• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 121 Kim Trụ

“Tiểu thư, người không sao chứ…” Lão bộc bên cạnh ân cần hỏi han.

“Phúc bá, ta không sao, chỉ là tức quá mà thôi, Cố Trường Ca không giết ta, nhưng cứ chọc tức ta.”

Cố Tiên Nhi nghiến răng nghiến lợi, hễ nhắc tới Cố Trường Ca một cái, liền không kìm được mà nổi giận, sát ý đằng đẵng.

Phúc bá chỉ biết cười khổ, nói: “Tiểu thư, có thể giữ được mạng là tốt lắm rồi, đừng quên những năm gần đây hắn luôn tìm kiếm hành tung của chúng ta, muốn giết chết người.”

“Nhưng hôm nay thật là kỳ quái, lại không động thủ, lẽ nào lý do là do bản tộc bên đó?”

Nghe thấy vậy, Cố Tiên Nhi lắc đầu, nói: “Cho dù hắn ra tay, ta cũng không sợ hắn, đừng quên trên người ta có rất nhiều bảo vật mà sư tôn ban cho.”

“Lão bộc chỉ nghi hành vi của Cố Trường Ca so với trước lại thay đổi không ít, có điều tâm địa độc ác thì vẫn chẳng thay đổi… Vừa rồi lúc ra tay giết người, ánh mắt vẫn không thay đổi, hoàn toàn coi như đang giết một con kiến vậy…”

Phúc bá than thở: “Tiểu thư sau này hành vi của người ở Đạo Thiên Tiên Cung phải cẩn trọng hơn, Cố Trường Ca là đệ tử trân truyền, đối phó với người rất dễ dàng.”



Chuyện xảy ra trước sơn môn của Đạo Thiên Tiên Cung, rất nhanh đã gây lên một làn sóng dư luận, giống như mọc thêm đôi cánh, nhanh chóng lan truyền đến các địa.

Cố trân truyền biến mất nửa năm đã quay về rồi.

Vô số tu sĩ kinh hoàng, không thể tưởng tượng nổi.

Dưới chân sơn môn, một chưởng đánh cho đệ đệ của Kim Trụ sụp đổ, nguyên nhân chính là do một thiếu nữ áo xanh hư hư thực thực tộc nhân nhà họ Cố.

Thiếu nữ áo xanh hình như là muội muội của Cố trân truyền, nhưng không biết vì sao, giữa hai người hình như có mâu thuẫn.

Đệ đệ của Kim Trụ không biết tốt xấu đi ức hiếp nàng, bị Cố Trường Ca đúng lúc quay lại dùng nhất chưởng đánh đến tan xác thành huyết vụ.

Chuyện này đã chấn động tới khắp nơi, thậm chí truyền đi các địa.

Lúc đó, thực lực mà Cố Trường Ca thi triển đã thu hút rất nhiều sự quan tâm, được lưu ảnh thạch ghi chép lại.

Chuyện này đối với rất nhiều người mà nói mới là điều quan trọng nhất.

Tranh đấu của đại thế, quần tinh sáng chói, thiên kiêu vô số, rất nhiều thế hệ diện thế cũng tràn đầy khí vận, xuất hiện rất nhiều thiên tư xuất chúng.

Thế hệ trẻ ai cũng muốn là kẻ đứng đầu, nổi danh thượng giới, chấn nhiếp thiên hạ.

Một chưởng tiêu diệt Hư Thần Cảnh.

Chiến tích như vậy đã đủ để chứng tỏ sự đáng sợ của Cố Trường Ca, những kẻ ếch ngồi đáy giếng cũng có thể thấy được một chút.

Chuyện này đã dấy lên một sự trấn động.

….

Khu vực trung tâm của Đạo Thiên Tiên Cung.

Thần Đảo Tiên Phong vô số, thác nước mờ ảo, sương khói lượn lờ, ánh sáng giao thoa, mang đầy không khí của một gia tiên lâu đời.

Trên đỉnh núi mênh mông hùng vĩ, một cung điện Lâu Vũ trải dài, kiến trúc tọa lạc, tu sĩ ra vào, vô cùng náo nhiệt.

Ngọn núi này tên là Cô Tuyệt Phong, là nơi ở của Kim Trụ, đệ tử trân truyền hiện giờ của Đạo Thiên Tiên Cung.

Trong một tòa cung điện rộng lớn, sương trắng mờ mịt.

Một thanh niên khoác kim bào đang ngồi khoanh chân, trên trán có sừng màu vàng kim, mang đầy ý vị lẽ phải, thần uy phá hủy được mọi thứ.

Linh khí xoay chuyển quanh người hắn, trở thành một vòng xoáy nhỏ, được hắn hấp thụ vào trong cơ thể.

Cơ thể hắn lập tức xuất hiện một tầng kim quang, hóa thành từng vòng xoáy nhỏ màu vàng kim.

Trong mỗi một vòng xoáy nhỏ đều có một hư ảnh của một tôn tiên đang ngồi khoanh chân, trông giống như đang tụng kinh.

Xung quanh cơ thể hắn phù văn vô tận trông rất quỷ dị.

Hiển nhiên, đây là một môn cổ thiên công cường đại đáng sợ.

Sau lưng hắn, chính là hư ảnh của cự thú kim sắc ẩn ẩn hiện hiện, đang lưu chuyển.

Chiếc miệng rộng há ra, giống như một cái hố đen ngòm, Thái Dương Thần Uy vô tận xuyên qua cung điện bị hắn nuốt chửng vào trong cơ thể.

Kẻ này chính là một vị trân truyền khác của Đạo Thiên Tiên Cung thời điểm hiện tại, tên là Kim Trụ, cũng là chí tôn trẻ tuổi, thực lực cũng có một không hai so với kẻ đồng trang lứa.

Thời khắc này, trong hư vô trước mặt hắn.

