Mục lục
Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Sau đó, người này lại đi tới trước mặt lưu manh, khốc khốc hỏi: "Ai phái các người tới?"
Người kia do dự một chút, đang suy nghĩ muốn bán cố chủ hay không, thế nhưng là đối phương cũng không có cho tên lưu manh đó thời gian để cân nhắc, giơ chân lên liền đạp xuống trên đùi người này.
Lại là một tiếng kê.u rên thảm đến cực hạn.
Người này lại đi tới trước mặt người thứ ba.
Tên lưu manh kia bị dọa thảm rồi, mặt đều bị dọa trắng, sợ mình cũng bị đối phương đạp, mau nói: "Tôi nói tôi nói! Cậu không cần giẫm! Tôi nói!"
Người kia khốc khốc nhìn xem anh ta, cũng không nói lời nào.
"Đêm qua lão đại của chúng tôi ở trên mạng nhận được tin tức, để chúng tôi đi đối phó một cái học sinh tên là Chung Noãn Noãn, cho nên hôm nay chúng tôi liền đến nằm vùng ở trường học bên này."

"Người nào tuyên bố tin tức? Ở trang mạng nào?"
"Cái này muốn hỏi lão đại của chúng tôi mới biết, chúng tôi đều là đi theo lão đại kiếm cơm."
Người cứu cô đã qua bên kia hỏi tên lão đại kia đi, Chung Noãn Noãn thay đổi trạng thái con mèo nhỏ bị kinh hãi vừa rồi, đá người kia một chân, hỏi: "Đối phương bỏ ra bao nhiêu tiền? Muốn để các người đối với tôi như thế nào?"
Người kia theo bản năng đưa tay bưng kín bảo bối của mình, nhìn xem Chung Noãn Noãn sắc mặt càng trắng hơn.
Chân gãy còn có thể chữa khỏi, cùng lắm thì nửa đời sau làm cái người thọt.

Nhưng cái chân thứ ba không có, vậy cuộc sống coi như đều hủy.
"Đối..

Đối phương ra 3 vạn khối, trung gian thu 1 vạn, rơi xuống trên tay chúng tôi liền có 2 vạn."
Chung Noãn Noãn trừng mắt.
"2 vạn..

khối nhân dân tệ?"
Nhớ ngày đó bên trong ám sát lệnh cấp A của ám web quốc tế, ra giá lấy đầu của cô đã cao tới 30 trăm triệu mĩ kim, còn không có người dám yết bảng..

Đối phương cho là Chung Noãn Noãn không tin, chỉ tay lên trời thề: "Chúng tôi thật sự chỉ lấy 2 vạn! Chúng tôi làm cái này đều là có quy củ, bên giới thiệu muốn lấy đi 30% phí tổn.

Không tin cô có thể tìm người nghe ngóng!"
Chung Noãn Noãn đã không phản bác được bọn low b này.
"Đối phương cho các người 2 vạn là muốn các người làm cái gì? Sẽ không thật là muốn các người gϊếŧ người đi?"
"Không không không! Chúng tôi nào dám gϊếŧ người? Đối phương chỉ là để chúng tôi đánh cô một trận, sau đó quay chụp lại video H, hoàn toàn bôi xấu thanh danh của cô liền thả người."
"Ha ha." Chung Noãn Noãn cười, một bàn tay liền đập trên mặt của người kia: "Muốn hoàn toàn hủy thanh danh của tôi..

Cái này cùng gϊếŧ người khác nhau ở chỗ nào? Hả? 2 vạn khối tiền liền dám làm loại hoạt động này, còn mẹ nó phân 5 người, ngu xuẩn!"
Mặt của người kia trong nháy mắt liền bị Chung Noãn Noãn đánh nghiêng.
"Chúng tôi cũng không muốn! Thật sự là không sinh hoạt nổi nữa, lúc này mới đi theo đại ca ra kiếm miếng cơm ăn, kiếm trang bị trò chơi một chút."
Chung Noãn Noãn một câu cũng không muốn nói.
Cô cảm giác cùng những low b này nói chuyện quả thực là hạ thấp phong cách của cô.
Đi đến bên người vị học trưởng kia, Chung Noãn Noãn mỉm cười: "Học trưởng, anh là vẫn luôn đi học ở Giai Vĩnh, vẫn là hôm qua mới đến?"
Người học trưởng kia dưới cái nhìn chăm chú của Chung Noãn Noãn, mặt ửng đỏ nói: "Tôi là học sinh chuyển trường."
"A.


Vậy là anh mới chuyển trường đến hôm qua?"
"..."
"Anh là người của anh ấy phải không? Anh năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"
Chung Noãn Noãn cảm thấy thiếu niên này mặc dù không lớn tuổi lắm, thế nhưng là khí thế cả người đã luyện được rất không tệ.

Ánh mắt anh Xích Dương nhà cô quả nhiên rất tốt.
"Cái gì là người của anh ấy? Bạn học nữ này, tôi chỉ là đi ngang qua, vừa vặn giúp cô mà thôi."
Lão đại nói, chỉ có thể âm thầm bảo hộ cô, không đến bất đắc dĩ không thể để cho cô biết.

Nếu như không phải là bởi vì hôm nay chuyện xảy ra đột nhiên, mà cô lại không chạy thoát, anh chắc chắn sẽ không xuất hiện..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK