Tạ Từ Dung trừng mắt Chung Noãn Noãn, quả thực muốn xông tới cho cô mấy cái cái tát.
Thế nhưng là lão thái thái sức lực lớn như vậy đều còn bị nắm trong tay cô ta, sức lực của bà còn không có lớn bằng lão thái thái..
"Lại nói chuyện của mẹ cháu. Vừa vặn hôm nay ở cửa trường học, rất nhiều bạn học đều thấy được, là mẹ cháu chính mình không có đứng vững ngã sấp xuống, cháu đều đỡ mẹ dậy, mẹ còn không có đứng vững, lúc ngã xuống bắt lấy cháu một cái, cháu không để ý liền ngã trên người mẹ cháu. Sao có thể nói là cháu ra tay với mẹ cháu được?
Về phần bà ngoại, bà ngoại cái gì cũng không biết, xông lại liền muốn đánh người, vẫn là cầm quải trượng đánh đầu cháu, cháu chỉ là nắm tay bà ngoại muốn giải thích, mợ liền nói cháu ra tay với ngoại bà. Mợ, cháu biết cháu từ nhỏ lớn lên tại nông thôn, các người là hào môn, ghét bỏ đứa trẻ lớn lên không có mẹ ở bên người như cháu, cho tới bây giờ liền không xem cháu là người nhà.
Nhưng cháu dù sao cũng con cháu nhà họ Giang, là con gái ruột của ba mẹ cháu, các người nặng bên này nhẹ bên kia, liền giải thích đều không nghe một câu, nhìn thấy cháu liền đánh, chẳng lẽ đây chính là phong phạm của trưởng bối? Hiện tại mẹ cháu ở phòng giải phẫu, ba cháu không đến, các người liền có thể tùy tiện ức hiếp cháu?"
Chung Noãn Noãn nói xong cũng buông tay Giang lão thái thái.
Mặt Giang lão thái thái bị tức đến đỏ lên, đang muốn nói chuyện, lại bị Chung Noãn Noãn đánh gãy.
"Vừa vặn mẹ cháu mất máu nằm ở phòng giải phẫu, ba cháu cũng muốn đến. Cháu nhìn cháu vẫn là lại làm một lần xét nghiệm DNA đi. Cháu phát hiện không chỉ là mẹ cháu, còn có nhà họ Giang các người, thái độ đối với chị đều tốt hơn nhiều so với cháu, nếu như không phải trước đó cháu cùng ba ba làm giám định quan hệ người thân, bằng không cháu đều hoài nghi mình có phải là tìm nhầm người nhà hay không. Chẳng qua lúc ấy trở về chỉ cùng ba ba làm qua giám định quan hệ người thân, lại không cùng mẹ làm qua, nói không chừng là mẹ nhận nhầm con thì sao? Nói không chừng chị mới là con gái của mẹ thì sao?"
Chung Noãn Noãn phát hiện chiêu này quả thực chính là trăm thử trăm trúng.
Nghe lời nói này của cô, lão thái thái vốn dĩ còn muốn dạy dỗ cô trong nháy mắt ngậm miệng.
"Làm giám định cái gì? Con vĩnh viễn là bảo bối của ba ba! Những người khác, bọn họ đối với con không tốt, con coi bọn họ là không khí. Nếu không đảm đương nổi trưởng bối, vậy cũng đừng nên trách vãn bối không tôn trọng các người."
Chung Khuê Quân hôm nay vốn dĩ muốn họp ở trong thành phố, thu được tin tức Giang Xu Uyển được cấp cứu, ngay lập tức liền chạy tới.
Vừa chạy đến liền phát hiện người nhà họ Giang lại đang bắt tay nhau ức hiếp Chung Noãn Noãn, còn nghe được Chung Noãn Noãn lại muốn làm giám định quan hệ người thân.
Không nói đến hiện tại Chung Noãn Noãn là vợ chưa cưới của Xích Dương, tư lệnh cùng chính ủy đều cực kì tán thưởng cô, liền nói thái độ này của nhà họ Giang, Chung Khuê Quân cũng là phẫn nộ.
Không sợ kẻ địch giống như thần, liền sợ đồng đội như heo. Mà bên cạnh ông, chính là đồ con lợn vây quanh.
Nhìn thấy Chung Khuê Quân, một đám người nhà họ Giang biểu lộ đều là ngượng ngùng. Bị Chung Khuê Quân một cái mắt đao vung tới, Tạ Từ Dung lập tức liền không dám nói tiếp nữa.
Giang lão thái thái bị con rể trừng, trong lòng cũng là nổi giận, nhưng cũng không dám lại nói cái gì.
Nhưng trùng hợp lúc này, lại nhìn thấy Chung Noãn Noãn đưa tới một cái ánh mắt giống như cười mà không phải cười, Giang lão thái thái cả người đều không tốt.
Lập tức che ngực: "Ôi nha, đây thật là tạo nghiệt! Tôi liền quan tâm nó một chút, kết quả là bị nói thành như vậy."