Một đạo nguyên thần có pháp khí bao quanh, ở trước mặt hắn lộ vẻ độc ác, phẫn nộ, nói: “Ca ca, huynh nhất định phải báo thù cho ta! Cố Trường Ca đó ức hiếp người quá đáng, ta không chọc giận hắn, hắn dùng một chưởng đánh ta tan xác, nếu như không phải có pháp khí mà trong tộc ban cho, ta sớm đã chết ở đó rồi.”

Chính là Kim Vũ lúc đó ở trước sơn môn bỏ chạy.

Hắn vô cùng oán hận Cố Trường Ca, nếu không nghiền nát hắn thì khó mà dập tắt oán hận này của hắn.

Trước mặt mọi người lại bị nhục nhã như vậy, giống như là giết chết hắn vậy!

“Chuyện này nói ra là do ngươi tự mình chuốc lấy, rảnh quá đi gây chuyện với muội muội của Cố Trường Ca làm gì?”

“Chuyện bên ngoài ta đã biết rồi.”

Nghe thấy vậy, thanh niên khoác kim bào mở chừng mắt ra, vẻ mặt lạnh lùng, nói: “Có điều Cố Trường Ca ức hiếp người quá, sau lưng hắn cho dù có Cố Gia thì có sao chứ, Kim Giác Nhất Tộc ta cũng không phải là dễ ức hiếp như vậy.”

“Ta sẽ lấy lại công đạo cho ngươi.”

“Có điều không phải là bây giờ, thực lực của Cố Trường Ca có vẻ đã đột phá Phong Vương Cảnh rồi, Cổ Thiên Công của ta đây vẫn chưa đột phá, ta không phải là đối thủ của hắn.

Nghe thấy vậy, Kim Vũ có chút vui mừng: “Đa tạ ca ca, ta chỉ đợi ca ca báo thù cho ta, nhất định phải khiến cho Cố Trường Ca hối hận!”

Kim Trụ gật đầu, không nói gì thềm.

Thế nhưng trong lòng hắn lại rất cẩn trọng.

Cố Trường Ca chắc chắn là kẻ địch mạnh, không thể khinh xuất.

Khoảng thời gian này, hắn gặp không ít cơ duyên, ngưng tụ được hư ảnh pháp thân của tổ tiên, thực lực đã tăng lên rất nhiều, vốn tưởng có thể báo thù thương thế nặng nề ngày đó.

Không ngờ thực lực của Cố Trường Ca cũng tăng lên nhanh như vậy, lại đột phá được Phong Vương Cảnh rồi.

Hiện tại hắn mới là Phong Hầu Cảnh Hậu Kỳ.

Có điều hắn vẫn có niềm tin, đến lúc đó đột phá phong hầu cảnh điên phong, rồi kết hợp với thiên công và không ít những con át chủ bài của hắn, chắc chắn có thể chiến với Cố Trường Ca.

Hết chương 121.
Chương 122 Thế cục

Đạo Thiên Tiên Cung, Vô Thượng Sơn.

Cung điện lầu các liên miên, ánh chiều tà bao phủ xuống, tựa như một tòa thiên cung cổ xưa đang tọa lạc ở chỗ này.

Tại giữa các đỉnh núi, có rất nhiều động phủ, đang tỏa những ánh sáng mờ nhạt ra ngoài, tiên vụ, khói mây lượn lờ, rực rỡ chói lọi, có vẻ cực kì thần dị.

Nơi này chính là đỉnh ngọn núi mà Cố Trường Ca đang ở.

Tại toàn bộ Đạo Thiên Tiên Cung mà nói, đều là vùng đất lành linh khí dày đặc, điều kiện tu luyện của ngọn núi này so với những nơi khác tốt hơn rất nhiều.

Chỉ có những trưởng lão đạo hạnh cao thâm khó lường, mới có được phủ đệ hay động phủ tốt hơn để tu hành.

Đạo Thiên Tiên Cung bao la vô cùng, chỉ riêng những dãy núi hòn đảo cấp cho đệ tử tu hành đã lên tới mấy vạn, càng chưa nói đến những giải đất thần bí nằm sâu bên trong.

Thái Cổ Thần Sơn, cổ lão thạch đài ở trong đó cơ hồ nhiều không kể xiết, ngẫu nhiên còn có đệ tử ở nơi này, phát hiện cơ duyên, tu vi tăng mạnh, thực lực tăng mạnh.

"Rống. . ."

Cửu Long kéo xe đến!

Bây giờ, rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi ở trong các dãy núi này đều xuất hiện, có nam có nữ, cũng cóThái Cổ sinh linh còn lại, thân phụ có huyết mạch cường đại, chiến lực kinh người.

"Chủ nhân!"

"Cung nghênh chủ nhân!"

Nhìn thấy Cửu Long kéo xe đến, tất cả tuổi trẻ thiên kiêu đều ra bái kiến, thần sắc mang theo vẻ kính sợ cùng sùng bái.

Bọn hắn đều là tùy tùng trước đó Cố Trường Ca thu phục được, ở ngoại giới cũng xem như có chút danh tiếng là thiên tài.

Người có tu vi mạnh nhất bây giờ cũng đột phá đến Phong Hầu cảnh trung kỳ, chính là thiếu chủ của một đại tộc cổ xưa.

Cố Trường Ca đi ra, thần sắc bình thản, khẽ vuốt cằm nói với bọn họ: "Đứng lên đi, trong khoảng thời gian ta không có ở đây, có chuyện gì phát sinh không?"

Sau khi rời khỏi sơn môn, hắn cũng không quản Cố Tiên Nhi nữa mà trực tiếp trở về đỉnh núi của mình.

Đối với Cố Trường Ca mà nói, Cố Tiên Nhi bây giờ không tạo được bao nhiêu ảnh hưởng với hắn, thực lực của nàng kém hắn một mảng lớn, có lòng báo thù, cũng không có năng lực.

Dự tính chủ yếu của hắn, vẫn là đặt trên thân phận trân truyền.

Vô thượng sơn, chính là danh tự mà cung chủ hiện tại của Đạo Thiên Tiên Cung ban tặng.

Còn đỉnh núi của các vị trân truyền đệ tử khác, danh tự cũng là như vậy, ẩn chứa ngụ ý khác nhau.

"Khởi bẩm chủ nhân, nửa năm qua, ngoại trừ mấy vị trân truyền cùng trưởng lão phái người đến hỏi thăm hành tung chủ nhân ra, vô thượng sơn cũng không phát sinh việc lớn gì." Một người cung kính hồi đáp.

"Tông môn có phát sinh việc gì không?"

Cố Trường Ca gật gật đầu, lại hỏi.

"Sở trân truyền đoạn thời gian trước không biết thu hoạch được cơ duyên gì, sau khi từ Vân Mộ trở về tu vi của hắn đã đột phá đến Phong Hầu cảnh đỉnh phong, ẩn ẩn đứng đầu trong mấy trân truyền còn lại."

"Mặt khác Doãn trân truyền bảo chúng ta nói với chủ nhân, nàng có chuyện quan trọng muốn cùng chủ nhân thương nghị, chủ nhân nếu như trở về, nàng sẽ lại đến tìm chủ nhân."

Người này nghe vậy lại hồi đáp.

Sở trân truyền trong lời hắn nói, tên là Sở Vô Cực, là đại hoàng tử của tiên triều ở một phương, thiên phú cực kỳ cường đại, từ nhỏ đã bày ra thực lực khủng bố, tư chất ngút trời, hiếm người sánh kịp, chưa hề bại một lần.

Về phần Doãn trân truyền, tên là Doãn Mi, là thiên nữ của một tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ, tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ trên thượng giới cũng là một thái cổ hoàng tộc cực kì lâu đời, thực lực cực kì mạnh mẽ.

Nghe vậy, trong mắt Cố Trường Ca có tia sáng khác thường chợt lóe lên, gật gật đầu:"Ta đã biết."

Sau đó, hắn trực tiếp thẳng quay trở về trong cung điện mà ngày thường hắn tu hành.

"Chủ nhân thực lực càng sâu không lường được a!"

"Ta đã nghe được lời đồn gần đây, trước sơn môn chủ nhân một chưởng đánh chết người hầu của Kim Vũ đạt Hư Thần cảnh, xem ra chủ nhân hẳn là đã đột phá đến Phong Vương cảnh."

"Còn chưa nghe được tin tức những thiên kiêu trẻ tuổi còn lại đột phá được Phong Vương cảnh đâu."

Sau khi Cố Trường Ca rời đi, một đám tùy tùng có lòng sùng kính thấp giọng thảo luận, đối với Cố Trường Ca càng là kính sợ.

Lúc trước khi Cố Trường Ca thu phục bọn hắn, mặc kệ thủ đoạn có cao minh hay không, nhưng ít ra bọn hắn hiện tại đều là tâm phục khẩu phục.

Những trân truyền còn lại phải liên hợp với nhau, mới có thể chống lại Cố Trường Ca, đây đã là minh chứng lớn nhất.

Thế cục trong Đạo Thiên Tiên Cung cơ hồ giống với suy đoán của hắn.

Đứng sau lưng ngũ đại trân truyền là đại biểu cho những quái vật khổng lồ khác nhau.

Cường đại nhất trong số đó là Trường Sinh Cố gia sau lưng hắn và Đại Sở tiên triều sau lưng Sở Vô Cực.

Thế lực phía sau của ba người còn lại, phải kém bọn hắn một bậc.

Chính bởi vì vậy nên các trưởng lão trong Đạo Thiên Tiên Cung mới không tiện nhúng tay vào sự tranh đoạt vị thế giữa các trân truyền, bởi vì bọn họ có khi không nhận được sự cảm kích từ các thế lực phía sau bọn họ mà còn có thể đắc tội.

Dù sao cũng không có ai đầu óc có vấn đề như vậy, đi làm những việc tốn công mà không có kết quả.

"Vị trí truyền nhân chắc hẳn cũng có quyết định rồi, chỉ có điều muốn mưu tính đến Đạo Thiên Tiên Cung, coi như ta trở thành truyền nhân, vẫn cần các trưởng lão nghĩ biện pháp xử lý, nhất là mấy người đại trưởng lão đứng đầu Đạo Thiên Tiên Cung, được ca tụng là nhóm người khủng bố nhất trên thượng giới. . ."

Cố Trường Ca không khỏi nhíu lông mày một cái.

Dựa theo kế hoạch của hắn và phụ thân hắn, bước đầu tiên để Trường Sinh Cố gia xâm chiếm được Đạo Thiên Tiên Cung, chính là để hắn đoạt được vị trí truyền nhân.

Chỉ có điều coi như sau khi thành công, vẫn còn con đường rất dài cần phải đi.

Các đời cung chủ của Đạo Thiên Tiên Cung thay đổi không ít, cũng không phải là không có thế lực còn lại đảm nhiệm qua.

Nhưng chỉ có đại trưởng lão chưa bao giờ thay đổi, cho dù có phát sinh phản loạn, đều có thể bị bọn hắn trấn áp.

Các đời cung chủ thay đổi nhanh như dòng chảy, chỉ có đại trưởng lão là vĩnh viễn không đổi.

Đó mới chính là lý do chống đỡ Đạo Thiên Tiên Cung có thể sừng sững bất diệt, hơn nữa các trưởng lão còn lại cũng không có một ai là đèn đã cạn dầu cả.

Rất nhiều thiên kiêu bái nhập Đạo Thiên Tiên Cung đều là muốn có thể học được không ít bảo thuật thần thông ở đây, còn có rất nhiều tiên đạo kinh văn, thu hoạch cơ duyên và tài nguyên tu luyện.

