra cho tôi một người phụ nữ có danh hiệu là" Rắn độc ". Tra xem trong danh sách sát thủ cấp A ngoại cảnh hoặc là lính đánh thuê có nhân vật này hay không? Sau đó tôi sẽ đem chân dung điện tử của người phụ nữ này gửi vào hòm thư của cậu."
Eden hờ hững gật đầu: "Người này làm sao vậy? Đắc tội lão đại sao? Hay là em trực tiếp tuyên bố lệnh ám sát, giết cô ta."
"Người này là tàn dư của KE."
"Tàn dư? Chưa nghe qua nhân vật như vậy! Nếu thật sự là tàn dư của KE, ngay cả tên đều chưa nghe qua, làm sao có thể tiến vào danh sách cấp A được?"
Chung Noãn Noãn hít một hơi thật sâu, nói ra một tin vô cùng chấn động: "King chưa chết."