• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thê thiếp của Thái tử bao gồm: Thái tử phi, Lương đệ, Bảo lâm. Đỗ nhị nương Đỗ Cấm là Lương Đệ có cấp bậc chính tam phẩm.

Tháng giêng năm nay, Thái Tử Phi Vi thị vì bản án của Vi Kiên nên bị ép hòa ly cùng Thái Tử. Đối với điều này, Đỗ Cấm vừa vui mừng vì mình có khả năng trở thành Thái Tử Phi, nhưng trong lòng cũng không khỏi có một cỗ lo sợ.

Ngày hôm nay vừa mới đưa Thái Tử đi ra ngoài, tỳ nữ Khúc Thủy lập tức chạy vội đến bẩm báo, nói: "Đại nương sai người cầm tín vật đến, nói đã xảy ra chuyện lớn rồi."

Đỗ Cấm biết từ sau khi trưởng tỷ gả cho Liễu Tích, của hồi môn gần như đều đã bị Liễu Tích bán đi gần hết, chỉ còn dư một khối ngọc bội, sau khi cầm lấy tín vật xem xét rồi vội vàng căn dặn tỳ nữ dẫn người đi vào.

"Xảy ra việc lớn?" Nàng dự cảm có chuyện không tốt, cả người run rẩy, tự nhủ: "Đi trên băng mỏng, cuối cùng vẫn không thoát khỏi số phận ngã xuống hố băng sao?"

Nàng điều chỉnh cảm xúc, đi đến phòng kế bên, thấy một tiểu lang quân đang ngồi nghiêm chỉnh trên bồ đoàn, khí độ trầm ổn.

Mà khi hắn quay đầu, Đỗ Cấm có một loại cảm giác mình đang bị đối phương tra xét.

Nàng hơi nhíu mày hỏi: "Xin hỏi tiểu lang tử là người phương nào?"

"Lang tử" là khen thiếu niên anh tuấn, nhưng kèm thêm chữ "Tiểu" thì là nàng theo bản năng phản kháng đối với sự tra xét của Tiết Bạch.

"Tiết Bạch, nhận ân huệ của Đỗ gia." Tiết Bạch nói thẳng: "Liễu lang tế trạng cáo Đỗ gia 'Nói xằng sấm thư, cấu kết Đông cung, chỉ trích thiên tử', phủ Kinh Triệu đã bắt lệnh tôn đi. Hẳn là có người đứng ở phía sau thao túng việc này, chúng ta đã tìm được chứng cứ, muốn dâng lên cho Thái Tử."

Sắc mặt Đỗ Cấm lập tức biến đổi, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh lại.

"Thái Tử không có ở đây, có thể đưa chứng cứ cho thiếp thân nhìn trước hay không?"

Tiết Bạch xuất ra tờ nháp của bản cáo trạng kia.

Khúc Thủy vừa muốn đi lên, Đỗ Cấm đã cúi người đến trước mặt Tiết Bạch nhận lấy, một mảnh trắng nõn chiếu vào tầm mắt của hắn.

Phảng phất có mùi hương thổi qua, nàng cầm lấy tớ giấu kia, ngồi trên chiếc bồ đoàn mỏng đọc, sau đó gọi Khúc Thủy đến nhỏ giọng nói: "Mau sai người đi mời Thái Tử trở về."

Sau đó nàng mới quay về phía Tiết Bạch hỏi kỹ càng mọi việc đã xảy ra, Tiết Bạch bắt dầu từ chuyện hắn hôn mê đến làm thư đồ cho Đỗ gia, tỉ mỉ nói một lượt.

Đỗ Cấm nghe xong, vỗ vỗ ngực, lộ ra thái độ may mắn, nói: "Tiết lang bôn tẩu vì Đỗ gia, hôm nay thiếp thân không có gì hồi báo, sau này nhất định thâm tạ."

Tiết Bạch chậm rãi nói: "Tuy rằng ta mất ký ức, nhưng cũng biết nếu mình bị người đánh cho hấp hối, nhất định là lúc trước đã đắc tội người nào. Hôm nay khi đi tới bên ngoài có người theo dõi, những người này có lẽ sẽ tra được sự tình lúc trước của ta, liệu như vậy có dẫn phiền phức đến cho Thái Tử hay không?"

Hai mắt Đỗ Cấm ngưng tụ, nghe được ngụ ý của hắn. Nói là sợ đưa đến phiền phức cho Thái Tử, nhưng thực ra là muốn Thái Tử che chở.

Giọng của nàng cũng đã có một ít biến hóa, nói: "Nếu như ngươi có phiền toái gì có thể nói thẳng, thiếp thân có thể giúp đỡ tuyệt đối không thoái thác."

Tiết Bạch nói: "Nhưng ta thật sự không nhớ rõ."

Đỗ Cấm cảm thấy khó chịu.

Tiết Bạch tiếp tục nói: "Thanh Lam nói phía sau cổ của ta có lạc ấn, trên đùi có vết siết, có lẽ đã từng là quan nô."

"Nhìn diện mạo của ngươi, có lẽ là gia đình phú quý rồi bị bắt làm quân nô?

"Không nhớ rõ, nhưng có khả năng."

Đỗ Cấm nguyện ý trả nhân tình này, nhưng hoàn cảnh bây giờ của Thái Tử không tốt. Dưới trường hợp không biết phiền phức trên người của Tiết Bạch là lớn hay nhỏ, tùy tiện đáp ứng khó tránh khỏi quá mạo hiểm.

Vì vậy nàng tỉ mỉ đánh giá Tiết Bạch thêm lần nữa, nghĩ xem có đáng giá giúp đỡ người này hay không.

Sau cùng, Đỗ Cấm nhẹ gật đầu, nói: "Được rồi, thiếp thân nhất định bảo vệ ngươi vô sự."

Tiết Bạch thoáng thở dài một hơi, hỏi: "Ta có thể tiếp kiến Thái Tử?"

"Thái Tử bận chuyện, không tiện gặp ngươi." Ánh mắt của Đỗ Cấm xoay chuyển, nói: "Nếu như ngươi có việc, nói cùng thiếp thân là được, Đông cung tuyệt sẽ không bạc đãi ngươi."

Tiết Bạch nhìn nàng, thấy được một loại ánh mắt rất quen thuộc, lập tức hiểu được ——thay vì làm việc cho Đông cung, nàng hy vọng hắn có thể làm việc cho nàng..

Có thể thấy, tuy là phu thê, nhưng giữa nàng và Thái tử vẫn có một số khác biệt nhỏ.

Tiết Bạch không thay đổi vẻ mặt, nói: "Ta nghe nói bản án phát sinh đầu năm của Vi Kiên, một mực suy nghĩ, nếu như lúc này Thái tử lần nữa từ bỏ người bên cạnh, không khỏi quá mất nhân tâm?"

Hắn nghiễm nhiên đã có thái độ trở thành mưu sĩ của Lương đệ Thái tử, cân nhắc vấn đề dưới góc độ của Đỗ Cấm.

Thanh Lam thấy thế kinh ngạc không thôi, từ lúc Đỗ gia cứu được Tiết Bạch đến bây giờ mới qua năm ngày, mỗi ngày hắn đều có thể lộ ra năng lực, rõ ràng là người có lòng dạ cực cao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK