"Vậy Chung Thiên Thiên cậu định xử lý như thế nào? Còn muốn làm anh rể của tôi sao?"
Mặt Eden khẽ nhăn một cái: "Lão đại, em cầu xin chị! Chị biết em từ trước đến giờ chỉ thích phụ nữ đẹp! Lúc trước em tưởng tình cảm chị em của chị cùng cô ta rất tốt, cho nên em mới nghĩ đến việc hy sinh nhan sắc để cuộc sống của em đi về phía huy hoàng. Ai ngờ.. Ai, lão đại, em sai rồi. Chị vẫn luôn dạy bảo bọn em, sẽ không có cái bánh nào từ trên trời rơi xuống, làm người không thể không làm mà hưởng.."
"Cậu không phải không làm mà hưởng, không phải cậu hy sinh nhan sắc sao? Hôm nay cậu phóng điện nhiều như vậy, có đau mắt hay không?"
"Lão đại, cầu xin chị, em đang ăn cơm tối đấy, chị mà nói nữa em muốn nôn mất."
Nghe Eden cầu xin tha thứ, nghĩ lại bộ dáng hôm nay cậu ta một mực muốn làm anh rể của cô, Chung Noãn Noãn "Phụt!" một chút cười ra tiếng.
"A, đúng rồi, lão đại.."
Eden đang định nói một trong những anh em của họ là Selina tới, ai ngờ Chung Noãn Noãn nghe được thanh âm điện thoại vang lên, thấy màn hình điện thoại xuất hiện ba chữ chồng chưa cưới, trong lòng vui mừng, trực tiếp cắt đứt điện thoại của Eden.
"Alo? Alo alo.."
Nhìn điện thoại bị cúp máy, Eden cảm thấy lão đại trước kia cách bọn họ một đi không trở lại.
"Alo."
"Noãn Noãn."
"Ừ, em đây."
"Thấy điện thoại em báo đường dây bận, anh làm phiền đến em sao?"
"Không có, là tiếp thị bảo hiểm thôi."
(Eden: ".. =_=!")
"Vậy em ăn cơm xong chưa?"
Nghe đầu bên kia điện thoại vang lên thanh âm êm tai giống như đàn Cello, khóe môi vốn đang giơ lên của Chung Noãn Noãn khuếch trương đến lớn hơn.
"Em ăn rồi, còn anh?"
"Anh cũng ăn rồi."
Đang lúc Chung Noãn Noãn tự hỏi nên nói cái gì, Xích Dương liền lập tức lại hỏi: "Buổi tối em ăn cái gì?"
"Buổi tối có thịt kho tàu, thịt ba chỉ nướng, cá hấp chưng, tôm luộc, còn có canh cải trắng chua cay nữa."
"Ừ. Vậy em ăn có no không?" Xích Dương không có khe hở liên kết tiếp tục đặt câu hỏi.
"Có một chút."
"Nếu là ăn no quá thì ra bên ngoài đi bộ xung quanh một chút để tiêu cơm, đừng vừa ăn xong liền nằm, như vậy không tốt biết không?"
"Ừ, em biết rồi."
Chung Noãn Noãn đang định hỏi Xích Dương ăn cơm xong chưa, ăn cái gì, nhưng mà câu hỏi của Xích Dương lại tới: "Em mặc thử lễ phục chưa?"
"Ừ, em mặc thử rồi."
"Có vừa không?"
"Rất vừa người. Màu sắc cũng rất thích hợp em. Chờ cuối tuần em mặc lễ phục này ra tới, em đoán Diệp Mộng Khê nhất định sẽ bị tức chết."
"Còn có Chung Thiên Thiên nữa, chẳng lẽ không phải cô ta bị tức chết trước? Lòng đố kị của cô ta mạnh như vậy."
"Ha ha, chỉ sợ cô ta tạm thời không có thời gian để ghen ghét em, dù sao cô ta bây giờ là người phụ nữ được giám đốc Thiên Hằng Trí Địa theo đuổi."
"Hả? Chuyện gì xảy ra?"
Thế là Chung Noãn Noãn đem chuyện hôm nay ở Thiên Hằng Trí Địa gặp được Eden nói lại một lần. Đương nhiên, chuyện Eden là anh em của cô, cùng chuyện cô là chủ tịch Thiên Hằng Trí Địa, tạm thời còn không thể nói cho anh biết.
"Thiên Hằng Trí Địa cùng Eden anh cũng có biết một chút, năm năm gần đây đột nhiên xuất hiện, lấy tư thế mạnh mẽ càn quét tất cả các nơi trên toàn cầu. Nhưng mà đánh giá về Eden người này cũng không quá tốt, bạn gái giống như đèn kéo quân mà thay đổi. Nghe nói anh ta ra tay rất hào phóng, mỗi một người bạn gái chia tay với anh ta đều có thể hoặc nhiều hoặc ít đạt được một vài thứ. Những người phụ nữ yêu quý vật chất, đặc biệt là loại phụ nữ vật chất có tâm tư so sánh ganh đua mạnh như Chung Thiên Thiên, rất thích hợp với anh ta."
Dứt lời, không đợi Chung Noãn Noãn mở miệng, Xích Dương lại nói: "Mặc kệ Chung Thiên Thiên như thế nào, nhưng mà em nên ít tiếp xúc với dạng người như Eden. Anh ta rất nguy hiểm."