Đương nhiên, nếu như có thể có được sự ủng hộ của các trưởng lão trong Đạo Thiên Tiên Cung, thì sau này khi trở về tham gia tranh đoạt địa vị trong nội bộ thế lực của bọn hắn, cũng có chỗ tốt cực lớn.

Nhưng là, Cố Trường Ca ngay từ ban đầu đã có dự định từng bước xâm chiếm Đạo Thiên Tiên Cung.

Hơn nữa việc hắn thân mang ma tâm, dường như mơ hồ bị người ta chú ý tới.

Đây là những việc có trong ký ức trước đó, cho nên không ít trưởng lão có tâm đề phòng đối với hắn, so với những tên trân truyền còn lại, động cơ của Cố Trường Ca cũng không đơn giản.

Hết chương 122.
Chương 123 Phải chăng bản thân mình là trùm cuối

Đương nhiên, trong Đạo Thiên Tiên Cung cũng có không ít truyền thừa cường đại, từ xưa đến nay cũng bồi dưỡng được đông đảo thế hệ người kinh tài diễm tuyệt, dương danh khắp nơi trên thượng giới.

Bản thân Cố Trường Ca cũng không thiếu truyền thừa cường đại, chủ yếu nhất chính là ma công cấm kỵ, còn có loại hệ thống tu Luyện bên người như này, hắn đương nhiên chẳng thiếu gì.

Nhưng nếu như là một vài Thần Thông bí thuật cường đại, vậy thì khác.

Mặt khác hệ thống thương thành tuy có thể hối đoái, nhưng phải tiêu hao giá trị thiên mệnh.

Nếu đã có có sẵn Thần Thông cường đại trước mắt thì Cố Trường Ca sao lại không muốn.

Sau khi trở về cung điện, Cố Trường Ca cho tất cả mọi người lui ra.

Hắn mở ra giao diện thuộc tính.

Chủ nhân: Cố Trường Ca.

Quang hoàn: Thiên mệnh nhân vật phản diện.

Binh khí: Bát Hoang Ma Kích.

Thân phận: Đạo Thiên Tiên Cung trân truyền đệ tử, Trường Sinh Cố gia thiếu chủ.

Thể chất huyết mạch: Ma Tâm Đạo Cốt.

Tu vi: Phong Vương cảnh sơ kỳ.

Công Pháp Thần thông: Đạo Thiên Tiên Điển (tầng thứ tám tiến độ ba mươi phần trăm), Vạn Hóa Ma Thân (thiên phú), Tiên Thiên thần chi niệm (thiên phú), Hư Không Chi Lực (thiên phú), Thôn Tiên Ma Công, Vô Chung Tiên Quyết. . .

Thiên mệnh giá trị: Bốn ngàn.

Khí vận điểm: 2100(màu đen).

Hệ thống thương thành: Đã mở.

Nhà kho: một phần ba hạt giống mầm mống thế giới 3(có thể hợp thành), thẻ cướp đoạt khí vận 3.

Trong đó khí vận điểm tự động tăng một trăm điểm, còn có năm trăm điểm lấy được từ trên người vị hôn thê Nguyệt Minh Không.

Sau đó, Cố Trường Ca trầm ngâm một chút, lại đổi thêm một ngàn điểm khí vận nữa.

Giá trị thiên mệnh đạt đến một vạn bốn ngàn điểm.

Hắn dùng tám ngàn điểm để đột phá đến Phong Vương cảnh trung kỳ.

Một trận thanh khí kỳ dị lưu chuyển một vòng toàn thân thể, sau đó hội tụ bên trong Linh Hải.

Ông!

Tiến độ của Đạo Thiên Tiên Cung, cũng theo đó mà đạt đến sáu mươi phần trăm.

Rất nhiều cảm ngộ, ký ức nắm trong tay, dường như biến thành một chuỗi ký tự màu vàng, mang theo hào quang óng ánh, chợt lóe lên trong đầu Cố Trường Ca, sau đó dần dần yên tĩnh lại.

Cuối cùng.

"Thực lực Phong Vương cảnh trung kỳ, đối với ngoại giới mà nói, kỳ thật cũng đủ để che giấu." Cố Trường Ca hơi trầm ngâm.

Từ rất lâu trước đây, hắn đã có được hai hệ tu Luyện khác nhau, một cái là dựa vào Đạo Thiên Tiên Điển, có thể nhờ vào việc hắn tăng thêm điểm hoặc là tu hành mà tăng lên.

Đây cũng chính là thực lực mà hắn thể hiện trước mắt người đời.

Một loại khác là Thôn Tiên Ma Công hệ thôn phệ, thôn tính bổn nguyên, dung nạp thiên địa.

Điều này là trái với đạo trời, căn bản không thể lộ ra ngoài, một khi bị lộ, Cố gia cũng không thể bảo vệ hắn.

Còn về vì sao lại trái đạo trời?

Kỳ thật hiện tại Cố Trường Ca cũng không rõ lắm, hắn chỉ nhớ át chủ bài cường đại nhất của hắn, chính là Thôn Tiên Ma Công.

Chưa đến thời khắc mấu chốt nhất, thì tuyệt đối không thể để lộ.

Vì cái gì không rõ ràng, bởi vì phần lớn kí ức của Cố Trường Ca liên quan tới điều này, đều đã bị chính hắn phong ấn.

Hắn nắm trong tay rất nhiều bí thuật của Thôn Tiên Ma Công.

Dù sao muốn giấu được người khác, trước hết phải giấu được chính mình.

Sau đó.

Cố Trường Ca vung tay lên, từ trong tay áo những lá cờ màu xám xịt liên tiếp hiện ra, phù văn xen lẫn, phá vỡ hư không, phong tỏa tứ phương trong cung điện.

Đây là bộ Khi Thiên Kỳ mà hắn tốn một cái giá rất lớn mới luyện ra được, nó có công hiệu ẩn nấp khí tức cực kì đáng sợ.

Ông một cái!

Một thứ tựa như mảng sương mù hỗn độn, rất nhanh đã bao phủ nơi này lại.

