• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 81 Phong thái Nữ Đế

Hai cha con ở chỗ này đàm luận thật lâu, về một số kế hoạch trong tương lai, cũng hỏi thăm Cố Trường Ca gần đây tu luyện có gặp vấn đề gì hay không, quan tâm chỉ dạy hắn từng li từng tí một.

Cố Trường Ca không định nói mình đang tu luyện dựa vào bật hack, nhìn thấy vẻ mặt ôn hòa của phụ thân hắn, hắn cảm thấy mình phải đặt tâm trí đề cao thực lực của mình.

Tuy rằng thực lực của hắn bây giờ đã đủ mạnh.

Nhưng con người luôn luôn tham lam.

Lực lượng trở nên cường đại, cảm giác nắm giữ tất cả trong lòng bàn tay này, sao có thể dùng từ “ tuyệt” để hình dung.

Đơn giản chính là tuyệt không thể tả.

Trước khi rời khỏi cung điện, Cố Lâm Thiên lại nói với Cố Trường Ca thêm một việc nữa.

"Mẫu thân ngươi thời gian này cũng rất nhớ ngươi, ngươi có thời gian thì thuận tiện đi Thái Sơ Thần Giáo thăm nàng đi."

Cố Trường Ca gật gật đầu, " Phụ thân ta biết rồi."

Nhắc đến mẫu thân hắn, trong đầu Cố Trường Ca hiện lên một loạt ký ức, thần nữ của Thái Sơ Thần Giáo đời trước, phụ thân chính là nhất đại trưởng lão quyền thế nhất Thái Sơ Thần Giáo .

Mà Thái Sơ Thần Giáo cùng các thế hệ Cố gia luôn có giao hảo.

Đó cũng là đại giáo cổ lão một phương, sừng sững vượt qua biết bao kỷ nguyên để tồn tại , địa vị không kém vô thượng đạo thống chút nào.

Cố Trường Ca nghĩ tới đây, không khỏi thở dài.

Không ngờ bối cảnh thứ hai của mình lại khủng bố như vậy, dù mình có là một phế vật đi chăng nữa, cũng sẽ không có người nào dám trêu chọc, mẹ lại nổi danh bao che khuyết điểm.

Đương nhiên những người có suy nghĩ này, nghe xong liền biết là motip nhân vật phản diện quen thuộc.

"Thời gian nữa, cô nàng Minh Không kia sẽ theo phụ hoàng nàng tới, thương nghị chuyện hôn sự của hai người các ngươi, lần này ngươi cũng không cần lạnh lùng xa cách với người ta như mấy lần trước, tốt xấu gì đó cũng sẽ là thê tử tương lai của ngươi."

Cuối cùng, Cố Lâm Thiên như chợt nhớ ra điều gì, sắc mặt hơi đổi nói, " ngươi trước kia luôn chê người ta không đủ xuất sắc, nhưng những gì nàng làm nửa năm nay , làm cho người khác không khỏi thán phục, rất có Nữ đế chi tư (phong thái của Nữ Đế)."

"Cô nàng Minh Không này rất tốt, ta và ngươi mẹ cũng rất thích nàng, về sau nếu được nàng hỗ trợ ngươi, thiên địa rộng lớn này, còn không phải sẽ nằm trong tay ngươi sao "

"Phụ thân yên tâm."

Nghe phụ thân nói như thế, Cố Trường Ca không khỏi sững sờ, sau đó gật đầu nói.

Trong đầu hiển hiện một khuôn mặt xinh đẹp như thần tiên.

Vị hôn thê a.

Tứ công chúa Nguyệt Minh Không - Vô Song tiên triều.

Thần sắc của hắn bỗng nhiên có chút ý vị sâu xa.

Vị hôn thê này liệu có phải khí vận chi nữ mà hệ thống đã nhắc nhở trước đó không?

Trong đầu hắn nhớ lại vị hôn thê này của mình.

Ở thượng giới mà nói, tứ công chúa Vô Song tiên triều đương nhiên là bạch phú mỹ ( vừa xinh vừa trắng vừa giàu), hơn nữa còn là nhân vật vô cùng hoàn hảo, bất luận là dung mạo, thiên phú, bối cảnh, không có nữ tử nào có thể sánh vai.

Dựa vào kí ức của nguyên chủ Cố Trường Ca , bản thân thật sự không có chút tình ý nào với nàng, rất lạnh lùng khách khí, không giống thái độ nên có với vị hôn thê.

Chẳng qua hắn cảm thấy Nguyệt Minh Không nàng thân là tiên triều công chúa, tính cách mềm yếu, thiếu thủ đoạn, quá thiên chân.

Trừ cái đó ra, cũng không làm gì với nàng, cũng không đắc tội qua, dường như cũng không có vấn đề gì.

Mà lại tới bái phỏng thương nghị hôn sự, chắc hẳn chính là mấy hôn nhân cẩu huyết hai nhà định sẵn trong truyền thuyết .

Nghĩ tới đây, Cố Trường Ca cũng có chút nghi ngờ, dựa theo suy đoán của mình, khí vận chi nữ ở thượng giới cũng sẽ không phải dạng vừa.

Dù là bối cảnh hay thủ đoạn, chắc hẳn vượt xa khí vận chi tử hạ giới .

Có được lão bà hoàn mỹ như vậy, đây không phải khí vận chi tử mới có đãi ngộ này sao?

Dựa theo tích lũy kinh nghiệm đọc tiểu thuyết trên mạng ở kiếp trước mà nói, loại chuyện này cũng không phải là không có khả năng.

Hệ thống lại không nói cho hắn biết khí vận chi nữ sẽ là ai, hắn lại không biết, chỉ có thể tự mình dựa vào những tiểu thuyết kiếp trước đã đọc để đoán mà thôi.

Đương nhiên, tóm lại sẽ chuẩn đến tám chín phần .

Coi như đoán sai cũng không cần gấp.

Cho nên Cố Trường Ca quyết định trước tiên cứ để ý đến vị hôn thê này của mình, đến lúc đó gặp được thăm dò một chút sẽ biết ngay thôi.

Sau khi rời khỏi đây, Cố Trường Ca trực tiếp đi thẳng về thần đảo ngày thường hắn ở, trên đường cảm nhận được rất nhiều khí tức kinh khủng, uy áp cực kì doạ người.

Đây đều là những người trong tộc tu luyện không cẩn thận phóng thích ra một luồng khí tức.

Mỗi tòa thần đảo đều có một thủ hộ trận văn, có thể phòng ngừa nhìn trộm, nhưng động tĩnh tu luyện của người cường đại thì làm sao có thể giấu diếm được.

Ở một nơi rất sâu trong Cố gia, hỗn độn khí mãnh liệt, sương mù bao phủ, có rất nhiều cung điện chìm nổi.

Nơi sâu nhất đó chính là tộc địa.

Cố gia sừng sững đứng ở thượng giới bao năm nay, mỗi khi gặp đại địch xâm phạm, phải đào tộc địa, đào ra những lão tổ không biết từ thời đại nào đến đây trấn trận.

Dù là địch nhân lợi hại như thế nào đều có thể đối phó.

Dần dần Cố gia cũng trở thành thế lực thần bí nhất thượng giới, ngay cả người trong nhà cũng không biết nội tình sâu bao nhiêu.

Ngoại nhân càng không có khả năng biết được.

Đương nhiên chuyện đào tộc địa, đào mộ tổ này, ngày thường không ai dám làm.

. ..

Chuyện Cố Trường Ca trở về gia tộc, tưởng chừng nhỏ bé nhưng lại dẫn phát oanh động không nhỏ.

Không ít tộc nhân biết hắn đi xuống hạ giới, nhưng cũng không biết hướng đi chân chính của hắn, cũng không biết chính xác không gian tọa độ, càng không biết hắn đi xuống hạ giới có mục đích gì.

Nhất cử nhất động của hắn, kỳ thật cũng có người đang một mực nhìn chăm chú, Cố gia bên ngoài nhìn có vẻ nhất trí đồng lòng, nhưng kì thật không yên ổn chút nào, bên trong vẫn tồn tại không ít tranh chấp, đấu đá vì lợi ích.

Hết chương 81.
Chương 82 Chuyện cũ của Cố gia

Cố Trường Ca thân là thiếu chủ, nhưng cũng không chắc chắn sẽ trở thành gia chủ, việc này còn cần đông đảo tộc lão cùng đưa ra quyết định.

Thân là Trường Sinh gia tộc khổng lồ, có vô số thần đảo tiên sơn, quan hệ giữa các mạch vô cùng rắc rối phức tạp.

Bao gồm cả chủ mạch của Cố Trường Ca, kỳ thật còn có tứ đại chủ mạch khác, đó là chưa kể đến một mạch đã bị sụp đổ.

Mỗi một mạch đều có người muốn đạt được vị trí gia chủ, hiệu lệnh các phương, thống ngự lãnh địa vô tận.

Mấy mạch còn lại cũng có không ít thiên tài thiên phú tuyệt thế, nhìn chằm chằm vào vị trí gia chủ tương lai.

Đương nhiên dưới sự tranh đấu ác liệt như thế, cũng sẽ có quy định nhất định, đó chính là không thể tổn hại tính mệnh của đồng tộc.

Các tộc lão rất hoan nghênh sự tranh đấu giữa bọn tiểu bối, chính như vậy mới có thể làm cho gia tộc duy trì sự phát triển, tránh cho gia tộc trở thành một đống ao tù nước đọng.

Sự kiện một mạch suy kiệt hơn mười năm trước, do một mạch của Cố Lâm Thiên chèn ép, kỳ thật cũng đã gây ra không ít mâu thuẫn giữa các tộc lão.

Lúc này, ở tộc địa Cố gia.

Tọa lạc rất nhiều cung điện nguy nga, mang vẻ cổ kính, cổ thụ che trời, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Nhiều lão giả có khí tức vô cùng cường hãn đang thương nghị một vài chuyện.

"Trường Ca này từ hạ giới trở về, khí tức ngược lại càng thêm cường đại, ẩn ẩn đã đến Phong Hầu cảnh đỉnh phong, bây giờ thiên tài tất cả các mạch sợ rằng không ai là đối thủ của hắn." Một vị lão ẩu có chút bất đắc dĩ nói, trong mắt lóe lên kim quang.

Nàng bây giờ là một trong tộc lão của Cố gia, thực lực vô cùng khủng bố.

"Trường Ca này trừ những phương diện khác ra, riêng phương diện thiên phú tu luyện có thể coi là hiếm thấy, danh xưng Thần Tôn cũng không ngoa, chỉ sợ không đến mấy năm nữa hắn sẽ có thể đột phá Thần cảnh."

Lão giả bên cạnh không khỏi đồng ý nói, mặc dù không phải cùng một mạch với Cố Trường Ca, nhưng đối với thiên tư của hắn vẫn khen không dứt miệng.

Trong tộc có thiên tài tuyệt thế, đây đương nhiên là chuyện tốt rồi.

"Xem ra vị trí gia chủ đời tiếp theo lại rơi xuống nhất mạch bọn hắn đi, vị trí gia chủ đời thứ ba cũng ở một mạch này. . ." Một vị lão giả khác lại lắc lắc đầu nói.

"Ngược lại đáng tiếc cho mạch của lão thập tam, bây giờ bị chèn ép đến mức lụi tàn, ngoại trừ lão tổ ở mộ tộc địa không biết là bế quan hay đã tọa hóa ra, sợ là đã không thể chèo chống được nữa rồi. . ."

Lúc này, một người khác chợt nói.

Lời này, lập tức khiến cho sắc mặt của mấy người hơi đổi, có chút kiêng kị, không muốn nói nhiều.

Chuyện mười mấy năm trước là chuyện cấm kỵ ở Cố gia, chuyện này liên quan đến đồng tộc tương tàn, cũng may những tộc lão đã giải quyết được.

Chuyện này mà truyền ra ngoài sẽ làm chấn động tứ phương, vô cùng mất mặt.

Thân là Trường Sinh thế gia, lại phát sinh loại chuyện đáng xấu hổ này, mà lại do chính gia chủ hiện tại gây ra, thật sự là không thể nói nổi, chuyện này sẽ biến thành trò cười, làm cho rất nhiều tu sĩ cười nhạo.

"Dù mấy vị lão tổ của mạch lão thập tam tỉnh lại, biết được việc này, chắc hẳn cũng sẽ không nói gì, dựa vào thiên phú bây giờ của Trường Ca, tương lai hắn chắc chắn vô cùng bất phàm, thậm chí vượt qua cả gia chủ bây giờ cũng nên."

"Nhất mạch của lão thập tam cũng thật đáng thương, tộc nhân lưu vong bên ngoài, uy thế sớm đã không bằng lúc trước, bất quá gần đây ta nghe được một ít tin đồn không tốt đối với Cố gia ta."

"Dường như là liên quan đến Trường Ca . . ."

"A, chuyện gì?"

"Năm đó tiểu nữ hài của nhất mạch lão thập tam kia chưa chết, chúng ta lúc trước nhìn nhầm rồi, không nghĩ tới nàng chỉ là không hiện ra thiên phú mà thôi."

"Đúng là hài tử đáng thương, haizzz nếu như có thể bảo vệ nàng thật tốt, sẽ không xảy ra chuyện như vậy. Cố Trường Ca năm đó mới bao nhiêu tuổi, tuổi còn nhỏ, tâm tư lại lãnh khốc ác độc như vậy, ra tay với chính muội muội của mình.. . Nếu như để hắn dẫn dắt Cố gia ta , tương lai Cố gia sẽ đi về đâu a?"

Một vị tộc lão có chút thở dài nói, hắn đối với chuyện năm đó hiển nhiên vẫn canh cánh trong lòng, không quên được.

Đương nhiên có quy định của gia tộc, không thể làm hại tính mạng đồng tộc.

Thế nhưng nhất mạch kia cũng bị lưu đày tới ngoại giới.

"Tiên Khí chi địa, gần đây hình như nghe được tin tức của đứa bé kia. . . Việc này chúng ta có lỗi với nàng, không nên để gia chủ biết được tung tích của nàng."

. ..

Trong cung điện tráng lệ, nguy nga rộng lớn.

Hai người Lâm Thu Hàn cùng Tô Thanh Ca đang yên tĩnh đứng thẳng.

Nên làm cái gì, nên tuân thủ cái gì, địa phương nào có thể đi, địa phương nào không thể đi, tất cả các quy của này ở Cố gia các nàng đã rõ ràng.

Cố Trường Ca khẽ gật đầu.

Đối với các nàng cũng không có gì đáng nói, bây giờ vấn đề thân phận của các nàng đã được giải quyết.

Mang hai nàng đến thượng giới, đương nhiên không muốn để hai nàng chỉ làm bình hoa.

Lâm Thu Hàn có được thiên phú đan đạo kinh khủng, hắn sớm muộn sẽ đưa nàng đến đan đạo đại tông.

Về phần Tô Thanh Ca, giữ nàng ở bên người làm nha đầu để sai sử, cũng không có vấn đề gì.

Thân là đệ nhất mỹ nhân Đông Hoang hạ giới, cho dù là ở thượng giới mênh mông rộng lớn này, dung mạo của nàng cũng ít người sánh kịp.

Chẳng qua với sự thông minh của nàng là một nha đầu đi theo hắn ngược lại có chút lãng phí.

Mà điểm khí vận của nàng so với những thiên tài trẻ tuổi kia của Cố gia còn cao hơn rất nhiều.

Chuyện này nói rõ.

Nàng không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.

Bây giờ giữ người có thực lực cường đại như Diễm Cơ ở bên mình là được rồi.

"Thanh Ca, ngươi có tính toán gì hay không? Ngươi không phải một mực tò mò thượng giới sao. Bây giờ tới được đây lại không thấy ngươi nói gì nữa?" Cố Trường Ca nhìn nàng, lòng lại dâng lên ý niệm muốn trêu đùa nàng một phen.

Tô Thanh Ca nhìn hắn, thanh âm rất thấp, "Thanh Ca biết khó chiếm được tình cảm của công tử, công tử không cần ta nữa sao?"

Nàng mặc dù tự xưng là thông minh, nhưng đi tới thượng giới có chút không quen, nàng không giống Lâm Thu Hàn còn có tiên tổ bên cạnh.

Nếu như Cố Trường Ca không cần nàng nữa, nàng không biết mình sẽ gặp phải chuyện gì.

Cường giả như Minh lão đi tới thượng giới lại bị lôi đi đào khoáng cho những gia tộc lớn.

Nàng dung mạo không tệ, nhưng kết cục có lẽ còn tệ hơn là đi đào khoáng.

Hết chương 82.
Chương 83 Nhất thể song hồn Tô Thanh Ca

Từ khi đi vào thượng giới đến nay, tận mắt nhìn thấy gia tộc của Cố Trường Ca khủng bố như thế nào.

Thời gian này trong lòng Tô Thanh Ca luôn lo lắng bất an.

Nói cho cùng nàng chỉ là nữ nhân, mặc dù trong đầu nàng có một linh hồn khác thi thoảng nghĩ kế cho nàng.

Nhưng gặp phải tình huống không một người thân thích này, cũng không khỏi có chút hoảng sợ.

Nếu như Cố Trường Ca thật sự không cần nàng nữa.

Nàng cũng không biết mình sẽ phải làm sao. Dù sao với thân phận của Cố Trường Ca mà nói, bên cạnh hắn sao lại có thể thiếu nữ nhân được chứ.

Do mình tay chân vụng về, không chiếm được sự yêu thích của hắn.

Mình là người ra đời ở hạ giới, đối với tu sĩ thượng giới mà nói, căn bản không có bất kỳ địa vị gì , nhất là sau khi nàng cùng linh hồn kia dung hợp ký ức, tình huống của thượng giới nàng đã nắm rõ không ít.

Cố Trường Ca có quyền thế khủng bố, không cách nào tưởng tượng được.

Lúc trước, Tô Thanh Ca thần phục Cố Trường Ca hoàn toàn là vì cảm giác sợ hãi hắn, thế nhưng ở bên cạnh hắn một thời gian, phát hiện hắn mặc dù nhìn không thấu, có khi còn vô cùng lạnh lùng, lộ ra dáng vẻ cao cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh.

Nhưng kỳ thật đối với mình rất tốt.

Hiện tại vừa nghe Cố Trường Ca hỏi nàng như vậy, Tô Thanh Ca đầu ông một tiếng, nàng liền cho rằng Cố Trường Ca không cần nàng nữa.

Đương nhiên chuyện này cũng không thể trách nàng, chỉ cần là nữ nhân lúc này đều sẽ suy nghĩ như thế.

Hắn là chỗ dựa duy nhất của nàng ở thượng giới, giờ lại hỏi nàng có tính toán gì không, đây không phải là có ý muốn đuổi nàng đi sao?

Cố Trường Ca đơn thuần là muốn trêu đùa nàng một chút, dạo này hắn không cần tu luyện, quá nhàm chán, cũng chỉ có thể chạy đến ức hiếp Tô Thanh Ca cho đỡ chán.

Bất quá phát hiện hốc mắt Tô Thanh Ca có chút ửng đỏ.

Hắn không khỏi có chút buồn cười.

"Ta không cần ngươi, vậy ta dẫn ngươi tới thượng giới làm gì? Để ngươi ở hạ giới không phải tốt hơn sao, ngày thường đầu óc thông minh như vậy, vì sao gặp phải chuyện này lại không nghĩ ra ?" Cố Trường Ca có chút khẽ cười nói.

Trước không nói hắn có cảm giác rung động với Tô Thanh Ca hay không.

Nhưng thi thoảng ức hiếp nàng một chút rất thú vị.

Mỹ nhân giống như món đồ sưu tầm.

Giữ lại để ngắm cũng tốt.

Đương nhiên lại có tác dụng vô cùng lớn với hắn lại là chuyện khác.

Vài câu nói dễ nghe đã khiến các nàng chạy theo mình.

Tô Thanh Ca nghe vậy, ngẩn người, có chút ủy khuất, cắn cắn môi nói, "Công tử, ngươi thật đáng ghét. . ."

"Trừ chuyện đó ra, ngươi không có chuyện gì muốn nói cùng ta sao?"

Sau đó, thần sắc Cố Trường Ca có chút nghiền ngẫm hỏi.

Dù sao hắn biết một số chuyện trên người Tô Thanh Ca.

Cách mấy ngày điểm khí vận lại gia tăng không ít, chuyện kỳ quái như thế nói rõ trên người nàng còn ẩn giấu không ít bí mật.

Cho nên Cố Trường Ca suy đoán, Tô Thanh Ca hẳn là nhân vật nào đó chuyển thế, hoặc là có liên quan đến thượng giới.

Bất quá hắn chờ chính Tô Thanh Ca mở miệng nói cho hắn nghe.

"Công tử. . . Thật xin lỗi, kỳ thật ta còn một chuyện không nói với ngươi. . ."

Tô Thanh Ca nghe Cố Trường Ca hỏi như vậy, ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn, khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp, có chút giật mình.

Rất nhanh đã hiểu ra hắn muốn hỏi cái gì.

Chuyện này nàng vẫn luôn muốn tìm cơ hội nói với Cố Trường Ca, chỉ là không biết mở miệng như thế nào.

"Ngươi nói đi, ta nghe."

Cố Trường Ca có chút hứng thú.

Đồng thời hắn nhìn xuống điểm khí vận hiện tại của Tô Thanh Ca.

Năm trăm điểm.

Ban đầu khi nhìn thấy nàng, điểm khí vận của nàng là khoảng ba trăm.

Sau khi tới thượng giới điểm khí vận càng ngày càng tăng, xem ra nàng có quan hệ không đơn giản với thượng giới.

"Kỳ thật kể từ khi ta sinh ra, đã không giống những hài nhi bình thường khác, ta không chỉ rõ ràng rất nhiều chuyện, trong thức hải của chính mình còn có một "chính mình" khác. . ."

Tô Thanh Ca sắp xếp lại lời nói , giải thích cho Cố Trường Ca nghe.

"Nhất thể song hồn? Có chút ý tứ, xem ra những gì ta suy đoán không sai, không chỉ có được trí nhớ kiếp trước, còn có một linh hồn khác trong cơ thể." Cố Trường Ca càng ngày càng cảm thấy Tô Thanh Ca giống đại nhân vật chuyển thế.

Đương nhiên giả thiết này hắn cũng không dám chắc chắn.

Hiện tại Tô Thanh Ca đang dung hợp hồn phách với một linh hồn khác, dẫn đến điểm khí vận của nàng tăng trưởng?

Nếu giải thích như vậy thì dễ hiểu rồi.

Cũng vì vậy mà điểm khí vận của Cố Trường Ca cũng đang thong thả tăng trưởng, dù sao Tô Thanh Ca cũng là người của hắn.

"Kí ức của ngươi và linh hồn đó có nối liền với nhau không?" Cố Trường Ca hỏi.

"Là cộng sinh, chỉ là có chút ký ức giống như bị sương mù che chắn lại, đang từ từ tiêu tán." Tô Thanh Ca cẩn thận nghĩ.

Trong đầu nàng vang lên giọng nói đầy tà tính của một linh hồn khác.

"Người như Cố Trường Ca không thể tin được, sao ngươi lại kể bí mật của chúng ta cho hắn biết?"

Bất quá Tô Thanh Ca cũng không để ý tới nàng.

Dù sao quyền khống chế thân thể ở trên người nàng.

"Phong ấn? Cũng không giống, giống như ký ức bị hao tổn hơn, dựa theo mấy cốt truyện trên mạng có lẽ là một nhân vật lớn nào đó ở thượng giới, không có cách nào khác chỉ có thể hạ giới chuyển thế trùng sinh? Sau đó trở thành cùng số mệnh chi tử với nữ chính. Lai lịch kỳ thật cũng không đơn giản?"

Nghe được giải thích.

Trong lòng Cố Trường Ca suy đoán như vậy, đương nhiên suy đoán như vậy cũng không thể chuẩn xác được.

"Công tử, ta có lúc thi thoảng nằm mơ tới một chiến trường cổ, bóng tối bao trùm, các loại sinh linh đang chém giết lẫn nhau. . ."

"Có lúc ta lại mơ ta trở thành một nhân vật đứng đầu một thế lực nào đó, nhiều sinh linh ta chưa từng nhìn thấy, không biết ở đâu đồng loạt quỳ bái."

Nói đến đây, Tô Thanh Ca không khỏi có chút phát run.

Bởi vì những gì xảy ra trong mộng, dáng vẻ của nàng vô cùng dọa người, vô tình máu lạnh, giống như ma đầu muốn hủy diệt tất cả mọi thứ.

Hết chương 83.
Chương 84 Vết nhơ trong quá khứ

Đối với nàng đây chính là ác mộng.

Thời gian đi tới thượng giới càng lâu, nàng mơ được cảnh tượng như vậy cũng càng ngày càng nhiều.

Nàng không ngốc.

Cho nên đoán được khả năng là những ký ức này liên quan đến linh hồn tá túc trong cơ thể nàng.

Chuyện này nàng vẫn luôn muốn nói với Cố Trường Ca, cách nhìn, sự hiểu biết cùng những gì mà Cố Trường gặp được biết được đều hơn nàng rất rất nhiều

Chuyện này có lẽ hắn cũng biết gì đó.

Nàng cũng không muốn biến thành dáng vẻ đại ma đầu như trong giấc mơ.

"Thì ra là thế, ngươi không cần lo lắng, mặc dù ta không hiểu rõ hoàn toàn chuyện của ngươi, nhưng trong lòng cũng hiểu được vài điều."

Cố Trường Ca mỉm cười, thuận tiện an ủi nàng.

Tô Thanh Ca nghe vậy, cũng yên tâm không ít.

Cố Trường Ca thật ra cảm thấy chuyện này cũng không có gì không tốt.

Nhất thể song hồn, có được sự thông minh cùng trí tuệ mà người thường không có được.

Nếu như thực sự dung hợp hai linh hồn lại, có lẽ có thể giúp Tô Thanh Ca đi tới một thế giới khác, bản thân nàng cũng sẽ thu được rất nhiều chỗ tốt.

Về phần nữ ma đầu?

Chuyện này tốt nhất vẫn nên đi hỏi mẫu thân hắn, chắc hẳn mẫu thân hắn hiểu rõ chuyện này hơn hắn nhiều.

Bởi vì Thái Sơ Thần Giáo nguyên bản được gọi là Thái Sơ Ma Giáo.

Dưới sự cố gắng không ngừng của đông đảo đệ tử cùng các trưởng lão, cuối cùng mới đem cái tên Ma giáo đổi thành Thần giáo, mặc dù tác phong làm việc không khác nhau, nhưng nghe Thần giáo cũng vinh quang hơn Ma giáo nhiều.

Một chữ Ma này ở giới tu hành nào cũng sẽ bị ghét bỏ. . . . .,

Mà Cố Trường Ca trở thành người thừa kế ma công, chắc chắn không thoát khỏi quan hệ với Thái Sơ Thần Giáo.

Sau khi nói chuyện với hai nàng xong, Cố Trường Ca liền để các nàng lui xuống.

Hắn cảm thấy cũng nên suy nghĩ cách ứng phó với một số chuyện trong tộc được rồi.

Phụ thân hắn đã từng nói với hắn, trong tộc có không ít tộc lão thật ra không vừa mắt Cố Trường Ca, nguyên nhân chủ yếu là vì chuyện Cố Trường Ca khoét xương muội muội năm đó, chuyện này khiến bọn họ canh cánh trong lòng.

Cố gia tộc nhân đông đảo, ngày thường mặc dù có tranh đấu lẫn nhau, nhưng đều có ranh giới cuối cùng , nghiêm cấm giết hại sinh mệnh tộc nhân, người vi phạm chắc chắn sẽ bị xử phạt nghiêm khắc.

Cố Trường Ca tuổi còn nhỏ, liền ngấp nghé tới thiên phú của muội muội mình, mưu đồ cướp đoạt.

Việc này năm đó mặc dù bị đè ép xuống, nhưng đông đảo tộc lão đều biết, trên mặt không nói, nhưng trong lòng vẫn luôn bất mãn với Cố Trường Ca.

Tình tiết khoét xương này.

Thân là người xuyên việt, Cố Trường Ca đương nhiên quen thuộc hơn bất kì ai.

"Biểu muội nhỏ hơn ta ba tuổi, Cố Tiên Nhi. . ."

"So với bọn phế vật nghịch thiên thì kiểu khoét xương này khó đối phó hơn rất nhiều, đương nhiên nếu như kịch bản không giống với những gì ta biết cũng không sao, chỉ sợ sau lưng biểu muội này của ta là một cây đại thụ thần bí nào đó. ."

"Dù sao ta trước đó một mực để phụ thân tự mình thôi diễn, bởi vì đạo cốt của nàng trên người ta, cho nên ta có thể mơ hồ cảm giác được nàng không chết. . ."

"Kết quả phụ thân không thể thôi diễn ra được, xem ra sau lưng nàng thực sự có cao nhân."

Trong lòng Cố Trường Ca suy nghĩ đối sách.

Nếu so sánh với Diệp Trần, Lâm Thiên là tiểu khí vận chi tử không đáng nhắc đến, thượng giới khí vận chi nữ, chắc chắn không tầm thường.

Cố gia rất nhiều tộc lão vẫn luôn canh cánh trong lòng, áy náy năm đó không bảo vệ tốt vị biểu muội bị mình khoét xương kia.

Vì thế chưa bao giờ nhìn mình vừa mắt.

Chuyện này nếu bị bại lộ, Cố gia mặc dù sẽ trở thành trò cười, nhưng tất cả mọi người trong Cố gia không nhất định sẽ đứng về phía mình.

Nghĩ đến chuyện này, đôi mắt Cố Trường Ca không khỏi nhíu lại.

"Trong trí nhớ của ta , gia gia của vị biểu muội kia đi đến một vị diện khác không may bị nhốt lại, sau đó cha mẹ của nàng lo lắng hắn gặp nguy hiểm, cũng mang theo không ít tộc nhân nhất mạch kia tiến đến. . . Vì vậy mới yên tâm để nàng ở lại trong tộc, sai người chiếu cố."

"Sau đó lại gặp phải chuyện ta nhìn trúng đại đạo chi cốt của nàng, khoét xương nàng để che lấp ma tâm của bản thân. . ."

Cố Trường Ca mặc dù không phải người tốt gì, nhưng chuyện ra tay khoét xương một tiểu nữ hài mới mấy tuổi hắn vẫn không làm được.

Huống hồ để nàng lớn lên không phải tốt hơn sao?

Ít nhất như vậy hắn sẽ có một biểu muội phiên bản Hoang Thiên Đế.

Bất quá bây giờ hắn nghĩ thế nào cũng vô dụng.

Xuyên qua đến, cái nồi này đã đội lên đầu hắn rồi, chạy cũng không thoát.

"Nhờ có quy định của Cố gia, không cho phép tổn hại tính mạng tộc nhân, cùng với sự cực lực ngăn cản của chư vị tộc lão, cho nên dưới sự chèn ép của phụ thân, cũng chỉ làm tộc nhân nhất mạch kia lưu vong bên ngoài, những người mất mạng thực ra không nhiều. . ."

"Bây giờ vị biểu muội kia của ta chẳng biết đi đâu, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ tới khiêu chiến với ta, đòi lại mối thù đoạt xương năm xưa."

"Nói như vậy, kỳ thật toàn bộ Cố gia chỉ có một mình ta là người xấu? Trách không được ta có ma tâm, nguyên lai trời sinh là kẻ xấu . Phụ thân lúc trước cũng là vì bất đắc dĩ, vì che giấu chuyện ta có ma tâm, mới phải làm ra thủ đoạn như vậy."

Cố Trường Ca trong lòng tự lẩm bẩm, sắp xếp lại suy nghĩ.

Rất nhanh sắc mặt của hắn hiện lên vẻ nghiền ngẫm.

Mọi chuyện xem ra có vẻ rất phiền phức, nhưng chỗ cho hắn động thủ thật ra cũng rất nhiều.

Hết chương 84.
Chương 85 Điểm khí vận màu đen

Thực ra Cố Trường Ca cảm thấy cũng không phiền phức lắm.

Đương nhiên bây giờ chuyện quan trọng nhất là phải biết được vị biểu muội kia rốt cuộc đang ở nơi nào, trước hết phải chuẩn bị kế hoạch ứng phó.

Đầu tiên nắm được hoàn cảnh của nàng thế nào, tỉ như cao nhân sau lưng nàng là ai , lợi hại như thế nào.

Chuyện này dính đến bản tộc Cố gia, lực lượng hắn có thể sử dụng cũng không nhiều, lực lượng hắn có thể sử dụng chỉ có mạch của hắn mà thôi.

Những mạch còn lại phải đợi đến khi hắn nắm được vị trí gia chủ tương lai, đoán chừng mới nghe theo hắn.

Về phần sử dụng lực lượng của những mạch khác đi tìm vị biểu muội kia, chỉ sợ được không bù mất, thậm chí ảnh hưởng kế hoạch của hắn sau này.

Lúc này, Cố Trường Ca không khỏi trầm ngâm một lúc.

Hắn gọi tâm phúc ở bên ngoài điện vào.

"A Đại."

"Thiếu chủ, có A Đại !"

Một tên tráng hán mặc áo đen tiến đến, thần sắc cung kính.

Nhưng nhìn hình dáng sẽ phát hiện hắn thật ra không phải Nhân tộc, trên cánh tay mọc ra những mảnh lân phiến nhỏ màu xanh nhạt.

Hắn có được huyết mạch của Thái Cổ Long Nhân tộc, được Cố gia bồi dưỡng từ nhỏ, nhưng khác với những gia thần khác , hắn có thể tùy ý ra vào trong ngoài đảo.

Thực lực hắn là Hư Thần Cảnh, được coi là tâm phúc bên người Cố Trường Ca.

"Đem chuyện này bàn giao cho Minh lão, phân phó hắn đi dò xét một chút. . ."

Cố Trường Ca nói.

Cố Trường Ca dùng thần niệm viết một bức thư đặt vào A Đại trong tay.

Minh lão tốt xấu gì cũng là tu sĩ Thần Vương cảnh , ở thượng giới cũng là đại cao thủ một phương, để hắn đi làm việc cũng rất thuận tiện.

Trước khi hạ giới, Cố Trường Ca làm việc bình thường đều phân phó A Đại đi làm.

Nhưng nếu có Thần Vương cảnh ra mặt, chắc hẳn làm việc sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều.

"Vâng, thiếu chủ."

A Đại tuân lệnh rời đi, nhanh chóng đi ra bên ngoài đảo tìm Minh lão.

Cố gia tộc địa rất lớn, thậm chí có thể dùng từ mênh mông để hình dung.

Nội đảo có 17 đảo, để đi ra ngoại đảo, cần phải đi qua rất nhiều truyền tống trận, tu sĩ bình thường nếu như không cẩn thận đi vào Cố gia, chắc chắn sẽ lạc đường.

Hơn nữa có khi cả một đời cũng không đi ra được.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là không bị hung thú thả rông ở trong các hòn đảo cắn chết.

Sau khi A Đại rời đi, Cố Trường Ca suy nghĩ một chút, gọi thuộc tính giao diện ra.

Từ sau khi trở về thượng giới , hắn không có cách nào làm tăng tu vi của mình lên.

Chủ nhân: Cố Trường Ca.

Quang hoàn: Thiên mệnh nhân vật phản diện.

Binh khí: Bát Hoang Ma Kích.

Thân phận: Đạo Thiên Tiên Cung chân truyền đệ tử.

Thể chất huyết mạch: Ma Tâm Đạo Cốt.

Tu vi: Phong Hầu cảnh đỉnh phong.

Công Pháp Thần thông: Đạo Thiên Tiên Điển (tầng thứ bảy tiến độ chín mươi chín phần trăm), Vạn Hóa Ma Thân (thiên phú), Tiên Thiên thần chi niệm (thiên phú), Hư Không Chi Lực (thiên phú), Thôn Tiên Ma Công. ..

Giá trị thiên mệnh: Bốn ngàn.

Điểm khí vận : Hai ngàn điểm (màu đen).

Hệ thống thương thành ( cửa hàng) : Đã mở.

Nhà kho: 1 Phá vực phù , 3 hạt giống một phần ba thế giới , 3 phiếu cướp đoạt khí vận .

Điểm khí vận đã đạt đến hai ngàn điểm, lúc Cố Trường Ca không để ý lại tăng không ít.

Đương nhiên hơn hai ngàn điểm khí vận này, Cố Trường Ca đang suy nghĩ có nên lấy ra để đột phá đến Phong Vương cảnh hay không.

Đến lúc đó ngưng tụ Phong Vương pháp thân, chiến lực lại cao lên một tầng.

Nhưng mà khí vận hư vô mờ mịt này, trước đó khi điểm khí vận của hắn chỉ có mấy chục điểm, cũng không thấy phát sinh cái gì.

Không có chuyện tốt phát sinh, cũng không có chuyện xấu phát sinh.

Suy đi nghĩ lại, Cố Trường Ca suy đoán khí vận màu đen của hắn hẳn là có vấn đề.

"Hệ thống, khí vận màu đen không tồn tại trong 7 cấp độ vận khí đỏ cam vàng lục lam tím, thuộc về dị số, vậy điểm khí vận của ta nếu như về không, sẽ phát sinh chuyện gì?" Cố Trường Ca hỏi.

Nghe được Cố Trường Ca hỏi vấn đề này, hệ thống trả lời, "Chủ nhân không cần lo lắng vấn đề này, khái niệm điểm khí vận vốn chỉ là sự giải thích của hệ thống giúp chủ nhân dễ hiểu mà thôi, bản thân khí vận là thứ hư vô mờ mịt, chuyển đổi thành điểm số chỉ là để chủ nhân có cách nhìn cụ thể hơn về nó."

Dù sao Cố Trường Ca là người xuyên không đến, suy nghĩ đương nhiên không giống với dân bản địa.

Cách dùng điểm số giải thích này khiến hắn dễ dàng hiểu được.

"Bởi vì chủ nhân là nguyên nhân của dị số, đã sớm thoát ra khỏi quy tắc thiên địa. Điểm khí vận trở về không kỳ thật cũng không ảnh hưởng gì đối với chủ nhân, chủ nhân có lẽ cũng đã nhận ra, điểm khí vận của ngài dù là bao nhiêu, cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của ngài, thậm chí cả bối cảnh cùng kỳ ngộ vân vân. . ."

"Mà ngài hiện tại có thể thu hoạch được cơ duyên, có được truyền thừa,.... điểm khí vận cũng sẽ không tăng lên, chỉ có thể thông qua thu phục người có đại khí vận, hoặc là dùng các loại thủ đoạn đánh giết khí vận chi tử thu hoạch được điểm khí vận . ."

Hệ thống giải thích nói, xem như trả lời nghi ngờ này của Cố Trường Ca .

Hắn gật đầu.

Không trách được điểm khí vận của mình đã đến trình độ này, so với Diệp Trần lúc trước cao hơn không biết bao nhiêu lần, nhưng cũng không gặp được thần vật, hay xuất hiện truyền thừa từ trên trời rơi xuống.

Xem ra khí vận của mình đã không còn bị thế giới này chi phối nữa?

Hóa ra đây chính là đãi ngộ của nhân vật phản diện, muốn cơ duyên, vậy thì phải đi tìm khí vận chi tử.

Tìm rau hẹ chính là cơ duyên tốt nhất.

"Cho nên điểm khí vận đối với ta mà nói, cũng không khác gì giá trị thiên mệnh, mà bởi vì đó là điểm khí vận ta tự mình kiếm được nên tỉ giá hối đoái thành giá trị thiên mệnh là 1: 10?"

Cố Trường Ca có chút sững sờ.

Cho nên nói hắn hai ngàn điểm khí vận, cũng tương đương với hai ngàn điểm tùy thời có thể đổi thành 2 vạn giá trị thiên mệnh.

Khí vận của bản thân hắn thuộc về biến số, đến hệ thống cũng không biết diễn tả như thế nào.

Sau khi nghe được hệ thống giải thích, hắn ngược lại cảm thấy khá yên tâm.

Điều này có nghĩa là ngoại trừ đánh giết khí vận chi tử để thu thập điểm.

Chỉ cần thu phục càng nhiều người đại khí vận giống Tô Thanh Ca, Lâm Thu Hàn, điểm khí vận của hắn cũng sẽ tăng lên theo.

Mà mỗi ngày đều tăng lên điểm khí vận nhất định.

Êm tai một chút thì gọi là trồng trọt chăn nuôi.

Khó nghe một chút thì giống như . . . nuôi lợn vậy.

Hết chương 85.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK