• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 231 . Chấn động thiên hạ

Rất nhanh, tin tức Hải Vương cung thất công chúa bị Cố Trường Ca đánh bại, cuối cùng vẫn lạc, đã truyền ra ngoài nhanh như gió dẫn phát oanh động khắp nơi trên Tiên Cổ đại lục, tạo thành cảnh tượng đại địa chấn.

Tất cả thế hệ trẻ tuổi nghe được tin tức đều cảm thấy kinh hãi, trừng to mắt, ngây người tại chỗ.

Rất nhiều người càng là cảm thấy toàn thân lạnh thấu xương, giữa ban ngày vẫn đổ mồ hôi lạnh , ngay cả thần hồn cũng nhịn không run lẩy bẩy.

Sau khi hiểu rõ tiền căn hậu quả, rất nhiều tu sĩ đều lâm vào rung động cùng trầm mặc.

Nguyên nhân ban đầu vẫn là phải nói đến một vị bào đệ ( em trai ruột) của Hải Vương cung thất công chúa, hắn coi trọng tư sắc của một vị thiếu nữ áo xanh, ý đồ bất chính, cuối cùng lại bị nàng giết ngược.

Hải Vương cung thất công chúa vìu báo thù cho đệ đệ, điều động đại lượng sinh linh Hải tộc thậm chí cả mấy vị tuổi trẻ chí tôn, tiến hành truy sát thiếu nữ áo xanh.

Mà thân phận chân thật của vị thiếu nữ áo xanh kia, có quan hệ rất lớn với truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung - Cố Trường Ca.

Trận truy sát này kéo dài mấy ngày.

Cuối cùng Hải Vương cung bày ra Hải tộc đại trận, phong tỏa thiên địa, ngăn chặn thiếu nữ áo xanh.

Lúc tất cả mọi người coi là đây là một trận tập sát không có gì ngoài ý muốn thì Cố Trường Ca bỗng nhiên giáng lâm, lấy thủ đoạn cường thế trấn sát mấy vị tuổi trẻ chí tôn, ngay cả thất công chúa vận dụng rất nhiều Đại Thần Thông cường đại, cũng bị một chiêu thảm bại, đạo tâm sụp đổ.

Cuối cùng, thất công chúa bỏ mình tại đây.

Sinh linh Hải Vương cung cũng bị đồ sát rất nhiều, cảnh tượng rất khốc liệt, máu tươi phiêu đãng, tràn ngập hơn nghìn dặm.

Trong trận chiến đấu này, thực lực của Cố Trường Ca làm tất cả mọi người phải rung động.

Tuổi trẻ cấm kỵ!

Bốn chữ này vừa truyền ra đã giống như là một khỏa thiên thạch từ trên trời cao rơi xuống trong biển sâu, nhấc lên sóng to gió lớn.

Cho dù là một số tuổi trẻ chí tôn tư tin bản thân vô địch, cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí, nhịn không được biến sắc.

Tu vi Cố Trường Ca thẻ hiện ra ngoài mặc dù chỉ là Phong Vương cảnh hậu kỳ, nhưng ngay cả người có được danh xưng vô địch, tu vi càng là đột phá đến Phong Vương cảnh đỉnh phong - Hải Vương cung thất công chúa, trong nháy mắt đã phải chịu thảm bại.

Kết quả này, dẫn phát ra một làn sóng đáng sợ, không ít người suy đoán tu vi thật sự của Cố Trường Ca, tuyệt đối không thể chỉ là Phong Vương cảnh hậu kỳ!

Dù sao chưa từng có ai nhìn thấy át chủ bài chân chính của hắn.

Hải Vương cung thất công chúa, tuyệt đối thuộc về thượng du trong giới tuổi trẻ chí tôn.

Nhất là tu vi của nàng, càng là đã đột phá đến Phong Vương cảnh đỉnh phong, phóng mắt nhìn khắp thế hệ trẻ tuổi, bây giờ có mấy người có thể đi tới một bước đó?

Nhưng ở trước mặt Cố Trường Ca, nàng lại không có chút lực hoàn thủ nào, trong khoảnh khắc đã chiến bại.

Lúc ấy Cố Trường Ca hư hư thực thực giống như đã chưởng khống một môn kiếm thuật vô cùng kinh khủng, ẩn chứa phong mang công phạt tuyệt đối.

Nhiều vị tuổi trẻ chí tôn, bị một luồng kiếm khí kia trực tiếp miểu sát.

Chuyện này, cũng làm cho rất nhiều tuổi trẻ chí tôn bên trong Tiên Cổ đại lục cảm thấy lạnh sống lưng.

Bọn hắn tự hỏi đối mặt với thủ đoạn như vậy, căn bản không có cách nào chống lại.

Trong mơ hồ, Cố Trường Ca – ngọn núi lớn vắt ngang trên đầu bọn hắn đã trở nên càng nặng hơn.

Ép tới mức tất cả mọi người không thở nổi.

"Tuổi trẻ cấm kỵ a! thực lực của Cố huynh, đơn giản thật là đáng sợ, cùng hắn đứng chung một hàng ngũ, ngược lại là làm mất mặt hắn."

Trong một tòa động phủ phun ra đầy tiên vụ, một năm tử trẻ tuổi đang được tứ linh vờn quanh, thần hoàn bao phủ sau khi nghe được tin tức này, nhịn không được lắc đầu cười khổ một trận, trên mặt hiển hiện vẻ rung động không thôi.

Hắn chính là Diệp Lang Thiên.

Đoạn thời gian này, hắn cũng vất vả lắm mới đột phá đến Phong Vương cảnh trung kỳ mà thôi.

Hiện nay đối mặt với Hải Vương cung thất công chúa, hắn không có có mấy phần chắc chắn có thể chiến thắng.

Nhưng mà Cố Trường Ca lại có thể tuỳ tiện trấn sát đối phương.

Chênh lệch giữa hai người là bao nhiêu, đã không cần nói nhiều.

"Thế hệ trẻ tuổi, ngoại trừ chân chính Đế tử hoặc những cổ đại quái thai, yêu nghiệt bị phủi bụi trong lịch sử ra, chỉ sợ đã không còn ai là đối thủ của Cố huynh nữa rồi."

Diệp Lang Thiên nhịn không được hơi thở dài, cũng không phải là tu đạo chi tâm của hắn bất ổn, e ngại Cố Trường Ca.

Mà là hắn biết rõ, loại chênh lệch này, đã rõ ràng không phải dùng tu vi cùng thiên phú bù mà có thể bù đắp được.

Nhận rõ hiện thực, biết được chênh lệch, biết người biết ta cũng không phải là chuyện không thể tiếp nhận được.

Cảnh tượng tương tự, cũng xảy ra ở khắp nơi.

Thế hệ trẻ tuổi đi vào Tiên Cổ đại lục số lượng cực kì nhiều.

Chỉ tính nguyên thế lực đạo thống bên trong Vô Lượng Thiên, đã chiếm không ít, chớ nói chi là còn có người ở nhiều địa phương khác chạy tới.

Mà tin tức Cố Trường Ca trấn sát Hải Vương cung thất công chúa cùng khiến người ta rung động hơn cả tin tức thần vật xuất thế.

Ngay tại lúc đó.

Ở khu vực phía đông Tiên Cổ đại lục, một trận đại chiến chấn động thế gian cũng đang phát sinh.

Mảng lớn dãy núi cùng hồ nước đều hóa thành bột mịn, dư ba chấn động hơn nghìn dặm.
Chương 232 Long Nữ

." Người giao thủ là hai nữ tử.

Một người thân mang áo bào rộng lớn, tóc dài tung bay, tiên nhan như vẽ, ngọc thủ không tì vết, dương qua chân trời có thanh thế cuồn cuộn hiển hiện, là vầng ánh sáng óng ánh, kinh khủng đến cực hạn.

Ngân quang xán lạn nở rộ trong tay nàng, giống như từng cây dây leo màu bạc đang cắm rễ trong hư không, phiến lá xoay chuyển làm ánh sáng chói mắt muốn bao phủ hết thảy.

Chính là bảo thuật cường đại của Nguyệt Minh Không, thậm chí có thể gọi là Đế thuật cũng không giả .,

Nhưng bây giờ lại đang bị ngăn trở.

Ánh mắt của nàng lạnh lùng mà thâm thúy, trong lòng kỳ thật có một chút sầu lo, thủ đoạn trong tay càng ngày càng cường đại,

Phụ cận các tu sĩ đều giật mình, trong lúc mơ hồ, giống như nhìn thấy một vị vô song Nữ Đế lăng không đi tới, ngọc thủ bao trùm vũ trụ, muốn Quân Lâm Thiên Hạ!

Đối thủ của nàng, là một nữ tử cao gầy đầu mọc ra sừng rồng, khuôn mặt mỹ lệ, trang sức trên người đơn giản nhưng lại có khí tức cuồng dã bá đạo.

Một thân khí huyết vô cùng kinh khủng, quả thực là một Chân Long nhỏ.

Cánh tay vung vẩy làm hư không nổ tung, bịch một tiếng, giống như là phá vỡ ra một lỗ thủng lớn.

Lực lượng kinh khủng như thế, làm một đám tu sĩ run như cầy sấy, hoài nghi nếu mình tới gần đều sẽ bị chấn thành một đoàn huyết vụ!

Giờ phút này, Nguyệt Minh Không toàn thân cũng đang đắm chìm trong ngân sắc quang mang.

Phiến thiên địa này rất giống như đang nằm dưới sự chưởng khống của nàng, mỗi cái nhấc tay nhấc chân đều nâng lên vô tận vĩ lực, ẩn chứa thiên địa đại thế, long long long như thế giới rơi xuống.

Nàng cũng không dám cứng đối cứng với thân thể của đối phương.

Lúc này chỉ có thể vận dụng tinh diệu chi thuật cùng đối phương giao chiến.

"Minh Không trữ đế thật mạnh! Ngày thường chân nhân bất lộ tướng, nhưng bây giờ thực lực của nàng, thật khiến cho người ta kinh dị a!"

Các tu sĩ gần đó cũng nhịn không được rung động.

Khí thế bễ nghễ thiên hạ, duy ngã độc tôn của Nguyệt Minh Không thể hiện ra hôm nay làm rung động tất cả mọi người, trong một ý niệm, ai dám tranh phong?

"Đây chính là thuật và pháp của Minh Không trữ đế a! Cố gia thiếu chủ đã đủ mạnh, thật không nghĩ tới vị hôn thê của hắn cường đại như thế này!"

"Đối thủ của nàng đến cùng là vị nữ tuổi trẻ chí tôn nào thế? Khuôn mặt lạ lẫm, không giống như là tuổi trẻ chí tôn của ngoại giới a! Mà tu vi lại không ngờ đã đột phá đến Hư Thần cảnh, thật là không dám tưởng tượng."

Đông đảo tu sĩ vây xem trong lòng kinh hãi không thôi, cũng không phải bọn hắn nhát gan, mà là tất cả những gì trước mắt làm bọ hắn quá rung động.

Nguyệt Minh Không mạnh mẽ như vậy, cũng khó mà ghì được nữ tử sừng rồng kia.

Đột nhiên, có tu sĩ con mắt trừng lớn, nghĩ tới điều gì, nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh nói, " bộ dáng này, chẳng lẽ là Tiên Cổ Di tộc?"

"Tiên Cổ Di tộc không phải sớm đã biến mất sao? Tiên Cổ đại lục coi như rộng lớn đến đâu, cũng bất quá chỉ là một khối đại lục của thời kì Tiên Cổ thôi, chẳng lẽ nơi này vẫn còn xót mầm mống của Tiên Cổ Di tộc?"

Nghe vậy, người bên cạnh cũng hơi giật mình, cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Tiên Cổ Di tộc, tên như ý nghĩa, đó là tộc đài thần bí được truyền thừa xuống từ thời kì Tiên Cổ.

Nếu như trê mảnh Tiên Cổ đại lục này thật sự có.

Như vậy dân bản địa ở đây, rất có thể chỉ là thần dân hoặc nô lệ của bọn họ.

Tiên Cổ Di tộc xưa nay thần bí, bây giờ Thái Cổ vạn tộc, hoặc nhiều hoặc ít vẫn có chút huyết mạch của Tiên Cổ Di tộc truyền thừa xuống.

Từ đó có thể biết Tiên Cổ Di tộc đáng sợ cùng kinh khủng đến cỡ nào.

Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu nhất là trong mảnh Tiên Cổ đại lục này, linh khí cùng cơ duyên rõ ràng dồi dào hơn bên ngoài rất nhiều.

Nơi này nếu có Tiên Cổ Di tộc, thế hệ trẻ tuổi của bọn họ, thực lực rất có thể siêu việt thế hệ trẻ tuổi của ngoại giới rất nhiều.

Vị nữ tử mọc sừng rồng trước mặt này, chính là ví dụ tốt nhất.

Tuổi của nàng thoạt nhìn cũng chỉ chừng hai mươi.

Thế nhưng là tu vi thật sự lại đạt đến Hư Thần cảnh, thậm chí siêu việt rất nhiều tuổi trẻ chí tôn ở ngoại giới.

Lời nghị luận của những tu sĩ xung quanh, Nguyệt Minh Không tự nhiên cũng nghe vào trong tai, thần sắc của nàng vẫn không thay đổi, nhưng trong lòng kỳ thật cũng đã hiểu rõ.

Nàng làm người trọng sinh, tự nhiên biết bên trong Tiên Cổ đại lục, xác thực tồn tại Tiên Cổ Di tộc.

Mà vị Long Nữ trước mặt này chính là một người nổi bật bên trong thế hệ trẻ tuổi của Tiên Cổ Di tộc.

Bằng không nàng cũng sẽ không bị kéo chân cả nửa ngày như vậy.

Nguyệt Minh Không cũng không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp được Tiên Cổ Di tộc.

Đối phương hẳn là có huyết mạch chân long, Nhục Thân lực lượng cực kỳ cường đại, mà thủy tổ Chân Long của bọn hắn, tu vi nghe nói là đã siêu việt Chân Tiên.

Làm người nổi bật trong đám hậu bối , thực lực của Long Nữ hiển nhiên không có khả năng yếu được.

Nếu đổi lại là tuổi trẻ chí tôn khác, không thể nào là đối thủ của nàng, thậm chí sẽ bị nghiền ép.

Vả lại Nguyệt Minh Không cũng biết, mảnh bên trong mảnh Tiên Cổ đại lục này, có một nhân vật kinh tài tuyệt diễm, tên là Long Đằng, danh xưng có Chân Long chi tư.

Thực lực vô cùng cường hoành, nhưng tính tình cực kì tự phụ, luôn cho là mình thiên hạ đệ nhị, không ai dám xưng đệ nhất.

Ở kiếp trước hắn rời khỏi mảnh Tiên Cổ đại lục này, tiến về ngoại giới khiêu chiến các lộ thiên kiêu, chưa từng chiến bại, về sau thì đột nhiên tiêu thất vô tung.

Nhưng bây giờ Nguyệt Minh Không xem ra, nguyên nhân Long Đằng biến mất, tám chín phần mười là gặp phải Cố Trường Ca.

"Nếu như không phải tu sĩ quá nhiều, một chút thủ đoạn không tiện thi triển, nàng lại làm sao có thể ngăn chặn ta lâu như vậy "

Nguyệt Minh Không nhịn không được hơi nhíu mày, lúc này, nàng còn chưa biết tin tức của Cố Tiên Nhi từ bên kia truyền đến, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.

Mà lúc này, Long Nữ trước mặt nàng bỗng nhiên mở miệng nói, dùng ngôn ngữ ngoại giới.

"Người xứ khác, thực lực của ngươi rất không tệ, nếu để cho ngươi cùng ta ở trên cùng một cảnh giới, ta có lẽ sẽ không phải là đối thủ của ngươi."

"Cho ngươi một cơ hội, thần phục với truyền nhân nhất tộc đương đại của chúng ta, Long Đằng đại nhân, hắn sẽ rất thưởng thức nữ nhân như ngươi
Chương 233 Đừng để vị hôn phu của ta nghe được

"Long Đằng đại nhân?"

Nghe được từ trong miệng Long Nữ nói ra cái tên này, ánh mắt lạnh lùng Nguyệt Minh Không thoáng động, càng là xác định được thân phận của Long Nữ trước mặt này.

Chỉ bất quá trong nội tâm nàng vẫn lơ đễnh.

Nàng biết Long Đằng, một đời trước tên tuổi mặc dù rất dọa người, thế hệ trẻ tuổi có một không hai.

Sau khi rời đi khỏi Tiên Cổ đại lục, quét ngang thiên hạ trẻ tuổi, một đường vô địch, ngay cả một vài cổ đại quái thai phá vỡ phong ấn đi ra cũng không địch lại hắn.

Nhưng cuối cùng hắn lại mai danh ẩn tích, giống như là bốc hơi khỏi nhân gian, chính là một trang kỳ án.

Rất nhiều tu sĩ cũng cảm thấy tiếc hận, cảm thấy lấy thiên tư của Long Đằng, trong tương lai muốn tranh phong chí cao chi vị, cũng không phải là không được.

Nhưng hắn cứ như vậy lặng yên không một tiếng động biến mất, làm cho người ta tiếc hận thở dài.

Không ít người cảm thấy Long Đằng là ngộ nhập vào một Tử Vong Cấm Khu nào đó hoặc là đi vào vết nứt không gian, đến vị diện thế giới khác, từ đó bị nhốt, hay là bỏ mình gì gì đó.

Nhưng một kiếp này, Nguyệt Minh Không cảm thấy khả năng rất lớn là Long Đằng đã gặp phải độc thủ của Cố Trường Ca.

Nàng đến nay vẫn còn nhớ rõ ở kiếp trước , có một ngày nàng từ trong miệng Cố Trường Ca nghe được một danh sách, trong đó có Long Đằng.

Cố Trường Ca thân phụ Thôn Tiên Ma Công, làm sao có thể không mưu đồ Chân Long bản nguyên của Long Đằng chứ.

Dựa theo tính cách của hắn mà nói, hắn không có khả năng buông tha cho Long Đằng.

Ông!

Suy nghĩ quay trở về, Nguyệt Minh Không thần sắc lạnh lùng, một chưởng vỗ xuống, thủ ấn màu trắng ngọc óng ánh long lanh.

Đế thuật cường hoành vô cùng, cảnh giới nàng để lộ ra ngoài chỉ có Phong Vương cảnh trung kỳ.

Nhưng uy lực bộc phát của thần thông đã đạt đến cấp độ Chân Thần cảnh, làm rất nhiều tu sĩ đều chấn động.

Không thể không nói, nếu như Long Nữ trước mặt cùng Nguyệt Minh Không đứng ở cùng một cảnh giới, nàng tuyệt đối không phải là đối thủ của Nguyệt Minh Không.

Long Nữ sắc mặt hơi đổi, nàng ỷ vào thực lực cùng nhục thân cường hoành, có thể cùng Nguyệt Minh Không dây dưa khá lâu.

Nhưng cũng dần dần rơi vào hạ phong.

Nàng thi triển thể thuật cường hoành, quang huy lưu chuyển, ngạnh kháng một kích này, thân ảnh rút lui vào trong hư không.

"Long Đằng đại nhân để cho ta thu nạp rất nhiều thiên kiêu chi nữ tới từ ngoại giới, nếu như ngươi nguyện ý chủ động đi theo đại nhân, hắn sẽ rất cao hứng."

"Nữ nhân như ngươi, chỉ có Long Đằng đại nhân mới có tư cách có được."

Long Nữ một bên vừa giao chiến, một bên lại tiếp tục làm công tác tư tưởng với Nguyệt Minh Không.

Thiên chi kiêu nữ giống như Nguyệt Minh Không cho dù là trong Tiên Cổ Di tộc các nàng cũng là cực kì hiếm thấy.

Thậm chí nói mấy chục vạn năm cũng không gặp được một người.

Long Tộc tính dâm, Long Đằng đối với mỹ nhân các tộc, càng là ưa thích đến cố chấp.

Cho nên Long Nữ đang định đuổi rất nhiều thiên chi kiêu nữ tới từ ngoại giới trong lần xâm nhập này, tranh công trước mặt Long Đằng đại nhân.

Vừa úng lúc gặp được Nguyệt Minh Không, thân là nữ nhân như nàng đều khó mà dịch chuyển ánh mắt, trái tim đều cảm giác đập thình thịch.

Thân là nam nhân, ai có thể không để ý?

Ngay lập tức, nàng xuất thủ muốn bắt Nguyệt Minh Không lại, nhưng không ngờ nữ nhân này là khó chơi như vậy, giao chiến gần nửa ngày, cũng vẫn duy trì ở trạng thái căng cứng, chưa phân thắng bại.

Thực lực cùng dung nhan của Nguyệt Minh Không làm nàng chấn kinh, thậm chí còn có chút hâm mộ ghen ghét.

Long Nữ cũng động tâm tư muốn thuyết phục, lấy ngôn ngữ ngoại giới mở miệng, bắt đầu tìm cách lay động Nguyệt Minh Không.

Dù sao thiên tư của Long Đằng đại nhân có thể nói là đáng sợ nhất trong trăm vạn năm qua của tộc các nàng, quét ngang vô địch, có một không hai cùng thế hệ.

Những lão nhân trong tộc đều nói Long Đằng đại nhân tương lai có thể phong hào Chân Long chi danh.

Chân Long, đó là một tồn tại vĩ đại siêu việt Chân Tiên!

Trong lòng Long Nữ cũng sùng kính Long Đằng tới cực điểm.

Chỉ tiếc dung nhan của nàng, khó mà được nhập vào mắt Long Đằng.

"Câu nói này của ngươi, đừng có để vị hôn phu của bản cung nghe được "

Lúc này, nhớ tới tao ngộ kiếp trước của Long Đằng, Nguyệt Minh Không cũng không nhịn được khẽ lắc đầu, thần sắc lạnh lùng ban đầu, không khỏi lướt qua thêm một vòng đùa cợt.

Trước mặt Cố Trường Ca những kẻ gọi là tuổi trẻ chí tôn, hoặc là cổ đại quái thai tính là cái củ cải gì?

Ngay cả tư cách nhảy nhót cũng không có.

"Vị hôn phu?"

Long Nữ nghe nói như thế, sắc mặt kịch biến, sau đó hung hăng nói, " vị hôn phu kia của ngươi chết chắc rồi, nữ nhân mà Long Đằng đại nhân đã muốn, còn chưa có ai có thể chạy thoát."

Nguyệt Minh Không lơ đễnh, tư thái như mây trôi nước chảy.

Chỉ bất quá đang suy nghĩ, có cần thiết bại lộ một chút thủ đoạn, giết chết con ả Long Nữ làm người ta chán ghét này đi hay không.

Bất quá, nàng vẫn không có lựa chọn làm như thế.

Một Long Nữ không đáng để nàng làm như vậy, nói không chừng Long Nữ cũng còn có thủ đoạn khác.

Mà lúc này, Long Nữ cũng tự biết khó mà bắt được Nguyệt Minh Không, đang chuẩn bị rời đi.

Chuyện này, nàng cần phải bẩm báo với Long Đằng đại nhân.
Chương 234 . Chênh lệch quỹ đạo

Tiên Cổ Di tộc thống ngự rất nhiều dân bản địa bên trong Tiên Cổ đại lục, bọn hắn sớm đã biết có tuổi trẻ thiên kiêu từ ngoại giới vào đây lịch luyện.

Việc tiên bảo xuất thế thật ra chỉ là một tiên vật của Tiên Cổ Di tộc phát ra quang huy mịt mờ mà thôi.

Cái này kỳ thật cũng là kế hoạch hấp dẫn nhiều thế lực đạo thống tới đây của bọn hắn.

Tiên Cổ đại lục đóng chặt đã rất lâu, thế hệ trẻ tuổi bọn hắn hiện tại, cũng nên ra ngoài đi lại thế gian, được thêm kiến thức, thuận tiện giương uy cho Tiên Cổ Di tộc.

Long Đằng hiện đang làm đương kim thủ quân của thế hệ trẻ tuổi Tiên Cổ Di tộc.

Thực lực của Long Nữ nàng, ngay cả mười vị trí đầu cũng không chen vào được.

Nhưng dù như vậy cũng đủ để nàng cảm thấy bễ nghễ khí đối mặt với tuổi trẻ chí tôn ở ngoại giới rồi, dù sao linh khí cùng tài nguyên tu luyện bên trong Tiên Cổ đại lục, còn phong phú hơn rất nhiều đạo thống bên ngoài.

Chớ nói chi là nơi này còn ẩn tàng rất nhiều cơ duyên.

Tỉ như nói bia đá Chí Tôn, Chuẩn Đế di tồn nhiều vô số kể.

Cái này khiến thế hệ trẻ tuổi của Tiên Cổ đại lục mạnh hơn ngoại giới không ít.

Nàng thậm chí cảm thấy đến độ không cần Long Đằng đại nhân tự mình xuất thủ, liền có thể ăn đứt rất nhiều thế hệ trẻ tuổi trước mắt.

"Long Đằng, một kiếp này không biết hắn có thể sống được bao lâu?"

Nguyệt Minh Không nhìn Long Nữ đi xa, cũng không có truy sát.

Ánh mắt của nàng có vẻ rất bình tĩnh mà thâm thúy, rất chủ yếu vẫn là nàng biết Long Nữ chết chắc rồi.

"Chỉ bất quá tên Cố Trường Ca kia có coi đây là ta cố ý hấp dẫn cừu hận cho hắn hay không?"

Mắt phượng của Nguyệt Minh Không nhắm lại, lúc này căn cứ theo tính tình của Cố Trường Ca mà phỏng đoán, "Một Long Đằng, đoán chừng hắn sẽ không thèm để ý, cùng lắm thì xem như nhiều thêm một con mồi thôi."

Nàng mặc dù đã buong xuống không ít phòng bị đối với Cố Trường Ca, nhưng kỳ thật cũng không có chân chính tin tưởng Cố Trường Ca.

Một ngày bị rắn cắn, mười năm ám ảnh sợ dây thừng.

Nguyệt Minh Không có ý nghĩ của riêng mình.

Nàng biết mình hiện tại quan hệ của mình cùng Cố Trường Ca mặc dù nhìn như đã thân cận hơn rất nhiều.

Cố Trường Ca thản nhiên lộ ra ma công cấm kỵ, hắn để ý cái nhìn của nàng, biết tặng nàng pháp khí, thậm chí còn biết cách nói làm nàng cảm động.

Nhưng tất cả những thứ này suy cho cùng mà nói, kỳ thật chỉ là bởi vì nàng bây giờ còn có tác dụng rất lớn đối với Cố Trường Ca mà thôi.

Nguyệt Minh Không rất thanh tỉnh, không có bị dáng vẻ bây giờ của Cố Trường Ca hoàn toàn mê hoặc.

Đương nhiên nàng cũng rất hi vọng bản thân chỉ là thuần túy suy nghĩ quá nhiều thôi, một kiếp này hành động của nàng đều là tại vì hiểu lầm Cố Trường Ca.

Nàng cũng rất muốn ở bên cạnh Cố Trường Ca làm một vị hiền thê, vì hắn sinh con dưỡng cái, giúp hắn chấp chưởng thiên hạ, nhìn xuống chư thiên vạn tộc, sừng sững đứng ở tuyệt đỉnh đại đạo.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là không được có con "Hồ ly tinh" nào tự đến tìm cái chết.

Cố Trường Ca chỉ là của một mình nàng!

"Việc của Tiên Nhi … "

Rất nhanh, Nguyệt Minh Không nhớ tới chuyện quan trọng cần giải quyết ngay, nàng hơi biến sắc mặt, có chút sầu lo, hướng về phía Cố Tiên Nhi bị đuổi giết mà đi.

Sau lưng nàng rất nhiều tùy tùng cũng đi theo, thanh thế mênh mông cuồn cuộn kinh người.

Đoạn thời gian này, Nguyệt Minh Không dựa vào ưu thế của người trọng sinh, biết trước nhiều truyện, sớm đem rất nhiều cơ duyên cướp đoạt vào tay.

Thậm chí còn có một môn đế đạo truyền thừa.

Nàng cũng đang tính toán tìm thời cơ, đem tu vi đột phá đến Hư Thần cảnh.

Bây giờ tu vi bề ngoài của nàng là Phong Vương cảnh trung kỳ, cũng chỉ có tác dụng nguỵ trang mà thôi.

Điểm này, có thể nói là nàng học được trên người Cố Trường Ca.

Oanh!

Thần hồng từng đạo dâng cao, nghiền ép lên bầu trời!

Mà không bao lâu sau, Nguyệt Minh Không mang theo đại lượng tu sĩ đã chạy tới chỗ Hải Vương cung truy sát Cố Tiên Nhi.

Trên đường đi, nàng cũng không có nhìn thấy thân ảnh tu sĩ khác, điều này không khỏi làm nàng có chút nghi hoặc.

Lấy tính tình của Cố Trường Ca mà nói, khả năng rất lớn hắn sẽ không quản chuyện sống chết của Cố Tiên Nhi.

Mặc dù nàng biết Cố Tiên Nhi lần này sẽ hữu kinh vô hiểm, thậm chí còn đột phá tu vi trong nguy hiểm.

Nhưng nàng làm tẩu tử tương lai, lại há có đạo lý không lo lắng?

Chỉ là trước mắt nơi này đang tràn ngập khí tức máu tươi nồng đậm, rất nhiều dãy núi cùng rừng rậm nguyên thủy cũng hóa thành bụi bặm, ở giữa xuất hiện một khe lớn, sụp đổ trên mặt đất.

"Công chúa, chúng ta tựa hồ nghe ngóng được tin tức của Trường Ca thiếu chủ, hắn vừa mới rời đi khỏi nơi này không lâu "

"Hải Vương cung thất công chúa, cũng bị Trường Ca thiếu chủ xuất thủ trấn sát."

"Tiên Nhi tiểu thư không có gì đáng ngại, thời khắc mấu chốt, Trường Ca thiếu chủ hiện thân, chúng sinh linh của Hải Vương cung đều bị diệt tại chốn này."

Lúc này, một vị nữ tùy tùng đi lên, cung kính bẩm báo với Nguyệt Minh Không

"Trách không được nơi này lại nhiều máu tanh như vậy, thì ra là hắn đã tới."

Nghe vậy, Nguyệt Minh Không có chút chấn động, nhất thời mới kịp phản ứng, gật gật đầu, cũng yên lòng hơn không ít.

Trong nội tâm nàng có một loại cảm xúc cực phức tạp, đây là điều nàng tuyệt đối không nghĩ tới, Cố Trường Ca vậy mà lại hiện thân tới cứu Cố Tiên Nhi.

Ngay cả Hải Vương cung thất công chúa cũng bị đánh giết ở đây.

Nàng nhớ không lầm, Hải Vương cung thất công chúa cuối cùng là bị Cố Tiên Nhi chính tay báo thù, thậm chí còn gặp phải sự trả thù của Hải Vương cung.

Một kiếp này, Hải Vương cung thất công chúa vậy mà chết nhanh như vậy?

Thậm chí Cố Tiên Nhi cũng không có gặp được hiểm cảnh mà đột phá tu vi?

Những quỹ tích này, đã chênh lệch quá lớn.
Chương 235 Không phải người ngoài

"Khó nói ta thật ra đã hiểu lầm Trường Ca, hắn đến cùng có tính toán gì đây?"

Nguyệt Minh Không vuốt vuốt mi tâm, nói thực ra giờ khắc này ý nghĩ của nàng cũng bị dao động.

Nếu như nói một lần là trùng hợp, vậy hai lần? Ba lần thì sao?

Nàng có phải hay không bởi vì truyện xảy ra ở kiếp trước mà có thành kiến quá sâu với Cố Trường Ca ở kiếp này.

Mặc định cho rằng tất cả đều là hắn đang ôm mục đích khác?

Lúc này, Nguyệt Minh Không đang hoài nghi, kiếp trước của mình đến cùng là thật là giả?

Nếu như là giả, như vậy vì sao mõi ngày mỗi đêm, mỗi một thần sắc, một nỗi lòng đều chân thật như vậy, mỗi một việc đều rõ mồn một trước mắt, sinh động như thật.

Nếu như là thật, vậy một kiếp này, có phải cũng mang ý nghĩa dị số rồi hay không?

"Thôi, chuyện này sớm muộn cũng sẽ rõ ràng, là nguyên nhân gì khiến kiếp trước Cố Trường Ca khác kiếp này như thế?"

"Thái độ của hắn đối với Tiên Nhi hoàn toàn đã có khác rất biệt lớn. Sau chuyện ở Tiên Cổ đại lục này, xem ra cần phải tìm cơ hội thỏa đáng đi Trường Sinh Cố gia hỏi Cố thúc thúc một chút."

Nguyệt Minh Không sau đó cũng rời khỏi nơi này, nàng đi vào Tiên Cổ đại lục không chỉ để đề thăng tu vi đến Hư Thần cảnh.

Nàng còn có dã tâm càng lớn hơn.

Ngay tại lúc đó, phía đông Tiên Cổ đại lục , trênp một mảnh di tích gần khu vực dân bản địa.

Phốc!

Một đường thần quang hai màu đen trắng xông qua, ẩn chứa lực lượng quỷ dị, một đầu hung thú đáng sợ trước mắt lập tức hóa thành xương khô, vô cùng dữ tợn.

Một thanh niên khuôn mặt tuấn tú trắng trẻo, nhanh chóng xuất thủ, giải quyết hết hung thú ngăn trở trước mặt.