Kể từ đó, không ai có thể tùy ý nhìn trộm nơi này.

Coi như hạ thần niệm xuống, Cố Trường Ca cũng có thể phát giác nhanh chóng.

Hắn ngồi xếp bằng, khí tức cả người bắt đầu biến hóa, nếu như vừa rồi là tựa tiên nhân, lộ ra xuất trần tiên ý.

Thì hiện tại, trên người hắn bắt đầu có phù văn kỳ dị màu đen hiển hiện, từng cái một chìm chìm nổi nổi, xưa cũ mà thần bí, giống như là từ Thái Sơ sinh ra, vũ trụ được sáng lập.

Trong thức hải, nguyên thần biến thành Tiên Thiên thần chi niệm, trên thân có đường vân phong ấn mơ hồ.

Nhưng giờ khắc này, đường vân phong ấn, trở thành một mảnh đen kịt.

Cuối cùng đã nứt ra!

Ông!

Phong ấn ký ức bị phá vỡ!

Khí tức của Cố Trường Ca trở nên đen tối mà thâm thúy, ma ý ngập trời, tựa như một vị Ma Chủ cái thế, cũng may hắn dùng Khi Thiên Trận Văn phong tỏa nơi này, không để người khác có thể phát hiện dị thường.

Từng cái đại đạo phù văn màu đen nhánh, hiển hiện trong tay hắn, sau đó hóa thành một cái đại đạo bảo bình ô quang lấp lóe, lững lờ trên đỉnh đầu, vô số sợi thần quang rũ xuống.

Trên người hắn dâng lên uy áp kinh khủng mà dồi dào.

Nguyên thần lột xác, trên thân thể tràn ngập ma quang màu đen nồng đậm!

Phong Vương cảnh trung kỳ!

Hậu kỳ!

Đỉnh phong!

Hư Thần cảnh tiền kỳ!

Trung kỳ!

Chân Thần cảnh!

Tiền kỳ!

Trung kỳ!

Đỉnh phong!

Bán bộ ( nửa bước) Thiên Thần cảnh!

Giờ khắc này, Bát Hoang Ma Kích cảm nhận được khí tức của Cố Trường Ca, cũng không khỏi bắt đầu run rẩy, phát ra cảm xúc vui vẻ như nhảy cẫng lên.

Cố Trường Ca hấp thu phần ký ức bị chính mình phong ấn này.

Thần sắc cũng không khỏi trở nên có chút kỳ dị.

"Cho nên đây mới là át chủ bài lớn nhất của ta, tu vi chân chính là bán bộ Thiên Thần cảnh? Quả nhiên a, một khi bị lộ ra ngoài, không nói cái khác, chỉ riêng tốc độ tu luyện kinh hãi thế tộc này của ta, cũng sẽ làm cho tất cả mọi người muốn giết ta. . ."

"Lấy chúng sinh là chất dinh dưỡng, thôn phệ để làm bản thân lớn mạnh hơn, loại phương thức này còn khiến người ta trầm mê hơn cả cái hệ thống thêm điểm kia nữa. . ."

"Thế gian đều là địch, kỳ thật không đủ."

Cố Trường Ca nhắm mắt lại.

Trách không được bộ phận ký ức này bị phong ấn, điểm nghịch thiên này của Thôn Tiên Ma Công, có thể đủ để hắn đánh vỡ sự cân bằng của giới tu hành, thế gian đều là địch!

Người đồng lứa ở thời điểm này, đau khổ tu luyện cũng chỉ đạt được Phong Hầu cảnh, Phong Vương hoàn cảnh.

Nhưng tu vi thật sự của hắn, lại đã đạt đến bán bộ Thiên Thần cảnh.

Đây là khái niệm gì? Hắn bật hack thêm điểm, cũng không thể đạt đến loại trình độ này.

Một khi bị thế nhân biết được, tuyệt đối sẽ điên cuồng đến mức không thể tưởng tượng được.

"Thân phận nhân vật phản diện? Sao ta lại hoài nghi bản thân mình mới chính là Boss cuối cùng. . ."

Rất nhanh, Cố Trường Ca thu liễm lại khí tức của Thôn Tiên Ma Công, về phần ký ức kia, hắn trầm ngâm một lúc, cũng không phong ấn lại.

Loại chuyện này, can hệ trọng đại, mặc dù phải thận trọng, nhưng phong ấn, hắn cảm thấy không cần thiết.

Tung tích của Thôn Tiên Ma Công đã bị thế nhân biết đến từ lâu, với điểm nghịch thiên của nó, vốn dĩ nó nên tan biến trong dòng chảy thời gian.

Cho dù bây giờ hắn có phong ấn sự thật về tu vi của bản thân, cũng không cần thiết

Dù sao hắn còn có rất nhiều bí thuật có quan hệ với Thôn Tiên Ma Công, chẳng lẽ cũng phải phong ấn hết?

Kỳ thật căn bản không cần thiết.

Bây giờ ngoài mặt, hắn vẫn là trân truyền của Đạo Thiên Tiên Cung, thiếu chủ Trường Sinh Cố gia, tu vi Phong Vương cảnh.

Rất nhanh, khí tức trên người Cố Trường Ca biến mất, khôi phục bình tĩnh, hết thảy nhìn không ra dị thường.

Trừ phi chính hắn chủ động bại lộ, nếu không không có ai có thể phát hiện tu vi thật sự của hắn, hắn cũng không lo lắng

Hết chương 123.
Chương 124 Tâm Ma Cổ

Bởi vì việc mà Cố Trường Ca tạo ra trong ngày hắn trở về đã khiến toàn bộ Đạo Thiên Tiên Cung có một chấn động không nhỏ.

Đệ tử giữa các tòa thần đảo cũng đang nghị luận với nhau, cũng vì chuyện này mà có không ít trưởng lão xuất quan, họ cảm thấy trong thời khắc mấu chốt như này cũng nên đi khuyên can một chút.

Rất nhiều người suy đoán Kim Trụ sẽ không từ bỏ ý đồ, sẽ báo thù cho đệ đệ hắn.

Dù sao từ trước tới giờ Cố Trường Ca và hắn cũng có không ít ân oán.

Nhưng mọi người đều không nghĩ đến, trong khoảng thời gian tiếp theo, Kim Trụ vẫn luôn ở trong Cô Tuyệt Sơn bế quan, một chút tin tức cũng không có.

Thân làm đệ tử trân truyền của Đạo Thiên Tiên Cung, nhất cử nhất động của Kim Trục có thể dẫn đến sự chú ý của mọi người.

Nhưng bộ dáng hắn tránh hiềm kích mà lựa chọn bế quan như này thật khiến không ít người khiếp sợ.

Đều là chí tôn trẻ tuổi, năm đó khi tu vi của Kim Trụ có thể chèn ép được Cố Trường Ca thì lại bị thương nặng.

Bây giờ tu vi bị vượt mặt rồi, rất nhiều người cảm thấy hắn không dám ứng chiến, lựa chọn rút lui.

Việc này gây nên một đợt sóng dữ dội.

Mỗi một người có thể đi đến được bậc chí tôn tuổi trẻ như này, hầu hết đều tâm cao khí ngạo, cũng không phải dạng người sẽ dễ dàng chịu thua.

Thế nhưng việc Kim Trụ làm bây giờ lại khiến người ta khó hiểu, ngay cả những người đi theo hắn cũng sinh lòng bất an, tuy bọn họ rất tin tưởng Kim Trụ nhưng đối mặt với khiêu khích lớn như vậy, Kim Trụ lại lựa chọn bế quan.

Chẳng lẽ thật sự là sợ Cố Trường Ca?

Hơn nữa, trong khoảng thời gian này, đại trưởng lão đã rất nhiều năm chưa xuất hiện nay cư nhiên lại hiện thân, hơn nữa bên cạnh còn có một thiếu nữ mặc áo xanh.

Rất nhiều đệ tử nhận ra thân phận của vị thiếu nữ mặc áo xanh ấy, chính là thiếu nữ hôm ấy bị Kim Vũ chặn trước cửa sơn môn sau đó lại bị Cố Trường Ca đánh một chưởng, nghe đâu thiếu nữ ấy là người Cố gia, hơn nữa còn là muội muội của Cố Trường Ca.

Chỉ có điều giữa hai người tựa hồ có mẫu thuẫn gì đó rất lớn.

Đại trưởng lão hiện thân, khiến rất nhiều đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung chú ý đến, có nhiều người suy đoán đại trưởng lão có lẽ muốn thu vị thiếu nữ mặc áo xanh kia làm đồ đệ.

Phải biết rằng đại trưởng lão của Đạo Thiên Tiên Cung chính là nhân vật đứng trên đỉnh phong của thượng giới, tu vi thâm sâu khó lường.

Những người hắn đã từng thu làm đệ tử, bây giờ đều là bá chủ một phương ở bên ngoài, chấp chưởng đại quyền, là loại người kiểu giậm chân một cái có thể tạo nên sự oanh động khắp nơi.

Nếu như đại trưởng lão thật sự thu nhận vị thiếu nữ mặc áo xanh kia, vậy thì Đạo Thiên Tiên Cung lại có thêm một vị trân truyền, dựa theo bối phận thì ngay cả rất nhiều nhân vật cổ lão cũng không sánh nổi với nàng.

Chuyện này vừa truyền ra ngoài đã gây nên một đợt phong ba dữ dội ở Đạo Thiên Tiên Cung.

Trong lúc nhất thời, thân phận của thiếu nữ áo xanh bị không ít tu sĩ bàn tán xôn xao, tên nàng là Cố Tiên Nhi, mười bảy tuổi, thiên phú cực kỳ mạnh mẽ, bây giờ tu vi đã đạt đến Thánh Chủ cảnh.

Nhưng còn về lai lịch của nàng lại rất ít người biết đến.

Chỉ có điều có người nghe nói là đại trưởng lão còn khen Cố Tiên Nhi là niết bàn chí tôn, tiền đồ rộng mở, căn cơ nền móng thâm hậu quả thực trước đây chưa từng gặp.

Những lời này vừa truyền ra liền tạo thành một đợt náo động lớn, phải biết rằng năm đó khi Cố Trường Ca vào bái nhập sư môn, đại trưởng lão cũng chỉ xuất hiện khen một câu rất tốt mà thôi.

Nói như vậy thì thiên tư của thiếu nữ áo xanh ấy còn mạnh hơn Cố Trường Ca sao?

Việc này khiến cho một vị đệ tử trân truyền, hoàng tử Đại sở tiên triều Sở Vô Cực cũng bị hấp dẫn mà chú ý đến.

Rất nhiều người nhìn thấy hắn mang theo người đi đến nơi mà đại trưởng lão thường ẩn cư tu hành, chuẩn bị đến bái phỏng.

Ngay tại lúc đó, Thiên cổ thành ở bên ngoài Đạo Thiên Tiên Cung.

Bên trong một tòa cung điện có phong cách cổ xưa, Cố Trường Ca vừa mới tới đây, nhẹ nhàng thưởng thức mỹ tửu trước mắt, vẻ mặt lộ ra chút hứng thú.

Lúc này, ở trước mặt hắn là một vị nữ tử có sức quyễn rũ trời sinh, dung nhan tuyệt sắc, lại đang có chút kính nể cùng sợ hãi đứng thẳng người.

Một đôi mắt long lanh ngập nước của nữ tử ấy, trông xinh đẹp và mị hoặc vô cùng.

Phía sau lưng nàng còn có mấy cái đuôi hồ ly trắng như tuyết.

Nếu có cường giả ở đây, nhất định sẽ kinh hô, đây là hậu nhân của huyết mạnh cường đại cửu vĩ thiên hồ.

Hơn nữa căn cứ vào số đuôi sau lưng nữ tử này thì thân phận của nàng tuyệt đối không thấp, trong cửu vĩ thiên hồ cũng rất tôn quý.

Đương nhiên nếu có đệ tử của Đạo Thiên Tiên cung ở đây, chắc chắn cũng không nhịn được mà hoảng sợ.

Bởi vì nữ tử này chính là đệ tử trân truyền của Đạo Thiên Tiên cung, Doãn Mi.

Đồng thời cũng là thiên nữ của nhất tộc cữu vĩ thiên hồ, cao cao tại thượng, cực kỳ thần bí.

"Chủ nhân..."

Lúc này, trên gương mặt trắng sáng nhu tuyết của Doãn Mi mang theo nỗi sợ hãi cùng cực, nhẹ giọng gọi Cố Trường Ca.

Một cái đuôi hồ ly trắng xóa mềm mại rơi vào trong tay Cố Trường Ca, cước bộ của nàng như nhũn ra, suýt nữa đứng không vững.

"Đây là giải dược của Tâm Ma Cổ."

Cố Trường Ca vuốt ve cái đuôi hồ ly rối xù kia, đồng thời ném một viên đan dược kỳ quái cho nàng.

Lấy được đan dược, Doan Mi không hề do dự mà nuốt xuống, sau đó vẻ mặt mới lộ ra thần sắc nhẹ nhõm.

"Đa tạ chủ nhân."

Cố Trường Ca gật đầu, vẻ mặt của hắn khiến người khác không thể nào đoán được hắn đang suy nghĩ điều gì.

Hết chương 124.
Chương 125 Tài nguyên tu luyện

Chương 125. Tài nguyên tu luyện

Dựa theo trí nhớ lúc trước.

Doãn Mi là đệ tử thần bí nhất trong số ngũ đại trân truyền trong truyền thuyết, bình thường có rất ít đệ tử nhìn thấy nàng.

Mấy năm trước, trong một bí cảnh tu luyện của Đạo Thiên Tiên Cung, nàng gặp được Cố Trường Ca trong hang đá.

Lúc đó nàng còn nhìn thấy Cố Trường Ca đang dùng Thôn Tiên Ma công để cắn nuốt bổn nguyên của tu sĩ khác.

Nhìn thấy cảnh tượng này khiến nàng vô cùng sợ hãi.

Không nghĩ tới Cố Trường Ca có tư chất thiên tư như vậy mà lại ngấm ngầm luyện loại ma công cấm kỵ kia.

Lúc đó giữa hai người diễn ra một trận đại chiến, thực lực của Doãn Mi cường đại, thủ đoạn bảo vệ tính mạng cũng rất nhiều.

Nếu Cố Trường Ca không dùng tới Thôn Tiên Ma công mà muốn đánh bại nàng không khó nhưng muốn giết nàng lại không dễ.

Cho nên hắn sử dụng thủ đoạn cuối cùng, tu vi thật sự bại lộ, khiến Doãn Mi hoàn toàn tuyệt vọng.

Nàng không muốn chết cho nên lựa chọn thuần phục Cố Trường Ca.

Nhưng Cố Trường Ca không tin nàng, cho nên hạ Tâm Ma cổ phối hợp đại đạo ma bình để khống chế nàng.

Tâm Ma cổ mỗi năm sẽ phát tác một lần, nhất định phải có giải dược của hắn mới có thể giải được, nếu không trái tim sẽ chịu sự gặm nhấm đến đau khổ.

Còn về việc gieo đại đạo bảo bình, cũng là thêm một tầng đề phòng mà thôi.

Hiện nay trên tay Cố Trường Ca đã không còn Tâm Ma cổ rồi, thứ đó cần rất nhiều thứ mới luyện thành được, quá trình luyện chế cũng vô cùng phức tạp.

Cho nên hắn đang suy nghĩ về sau phải bảo Lâm Thu Hàn giúp hắn luyện chế mới được.

Đương nhiên công đoạn quan trọng nhất vẫn phải do hắn làm, dù sao cũng dính dáng đến ma công.

"Thu thập thế nào rồi?"

Lúc này tâm tư thu hồi, Cố Trường Ca buông cái đuôi vĩ hồ trong tay ra, lãnh đạm hỏi.

Cái cảm giác khi sờ sờ đuôi hồ ly này khiến hắn có cảm giác như sờ sờ mấy con mèo ở kiếp trước.

Đương nhiên, cũng chỉ có hắn mới dám xem đuôi hồ ly như lông mèo mà vuốt.

Người bình thường mà đụng tới đuôi của các nàng, các nàng nhất định sẽ lột da, chặt tay họ.

"Khởi bẩm chủ nhân, nửa năm qua đã thu thập được không ít thiên tài có thể chất đặc thù, thân phận bối cảnh cũng không có vấn đề gì, bây giờ đang giam giữ trong địa lao."

"Hơn nữa còn có không ít các loại cổ thi cường đại bị đào lên, vẫn được bảo tồn tinh túy như trước, cũng giữ lại cho chủ nhân." Doãn Mi nghe vậy đáp, cũng không dám hỏi nhiều.

Đối với Cố Trường Ca, nàng biết được nhiều hơn người khác, cho nên cũng sợ hãi hơn gấp nhiều lần.

Hơn nữa nàng cũng biết, sở dĩ Cố Trường Ca giữ nàng lại là bởi vì phần lớn thương nghiệp của cửu vĩ thiên hồ nhất tộc trải dài khắp nơi.

Không những có thể giúp hắn thăm dò tin tức, hơn nữa còn có thể giúp hắn thu thập tài nguyên tu luyện.

Không sai chính là tài nguyên tu luyện.

Số tài nguyên tu luyện này dĩ nhiên chính là các loại thể chất bổn nguyên mà Thôn Tiên ma công của Cố Trường Ca muốn.

