Chiếc xe Benz màu đen dừng ở bên đường, từ bên trong chui ra hai cô gái trẻ, một người điềm đạm động lòng người, một người vẻ mặt lạnh như băng, khó gần.
Toàn thân hai người đều có khí chất cao quý, nhìn từ quần áo ăn mặc, cũng biết các cô nhất định là thiên kim nhà giàu nào đó.
Tần Mặc rút tay của mình về lần thứ N, Kim Na Na vẫn như cũ quấn lấy nhất quyết không bỏ, dường như không để cho cô ấy kéo cánh tay thì không buông xuôi.
"Đây không phải là Tần Mặc và Kim Na Na sao?"
Gần đó, hai chàng trai đang thoải mái uống trà chiều, hưởng thụ thời gian thanh nhàn buổi chiều khó có được, bỗng dưng, một thiếu niên trong đó giống như là phát hiện ra vùng đất mới, hai mắt không dám tin nhìn bên đường đối diện.
Cậu ta chợt lung lay người bạn nên cạnh, chỉ vào đường đối diện, "Họ lúc nào thì có quan hệ tốt như vậy!"
"Rất kỳ lạ sao? Thiệu Tư Liễm có thể cả đời không tỉnh lại, Tần Mặc có thể không sao, cũng đều nhờ Kim Na Na giúp một tay, chuyện giải quyết cũng đơn giản hơn rất nhiều."
Thiếu niên bên cạnh không có bao nhiêu kinh ngạc, cái thế giới này rất điên khùng, mỗi thời mỗi khắc đều xảy ra những chuyện khiến người ta khiếp sợ.
"Tần Mặc này quá ngông cuồng! Đầu tiên là Thiệu Tư Thanh, tiếp nữa là Thiệu Tư Liễm, cô ta có phải đến gây sự hay không!"
Bùi Thiểu Y một đầu tóc ngắn màu nâu dưới ánh mặt trời có vẻ đặc biệt rực rỡ, hai mắt cậu nhìn chằm chằm Tần Mặc, mặc dù Thiệu Tư Liễm không đáng để cậu thông cảm, nhưng những chuyện tổn thương liên tiếp xảy ra, làm thành kiến của cậu với Tần Mặc càng sâu.
Ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo, khiến Bùi Thiểu Y không có thiện cảm với Tần Mặc, kèm thêm chuyện xảy ta trong một tuần này, càng khiến hình tượng của Tần Mặc trong mắt Bùi Thiểu Y chuyển biến xấu.
Tần Mặc đã thành công gây chuyện thị phi, cũng giống như lòng dạ độc ác.
"Cậu muốn làm gì?"
Sở Linh Tầm thấy Bùi Thiểu Y đứng lên, cảnh giác cũng đứng dậy theo.
Tần Mặc là hạng người gì, cậu cũng không phải rất rõ ràng, nhưng mà giao tình của anh trai cậu với Phong Thần rất tốt. Sở Linh Tề bảo cậu ở trường giúp đỡ Tần Mặc Nhiều một chút, coi như nể mặt Phong Thần, nhưng theo ý kiến của cậu, Tần Mặc đột nhiên xuất hiện, căn bản cũng không cần sự giúp đỡ của cậu.
Cô lạnh lùng phóng khoáng, đôi mắt kia, lại càng sâu không thấy đáy.
Căn cứ theo quan sát của cậu, Tần Mặc là một người dựa vào sở thích làm việc, đúng và sai, đen hay trắng, chỉ ở trong tâm niệm của cô. Cô với bọn họ, thuộc hai thế giới, không can dự tới nhau.
Chỉ là Bùi Thiểu Y hình như khơi lên tranh luận với Tần Mặc, đại thiếu gia này cũng là dựa vào ưa thích của bản thân, chỉ cần nhìn thuận mắt, cho dù bạn nói người đó tội ác tày trời, cậu ta vẫn như thường có thể nói bừa ra một trăm, một nghìn lý do vì người kia bào chữa.
"Làm gì? Đương nhiên là muốn tính sổ thật tốt á! Chuyện cô ta đá tung quả bóng của mình, vẫn chưa xong đâu!"
"Này Bùi Thiểu Y!"
Sở Linh Tầm thấy Bùi Thiểu Y chạy tới, vội vàng đi theo phía sau cậu ta, thiếu gia không biết trời cao đất rộng này, thật đúng là không biết sống chết.
"Tôi tưởng là ai, hóa ra là người nổi tiếng Tần Mặc ở lớp chúng ta, thế nào? Anh em nhà họ Thiệu cũng dạy dỗ qua, hôm nay ra đường tìm bao cát mới luyện tay?"
Bùi Thiểu Y vừa đến liền sẵng giọng, Kim Na Na hơi cau mày, vị Bùi thiếu gia này cũng là một người khó đối phó, bản lĩnh đánh nhau gây chuyện cũng không nhỏ.
"Thế nào? Bùi thiếu gia cũng có hứng thú đi dạo phố giống như những cô gái?"
Ngẩng đầu, bản lĩnh đấu võ mồm của Kim Na Na cũng không kém, Tần Mặc trầm mặc ít nói, cũng không đại biểu cô sẽ không đánh trả.
"Thiểu Y, đừng gây chuyện!"
Sở Linh Tầm theo tới vỗ vỗ vai Bùi Thiểu Y, quay đầu cười cười với cậu, thế nhưng nụ cười chưa tới đáy mắt, dừng ở khóe miệng của cậu ta.
"Làm sao lại là gây chuyện đây? Gặp bạn học đến chào hỏi, nhân tiện hỏi một chút, bạn học Tần Mặc, cô có còn nhớ rõ chuyện cũ đá tung quả bóng rổ của tôi hay không!"
Tần Mặc gật đầu một cái, cô nhớ mình đã đá bay quả bóng rỏ kia, "Bao nhiêu tiền? Tôi đền."
"Cô nói đền liền đền a! Nếu như nói nhẹ nhàng như vậy, tôi còn phải tự mình đến tìm cô!"
Bùi Thiểu Y chính là không muốn nhìn bộ dạng lạnh như băng của Tần Mặc, ai cũng không để ở trong mắt mình, dáng vẻ cao cao tại thượng, ai cũng không thể chạm vào được.
"Vậy cậu muốn giải quyết thế nào?"
Loại trường hợp này, Tần Mặc gặp quá nhiều rồi, giây tiếp theo liền hiểu rõ Bùi Thiểu Y cũng không phải là thật lòng tới tìm cô đòi bồi thường, mà là cố ý đến tìm cô tính sổ.
"Đừng nói tôi ức hiếp con gái, cô đã làm hư bóng rổ của tôi, vậy chúng ta sẽ so bóng rổ!"
Chẳng bao lâu, bốn người liền tới khu vui chơi giải trí lớn nhất của trung tâm thành phố, đúng vào ngày nghỉ, người trong khu vui chơi giải trí theo phong trào bắt đầu khởi động, nam nữ trẻ tuổi chiếm đa số. Lúc này, bốn người thanh thế lồng lộng hùng dũng, đã thu hút không ít người chú ý.
Bốn người phong cách không giống nhau, còn có chút mâu thuẫn với nhau, nhưng vẫn khiến người ta suy đoán không ngừng, rốt cuộc ai mới là một đôi.
Đứng lại trước máy ném rổ, Bùi Thiểu Y hừ lạnh một tiếng, "Nếu như cô có thể phá vỡ kỷ lục của tôi, vậy thì món nợ này liền xóa bỏ, nếu như không...... thì cô phải ở trước mặt toàn trường nói xin lỗi tôi."
"Ừ, tốt."
Trong mắt Tần Mặc lóe lên một tia thú vị, thấy bộ dáng tràn đầy tự tin của Bùi Thiểu Y, cô cũng không đành lòng cắt đứt sự thỏa mãn của bản thân cậu ta.
Bùi Thiểu Y đắc ý là có vốn liếng, chỉ thấy tư thế của cậu cực kỳ tiêu chuẩn, thuận tay ném một cái liền có thể vào một quả, rất nhanh liền phá vỡ kỷ lục ban đầu.
"Tới phiên cô!"
Tần Mặc liếc mắt nhìn kỷ lục mới, 325, cô hơi nhếch miệng, xấu xa cười lạnh với Bùi Thiểu Y, đối phương ngay lập tức rùng mình một cái.
Cô gái thân thể mảnh khảnh đứng trước máy ném bóng rổ, ngón tay như ngọc xanh, tay ngọc trắng nõn chạm vào quả bóng màu đen kia, tạo thành sự chênh lệch rõ ràng, có vẻ không hợp nhau.
Bùi Thiểu Y nhàn nhã đứng ở một bên, cậu ta dám khẳng định, Tần Mặc nhất định sẽ không thể phá vỡ kỷ lục của cậu ta! Cho dù có thể phá vỡ, cũng không thấy rõ kỹ thuật ném bóng sẽ rất tuyệt đi!
Theo thời gian trôi qua từng giây từng phút, sắc mặt của cậu từ từ đen lại, dần dần trở nên kinh ngạc cùng không dám tin, khi điểm số của hai người gần kề thì tốc độ của Tần Mặc rõ ràng chậm lại. Nhưng chỉ chỉ cần ném một quả, bóng sẽ ngoan ngoãn chui vào vòng rổ, hết sức nghe lời.
324, 325, 326......