"Thật mạnh a, thực lực của Dạ huynh, thật là làm cho chúng ta thán phục."

Một màn này, làm một đám nam nữ trẻ tuổi sau lưng không khỏi cả kinh nói.

Đối với nam tử này bây giờ là bội phục không thôi.

Lúc trước, bọn hắn vậy mà lại trào phúng đối phương, đơn giản chính là có mắt không tròng.

"Thực lực của Diệp huynh quả là thâm bất khả trắc, trong thời gian ngắn ngủi cũng đã đột phá đến Phong Vương cảnh "

Một nữ tử thân hình nhỏ nhắn xinh xắn, ngũ quan tinh tế tỉ mỉ trắng nõn cảm khái nói.

"Đúng vậy a, Hư Thần cảnh hung thú cũng bị một kích mất mạng, rất nhiều tuổi trẻ chí tôn cũng làm không được tới trình độ này."

Một nữ tử xinh đẹp toàn thân váy đỏ, đuôi cáo lấp lóe ánh sáng cũng hé miệng cười nói, đôi mắt cong cong, rất là động lòng người.

Nghe vậy, nam tử trẻ tuổi phía trước càng vui vẻ cười đến sắp không ngậm được mồm.

Dù sao đây là mục đích hắn chủ động xuất thủ, triển lộ thực lực trước mặt mọi người.

Không trang bức, còn có ý nghĩa gì?

Không trang bức, làm sao có thể bắt được tấm lòng của giai nhân chứ?

Một đường tới đây, bọn hắn ven đường đều gặp núi lớn với rừng sâu.

Từng tán cây che khuất cả bầu trời, cần mấy chục người ôm mới hết.

Nơi đây càng là tiên vụ lượn lờ, trời quang mây tạnh, tràn ngập sinh cơ dạt dào cùng tiên ý.

Rất nhiều khí tức cường đại biến mất trong giữa khoảng di tích, thần thông đan xen vào nhau, quang hoa chói lọi, khắp nơi đều có khí tức giao chiến.

Hoặc là xuất hiện cổ khí nào đó, tỏa ra ánh sáng lung linh.

Hoặc là cổ lão tiên thảo, mùi thuốc tràn ngập vạn dặm.

Rất nhiều tu sĩ đang điên cuồng cướp đoạt.

Cho dù là Thiên Thần cảnh hung thú cũng xuất hiện nhiều con, trong lúc xuất thủ ba động kinh khủng, thần quang ngút trời, rung động thương khung.

Đây là một trận loạn chiến, bất luận là tu sĩ ngoại giới, hay là bản thổ sinh linh mạnh mẽ, đều đang chém giết lẫn nhau.

Nhưng dưới sự dẫn dắt của Diệp Lăng, bọn hắn lại thu hoạch được không ít thứ, thậm chí còn gặp dữ hóa lành, không có gặp phải hung hiểm, an toàn đến được nơi này.

" lão Quy, ngươi nói đồ vật Luân Hồi Cổ Thiên Tôn lưu cho ta thật ở chỗ này sao? Làm sao lại ở khu vực của dân bản địa? với thực lực bây giờ của ta, không phải làm muốn đi tìm chết sao?"

Lúc này Diệp Lăng đứng từ phía xa nhìn qua vào thành trì trước mắt, cảm giác có chút khó xuống tay.

Hắn dò hỏi lão quy bên trong dây truyền của mình.

"Hừ, không phải vậy ngươi cho rằng sẽ là ở đâu? Diệp Lăng a, Thiên Tôn tốt xấu gì cũng là nhân vật thời kỳ Tiên Cổ, lại am hiểu lực lượng thời gian, đồ vật để lại cho ngươi, tự nhiên đều là đồ tốt."

"Phía trước cường giả đông đảo, nhưng ngươi thế nhưng là truyền nhân của Thiên Tôn, làm sao ngay cả chút đảm phách ấy cũng không có" lão Quy bên trong mặt dây chuyền, ngữ khí có chút hận sắt không thành thép nói.

Nghe vậy, Diệp Lăng ngược lại là hơi buông lỏng một chút, dù sao lão Quy có đôi khi rất đáng tin cậy, cũng sẽ không hố hắn.

Chỉ bất quá dính đến đồ vật của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn, lúc này không thể để những người còn lại đều biết được.

Diệp Lăng cũng sẽ không chủ động đem bí mật này bộc lộ ra ngoài.

Bằng không đến lúc đó hắn tuyệt đối sẽ trở thành miếng thịt mỡ béo bở, kinh động rất nhiều cường giả đến cướp đoạt.

Nghĩ tới đây, ý nghĩ của Diệp Lăng cực kì đơn giản, liếc mắt nhìn qua hai người Doãn Mi cùng Xích Linh một cái.

Đối với hắn mà nói, hai nàng cũng không phải là người ngoài.

Xích Linh cùng Doãn Mi hai người cũng minh bạch, lập tức phất tay cho lui một đám tùy tùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK