• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 96 Ma tâm, ma tính

"Trường Ca, ngươi tại sao lại nói ra những lời này, đây là những lời trong lòng ngươi sao?"

Sau đó, thần sắc Cố Lâm Thiên dần dần trở nên nghiêm túc, nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, trong mắt hiện ra cảnh tượng mênh mông rộng lớn, vũ trụ sụp đổ, vạn cổ thành không.

Hắn thế nhưng là nhân vật phong vân đứng đầu thượng giới, đạo hạnh thâm sâu, phong thái bất phàm.

Lúc này trở nên nghiêm túc, uy thế như muốn hủy diệt một thế giới!

"Phụ thân có lẽ nghi hoặc vì sao ta lại làm như thế."

Cố Trường Ca gật gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh nói.

Biểu hiện bây giờ của hắn cùng tính tình trước kia, tuy ở trước mặt người ngoài chênh lệch không lớn, nhưng ở trước mặt thân nhân có sự khác biệt vô cùng lớn.

Những lời này còn không bằng nói ra sớm một chút.

Ngay lập tức, hắn nhẹ giọng hỏi, "Phụ thân có biết ma tính không?"

Ông!

Dứt lời đôi mắt của hắn trở thành một mảnh đen kịt, thâm thúy mà băng lãnh, không chứa bất kỳ một cảm xúc nào, tựa như một con ác quỷ coi thường vạn vật chúng sinh trong thiên địa này.

"Ma tính thật nặng, ma tâm này. . ."

Cố Lâm Thiên thở dài, vội vàng ra tay tạo kết giới cho hòn đảo này tách biệt với thiên địa bên ngoài, phòng ngừa có người phát giác được cỗ khí tức này.

Hắn hiểu ý của Cố Trường Ca.

"Tu vi của ta dần dần cường đại, đã có thể khống chế được cỗ ma tính này. . ." ánh mắt Cố Trường Ca bình tĩnh nói.

Đương nhiên lời này là hắn tùy tiện nói ra, ma tính hiện tại hắn có thể tùy ý khống chế.

Dù sao có ma tâm ở đây, tất cả tội lỗi cứ đổ lên người nó đi.

"Trước kia đều là ma tính chiếm cứ cơ thể ngươi đúng không?" Cố Lâm Thiên nghe được Cố Trường Ca nói như vậy, ngược lại có chút đau lòng cho hắn.

Hiện tại Cố Trường Ca chắc chắn sẽ vô cùng tự trách đối với những chuyện xảy ra trước kia , lương tâm vô cùng cắn dứt.

Nhưng chuyện ma tâm thật sự quỷ dị, ngay cả hắn cũng không tìm ra bất cứ biện pháp giải quyết nào.

Cố Trường Ca có thể dần dần áp chế ma tính, cũng có thể nói là vì những năm này hắn luôn cố gắng khắc chế chúng.

Khi ma tính chiếm cơ thể hắn, tính cách hắn như thế cũng không thể trách được.

"Phụ thân yên tâm đi, hiện tại ta đã không bị ma tính ảnh hưởng nữa, ngược lại may mắn mà có nó tồn tại, ma luyện nguyên thần cùng tâm chí của ta. . ."

Cố Trường Ca tiếp tục nói, thuận tiện đem những chuyện đã qua đẩy cho ma tâm trên người mình làm.

"Ngược lại những năm qua thiệt thòi cho ngươi rồi." Cố Lâm Thiên có chút cảm thán, nhưng cũng thoải mái hơn.

Nút thắt trong lòng cuối cùng cũng được gỡ bỏ.

Sau đó, Cố Trường Ca cáo từ rời khỏi nơi này.

Trên đường.

Hắn ngược lại tâm trạng có chút nặng nề.

Dù sao vừa rồi nghĩ như vậy, hắn ngược lại cảm thấy mình có khi nào đã sớm xuyên qua thế giới này không, nhưng bởi vì ma tâm, sau khi sinh thật sự luôn bị ma tính chiếm cứ ý thức.

Thẳng đến lúc trước hệ thống mở ra, mới khiến hắn thức tỉnh ý thức của chính mình?

"Hệ thống, ngươi cùng ta xuyên tới đây sao?" Trong lòng, Cố Trường Ca hỏi thăm hệ thống.

"Chủ nhân, đúng thế."

"Ta xuyên qua thế giới này bao lâu rồi?"

"Hai mươi mốt năm."

Nghe đến đó, Cố Trường Ca không khỏi sững sờ.

Quả nhiên là thế.

"Vậy vì sao ngươi không mở ra sớm một chút? Để ta nhớ lại trí nhớ kiếp trước? Như vậy mọi chuyện đã không phải phiền phức như vậy." Cố Trường Ca hỏi.

"Xin chủ nhân thứ lỗi, trên đường xuyên qua năng lượng bị hao sạch, phải mất hai mươi mốt năm để góp nhặt năng lượng." Hệ thống trả lời.

"Hệ thống mở ra dựa theo tình huống lúc ấy của chủ nhân mà định ra, cho nên chủ nhân xin đừng tự nhận mình là nhân vật phản diện."

"Nếu như lúc chủ nhân mở hệ thống thân phận chỉ là một tên củi mục, vậy hệ thống tự nhiên sẽ trở thành hệ thống nghịch tập cải mệnh của củi mục phế vật."

"Ma tâm ma tính tai hoạ ngầm của chủ nhân, cùng lúc với hệ thống mở ra đã giải quyết hết, xin chủ nhân không cần phải lo lắng."

"Không nghĩ tới còn có hệ thống tâm lí như vậy, không hổ là cực phẩm xuyên không. . ." Cố Trường Ca không khỏi khen một tiếng.

Biết rõ lai lịch của mình.

Hắn cảm thấy an tâm hơn.

Tai hoạ ngầm ma tâm này tạm thời giải quyết xong, trước kia ma tính điều khiển tâm trí cùng ký ức, nhưng theo hệ thống mở ra, cũng giải quyết được vấn đề ma tính này.

Cho nên cũng không hề ảnh hưởng đến ký ức kiếp trước của Cố Trường Ca

Chuyện này đối với hắn mà nói, đoạn ký ức ma tính điều khiển cơ thể hắn, hoàn toàn giống một bộ phim.

Lạnh lùng vô tình, tàn nhẫn tuyệt tính.

Nhưng mà cái nồi người xấu hãm hại biểu muội cùng tộc nhân mạch kia là không thể chạy thoát được.

Dù sao cũng là chuyện mà thân thể của hắn làm.

Sau khi trở lại cung điện của mình.

Cố Trường Ca theo thói quen mở ra bảng giao diện thuộc tính.

Chủ nhân: Cố Trường Ca.

Quang hoàn: Thiên mệnh nhân vật phản diện.

Binh khí: Bát Hoang Ma Kích.

Thân phận: Đạo Thiên Tiên Cung chân truyền đệ tử, thiếu chủ Trường Sinh Cố gia.

Thể chất huyết mạch: Ma Tâm Đạo Cốt.

Tu vi: Phong Vương cảnh sơ kỳ.

Công Pháp Thần thông: Đạo Thiên Tiên Điển (tầng thứ tám tiến độ trăm ba mươi), Vạn Hóa Ma Thân (thiên phú), Tiên Thiên thần chi niệm (thiên phú), Hư Không Chi Lực (thiên phú), Thôn Tiên Ma Công, Vô Chung Tiên Quyết. ..

Giá trị thiên mệnh: Một ngàn.

Điểm khí vận : Một ngàn điểm (màu đen).

Hệ thống thương thành: Đã mở.

Nhà kho: 1 Phá Vực Phù, 3 hạt giống một phần ba thế giới (có thể hợp thành), 3 phiếu cướp đoạt khí vận.

Trên cơ bản tất cả giao diện cũng rực rỡ hẳn lên.

Công pháp thần thông có thêm Vô Chung Tiên Quyết, thân phận của hắn có thêm thiếu chủ Trường Sinh Cố gia.

"Hạt giống thế giới coi như hợp thành, với thực lực của ta bây giờ cũng khó có thể phát huy được tác dụng thực sự của nó, trước cứ giữ lại sau này lại nói."

Cố Trường Ca trước tiên dẹp chuyện này sang một bên.

Sau đó, hắn lấy ra tuyệt phẩm Dưỡng Hồn Ngọc.

"Diễm Cơ. . ."

Bên trong, Diễm Cơ một thân váy đỏ, đang ngồi xếp bằng bồi dưỡng nguyên thần, chợt nghe thấy thanh âm của Cố Trường Ca .

Lập tức hóa thành một luồng khói đỏ bay ra.

"Công tử. . ." Giọng nói của nàng nhẹ nhàng dễ nghe, có một chút nghi hoặc.

Tòa cung điện này sao nhìn lạ mắt như vậy, nhưng lại hiện ra uy nghiêm tráng lệ , vừa nhìn là biết bối cảnh vô cùng kinh người.

Khoảng thời gian này, nàng vẫn luôn ở trong Dưỡng Hồn Ngọc tu dưỡng nguyên thần.

Bởi vì Dưỡng Hồn Ngọc không có cách nào cảm giác được chuyện ngoại giới.

Cho nên cũng không biết chuyện Cố Trường Ca thật ra đã trở về thượng giới.

Cố Trường Ca nhìn nàng, khẽ mỉm cười nói, "Ta có chuyện muốn nhờ ngươi đi làm giúp ta một chút."

Hết chương 96.
Chương 97 Tái tạo thân thể cho Diễm Cơ

"Công tử có gì phân phó mời nói thẳng, không cần khách khí với Diễm Cơ như vậy."

Diễm Cơ mặc dù còn có chút nghi hoặc bản thân mình bây giờ đang ở đâu, nhưng nghe Cố Trường Ca nói như vậy, nàng cũng không để ý nữa.

Gần đây, nàng có chút bất an và cảm thấy áy náy vì không có cách nào trả ân tình cho Cố Trường Ca.

Nghe được những lời này của Cố Trường Ca, ngược lại làm cho nàng cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Nàng không nghĩ rằng bản thân mình xứng đáng nhận được sự chăm sóc của một người có thân phận như Cố Trường Ca.

" Thực ra cũng không phải chuyện gì to tát cả, nhưng trước đó hãy để ta giúp ngươi tái tạo thân thể.’’

Cố Trường Ca cười nói, sự tồn tại của Diễm Cơ rất ít người biết.

Mà nàng lúc đỉnh phong chính là một vị đại thánh, một số việc bí mật giao cho nàng xử lý, Cố Trường Ca càng yên tâm hơn.

Mà hắn cảm thấy yên tâm về Diễm Cơ.

Khi ở hạ giới đã thấy được tính tình của nàng như thế nào rồi, nàng là một người đáng để yên tâm và giao phó.

"Tái tạo lại thân thể. . ."

Nghe vậy, đôi mắt màu đỏ của Diễm Cơ không khỏi run lên , thần sắc bỗng nhiên có chút hoảng hốt.

Nàng đã từng nghĩ tới sẽ có một ngày mình có thể tái tạo lại thân thể.

Nhưng điều đó rất xa vời, nhất là khi nàng phát hiện nơi mà mình tỉnh lại, đó là một nơi hoang vu vắng vẻ ở hạ giới, nàng gần như đã từ bỏ ý định về chuyện này.

Dù sao thì cứ từ từ chờ đợi thôi.

Khi đó quả thực là nàng có dự định, một mặt dạy bảo Diệp Trần, mặt khác cũng muốn hắn trở nên cường đại để có thể giúp nàng tìm kiếm một số thiên tài địa bảo tái tạo lại thân thể.

Chỉ bất quá Diệp Trần thật sự là quá yếu ớt, Diễm Cơ cũng không còn dám mơ ước chuyện này nữa, chờ một ngày tàn hồn của mình chậm rãi tan biến, cũng đúng lúc trả lại ân đánh thức của Diệp Trần.

Nhưng trời xui đất khiến, bây giờ nàng đi theo Cố Trường Ca.

Điều mà nàng trước kia chỉ dám mơ ước , lại chỉ cần một câu nói của Cố Trường Ca là thực hiện được.

Điều này thật sự khác biệt rất lớn, khiến nội tâm nàng mất bình tĩnh một hồi lâu, trong lòng chợt cảm thấy mình có chút may mắn.

Nếu như Diệp Trần không hiểu lầm nàng, không đoạn tuyệt với nàng, với tính cách của nàng, có lẽ nàng vẫn sẽ chờ ngày tan thành mây khói ở hạ giới.

Tất cả những điều này , làm sao có thể nói là trùng hợp được.

"Cố công tử tại sao lại đối tốt với ta như vậy?"

Đôi mắt của Diễm Cơ giống như viên hồng ngọc hoàn mỹ, tỏa sáng lấp lánh, nhìn chằm chằm Cố Trường Ca không chớp, đột nhiên lại có ý nghĩ như vậy.

Một lần thì cũng thôi đi.

Nhưng ba lần bảy lượt, chuyện này giải thích như thế nào?

Mà thân phận Cố Trường Ca tôn quý biết bao, hắn chính là thiếu chủ Trường Sinh gia, nơi này chắc hẳn là một địa phương ở thượng giới.

Dù sao từ sự bày trí bên trong cung điện này có thể thấy, linh khí giống như thủy triều, nhiều bảo vật vô giá. .... Thế lực bình thường còn lâu mới có được bối cảnh như này.

Điều này đã cho thấy sự khủng bố và lớn mạnh của gia tộc Trường Sinh.

Nàng vô cùng kinh hãi.

Diễm Cơ đương nhiên không ngốc.

Chính vì vậy nàng mới nghi hoặc.

Cố công tử đối với mình như vậy là có ý đồ gì?

Nhìn trúng thực lực của mình? Hay là lai lịch?

Gia tộc Trường Sinh cũng không thiếu cao nhân, tuy rằng xuất thân của mình tương đối đặc biệt, nhưng đối với gia tộc Trường Sinh cũng không là gì.

Chẳng lẽ là thích mình? Nàng không tin, mặc dù nàng khá tự tin về ngoại hình của mình, nhưng thân là thiếu chủ của gia tộc Trường Sinh, xung quanh Cố công tử làm sao lại có thể thiếu mỹ nữ được.

Chỉ cần một câu nói, thượng giới không biết bao nhiêu tiên nữ sẽ tự mình đến làm ấm giường cho hắn.

Nàng mê man một lúc.

Đơn giản chỉ là làm việc tốt? Nhưng đối với một người như Cố công tử, điều đó rõ ràng không có khả năng.

"Công tử đối ta ân nặng như núi, việc tái tạo lại thân thể hay là thôi đi, Diễm Cơ không có cách nào báo đáp . . ."

