"Chú có ý kiến?"
Lãnh Kỳ Duệ vốn dĩ bởi vì quan hệ với ba không tốt, muốn bằng vào bản lĩnh của mình xông ra một mảnh bầu trời, cho nên không nghĩ bại lộ thân phận của mình, hiện tại ngay trước mặt mọi người tự giới thiệu. Anh chính là không thể gặp Chung Noãn Noãn bị khinh bỉ!
Chung Noãn Noãn nâng trán.
Thằng ngu!
Cô chính là không muốn để cho bất luận kẻ nào nhà họ Chung cùng nhà họ Giang biết y thuật của cô, cho nên chú Lãnh đều là lặng lẽ thương lượng với hiệu trưởng bên kia.
Cậu ta ngược lại tốt, trực tiếp bán đứng cô, còn chớp mắt đối với cô, một bộ không làm được người yêu cũng có thể làm anh em tốt.
Chung Khuê Quân trong nháy mắt liền kích động.
Đi qua liền hai tay nắm lấy tay Lãnh Kỳ Duệ: "Ai nha, thật đúng là lũ lụt vọt lên miếu Long Vương, thật sự là hạnh ngộ may mắn!"
Lãnh Kỳ Duệ bị Chung Khuê Quân nắm đến tê cả da đầu.
Chung Khuê Quân nhìn về phía Chung Noãn Noãn nói: "Noãn Noãn, con thật sự là.. Cho tư lệnh châm cứu chuyện lớn như vậy, con đứa nhỏ này làm sao lại không cùng ba mẹ thương lượng một chút đâu? Nhìn đem mẹ con gấp."
"Mặc dù con châm cứu chưa chắc có thể trị hết bệnh, nhưng cũng sẽ không trị xấu." Chung Noãn Noãn nhanh chóng chính danh y thuật của mình kỳ thật không tốt như vậy, kỳ thật cô không có nắm chắc. Cô chỉ có thể cam đoan không trị xấu tư lệnh.
"Con nói con.. Tư lệnh làm sao lại tin con? Không được không được, chuyện này ba đến cùng tư lệnh nói một chút."
Lãnh Kỳ Duệ tiếp tục làm anh em tốt: "Chú không cần nói với ba cháu, nếu ba cháu đã có thể quyết định, chuyện này liền sẽ không thay đổi. Chỉ là ba cháu một tuần lễ đến châm cứu hai ba lần, đừng đến lúc đó lại bị người châm ngòi, nói Chung Noãn Noãn không biết kiểm điểm là được."
"Đây là đương nhiên! Đương nhiên!" Chung Khuê Quân cúi đầu khom lưng, vừa hung ác trừng mắt nhìn Giang Hàn Lâm một chút.
Người nhà họ Giang ở một bên nghe được ngượng ngùng, đều không dám nói chuyện. Ánh mắt Giang lão thái thái nhìn về phía Chung Thiên Thiên cũng có một tia bất mãn trách cứ.
Chung Thiên Thiên sau khi tiếp thụ lấy ánh mắt trách cứ của người nhà họ Giang, trong lòng phẫn hận, cũng không dám biểu lộ ra. Cô biết, chờ trở về, cô khẳng định lại muốn bị ba cô mắng.
Giang Xu Uyển giải phẫu rất nhanh liền làm xong.
"Bác sĩ, mẹ cháu thế nào?" Chung Thiên Thiên cái thứ nhất xông đi lên hỏi thăm, một mặt bức thiết.
"Xương sườn chỉ là vỡ ra, cũng không có đứt gãy, cũng không có thương tổn đến nội tạng. Chẳng qua bởi vì có tận mấy cái đều xuất hiện nứt xương, cho nên ba tháng tiếp theo, bệnh nhân chỉ có thể nằm trên giường nghỉ ngơi."
Lúc này Giang Xu Uyển cũng đã tỉnh lại, nhìn thấy Chung Noãn Noãn, trong mắt phẫn hận hoàn toàn không còn che giấu, há miệng liền mắng: "Cái đồ tai họa tinh nhà cô, chẳng những làm hại Thiên Thiên bị người đánh, tuổi còn nhỏ liền đi làm gái. Tại sao tôi có thể có đứa con gái như cô?
Chung Noãn Noãn tôi cho cô biết, cô đã có chồng chưa cưới, kia cái gì Lãnh thiếu chính là Thiên Thiên. Cô đã làm mất hai bạn trai của Thiên Thiên, nếu cô cùng Lãnh thiếu quan hệ tốt như vậy, vậy tôi cho cô thời gian 1 tháng, trong một tháng nhất định phải để Lãnh thiếu thích Thiên Thiên, đính hôn với Thiên Thiên!"
Mặc dù bởi vì bị thương thanh âm nhỏ, nhưng là cũng đầy đủ làm quần chúng ăn dưa ở một bên nghe thấy được.
"Cô gái, tôi khuyên cô vẫn là đi làm giám định quan hệ người thân đi! Bất công thành như vậy, xác định vững chắc không phải mẹ ruột!"
Giang Xu Uyển: "..."
Tình huống như thế nào? Cái quỷ gì?
Thế nhưng là khi bà bị thúc đẩy vào phòng bệnh, sau khi thấy rõ ràng người tiến vào, nuốt nước miếng một cái, con mắt đều phiêu hốt đến không dám nói tiếp nữa.
"Sao ông không đi làm?" Giang Xu Uyển nhìn về phía Chung Khuê Quân hỏi.
"Tôi nếu là đi làm, nhóm lớn người nhà họ Giang vây công Noãn Noãn tôi cũng liền không thấy được."