Số lượng tu sĩ và sinh linh ở thượng giới quả thực khó có thể đếm hết, thiên tài sở hữu thể chất bổn nguyên đặc thù cũng là nhiều vô số kể.

Thôn Tiên Ma công của Cố Trường Ca có thể đột phá đến bán bộ thiên thần cảnh cũng có thể nói là do công lao rất lớn của Doãn Mi.

Cũng coi như tâm phúc của hắn.

Nhưng thành thật mà nói, cũng không được tính như vậy, dù sao nàng thuần phục hắn cũng là do sợ hãi.

"Làm tốt lắm."

Cố Trường Ca khen nàng một câu.

Sau đó hắn bước về phía địa lao bên dưới cung điện.

Có khoản tài nguyên này, không còn bao lâu nữa tu vi chân chính của hắn có thể đột phá đến Thiên Thần cảnh.

Đương nhiên ở trước mặt mọi người hắn vẫn phải dùng tu vi đạo thiên tiên điển để che dấu.

Bên trong chỗ sâu nhất của Đạo Thiên Tiên Cung.

Một đỉnh núi cô độc lơ lửng trong hư không, chiều cao có hơn mười trượng, tiên hoa trổ nhụy, thánh thú lui tới, rõ ràng là một nơi tốt lành yên hòa.

Một vị lão giả mặt mũi hiền lành, áo trắng nhẹ bay, tiên phong đạo cốt, đang ở trên đỉnh núi cô độc đó thả cần câu.

Đôi mắt của vị lão giả đó thâm thúy vô lường, giống như vòm trời trên cao có thể chiếu rọi vạn cổ.

Người này, chính là đại trưởng lão của Đạo Thiên Tiên cung, một nhân vật cổ xưa không biết đã sống qua bao nhiêu năm.

Ở bên cạnh hắn là một thiếu nữ mặc áo xanh, vẻ mặt hoang mang xen lẫn tò mò.

Phía dưới mây bay cuồn cuộn, đại trưởng lão lại dùng một lưỡi câu thẳng, không biết là muốn câu cái gì.

"Đại trưởng lão, ngài muốn câu gì vậy a?" Cố Tiên Nhi không khỏi tò mò hỏi.

Nàng tới là để bái nhập vào Đạo Thiên Tiên Cung, đại trưởng lão quả thật cũng nói muốn thu nàng làm đồ đệ.

Chỉ có điều trước đó, còn muốn nàng hoàn thành một việc.

"Đương nhiên là câu một người." đại trưởng lão vui tươi hớn hở nói.

Nghe nói thế, Cố Tiên Nhi không khỏi âm thầm bĩu môi, cách nói thần thần bí bí như vậy nàng đã nghe quen rồi.

"Ngươi tới đây với mong muốn chiến thắng vị ca ca kia của ngươi, thu hồi mọi thứ của ngươi a!?" bỗng nhiên, đại trưởng lão hỏi, một đôi mắt như đã hiểu rõ hết thảy.

"Ta đã có đạo cốt mới, không cần lấy lại gì cả."

Cố Tiên Nhi nghe vậy trầm mặc trong khoảnh khắc, kiên định nói:"Nhưng ta nhất định sẽ đòi lại công đạo và thống khổ những năm gần đây, cũng sẽ bắt hắn trả giá cho mối thù năm đó."

"Tốt. Tuổi còn nhỏ đã có cốt khí như vậy! Không hổ là đệ tử mà lão quái nhìn trúng."

Đại trưởng lão vẫn cười ha hả nói:"Ma tính của Cố Trường Ca quá sâu, vừa vào cửa sơn môn ta đã nhận ra được, muốn lấy đạo cốt để che dấu ma ý, loại chuyện như vậy cũng nhọc lòng Cố gia nghĩ ra để đối phó..."

"Vị trí truyền nhân của Đạo Thiên Tiên cung không thể giao cho hắn."

"Tiên Nhi, muốn ta nhận ngươi làm đồ đệ, có thể, nhưng trước tiên ngươi phải chứng minh cho ta thấy, ngươi có thể vượt qua Cố Trường Ca."

Nghe vậy, bàn tay nhỏ của Cố Tiên Nhi siết chặt, hỏi:"Đại trưởng lão muốn ta chứng minh như thế nào?"

"Đạo Thiên Lộ, vượt qua được kỷ lục trước đây của Cố Trường Ca thì tính, ngươi làm được không?" đại trưởng lão mang theo ý cười nói.

Cố Tiên Nhi sửng sốt, nàng biết Đạo Thiên Lộ của Đạo Thiên Tiên cung, có người nói đây là một trong những đạo lộ khó đi nhất trên thượng giới, cực kỳ thần bí.

Đối với những thiên kiêu bái nhập vào Đạo Thiên Tiên cung mà nói, có thể bước thêm một bước trên đạo lộ này đều đáng giá để mở tiệc ăn mừng, bởi điều này chứng minh cho thiên tư được thừa nhận, đủ để nổi danh khắp nơi.

"Ta làm được."

Nghĩ tới đây, vẻ mặt Cố Tiên Nhi lộ ra vẻ kiên quyết.

Đại trưởng lão cười nói:"Tự tin như vậy? Có thể nói năm đó Cố Trường Ca vượt trên tất cả đám người cùng thế hệ tạo nên kỷ lục đầu tiên trong gần mười vạn năm trở lại đây của Đạo Thiên Tiên cung."

"Di, có người mắc câu!"

Nói xong, hắn kéo cần câu lên, trong đám mây mù lượn quanh, một người toàn thân rực rỡ, chân long kim sắc hào quang lẫm liệt bỗng phá mây mà ra.

"Gặp qua đại trưởng lão!"

Kim sắc chân long rơi xuống đất, hóa thành một nam tử uy vũ anh tuấn, chính là một đệ tử trân truyền khác của Đạo Thiên Tiên cung, Sở Vô Cực.

Hết chương 125.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK