"Tôi.." Chung Thiên Thiên không biết nên nói như thế nào. Giờ phút này, đầu óc của cô trống rỗng, trái tim như là bị người phụ nữ này cắt thành từng mảnh từng mảnh.
Giang Xu Uyển đứng ở một bên thật sự là không nhìn được, trực tiếp đoạt lấy điện thoại trên tay Chung Thiên Thiên, đối với người phụ nữ ở đầu bên kia nói: "Vậy cô lại là cái gì của cậu ta? Cô là vợ hợp pháp của cậu ta sao? Nếu không phải, vậy cô có tư cách gì tiếp điện thoại của Eden? Có tư cách gì hỏi thăm chuyện bạn bè của Eden? Còn có, chúng tôi tìm Eden có việc gì, cho dù cô là vợ của cậu ta cũng không quản nhiều như vậy được.
Tôi là một trưởng bối mà Eden quen biết, chẳng lẽ cô cũng muốn hỏi xem tôi với cậu ta quen biết như thế nào? Cô gái, hiện tại cô có thể đem điện thoại đưa cho Eden, tôi có chuyện muốn nói cùng cậu ta."
Giang Xu Uyển khí thế mở rộng, liên tiếp các vấn đề giống như cũng đem đối phương dọa sợ. Đối mặt với những câu hỏi, đối phương cũng không nói lại câu gì, tiếng âm nhạc ồn ào của buổi chiếu phim buổi tối truyền vào trong điện thoại di động.
Một lát sau, điện thoại lại một lần nữa bị người tiếp lên, người nghe chính là Eden: "Alo, ai vậy?"
Nghe được giọng nói của Eden, Chung Thiên Thiên nhanh chóng đem điện thoại đoạt lấy, khuôn mặt đỏ lên, lộ vẻ xấu hổ kêu một tiếng: "Eden, chào buổi tối."
Thanh âm ôn hòa dịu dàng của Eden truyền đến: "Hóa ra là Thiên Thiên, chào buổi tối! Em chờ một chút, nơi này quá ồn, anh ra bên ngoài nói chuyện với em."
"Được." Chung Thiên Thiên cảm giác trái tim của cô căng thẳng đến mức sắp bay ra cổ họng.
Vừa rồi Eden gọi cô là Thiên Thiên mà không phải là cô Thiên Thiên!
"Thiên Thiên, em tìm anh có chuyện gì?"
"À, em tìm anh là muốn nói cho anh biết, tiệc hội cuối tuần tổ chức vào 12 giờ, địa điểm ngay tại nhà em, nhà em ở phía bên trái của thành phố đường Trường Phú, anh chỉ cần nói với quản lý anh đến tham gia tiệc hội nhà họ Chung là được."
"Được, anh đã biết. Chủ nhật anh nhất định sẽ đến, đến lúc đó em có đồng ý làm bạn gái anh không?"
Chung Thiên Thiên quả thực vui vẻ đến muốn nhảy dựng lên, kiềm chế sự vui vẻ trong lòng, thẹn thùng đáp: "Em đồng ý."
"Eden, sao anh vẫn chưa nói xong, bọn họ gọi anh vào kìa!"
Thanh âm ngọt ngào kia lại lần nữa truyền đến, giống như là lấp một đống phân vào trái tim ngọt ngào của Chung Thiên Thiên, cảm giác đó khó mà nói lên lời.
"Người phụ nữ nghe điện thoại giúp anh vừa rồi là ai vậy?"
"Đó chỉ là một người bạn của anh mà thôi, em đừng hiểu lầm."
Eden vậy mà lại giải thích với cô!
Cô ta chỉ là một người bạn của anh, mà thôi!
Anh còn bảo cô không nên hiểu lầm!
[Thấy chưa, mẹ nói rồi! Cơ bản là một con ruồi không có bất kỳ quan hệ gì mà thôi, con còn sợ!]
Giang Xu Uyển đứng ở một bên nhịn không được đắc ý, cầm điện thoại viết mấy chữ.
Trái tim Chung Thiên Thiên rốt cuộc rơi xuống, tâm tình một lần nữa được thả lỏng.
"Vâng, em sẽ không hiểu lầm. À đúng rồi, buổi chiều em có gọi điện thoại cho anh hai lần, anh có thấy được không?"
"Hả? Em gọi điện thoại cho anh? Anh không thấy được bất kỳ cuộc gọi nào!"
Chung Thiên Thiên: "!"
"Eden!" Giọng nữ ngọt ngào lại một lần nữa vang lên.
"Vậy chúng ta cuối tuần gặp, có một đám bạn đang chờ anh."
Mặc dù Chung Thiên Thiên rất muốn làm rõ ràng đến cùng là chuyện gì xảy ra, vì sao cô gọi điện mà anh không thấy được, nhưng Eden đều đã nói muốn tắt điện thoại, vậy cô cũng chỉ có thể cúp máy.
Nhưng mà có thể nghe được lời giải thích của Eden, tâm tình của Chung Thiên Thiên cũng rất vui vẻ.
"Được, vậy tạm biệt."
"Ừ, tạm biệt, Thiên Thiên."
Eden là một người ga lăng, cho nên sau khi nói xong, anh cũng không tắt điện thoại. Chung Thiên Thiên đợi hai giây, thấy đối phương vẫn chờ cô, cô liền hài lòng ấn nút màu đỏ.
Nhưng ngay khi cô tắt điện thoại, thanh âm ngọt ngào kia lại truyền đến: "Anh mới vừa nói em là.."