Sau đó, mặc dù Diễm Cơ rất muốn tái tạo lại thân thể , nhưng lúc này nàng vẫn nhẹ nhàng lắc đầu từ chối.

Nàng có sự cố chấp của riêng mình, vì nàng không thể tìm cách trả ơn cho Cố Trường Ca.

Đối với vấn đề này, Cố Trường Ca không quá ngạc nhiên.

Nếu như Diễm Cơ không hỏi rõ ràng nguyên nhân, đó mới là có vấn đề.

Trên khuôn mặt của hắn lộ ra một nụ cười, làm cho người ta phải suy nghĩ.

"Vì sao? Tái tạo lại thân thể không tốt sao? Đây không phải vẫn luôn là kế hoạch và mục tiêu của ngươi sao? Hay là nói có được quá dễ dàng, nên có cảm giác không chân thực?"

Hắn cười nhẹ, nói với giọng điệu hơi trêu chọc.

Nghe được câu nói này, sắc mặt Diễm Cơ không khỏi sững sờ, có chút giận hờn liếc nhìn hắn một cái, cái gì mà có được quá dễ dàng, nên không có cảm giác chân thực?

Nhưng mà cũng đúng.

Nếu như nàng đi theo Diệp Trần, cả đời này cũng không thể tái tạo lại được thân thể, nhưng sau khi đi theo Cố công tử, việc này chỉ cần một câu nói của hắn mà thôi.

Quả nhiên có một số việc, một số người không bao giờ có thể so sánh được.

Cả một đời theo đuổi, thực ra từ khi sinh ra họ đã đứng ở vạch đích rồi, mọi thứ đều trong tầm tay.

Điều này khiến tâm trạng của nàng càng thêm phức tạp.

Kỳ thực nàng lờ mờ cảm thấy mình sẽ bị Cố công tử ghét bỏ, bởi vì nàng đã từng đứng về phía đối thủ của hắn.

Nhưng Cố Trường Ca không hề để tâm, giống như biết hết tất cả mọi chuyện.

Điều này khiến Diễm Cơ hết sức cảm động.

"Yên tâm đi, ta giúp ngươi tái tạo thân thể ta cũng có mục đích của riêng mình, ngươi cũng đừng nghĩ nhiều như vậy."

Cố Trường Ca cười cười nói, nữ nhân a, một khi đã động lòng , mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng.

Câu nói này dù ở kiếp trước hay ở đây đều giống nhau.

Hết chương 97.
Chương 98 Bất ngờ

Hắn thu phục Diễm Cơ, ngoài những phương diện khác ra đương nhiên là hắn nhìn trúng khí vận của nàng.

Mổ gà lấy trứng, hay là nuôi để lấy trứng?

Điều này rõ ràng không cần hỏi.

Càng huống hồ thực lực của Diễm Cơ không hề yếu, hiện nay những cao thủ có thể sử dụng bên cạnh Cố Trường Ca cũng chỉ có Minh lão mà thôi.

Cố gia sẽ không cho hậu bối những nô bộc có thực lực cao, nếu không sẽ khó rèn luyện bản thân.

Hắn cũng cần nhân thủ.

"Vậy mục đích của Cố công tử là gì?” Diễm Cơ có chút hiếu kỳ, muốn biết.

"Chuyện này còn phải hỏi sao, đừng hỏi, hỏi thì ta chính là muốn thân thể ngươi. . ." Cố Trường Ca nhìn chằm chằm vào đôi mắt xinh đẹp của nàng, khẽ cười một tiếng.

Nghe đến đây, Diễm Cơ choáng váng đầu óc và nàng như chết lặng.

"Cố công tử thật đáng ghét, không nói thì thôi vậy. . ."

Diễm Cơ tức giận liếc mắt nhìn hắn ,không ngờ rằng Cố Trường Ca sẽ nói như vậy.

Đây là câu trả lời gì vậy?

Muốn thân thể mình, cho nên mới tái tạo thân thể cho mình?

Diễm Cơ cảm nhận được tim mình đang đập rất nhanh.

Nếu như người khác nói như vậy, sớm đã bị nàng cho một bạt tai rồi, nhưng khi Cố Trường Ca nói như vậy làm nàng choáng váng đầu óc, mặt đỏ ửng lên.

Nhất định là thuận miệng trêu đùa!

Cố công tử làm sao có thể để ý đến mình, điều này là không thể!

Thượng giới Ngoại Vực, Tây Lăng Châu.

Cố Tiên Nhi vẫn luôn âm thầm che giấu bản thân.

Tiểu hồng điểu đậu trên vai nàng khi nãy, lúc này đã biến lớn chở nàng cùng lão bộc đuổi theo vị Thần Vương cảnh mặc áo đen phía trước.

Từ lời nói của lão nhân áo đen, nàng đã biết hắn chính là lão nô do vị ca ca tốt của nàng phái tới.

Một lão bộc Thần Vương cảnh.

Có thể thấy, ca ca này của nàng mấy năm nay sống thật sự rất tốt, quyền thế lớn mạnh.

Nghĩ đến đây, Cố Tiên Nhi nắm chặt tay, càng thêm phẫn uất.

Bản thân mình khắc khổ ở đào thôn tu luyện, được rất nhiều đại sư cường đại chỉ dẫn, hiện tại cũng chỉ là Thánh Chủ cảnh, kết quả hắn dễ như trở bàn tay liền có thể thu hoạch được các loại tài nguyên cùng quyền lực, hiện tại chỉ sợ cảnh giới của hắn đã thâm sâu khó lường.

"Nhưng ta sẽ không bỏ cuộc, căn cơ của ta ngay cả Đào Yêu tỷ tỷ cũng nói là thâm hậu nhất trong những người mà nàng từng gặp, ta cũng sẽ không yếu hơn Cố Trường Ca, tương lai ta sẽ đoạt lại tất cả."

Cố Tiên Nhi siết chặt bàn tay, đồng thời đi theo sau lão giả áo đen.

Nàng có được không ít bí bảo, có thể che giấu khí tức của bản thân.

Cho nên nàng cũng không sợ bị lão giả áo đen phát hiện.

Nhưng nàng không biết tại sao Cố Trường Ca lại cử lão giả áo đen kia đến tìm tộc nhân của nàng.

Đuổi cùng giết tận?

Nghĩ tới đây, Cố Tiên Nhi nghiến răng ken két, trên khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn không tì vết của nàng lộ ra bộ dạng tức giận .

"Ca ca tốt của ta, không nghĩ tới qua nhiều năm như vậy, ngươi cũng không chịu buông tha cho ta. . ."

Rất nhanh, nàng đã kìm nén sự tức giận và thù hận.

"Có ta ở đây, không một ai có thể làm tổn thương tộc nhân của ta!"

Cố Tiên Nhi thầm nói trong lòng.

Trên bầu trời.

Minh lão không biết mình đang bị theo dõi, hắn chỉ là đến đây truyền dụ lệnh của công tử, thuận tiện đem tộc nhân Cố gia mang về Nội Vực.

Về chuyện mà công tử không phân phó, hắn cũng sẽ không quản.

Không lâu sau, Minh lão dựa theo tuyến đường tìm được toà cổ thành nguy nga chỗ ở của Cố gia.

Trong thành cực kì náo nhiệt, vô cùng tráng lệ, có khoảng ngàn vạn tu sĩ.

Hắn đột nhiên nở một nụ cười hiền hòa, không chút kiêu ngạo.

Mặc dù là người của thiếu chủ, nhưng lúc này cũng không thể quá độc đoán, dù sao thì người nhà họ Cố ở đây đã từng là một trong những gia tộc quyền lực nhất.

Oanh!

Rất nhanh, uy áp Thần Vương cảnh của hắn bộc phát, trong nháy mắt quét qua cổ thành phía dưới.

Đồng thời thanh âm của Minh lão truyền ra vang dội cả bầu trời.

"Phụng lệnh thiếu chủ, đến đây tìm kiếm tộc nhân họ Cố."

Hắn tin rằng khi câu nói này, những người bên dưới nhất định biết ý nghĩa của nó là gì.

Oanh!

Gần như vào lúc Minh lão tỏa ra uy áp, cả tòa cổ thành đều chấn động, tất cả tu sĩ ai cũng rung động kinh hãi.

Một vị Thần Vương cảnh vậy mà lại đến nơi này?

Tìm kiếm tộc nhân họ Cố?

Bọn họ chỉ biết là tòa cổ thành này đích thật bị nhà họ Cố kiểm soát, chính là bá chủ nơi này.

Vị lão giả áo đen Thần Vương cảnh xuất hiện ở đây rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Còn có thiếu chủ là có ý gì?

Tất cả mọi người đều khiếp sợ, cảm giác hôm nay có lẽ sẽ phát sinh đại sự.

Mà giờ khắc này, bên trong tòa thành kiến trúc nguy nga , một số lão nhân cường giả sắc mặt ngưng trọng, ngẩng đầu nhìn về phía ngoài thành.

"Không ngờ sau ngần ấy năm yên bình, Cố Trường Ca đã tìm được đến đây? Nhưng chỉ có một tên Thần Vương cảnh được phái đến, đây là xem thường chúng ta sao?"

Khuôn mặt của bọn hắn rất tức giận và u ám.

Dù sao nghe xong hai chữ thiếu chủ này bọn họ liền biết là người nào.

Vì vậy trong tiềm thức nghĩ rằng Cố Trường Ca muốn đến đây đuổi cùng giết tận.

" Hiện tại tình hình trong tộc đã đến mức này rồi sao? Những tộc lão ở trong tộc, Cố Trường Ca không thèm để ý bọn hắn sao?"

"Không nghĩ tới các vị tộc lão che chở chúng ta nhiều năm như vậy, cũng ngăn không được Cố Trường Ca, thôi thôi, hôm nay xong rồi. . . "

Sắt mặt bọn hắn vô cùng tuyệt vọng mà suy đoán.

Ngoài thành thanh âm của Minh lão vang lên lần nữa, "Thiếu chủ phái lão nô đến đây đón các vị tộc nhân họ Cố hồi tộc."

Ngay khi nghe được những điều này, tất cả mọi người ở đây đều choáng váng.

Tại sao nó khác với những gì bọn họ đã nghĩ?

Đón bọn hắn hồi tộc?

Xảy ra chuyện gì?

Bọn hắn là bị lưu đày nhiều năm như vậy, bây giờ lại muốn đón bọn hắn trở về Cố gia.

Không thể không nói, điều này bọn hắn không thể ngờ tới, giờ phút này bọn hắn đều cảm thấy không thể tin được.

Hết chương 98.
Chương 99 Thiếu chủ mời các ngươi hồi tộc

Ngay lập tức, không ít người trong phủ đệ cũng nghi hoặc, nhíu mày không thôi, không hiểu rõ Cố Trường Ca đang tính toán cái gì.

Rất nhiều người mặc dù động tâm đối với việc trở về Cố gia, nhưng bọn họ cũng không ngốc, luôn cảm thấy có âm mưu gì ẩn giấu trong đó.

Ông!

Trong nháy mắt, không ít Cố gia tộc nhân đều hiện thân, từ trong thành bước ra.

Mặc dù khi bị lưu vong, tu vi của bọn họ bị phong ấn, không cách nào thi triển toàn thịnh tu vi của năm đó, nhưng loại uy nghiêm khi đã từng ở cấp bậc cao trong thời gian dài vẫn khó mà che giấu.

Tất cả tu sĩ cùng sinh linh vây quanh tòa cổ thành này đều khiếp sợ không thôi.

"Ngươi là người mà Cố Trường Ca phái tới?"

Một vị nam tử trung niên có khuôn mặt không giận tự uy, nhìn chằm chằm Minh lão, chậm rãi hỏi.

"Lão bộc chính là do thiếu chủ phái tới, trong tương lai thiếu chủ sẽ chấp chưởng Cố gia, do đó phân phó lão nô đến đón những tộc nhân ở đây trở về."

Minh lão hồi đáp, đây là lời nhắn nhủ Cố Trường Ca nói với hắn.

"Tiếp quản Cố gia? Ha ha, xem ra là hắn thấy nhánh tộc này của chúng ta đã không thể tạo nên uy hiếp gì với hắn nữa rồi sao?" Nam tử trung niên cười lạnh, một con sói con, còn có thể trông cậy hắn hồi tâm chuyển ý hay sao?

Những người còn lại cũng có bộ dạng rất bình tĩnh, hiển nhiên không cảm thấy cảm kích.

Minh lão lúc này lại nói: "Thiếu chủ nói người sẽ trả cho các ngươi một cái công đạo, các ngươi tin hay không, cũng không quan trọng. Ngoại Vực mặc dù mênh mông tự tại, nhưng làm sao so với trong tộc được, thiếu chủ còn nói các thúc bá trong đại lao, không chừng ngài sẽ cân nhắc thả họ đi. . ."

Những lời này, Minh lão đều nói theo yêu cầu của Cố Trường Ca.

Nếu không có cho hắn một trăm cái lá gan, hắn cũng không dám đề cập đến loại chuyện cấm kỵ này của Cố gia.

"Không lẽ con sói con kia thật có thể biết sai mà sửa?" Nam tử trung niên nghe nói như thế, cũng sững sờ, có chút hoài nghi.

Những lời này không giống những lời mà một người có tính cách như Cố Trường Ca có thể nói ra.

Còn về việc có âm mưu gì không?

Hắn vô cùng yên tâm đối với những người còn lại trong Cố gia, ngoại trừ Cố Trường Ca, sẽ không có ai sẽ nghĩ tới việc ám hại tộc nhân như này.

Ngay lập tức, các tộc nhân còn lại cũng nổi lên nghi ngờ, bắt đầu thấp giọng thảo luận.

Chính là bởi vì dòng dõi kia của Cố Trường Ca chèn ép nên bọn hắn mới phải chuyển đến vùng Ngoại Vực này.

Có thể trở về trong tộc, đương nhiên là nguyện ý.

Nhưng chủ yếu nhất là, bọn hắn nghĩ không ra tại sao Cố Trường Ca lại muốn làm như thế?

"Kỳ thật mọi việc hết thảy đều do sự bức bách của chư vị tộc lão a? Nếu không với tính cách của Cố Trường Ca thì đừng mơ tưởng đến việc chấp chưởng Cố gia."

Rất nhanh, bọn họ nghĩ tới điểm ấy, không khỏi cười lạnh, cảm thấy rất có đạo lý.

Cố Trường Ca muốn chấp chưởng Cố gia, thế nhưng nhóm tộc lão đều không đồng ý.

Cuối cùng không còn cách nào khác, chỉ có thể nghĩ ra một biện pháp điều hòa thỏa đáng như này.

Bọn hắn trở về Cố gia, Cố Trường Ca tiếp chưởng vị trí gia chủ tương lai.

Những việc này Minh lão cũng không biết, bất quá Cố Trường Ca còn có một câu bàn giao, đã sớm dự liệu được đám người này sẽ suy đoán như thế.

"Các vị trở về Cố gia tự nhiên sẽ biết được mọi chuyện, bây giờ cần gì phải nghi ngờ chứ?"

"Không thể để nhóm tộc lão uổng phí thỏa hiệp. . ."

Nghe vậy, nam tử trung niên và những người khác cũng động tâm nhưng cố gắng kiềm chế kích động trong lòng.

Trở lại Cố gia, ngay dưới mắt của đông đảo tộc nhân, trừ phi Cố Trường Ca gan to bằng trời, thật dự định chia rẽ Cố gia, nếu không hắn cũng không dám tùy ý xuất thủ với bọn họ.

Mà Cố Tiên Nhi đang âm thầm quan sát mọi việc cũng ngu ngơ hồi lâu, mọi việc diễn ra không như trong dự đoán của nàng.

Ngay từ đầu nàng cho rằng vị lão giả áo đen kia đến đây để đuổi cùng giết tận bọn họ.

Nhưng khi nghe hắn nói hắn phụng mệnh Cố Trường Ca tới đây đón tộc nhân hồi tộc, nàng cũng bối rối trong nháy mắt.

Theo bản năng nàng cho rằng đây là một âm mưu.

Nhưng khi nàng lại gần thì phát hiện vẻ mặt ôn hòa, thần sắc khách khí của vị lão giả áo đen kia không giống như là làm bộ.

Cố gia xảy ra chuyện gì?

Cố Trường Ca có lòng tốt như vậy? Sao lại phái nô bộc tới làm loại chuyện này?

Nàng nhìn ra được, những năm gần đây các tộc nhân sở dĩ còn có thể sống tốt, hoàn toàn là nhờ công lao của các vị tộc lão, gia gia trong Cố gia, chứ không hề có nửa xu quan hệ với Cố Trường Ca.

"Ta thật muốn nhìn xem Cố Trường Ca có mưu tính gì, hắn không có khả năng sẽ tốt như vậy."

"Hiện tại ta vẫn chưa thể hiện thân, nhưng các tộc nhân không sao ta cũng yên lòng. . ."

Cố Tiên Nhi từ trong bóng tối quan sát hết thảy, nàng không hiện thân, cũng không hề di chuyển.

Nhìn thấy đông đảo tộc nhân bắt đầu di chuyển đồ vật, nàng mới lẳng lặng rời đi.

Trước khi rời khỏi Đào thôn, đại sư phó có đưa cho nàng một cái tín vật, bảo nàng đến Đạo Thiên Tiên Cung tìm đại trưởng lão.

Vị đại trưởng lão kia nghe nói là một trong những nhân vật khủng bố nhất thượng giới, từng nợ đại sư phụ của nàng một cái nhân tình.

Tu vi của nàng còn rất yếu, cho nên phải khắc khổ tu luyện hơn nữa mới có khả năng khiêu chiến vị ca ca kia của nàng, đoạt lại hết thảy!

Hết chương 99.
Chương 100 Ngươi không lạnh sao?

Thượng giới, Nội Vực, Trường Sinh Cố gia nội đảo.

Cố Trường Ca hiện đang ở phía sau thần đảo.

Trận văn bao phủ khắp nơi, phòng ngừa có người đến quấy rầy. Ngoại trừ hắn, trên đảo đã không còn ai.

Một cỗ sương mù lượn lờ, tiên khí tràn ngập, thần quang dâng lên bên trong ao.

Một thân thể nổi bật đang ngồi xếp bằng ở trong.

Thủy quang liễm diễm.

Hỏa diễm lượn vòng, màu đen xen lẫn màu vàng óng, xán lạn vô cùng.

Ở trong đó bắt đầu hiện lên màu ngọc bích rực rỡ, hào quang vạn trượng.

Các loại vật liệu trân quý, các loại thánh dược mấy trăm ngàn năm, thần phẩm, linh dịch, đều đặt ở bên ngoài ao hóa thành thần tính kinh người, hội tụ vào bên trong.

Hào quang quá chói lọi, quả thực giống như là muốn tạo nên một chỗ phi tiên vậy.

Rất nhanh, thanh thế ở nơi này biến mất, thay vào đó là tràn ngập một cỗ uy áp hào hùng mà kinh khủng.

Đây là Thánh Cảnh uy áp, hơn nữa còn là Đại Thánh Cảnh uy áp!

Xoạt một tiếng!

Cùng với tiếng nước.

Diễm Cơ mang theo ánh mắt kinh hỉ cùng vui mừng, từ trong đó đi ra.

"Cố công tử. . ."

Nàng liếc mắt liền thấy Cố Trường Ca đứng cách đó không xa, thanh âm trong trẻo lạnh lùng mang theo chút vui sướng, khóe miệng không khỏi lộ ra nụ cười.

Cố Trường Ca khẽ gật đầu, thần sắc mang theo vẻ tán thưởng.

"Không tệ."

Cũng không có lãng phí nhiều tài nguyên của hắn như vậy.

Thân thể này được tái tạo hoàn mỹ, tìm không ra bất kỳ tì vết nào.

Thần cốt tiên tư, thanh lãnh xuất trần, như có từng sợi hỏa diễm màu vàng óng đang nhảy nhót trên tóc của nàng.

Câu duy nhất mà Cố Trường Ca nghĩ tới trong đầu lúc này là vừa đơn thuần vừa mị hoặc.

"Cố công tử, người thấy sao?"

Diễm Cơ xoay quanh một vòng trước mặt Cố Trường Ca.

Có chút ngượng ngùng, dù sao đây là lần đầu tiên nàng dùng trạng thái không phải là tàn hồn để gặp người khác.

Cố Trường Ca cười cười nói:"Thật đẹp mắt."

Nghe vậy, Diễm Cơ cười đến càng vui vẻ hơn, ngay cả đuôi lông mày cũng không tránh khỏi toát lên vẻ vui mừng.

"Chỉ có điều ngươi không lạnh sao?"

Sau đó, Cố Trường Ca hỏi một câu.

"A. . ."

Diễm Cơ nghe nói như thế, sửng sốt một chút.

Sau đó bối rối, bỗng nhiên nàng nhận ra, bản thân sau khi tái tạo cơ thể đi ra cũng không thể giống như tàn hồn, sau khi đi ra áo quần nàng quả không đủ che thân.

Cũng chính là nàng hiện tại không mặc gì cả.

Hơn nữa. . . Ban nãy nàng thậm chí còn xoay một vòng trước mặt Cố Trường Ca?

Sau khi nhận ra, nàng ngây ngẩn cả người, mặt đỏ như tôm luộc.

Lúc này, Diễm Cơ nhìn khuôn mặt ý vị của Cố Trường Ca, xấu hổ vô cùng, hận không thể đào một cái lỗ để chui vào!

Thật quá mất mặt!

Chỉ có điều Cố Trường Ca hiển nhiên không định tiếp tục trêu đùa nàng.

Lấy ra cái áo bào trắng phủ lên người cho nàng.

Còn nhiều thời gian.

Bây giờ còn có chính sự muốn giao cho nàng.

Thực lực Đại Thánh Cảnh, vừa hay có thể giúp hắn dò xét một vài chuyện.

"Đa tạ công tử."

Diễm Cơ tốt xấu gì cũng không phải người bình thường, tu hành mấy ngàn năm, nàng rất nhanh đã tỉnh táo lại, chỉ là sắc mặt còn có chút nóng lên.

"Ngoại Vực, Tiên Khí Chi Địa, ngươi giúp ta đi xem thử ở đó có chỗ nào đặc thù không, có tình huống gì bất cứ lúc nào cũng có thể liên hệ ta."

"Đây là Phá Vực Phù, nếu như gặp phải đối thủ cường đại, đánh không lại có thể nhờ vào đó chạy thoát. Không cần do dự, tính mạng quan trọng hơn tất cả."

Cố Trường Ca giọng nói trầm ấm, lấy Phá Vực Phù trong kho hàng của hệ thống ra giao cho nàng, thời khắc mấu chốt cũng có thể giúp nàng đào thoát.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là nàng gặp phải loại lão quái vật thâm sâu khó lường.

Hướng đi của Cố Tiên Nhi năm đó đích thật là Tiên Khí Chi Địa, dựa theo khuôn mẫu bình thường mà nói, những nơi mà người khác không dám tới này, nhất định cất giấu đại cơ duyên hoặc là đại hung hiểm gì đó.

Dù sao Diễm Cơ cũng đạt Tu vi Đại Thánh Cảnh, đi qua Tiên Khí Chi Địa cũng không khó, có thể giúp hắn dò xét bối cảnh hiện tại của Cố Tiên Nhi, sau khi biết được bối cảnh của nàng, thì có thể lập ra kế hoạch tốt hơn.

Về phần việc phái người của Cố gia đi do thám?

Trước không nói quyền thế hiện tại của Cố Trường Ca, còn không thể sai sử một tên có Đại Thánh Cảnh, hơn nữa cơ hồ rất nhiều tộc nhân Cố gia đều một mực nhìn chằm chằm hướng đi của hắn.

Hắn phái người đi Tiên Khí Chi Địa là có dụng ý gì?

Tin chắc rằng rất nhiều tộc lão sẽ liên tưởng đến Cố Tiên Nhi.

Cố Trường Ca cũng không muốn uy tín mà mình vất vả lắm mới lập được nhanh như vậy đã bị bản thân đánh vỡ.

"Tiên Khí Chi Địa? Ta đã biết, công tử xin yên tâm."

Nghe vậy, Diễm Cơ gật gật đầu, tiếp nhận Phá Vực Phù.

Nếu là do Cố Trường Ca phân phó, nàng nhất định sẽ cố gắng hoàn thành.

Hết chương 100.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK