• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 256 Chính chủ tới

Trong lúc mơ hồ, một đám tu sĩ chợt nhìn thấy quang vũ đang bay tán loạn, có đại đạo khí tức tràn ngập.

Một đám tuổi trẻ chí tôn lần đầu tiên nhìn thấy Nguyệt Minh Không xuất thủ, tất cả đều sắc mặt nghiêm nghị, lộ ra vẻ ngưng trọng cùng kiêng kị.

Thật mạnh!

Xem ra thực lực chân thật của Nguyệt Minh Không, không chỉ đơn giản giống những gì nàng thể hiện bên ngoài

"Thật can đảm! Dám xuất thủ với ta!"

Nghe được Nguyệt Minh Không nới cảm thấy kinh tởm, lập tức khiến sắc mặt Long Đằng cứng đờ, nụ cười cũng đã biến mất.

Hắn cho dù tính cách tốt đến mấy, lúc này ở trước mặt tất cả mọi người, bị giai nhân nói câu ghét bỏ như thế, cũng cảm giác rất mất mặt.

Nhất là đối phương lại còn có dũng khí chủ động xuất thủ với hắn.

Tên Cố Trường Ca thì cũng thôi đi, nhưng không nghĩ tới vị hôn thê của hắn vậy mà cũng như vậy!

Lúc này sắc mặt tốt của Long Đằng cũng đã biến mất.

"Ở trước mặt ta ngươi không có bất kỳ phần thắng nào, chỉ là con sâu con kiến mà thôi!"

Sắc mặt Long Đằng rất lạnh lùng, trực tiếp lựa chọn chắp hai tay sau lưng, làm ra dáng vẻ khinh thị.

Đối mặt với một chiêu này của Nguyệt Minh Không, giữa mi tâm hắn, có ba động mênh mông truyền đến, một đại dương màu vàng óng hiện ra, giống như là thủy triều đánh tới.

Đây là thần thông cường đại của hắn, lập tức giống như biển lớn đang tức giận cuộn trào mãnh liệt, nổ tung giữa hư không!

Giờ khắc này, ngay cả Chân Thần cảnh cũng phải biến sắc, không dám đón đỡ, chiêu này quá mạnh, có thể hủy Nhục Thân!

"Nguyệt Minh Không công chúa mạnh hơn nữa, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ cuả Long Đằng, chênh lệch tu vi khó mà bù đắp."

Ngay lập tức, có tuổi trẻ chí tôn nhíu mày, mắt sáng như đuốc, nhìn chằm chằm một chiêu này của Long Đằng, thầm nói nếu mình đối mặt với nó tuyệt đối không chống cự được.

Oanh!

Nhưng mà, ánh mắt của bọn hắn có chút sững sờ, sau đó giật mình, sinh ra vẻ rung động.

Ngay cả Long Đằng trên mặt luôn mang vẻ lạnh lùng kiêu ngạo, cả thiên hạ này độc tôn một mình ta, cũng lập tức cứng đờ.

Quang vũ nổ tung liên tục, giống như liên hoa kim sắc, từng mảnh từng mảnh xé rách bầu trời, có thể đánh vỡ thiên khung.

Ba ba ba

Từng mảnh từng mảnh liên hoa vỡ tan, lập tức phá vỡ mảnh đại dương màu vàng óng này, trong một giây nay, tất cả mọi người dường như nhìn thấy một vị Nữ Đế tuyệt thế đang đứng lơ lửng trên không, cường hoành vô cùng, phong hoa tuyệt đại.

"Ta thừa nhận có chút xem thường ngươi, nhưng lần này ta sẽ không lưu tình."

Một kích này của mình lại bị Nguyệt Minh Không ngăn lại như thế, sắc mặt Long Đằng càng có chút khó coi cùng âm trầm.

Dù hôm nay kết quả như thế nào, mặt mũi của hắn cũng đã không còn.

Ngày thường thập đại cao thủ trẻ tuổi của Tiên Cổ đại lục, đều khó mà chống đỡ được một chưởng của hắn.

Long Nữ không phải nói thực lực của Nguyệt Minh Không ngang ngửa nàng sao?

Đây là chuyện gì?

"Với chút bản lãnh này , ngươi lấy đâu ra dũng khí khiêu khích Trường Ca?" Lúc này, Nguyệt Minh Không đáp lại vẻ mặt vô cùng hời hợt.

Nàng từ đầu đến cuối cũng không hiện thân, chỉ ngồi trong liễn xa bạch ngọc.

Nhưng một kích vừa rồi cũng đã đủ kinh người, khiến rất nhiều Tiên Cổ sinh linh khiếp sợ không thôi.

Ngay cả một đám tuổi trẻ chí tôn, cũng sắc mặt rung động.

"Thực lực của chúng ta không phải đối thủ của Minh Không công chúa." Bọn hắn mặc dù không cam lòng, thế nhưng chỉ có thể thừa nhận sự thật này.

Bất quá nghe được câu này của Nguyệt Minh Không, khiến sắc mặt rất nhiều người trở nên cổ quái, làm sao cảm giác câu này dường như đã từng nghe ở đâu rồi?

Hình như lúc Cố Tiên Nhi gặp phải truy sát của thất công chúa Hải Vương cung, nàng cũng nói một câu giống như thế với thất công chúa.

Bây giờ Nguyệt Minh Không nói những lời này, ý tứ không phải giống nhau sao?

Các nàng đều rất tin tường với Cố Trường Ca.

"Ngươi thành công chọc giận ta rồi đấy." Long Đằng sắc mặt âm trầm.

Hắn cho rằng mình chỉ cần thể hiện ra một chút thủ đoạn cường đại thì nữ nhân này sẽ ngoan ngoãn đi theo hắn phục tùng hắn.

Nhưng hắn không ngờ nữ nhân này lại không biết tốt xấu như vậy.

Năm lần bảy lượt cố ý chọc giận hắn.

Một đám tùy tùng phía sau hắn, khí huyết cuồn cuộn phảng phất như mây đen, sôi trào mãnh liệt.

Lúc này đôi mắt hiện ra tia lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào vị trí của Nguyệt Minh Không.

Dáng vẻ cùng tư thế như thể chỉ cần nàng nói thêm một câu như vậy nữa , tất cả mọi người lẽ lập tức tiến lên động thủ, trấn áp Nguyệt Minh Không .

"Ngươi cũng chọc giận ta rồi, con kiến hôi "

Lúc này, một giọng nói nhàn nhạt đột nhiên vang lên, vang vọng khắp thiên địa, Long Đằng cùng tất cả tu sĩ đều biến sắc, ngước nhìn lên trời.

Không cần nhiều lời, tất cả mọi người cảm nhận được chính chủ đến rồi!

Ầm ầm!

Nơi đó có thanh thế mênh mông cuồn cuộn vang lên, từng đạo thần hồng lướt qua chân trời, làm cho rất nhiều tu sĩ hít một hơi lãnh khí.

Lực lượng này thật đúng là dọa người!

"Không đúng"

Nhưng mà, Long Đằng phản ứng rất nhanh, hắn cảm giác được không gian biến hóa.

Sắc mặt hơi biến, toàn thân phù văn kinh khủng tỏa ra, hóa thành long giáp sáng chói, muốn chống cự lại!

Nhưng mà hư không trước mặt hắn vặn vẹo một trận.

Một nam tử tuổi trẻ từ trong đó đi ra, thần sắc nhàn nhạt, nhìn vô cùng tùy hứng.

Thần quang ẩn hiện, giữa chân dường như có vô tận biến hóa hấp dẫn, trở thành uy áp bao trùm thiên địa!

Oanh một tiếng!

Hư không run rẩy, tựa hồ bị cỗ lực lượng này đóng băng.

Long Đằng không kịp phản ứng, bị đá một cước vào bụng, phốc một tiếng phun ra ngụm máu tươi, lục phủ ngũ tạng cũng nứt ra.

Sắc mặt hắn mang theo một tia không cam lòng, bị đạp xuống lòng đất!

Bụi bay ngập trời, dãy núi sụp đổ, xuất hiện một khe lớn kinh người.

Cố Trường Ca chạy đến.
Chương 257 Nhiệm vụ ngẫu nhiên

"Bảo ngươi chờ đấy ta sẽ đến giết ngươi, thật đúng là nghe lời." Hắn cười một tiếng không biết là giễu cợt hay là đùa giỡn.

Cùng lúc đó, hắn nhấc bàn tay, bên trong hiện lên các loại phù văn, như mưa rơi dày đặc, nhưng thật ra là kiếm khí sáng chói!

Trong hư không tỏa ra lực lượng vô cùng đáng sợ, bộc phát uy năng vô tận.

Phù văn mênh mông như biển, năng lượng kiếm khí mạnh mẽ như sao rơi xuống, giống như mặt trời đỏ chìm xuống.

Phốc phốc phốc

Những dãy núi lớn phía trước lập tức nổ tung trở thành bột mịn bay ngập trời!

Toàn bộ đám tùy tùng của Long Đằng đều thổ huyết bay ngược về phía sau, có người chống cự không được, lập tức nổ tung giữa hư không.

Huyết vụ văng khắp nơi.

Một giây ngắn ngủi xem được một trận chiến kinh thế hãi hùng như vậy, khiến tất cả mọi người đều ngây dại.

Hoàn toàn không nghĩ tới Cố Trường Ca vừa mới hiện thân đã đạp Long Đằng xuống lòng đất.

Quả nhiên kiểm chứng câu nói kia, trang bức càng sướng, lúc bị đánh mặt càng đau.

Cố Trường Ca vất vả lắm mới gặp được một cơ hội đánh mặt, đương nhiên phải biết quý trọng một chút.

"Nói đi, ngươi muốn chết như thế nào?"

Hắn ở trên cao nhìn xuống, nhìn xuống Long Đằng bị dãy núi vùi lấp, tùy ý hỏi .

Nhìn tựa như đang hỏi một người "Ngươi đã ăn cơm chưa?" vậy.

"Chủ nhân, muốn xử trí bọn hắn như thế nào."

Lúc này, sau lưng Cố Trường Ca một đám tùy tùng đang áp giải người của Long Đằng chạy đến, bên trong có Long Nữ mà Nguyệt Minh Không từng gặp.

Lúc ấy dù sao cũng là nàng cố ý thả chạy, dự định hố Cố Trường Ca một cái.

Bất quá bây giờ Long Nữ thần sắc sợ hãi, máu me khắp người, ngay cả đầu lưỡi cũng bị cắt.

Hiển nhiên dọc đường tới đây bị người của Cố Trường Ca tra tấn không ít.

"Phần đại lễ này , đương nhiên phải giết ngay trước mặt Long Đằng." Cố Trường Ca thản nhiên nói.

Lúc này, hắn ngược lại còn lườm Nguyệt Minh Không một cái.

"Trước giải quyết gia hỏa này, một lát nữa ra sẽ tìm ngươi tính sổ."

Nguyệt Minh Không suy đoán ý trong ánh mắt của hắn, thần sắc thản nhiên.

Phảng phất như không thèm chú ý vậy.

Nàng không tin Cố Trường Ca có thể làm gì nàng.

Đương nhiên nàng thật ra là hiểu lầm Cố Trường Ca.

Cố Trường Ca liếc nhìn nàng một cái, chỉ đơn giản là muốn xác nhận xem nàng có bị thương hay không.

Bất quá, hắn cũng không nhìn ra thương thế gì, liền hỏi một câu, "Ngươi không sao chứ?"

Đối với sự quan tâm của Cố Trường Ca, Nguyệt Minh Không cảm giác có chút thụ sủng nhược kinh.

Nhưng nghĩ tới đây chỉ là Cố Trường Ca ra vẻ ở trước mặt mọi người mà thôi.

Ngay lập tức, lắc đầu, thanh lãnh thản nhiên nói, " Trường Ca ngươi không cần lo lắng, ta không sao."

Trong long có chút cảm động, cũng nhanh chóng bình tĩnh lại.

Nàng hoàn toàn không nhìn ra được Cố Trường Ca câu nào là thật câu nào là giả, mà nàng thật sự cũng không có việc gì.

Long Đằng tuy mạnh, nhưng nàng cũng không hề yếu.

Mà rất nhanh, rất nhiều tu sĩ đứng ở những ngọn núi xung quanh nhìn thấy một màn này, chỉ có thể cảm thán trong lòng, đúng là phu xướng phụ tùy a!

Ngay khi tất cả mọi người vừa chấn kinh vừa hâm mộ nhìn hai người Cố Trường Ca cùng Nguyệt Minh Không "Mắt qua mày lại".

Một tiếng ầm vang lên!

Rất nhiều phế tích cùng dãy núi lập tức nổ tung, trở thành bụi bay đầy trời.

"Ngươi thật to gan"

Một tiếng gầm vang lên, kèm theo một giọng nói lạnh lùng đầy sát khí truyền đến.

Ngay sau đó, một thân ảnh toàn thân phù văn màu vàng đáng sợ vây quanh, từ phía dưới hóa thành thần hồng giết tới.

Thời khắc này trên thân Long Đằng khí huyết cuồn cuộn, thậm chí trên đỉnh đầu, cũng dâng lên khí huyết chi hải vô cùng kinh khủng.

Phảng phất như một đại dương, sóng to gió lớn, kinh khủng đến cực điểm.

Triển lộ tu vi Hư Thần cảnh đỉnh phong không thể nghi ngờ.

Cường thế tuyệt luân, nhưng phối hợp với bộ dáng chật vật của hắn bây giờ.

Lại khiến rất nhiều tu sĩ trong mắt lộ ra dị sắc.

Cho dù là Tiên Cổ sinh linh cũng như thế, dáng vẻ không đành lòng nhìn thẳng.

Dù sao một màn vừa rồi, thật sự là đem mặt mũi Long Đằng hung hăng giẫm dưới chân.

Hình tượng cường thế, lạnh lùng bá đạo lúc trước hắn cố gắng tạo nên cũng lập tức đổ sụp.

"Cố Trường Ca, dám đánh lén ta, ngươi thật sự muốn chết !"

Long Đằng lạnh lùng mở miệng.

Hắn thật sự vô cùng phẫn nộ.

Tuyệt đối không nghĩ tới Cố Trường Ca sẽ bỗng nhiên xuất hiện, sau đó trực tiếp một cước đạp hắn vào lòng đất .

Một màn này thật sự là quá nhục nhã quá mất mặt, làm Long Đằng hận muốn phát điên, hắn chưa bao giờ muốn giết người như lúc này.

Nhìn thấy Long Đằng tức giận thở hổn hển, ánh mắt băng lãnh đến cực điểm.

Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên, vẫn lơ đễnh, phảng phất người vừa rồi xuất thủ không phải là hắn vậy.

Lúc này, hắn ngược lại nhìn chằm chằm vào Long Đằng , ánh mắt lóe lên tự nhủ, " xem ra ta thực sự không đoán sai, thật đúng là mô bản Long Ngạo Thiên, đáng tiếc kịch bản này vừa phế vừa quê mùa hơn."

" Không ngờ vô tình gặp được ngươi, thật sự khiến ta kinh ngạc nha."

Lời tuy nói như vậy, nhưng trên mặt hắn không có một chút kinh ngạc nào.

Mà lúc này, trong đầu hắn đột nhiên vang lên thanh âm của hệ thống.

"Đinh, Long Đằng khí vận chi tử xuất hiện, phát động nhiệm vụ như sau."

"Một, đánh giết Long Đằng, thu hoạch được ba ngàn điểm khí vận, giá trị thiên mệnh một vạn năm ngàn điểm. Thu được phần thưởng đi kèm."

"Hai, thu phục Long Đằng, thu hoạch được ba ngàn điểm khí vận, giá trị thiên mệnh một vạn năm ngàn điểm. Thu được phần thưởng đi kèm."

Đối với hai nhiệm vụ này.

Cố Trường Ca đương nhiên không cần suy nghĩ, liền lựa chọn nhiệm vụ đầu tiên.

Loại nhân vật não tàn, không biết sống chết như này hắn thu phục làm gì? Chẳng có một chút tác dụng nào.

Chớ nói chi Long Đằng này còn dám có ý niệm không nên có với hắn.

Cố Trường Ca cảm thấy tùy tiện giết chết hắn, cũng đã nhân từ và tiện nghi cho hắn lắm rồi.

Cho nên căn bản cũng không có khả năng chọn cái thứ hai.
Chương 258 Phiếu cướp đoạt khí vận

Nói đi cũng phải nói lại, điểm khí vận trên người Long Đằng khoảng chừng bốn ngàn điểm.

Điều này khiến Cố Trường Ca nhớ tới mấy tờ phiếu cướp đoạt khí vận hắn ném trong cửa hàng của hệ thống sắp mọc rêu đến nơi rồi.

Giá bán gốc là năm ngàn điểm giá trị thiên mệnh.

Nhưng nếu như sử dụng trên người Long Đằng, ngược lại cũng không đến nỗi tệ.

Đến lúc đó sau khi cướp đoạt thành công, trực tiếp phát động quy tắc đoạt mạng khi điểm khí vận của khí vận chi tử trở về không .

Nói không chừng Long Đằng này còn có thể cho hắn một món đồ tốt .

Ở trong mắt Cố Trường Ca, Long Đằng ngay cả tư cách làm rau hẹ cũng không có, nhiều nhất chỉ là một con quái nhỏ đánh giết để lấy chút kinh nghiệm mà thôi.

Diệp Lăng tốt xấu gì còn nhiều điểm khí vận, có thể từ từ mà hái.

Long Đằng này chỉ là một món đồ chơi nhỏ mà thôi, trực tiếp đập chết là được.

Bất quá, dựa theo kịch bản bình thường mà nói, Long Đằng sẽ gặp phải đối thủ có thực lực yếu hơn so với hắn, bị hắn khinh thị xem thường là chuyện bình thường.

Làm sao có thể gặp phải trùm cuối như Cố Trường Ca chứ.

"Cố Trường Ca lời này của ngươi là có ý gì?" Long Đằng thần sắc lạnh tới cực điểm.

Hắn nghe không hiểu Cố Trường Ca đang nói gì, nhưng hắn hiển được thái độ khinh thị, lơ đễnh của Cố Trường Ca.

Điều này khiến nộ khí cùng sát ý trong lòng Long Đằng càng ngày càng đậm.

Dù sao từ khi hắn ra đời đến nay, chưa gặp được người nào dám kinh thường không thèm liếc mắt nhìn hắn như Cố Trường Ca.

"Cũng không có ý gì, chỉ là mắng ngươi ngu xuẩn mà thôi."

Lời mắng người từ miệng hắn nói ra lại có vẻ vô cùng thản nhiên tùy ý.

Đến mức không ít tu sĩ, cũng cảm giác hắn đang kể lại một câu chuyện mà thôi.

Một đám sinh linh trẻ tuổi của Tiên Cổ đại lục cũng sợ ngây người.

Đây là làm nhục trước, sau đó lại dùng lời lẽ thâm sâu chửi mắng một lần nữa.

Hết lần này tới lần khác khiến tất cả bọn hắn cảm thấy khó mà phản bác lại.

Cố Trường Ca này, thật đúng là cường thế, quả thực còn khó giải quyết hơn so với Long Đằng.

Hôm nay gặp được, thật sự là khiến bọn hắn chấn động vô cùng.

Một thời gian dài vẫn không biết nói gì.

"Gia hỏa này là thực sự muốn Long Đằng tức chết sao?"

Trong đám người, rất nhiều người kinh ngạc đến ngây người.

Cố Tiên Nhi cũng ngây ngẩn cả người, nhìn thấy thân ảnh quen thuộc của Cố Trường Ca, nàng trong thời gian ngắn cũng không biết nói gì.

Nàng vốn cho rằng Cố Trường Ca lựa chọn trực tiếp xuất thủ, lập tức giải quyết tên Long Đằng này.

Nhưng nào ngờ hắn vừa đến liền đạp người người ta xuống đất, sau đó lại thản nhiên mắng chửi người ta ngu xuẩn?

"Thật đúng là tính cách của Cố Trường Ca , độc mồm độc miệng, trong nháy mắt khiến cừu hận của người ta kéo lên mức cao nhất"

Nàng nhớ tới mình từng bị Cố Trường Ca chọc tức đến phát điên, có lẽ cảm xúc hiện tại của Long Đằng cũng không khác là bao.

"Cố Trường Ca ngươi nói cái gì "

Biểu cảm trên mặt Long Đằng cứng đờ, cũng bị câu nói thản nhiên tùy ý của Cố Trường Ca làm ngơ người, không biết phản ứng thế nào.

Từ trước đến nay hắn chưa bao giờ gặp phải chuyện như vậy.

Mà phối hợp với dáng vẻ thản nhiên ung dung kia của Cố Trường Ca, quả thực khiến Long Đằng tức giận đến cực điểm.

Soạt soạt soạt!

Nộ khí càng ngày càng tăng!

Sau khi phản ứng lại, ánh mắt Long Đằng lạnh lẽo như băng, sắc mặt thậm chí có chút đỏ lên, quanh thân sương mù phun trào, thần phù ẩn hiện.

Khí tức đáng sợ bốc lên, lạnh đến cực hạn.

"Không phải nói ngươi đứng yên đừng nhúc nhích, để ta đến giết ngươi sao? Gấp cái gì, thật đúng là không nghe lời."

Cố Trường Ca thản nhiên mà nói, ánh mắt nghiền ngẫm.

Dường như đối với thái độ nhất quyết muốn chết của Long Đằng, có chút bất đắc dĩ vậy.

Hắn đứng chắp tay giữa hư không, y phục mày trắng phiêu dật trong gió, giống như thêu lên ngàn vạn ngôi sao sáng, có tiên ý mờ ảo cùng thần vận đang lưu chuyển.

Giờ khắc này rất nhiều người cảm thấy hắn thậm chí so Long Đằng còn muốn phách lối cường thế hơn.

"Người đâu, mang đại lễ bản thiếu chủ đặc biệt chuẩn bị cho Long Đằng lên đây."

Sau đó Cố Trường Ca nói tiếp, phía sau hắn lập tức có mấy tên tùy tùng tiến lên, một đám người được áp giải lên, cả người máu me be bét.

"Long Đằng đại nhân, cứu mạng a!"

"Long Đằng đại nhân, mau cứu chúng ta, chúng ta không muốn chết "

Một đoàn sinh linh, đều là dân bản địa Tiên Cổ đại lục, bây giờ bị trấn áp, tu vi bị phong bế .

Bọn hắn hoảng sợ mà tuyệt vọng, sắc mặt một mảnh trắng bệch, đang hô lớn.

Bọn hắn hi vọng Long Đằng có thể xuất thủ cứu bọn hắn.

Dù sao bọn hắn đều là làm việc vì Long Đằng, nhận sự phân phó của Long Đằng, đi khắp nơi tìm kiếm tung tích của Cố Trường Ca.

Bất quá không tìm được Cố Trường Ca, ngược lại bị Cố Trường Ca tìm tới, trực tiếp giết đến tận cửa.

Phốc!

Nhưng mà, không đợi Long Đằng mở miệng, đao quang rơi xuống, nơi này lập tức tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm.

Tất cả mọi người đứng trên những ngọn núi. Tu sĩ ngoại tộc cùng sinh linh Tiên Cổ đại lục nhìn thấy một màn này, phía sau lưng cũng có chút phát lạnh.

Không liên quan đến tu vi, đơn giản một câu nói một hành động đủ để người ta sợ hãi mãnh liệt.

Đem so sánh với Long Đằng bá đạo, thủ đoạn của Cố Trường Ca còn lạnh lùng cường thế hơn rất nhiều.

"Giết hết, bao gồm cả Long Nữ kia." Trên mặt Cố Trường Ca hiện lên ý cười nhạt lúc này cuối cùng cũng thu liễm.

Hắn lạnh lùng phân phó nói.

Không đợi Long Đằng đang đứng ở trước mặt động thủ.

Oanh!

Thân ảnh Cố Trường Ca khẽ động trực tiếp xuất thủ.

Ống tay áo vung lên, hư không thời gian bỗng nhiên trở nên mơ hồ mông lung.

Khí thế khủng bố mênh mông đột nhiên xuất hiện.

Bàn tay lớn vươn ra, Càn Khôn lưu chuyển, quang hoa chói lọi, thiên địa dường như tối sầm lại.

"Trường Sinh Cố gia Càn Khôn Tụ Lý."

Rất nhiều tuổi trẻ chí tôn đều biến sắc.

Bọn hắn nhận ra chiêu thức này của Cố Trường Ca, mà so với Càn Khôn Tụ Lý bọn hắn quen thuộc, chiêu thức này thi triển trong tay Cố Trường Ca khủng bố hơn rất nhiều.

Đây là thay đổi về chất.

"Mà tu vi của Cố Trường Ca dường như đã đột phá đến Hư Thần cảnh, mà dựa theo uy áp khi này, có lẽ đã vượt qua Hư Thần Cảnh rất nhiều"

"Thật sự là thâm bất khả trắc, khiến cho người ta không thể kiềm chế được mà tim đập nhanh."

Cho dù là thập đại cao thủ trẻ tuổi của Tiên Cổ sinh linh, lúc này cũng lộ ra vẻ ngưng trọng, kiêng kị .

Cao thủ vừa ra tay, liền thấy được sự lợi hại.

Cố Trường Ca này tuyệt đối là đại địch!

Vừa rồi bọn hắn còn cảm thấy hắn chỉ đánh lén mới khiến Long Đằng chịu thiệt, nhưng hiện tại xem ra chẳng qua là muốn cho Long Đằng mất mặt một chút mà thôi.
Chương 259 . Đối chiến

"Dám ra tay với người của ta trước mặt ta, hôm nay ta sẽ giết ngươi."

Long Đằng biến sắc đang định xuất thủ cứu đám kia sinh linh.

Nhưng Cố Trường Ca bỗng nhiên xuất thủ, khiến tính toán của hắn hoàn toàn bị phá vỡ.

Oanh!

Hắn cũng xuất thủ, thực lực Hư Thần cảnh đỉnh phong hoàn toàn bao phủ bát phương tám hướng.

Nương theo đó là một tiếng long ngâm inh tai nhức óc.

Bên trong tỏa ra thần quang cường thế, ánh sáng vàng rực rỡ, như là long trảo từ vàng đúc thành, bao phủ phạm vi gần ngàn dặm xung quang.

Lúc đó phù văn màu vàng bao quanh người hắn hóa thành từng đạo thần mâu kim sắc, tỏa ra phong mang vô cùng đáng sợ tựa như bất khả chiến bại .

"Hôm nay dù ngươi có kiêu ngạo như thế nào cũng không thay đổi được kết cục bị ta giết chết."

"Cho dù thiên địa bị hủy diệt, kỷ nguyên kết thúc, thiên hạ cũng phải lưu lại tên Long Đằng ta!"

Giờ khắc này, Long Đằng khôi phục sự lạnh lùng cùng bá đạo, giọng nói như cuồn cuộn sấm sét nổ vang giữa thiên địa.

Không sử dụng bất luận thần thông gì, lại làm cho vô số tu sĩ cao thấy đinh tai nhức óc, cơ hồ muốn nổ tung!

Vô số người kinh hãi cùng ngạc nhiên, trừng to mắt.

Thực lực của Long Đằng này quả thật không phải chém gió, hắn thực sự có năng lực và bản lĩnh!

Nhất thời nơi này xuất hiện ba động kinh thiên động địa.

Tiếng long ngâm khủng bố vang vọng đất trời, tầng mây vỡ tan, Càn Khôn đảo ngược, một con Chân Long xuất hiện, phảng phất một trảo có thể phá hủy vạn cổ chư thiên!

Đây là Chân Long bảo thuật của Long Đằng, lúc này hiện ra vô địch thần uy, khí tức cường hoành đến cực hạn.

"Thiên địa đằng đẵng, vạn cổ luân hồi, chôn vùi bao nhiêu thiên kiêu. Ngươi bất quá chỉ là một con kiến hôi sắp bị ta giẫm chết, cũng xứng lưu danh sao?"

Dáng vẻ Cố Trường Ca có chút đùa cợt, không nhanh không chậm trả lời, đồng thời xuất thủ.

Hắn triển lộ tu vi, chỉ là Hư Thần cảnh sơ kỳ, nhưng ống tay áo giương ra.

Lại có tư thái vô địch siêu nhiên, tiên quang vô tận lượn lờ, như một vị tiên nhân trẻ tuổi, đứng sừng sững giữa hư không!

Từng đợt sức mạnh thần thông như thiên hà hạ xuống.

Trong đó có cảnh tượng nhật nguyệt rơi xuống, vô cùng đáng sợ, từ trong tay hắn hiện ra, hướng thẳng về trước mắt Long Đằng.

Long Đằng toàn thân đều là ánh lửa kim sắc, nghiền nát thiên khung, lúc này đang dâng lên các loại thần thông vô cùng khủng bố.

Ầm ầm!

Nơi này có ánh sáng chói mắt, giống như có vô vàn vì tinh tú bị phá nát, khiến tất cả tu sĩ cũng nhịn không được nhắm mắt lại.

Oanh!

"Ngươi cũng xứng giết ta?" Long Đằng gầm nhẹ, sát ý bừng bừng.

"Đại đạo mênh mông, hồng trần cuồn cuộn, vạn vật chúng sinh đều là giun dế."

"Ta giết ngươi, chỉ là chuyện nhỏ như nhấc bàn tay mà thôi."

Thần sắc của Cố Trường Ca bây giờ rất thản nhiên, thanh âm khinh thị tới cực điểm.

Long Đằng sắp bị hắn há miệng ngậm miệng gọi là sâu kiến chọc tức phát điên, cho tới bây giờ đều là hắn xem người khác là con kiến hôi, chưa bao giờ hắn trở thành sâu kiến trong miệng người khác!

Đột nhiên, Long Đằng biến sắc.

Cố Trường Ca thật sự đang nhấc bàn tay!

Phía sau lưng hắn có ánh sáng vô lượng hiện ra, kia là đại đạo khí tức.

Đại đạo chi cốt đang phát sáng!

Đại đạo ngưng tụ mà ra, tựa như đứng sừng sững giữa vũ trụ vạn giới, dòng sông tràn ngập tinh tú chảy xuống!

Lần lượt từng ngôi sao lớn chuyển động, vô cùng hào hùng, giống như một cổ lão vũ trụ tinh không giáng lâm, đáp xuống phía trên Cố Trường Ca.

Phảng phất như đến từ tận cùng Càn Khôn.

"Đây là thần thông bảo thuật gì"

"Hẳn là bảo thuật thiên phú của Cố Trường Ca!" Rất nhiều tuổi trẻ chí tôn, không khỏi hít một hơi lãnh khí, đương nhiên cảm nhận được bên trong chiêu thức đó ẩn chứa sức mạnh vô cùng kinh khủng.

"Đây là đại đạo pháp thân của ta" bàn tay của Cố Tiên Nhi không khỏi xiết chặt.

Nàng cảm ứng được khí tức quen thuộc.

Đại đạo bộc phát ở trong tay Cố Trường Ca, tỏa ra lực lượng không có gì sánh kịp, giống như có được quang huy vốn có của nó.

Lực lượng này, thậm chí khiến nàng cảm nhận được mấy phần đại đạo quy tắc.

Sau một khắc, thiên địa sau lưng Cố Trường Ca dường như đều hóa thành lĩnh vực của hắn, đại đạo chi hình hiện ra, giống như biến thành một bầu trời xanh.

Hắn nhấc bàn tay lên, che khuất bầu trời.

Phốc một tiếng!

Bầu trời xanh biến thành cự chưởng, ẩn chứa ngàn vì tinh tú cùng nhau rơi xuống!

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đều phải rung động.

Có người thậm chí toàn thân run rẩy, kể cả linh hồn cũng bị đông cứng, không nhịn được muốn quỳ phục trên mặt đất quỳ bái.

"Đại đạo khí tức "

Long Đằng biến sắc, tự biết một chưởng này không thể lấy cứng đối cứng.

Khí tức đáng sợ đánh tới, hắn chỉ kịp kêu nhẹ một tiếng, tức tốc thay đổi vị trí , dường như muốn thoát khỏi Ngũ Chỉ sơn!

Nhưng một chưởng này của Cố Trường Ca tốc độ quá nhanh, trực tiếp bao trùm thiên địa, muốn đem hắn luyện hóa trong đó!

"Quá cuồng vọng!"

Long Đằng muốn chống cự, huy quyền đánh tới.

Cổ lão Chân Long trong huyết mạch hiện ra, khí huyết xuyên qua đỉnh đầu!

Nhưng mà nương theo đó mà mấy tiếng tạch tạch, mặt hắn lộ vẻ chấn kinh, sợ hãi cùng ngạc nhiên, còn có không dám tin, sau đó như bị sét đánh.

Hai tay đổ máu, giống như đụng vào một khối bàn thạch vậy.

Trong mắt của mọi người, đây càng giống như lấy trứng chọi đá!

"Làm sao có thể, ta rõ ràng có được Chân Long huyết mạch!"

Long Đằng không dám tin, gầm lên một tiếng, hai tay một trận co rút, không có lực lượng rủ xuống, đau giống như muốn đứt lìa vậy.

Hắn lần đầu tiên chính diện giao phong bại trận.

Đây quả thực khiến hắn khó có thể tin được!

Phía sau lưng Long Đằng sinh ra hàn ý.

"Bảo ngươi đừng nhúc nhích, ngươi nghe không hiểu tiếng người sao?"

Giọng nói hời hợt của Cố Trường Ca rơi vào trong tai Long Đằng, lúc này có hàn khí kinh người!

Một chưởng này tiếp tục hạ xuống, phốc một tiếng, hắn phát ra một tiếng kêu thảm, ngay sau đó hai tay vỡ nát, trực tiếp nổ tung!

Thiên địa chi lực ép xuống, giống như một mảnh thiên địa rơi xuống, kinh khủng vô cùng!

Lực lượng này nhục thân của tu sĩ và sinh linh tuyệt đối không thể chống cự.
Chương 260 Bây giờ ngươi còn di ngôn gì muốn nói không?

Từ lúc Cố Trường Ca xuất thủ, đến lúc Long Đằng toàn lực chống cự, kỳ thật cũng không được bao lâu.

Va chạm mấy cái, Cố Trường Ca liền đem Long Đằng đánh bay ra ngoài, sau đó một chưởng hạ xuống, đánh vỡ hắn hai tay.

Đơn giản dứt khoát, không dây dưa dài dòng.

Kết hợp với lời lúc trước hắn nói, càng lộ ra vẻ vô cùng thản nhiên.

Tất cả mọi người nhìn thấy một màn này, giờ phút này rung động đến cực hạn.

"Xem ra đoạn thời gian này gia hỏa này, hẳn là có được không ít cơ duyên, rất có thể đi tìm tổ mộ người ta ...... biết ngay hắn sẽ không an phận mà."

Nếu như nói ai không ngạc nhiên chút nào đối với cảnh này, đó chính là Nguyệt Minh Không.

Nàng có thể nói là người hiểu rõ Cố Trường Ca nhất.

Làm tri kỷ bao lâu nay.

Cũng hiểu tâm tư của hắn.

Tu vi cường đại của Long Đằng rõ ràng chiếm thế thượng phong, thế nhưng ở trước mặt Cố Trường Ca lại không chiếm được chút tiện nghi nào.

Ngược lại hoàn toàn bị áp chế, không có cơ hội chống lại.

Đây cũng không phải là vấn đề về thiên phú, đây chắc chắn là phương diện chênh lệch lực chiến.

Thực lực thật sự của Cố Trường Ca, cũng không biết đã cao đến mức nào.

"Đích thật là tuổi trẻ cấm kỵ, Trường Ca đạo huynh chắc chắn đã đi tới một bước kia, không phải vậy không có khả năng tại Hư Thần cảnh sơ kỳ tuỳ tiện áp chế được Long Đằng "

" Long Đằng ngoại trừ hoàn toàn ỷ vào tu vi cao thâm ra, cũng không có uy hiếp gì lớn. Cùng cảnh giới mà nói, lực chiến của lắm cũng chỉ đạt cấp trung thượng trong tuổi trẻ chí tôn mà thôi , còn lâu mới đạt tới tuổi trẻ cấm kỵ."

"Chỉ sợ từ nay về sau, thế hệ trẻ tuổi ngoại trừ quái thai phủ bụi cổ đại ra, đã khó có người có thể chống lại Cố Trường Ca."

Rất nhiều người nhịn không được nói, trong mắt vẫn còn tia rung động chưa tan .

Bọn họ đều biết Cố Trường Ca rất mạnh, nhưng không ngờ tới, hắn vậy mà đã cường đại đến mức độ này.

Ngay cả Long Đằng cũng dễ dàng trấn áp, chỉ sợ chỉ có cường giả thế hệ trước, mới có thể chống lại Cố Trường Ca.

Nghĩ tới đây, bọn hắn cũng cảm giác một trận áp lực.

Một ngọn núi lớn vô hình ép xuống đỉnh đầu rất nhiều người.

"Nếu như về sau người thừa kế ma công hiện thân, chỉ sợ cũng chỉ có Trường Ca thiếu chủ mới có thể chống lại hắn."

"Nhắc mới nhớ, gần đây ngược lại không nghe được tin tức gì của người thừa kế ma công, chẳng lẽ hắn không trà trộn tiến vào sao? Nếu quả thật là như vậy cũng tốt."

Giờ khắc này, rất nhiều tuổi trẻ thiên kiêu cũng đang nghị luận nói.

Rất nhiều thiên chi kiều nữ, nhìn thấy đạo thân ảnh kia, trong mắt đều là dị sắc, hận không thể chạy đến tiến cử giường chiếu.

Mà một đám Tiên Cổ sinh linh, vẻ mặt cũng là hiển thị rõ sự kiêng kị cùng ngưng trọng, đã không còn có sự phách lối trước đó.

Ban đầu bọn hắn xem thường thiên kiêu ngoại giới, là bởi vì tu vi của bọn hắn cường đại hơn so với thiên kiêu ngoại giới.

Nhưng bây giờ một màn này chứng minh, thiên kiêu ngoại giới cho dù tu vi không bằng bọn hắn, nhưng thực lực lại còn mạnh hơn bọn hắn.

Cố Trường Ca cường đại đến mức khiến bọn hắn run rẩy!

"Bây giờ ngươi còn di ngôn gì muốn nói không?"

Cố Trường Ca từ trên không trung bay xuống, bạch y tung bay, mái tóc đen như mực bay múa, mang vẻ ung dung nhàn nhã.

Trên mặt hắn mang theo ý cười , nhìn chằm chằm vào hai tay đã bị nát bấy của Long Đằng.

"Làm sao có thể, ta sao có thể thua ngươi được ! Ta vẫn còn có thiên phú thần thông cường đại nhất, chưa từng thi triển!"

Sắc mặt Long Đằng trắng bệch, không còn thần thái ngạo nghễ tự tin trước đó.

Cùng Cố Trường Ca giao thủ một lần này, sự tự tin của hắn hoàn toàn bị sụp đổ.

Trước ngày hôm nay, với tu vi cường hoành của hắn, nghiền ép tuổi trẻ cùng thế hệ không có vấn đề gì .

Thế nhưng khi đối mặt với Cố Trường Ca, tất cả mọi chuyện không thuận lợi như vậy nữa.

Ngược lại hắn là người bị áp chế gắt gao, vô cùng thê thảm.

"Đây chính là di ngôn của ngươi sao?"

Vẻ mặt Cố Trường Ca mang theo tia đùa cợt nhàn nhạt, ánh mắt tựa như là nhìn một con kiến hôi.

Quái dùng để cung cấp kinh nghiệm trong game cũng không ngu ngốc chủ động chịu chết như Long Đằng.

Đến lúc này, vẫn không rõ sự chênh lệch của hai người sao?

Hắn xuất thủ lần nữa!

"Oanh!"

Một chưởng này rơi xuống, dị tượng che lấp thiên địa, khiến cả bầu trời giống như đang run rẩy, sau đó hoàn toàn nổ tung.

Càn Khôn luân chuyển, những ngọn núi lớn dưới khí tức đáng sợ này hoàn toàn bị đóng băng!

"Cố Trường Ca ngươi "

Hai tay bị vỡ tan của Long Đằng đang muốn phục hồi như cũ, nhưng giờ khắc này, sắc mặt hắn kịch biến, khó coi tới cực điểm, thi triển Chân Long Bộ muốn né tránh.

Đồng thời trên thân hiện lên một tầng kim quang, long lân là sáng chói lấp lánh.

Phản ứng của hắn đã rất nhanh.

Nhưng vẫn bị dư ba một chưởng này vỗ trúng, oa một tiếng ho ra ngụm máu tươi, ho ra mảnh vỡ bị vỡ vụn của lục phủ ngũ tạng.

Đầu ông ông một chút liền trống không.

Dù sao đây chỉ là dư ba a!

Thân thể của hắn còn không hề trực tiếp dính chưởng này, tầng kim quang kia liền lập tức bị phá hủy, hoàn toàn không thể có chút sức chống cự nào!

Nếu quả thật bị một chưởng này của Cố Trường Ca vỗ trúng, nói không chừng hắn sẽ trực tiếp bị đánh thành đoàn huyết vụ.

Nghĩ tới đây, cả người Long Đằng phát lạnh.

"Ngươi làm sao có thể mạnh như vậy, không có khả năng!"

Hắn nhịn không được gầm lên, cảm thấy không dám tin, tu vi của hắn mạnh hơn tu vi của Cố Trường Ca rất nhiều!

"Không mạnh, ta giết ngươi thế nào đây." Cố Trường Ca chắp tay sau lưng, một bộ dáng hài hước nhìn chằm chằm con mồi .

Hắn biết Long Đằng còn ẩn giấu thủ đoạn cuối cùng.

Cho nên cũng không nóng nảy, dù sao không trải qua tuyệt vọng, để hắn chết như vậy đi, cũng lợi cho Long Đằng quá.

Ngay lập tức, Cố Trường Ca bước một bước, thân ảnh của hắn trực tiếp biến mất trong hư không.

Một khắc sau xuất hiện trước mặt Long Đằng.

"Ngươi "

Long Đằng chấn kinh, con mắt trừng lớn.

Tốc độ này, khiến thần hồn của hắn cũng đang phát lạnh, tựa như là biến mất khỏi hư không.

Đây chẳng lẽ là vô thượng thần thông đã thất truyền, Chỉ Xích Thiên Nhai ( một bước tới chân trời) ?

Nhưng hắn còn không kịp phản ứng, đã nhìn thấy một bàn tay trắng nõn thon dài, lộ ra màu ngọc thạch hướng tới.

Tốc độ rất chậm, thậm chí hắn có thể thấy rõ quỹ tích.

Thế nhưng lại khó mà chống cự, bên trong ẩn chứa một khí tức vô cùng huyền bí.

Ông!

Quang hoa vô tận tỏa ra từ bàn tay, giống như bao trùm lấy phi tiên chi lực.
Chương 257 Nhiệm vụ ngẫu nhiên

"Bảo ngươi chờ đấy ta sẽ đến giết ngươi, thật đúng là nghe lời." Hắn cười một tiếng không biết là giễu cợt hay là đùa giỡn.

Cùng lúc đó, hắn nhấc bàn tay, bên trong hiện lên các loại phù văn, như mưa rơi dày đặc, nhưng thật ra là kiếm khí sáng chói!

Trong hư không tỏa ra lực lượng vô cùng đáng sợ, bộc phát uy năng vô tận.

Phù văn mênh mông như biển, năng lượng kiếm khí mạnh mẽ như sao rơi xuống, giống như mặt trời đỏ chìm xuống.

Phốc phốc phốc

Những dãy núi lớn phía trước lập tức nổ tung trở thành bột mịn bay ngập trời!

Toàn bộ đám tùy tùng của Long Đằng đều thổ huyết bay ngược về phía sau, có người chống cự không được, lập tức nổ tung giữa hư không.

Huyết vụ văng khắp nơi.

Một giây ngắn ngủi xem được một trận chiến kinh thế hãi hùng như vậy, khiến tất cả mọi người đều ngây dại.

Hoàn toàn không nghĩ tới Cố Trường Ca vừa mới hiện thân đã đạp Long Đằng xuống lòng đất.

Quả nhiên kiểm chứng câu nói kia, trang bức càng sướng, lúc bị đánh mặt càng đau.

Cố Trường Ca vất vả lắm mới gặp được một cơ hội đánh mặt, đương nhiên phải biết quý trọng một chút.

"Nói đi, ngươi muốn chết như thế nào?"

Hắn ở trên cao nhìn xuống, nhìn xuống Long Đằng bị dãy núi vùi lấp, tùy ý hỏi .

Nhìn tựa như đang hỏi một người "Ngươi đã ăn cơm chưa?" vậy.

"Chủ nhân, muốn xử trí bọn hắn như thế nào."

Lúc này, sau lưng Cố Trường Ca một đám tùy tùng đang áp giải người của Long Đằng chạy đến, bên trong có Long Nữ mà Nguyệt Minh Không từng gặp.

Lúc ấy dù sao cũng là nàng cố ý thả chạy, dự định hố Cố Trường Ca một cái.

Bất quá bây giờ Long Nữ thần sắc sợ hãi, máu me khắp người, ngay cả đầu lưỡi cũng bị cắt.

Hiển nhiên dọc đường tới đây bị người của Cố Trường Ca tra tấn không ít.

"Phần đại lễ này , đương nhiên phải giết ngay trước mặt Long Đằng." Cố Trường Ca thản nhiên nói.

Lúc này, hắn ngược lại còn lườm Nguyệt Minh Không một cái.

"Trước giải quyết gia hỏa này, một lát nữa ra sẽ tìm ngươi tính sổ."

Nguyệt Minh Không suy đoán ý trong ánh mắt của hắn, thần sắc thản nhiên.

Phảng phất như không thèm chú ý vậy.

Nàng không tin Cố Trường Ca có thể làm gì nàng.

Đương nhiên nàng thật ra là hiểu lầm Cố Trường Ca.

Cố Trường Ca liếc nhìn nàng một cái, chỉ đơn giản là muốn xác nhận xem nàng có bị thương hay không.

Bất quá, hắn cũng không nhìn ra thương thế gì, liền hỏi một câu, "Ngươi không sao chứ?"

Đối với sự quan tâm của Cố Trường Ca, Nguyệt Minh Không cảm giác có chút thụ sủng nhược kinh.

Nhưng nghĩ tới đây chỉ là Cố Trường Ca ra vẻ ở trước mặt mọi người mà thôi.

Ngay lập tức, lắc đầu, thanh lãnh thản nhiên nói, " Trường Ca ngươi không cần lo lắng, ta không sao."

Trong long có chút cảm động, cũng nhanh chóng bình tĩnh lại.

Nàng hoàn toàn không nhìn ra được Cố Trường Ca câu nào là thật câu nào là giả, mà nàng thật sự cũng không có việc gì.

Long Đằng tuy mạnh, nhưng nàng cũng không hề yếu.

Mà rất nhanh, rất nhiều tu sĩ đứng ở những ngọn núi xung quanh nhìn thấy một màn này, chỉ có thể cảm thán trong lòng, đúng là phu xướng phụ tùy a!

Ngay khi tất cả mọi người vừa chấn kinh vừa hâm mộ nhìn hai người Cố Trường Ca cùng Nguyệt Minh Không "Mắt qua mày lại".

Một tiếng ầm vang lên!

Rất nhiều phế tích cùng dãy núi lập tức nổ tung, trở thành bụi bay đầy trời.

"Ngươi thật to gan"

Một tiếng gầm vang lên, kèm theo một giọng nói lạnh lùng đầy sát khí truyền đến.

Ngay sau đó, một thân ảnh toàn thân phù văn màu vàng đáng sợ vây quanh, từ phía dưới hóa thành thần hồng giết tới.

Thời khắc này trên thân Long Đằng khí huyết cuồn cuộn, thậm chí trên đỉnh đầu, cũng dâng lên khí huyết chi hải vô cùng kinh khủng.

Phảng phất như một đại dương, sóng to gió lớn, kinh khủng đến cực điểm.

Triển lộ tu vi Hư Thần cảnh đỉnh phong không thể nghi ngờ.

Cường thế tuyệt luân, nhưng phối hợp với bộ dáng chật vật của hắn bây giờ.

Lại khiến rất nhiều tu sĩ trong mắt lộ ra dị sắc.

Cho dù là Tiên Cổ sinh linh cũng như thế, dáng vẻ không đành lòng nhìn thẳng.

Dù sao một màn vừa rồi, thật sự là đem mặt mũi Long Đằng hung hăng giẫm dưới chân.

Hình tượng cường thế, lạnh lùng bá đạo lúc trước hắn cố gắng tạo nên cũng lập tức đổ sụp.

"Cố Trường Ca, dám đánh lén ta, ngươi thật sự muốn chết !"

Long Đằng lạnh lùng mở miệng.

Hắn thật sự vô cùng phẫn nộ.

Tuyệt đối không nghĩ tới Cố Trường Ca sẽ bỗng nhiên xuất hiện, sau đó trực tiếp một cước đạp hắn vào lòng đất .

Một màn này thật sự là quá nhục nhã quá mất mặt, làm Long Đằng hận muốn phát điên, hắn chưa bao giờ muốn giết người như lúc này.

Nhìn thấy Long Đằng tức giận thở hổn hển, ánh mắt băng lãnh đến cực điểm.

Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên, vẫn lơ đễnh, phảng phất người vừa rồi xuất thủ không phải là hắn vậy.

Lúc này, hắn ngược lại nhìn chằm chằm vào Long Đằng , ánh mắt lóe lên tự nhủ, " xem ra ta thực sự không đoán sai, thật đúng là mô bản Long Ngạo Thiên, đáng tiếc kịch bản này vừa phế vừa quê mùa hơn."

" Không ngờ vô tình gặp được ngươi, thật sự khiến ta kinh ngạc nha."

Lời tuy nói như vậy, nhưng trên mặt hắn không có một chút kinh ngạc nào.

Mà lúc này, trong đầu hắn đột nhiên vang lên thanh âm của hệ thống.

"Đinh, Long Đằng khí vận chi tử xuất hiện, phát động nhiệm vụ như sau."

"Một, đánh giết Long Đằng, thu hoạch được ba ngàn điểm khí vận, giá trị thiên mệnh một vạn năm ngàn điểm. Thu được phần thưởng đi kèm."

"Hai, thu phục Long Đằng, thu hoạch được ba ngàn điểm khí vận, giá trị thiên mệnh một vạn năm ngàn điểm. Thu được phần thưởng đi kèm."

Đối với hai nhiệm vụ này.

Cố Trường Ca đương nhiên không cần suy nghĩ, liền lựa chọn nhiệm vụ đầu tiên.

Loại nhân vật não tàn, không biết sống chết như này hắn thu phục làm gì? Chẳng có một chút tác dụng nào.

Chớ nói chi Long Đằng này còn dám có ý niệm không nên có với hắn.

Cố Trường Ca cảm thấy tùy tiện giết chết hắn, cũng đã nhân từ và tiện nghi cho hắn lắm rồi.

Cho nên căn bản cũng không có khả năng chọn cái thứ hai.
Chương 258 Phiếu cướp đoạt khí vận

Nói đi cũng phải nói lại, điểm khí vận trên người Long Đằng khoảng chừng bốn ngàn điểm.

Điều này khiến Cố Trường Ca nhớ tới mấy tờ phiếu cướp đoạt khí vận hắn ném trong cửa hàng của hệ thống sắp mọc rêu đến nơi rồi.

Giá bán gốc là năm ngàn điểm giá trị thiên mệnh.

Nhưng nếu như sử dụng trên người Long Đằng, ngược lại cũng không đến nỗi tệ.

Đến lúc đó sau khi cướp đoạt thành công, trực tiếp phát động quy tắc đoạt mạng khi điểm khí vận của khí vận chi tử trở về không .

Nói không chừng Long Đằng này còn có thể cho hắn một món đồ tốt .

Ở trong mắt Cố Trường Ca, Long Đằng ngay cả tư cách làm rau hẹ cũng không có, nhiều nhất chỉ là một con quái nhỏ đánh giết để lấy chút kinh nghiệm mà thôi.

Diệp Lăng tốt xấu gì còn nhiều điểm khí vận, có thể từ từ mà hái.

Long Đằng này chỉ là một món đồ chơi nhỏ mà thôi, trực tiếp đập chết là được.

Bất quá, dựa theo kịch bản bình thường mà nói, Long Đằng sẽ gặp phải đối thủ có thực lực yếu hơn so với hắn, bị hắn khinh thị xem thường là chuyện bình thường.

Làm sao có thể gặp phải trùm cuối như Cố Trường Ca chứ.

"Cố Trường Ca lời này của ngươi là có ý gì?" Long Đằng thần sắc lạnh tới cực điểm.

Hắn nghe không hiểu Cố Trường Ca đang nói gì, nhưng hắn hiển được thái độ khinh thị, lơ đễnh của Cố Trường Ca.

Điều này khiến nộ khí cùng sát ý trong lòng Long Đằng càng ngày càng đậm.

Dù sao từ khi hắn ra đời đến nay, chưa gặp được người nào dám kinh thường không thèm liếc mắt nhìn hắn như Cố Trường Ca.

"Cũng không có ý gì, chỉ là mắng ngươi ngu xuẩn mà thôi."

Lời mắng người từ miệng hắn nói ra lại có vẻ vô cùng thản nhiên tùy ý.

Đến mức không ít tu sĩ, cũng cảm giác hắn đang kể lại một câu chuyện mà thôi.

Một đám sinh linh trẻ tuổi của Tiên Cổ đại lục cũng sợ ngây người.

Đây là làm nhục trước, sau đó lại dùng lời lẽ thâm sâu chửi mắng một lần nữa.

Hết lần này tới lần khác khiến tất cả bọn hắn cảm thấy khó mà phản bác lại.

Cố Trường Ca này, thật đúng là cường thế, quả thực còn khó giải quyết hơn so với Long Đằng.

Hôm nay gặp được, thật sự là khiến bọn hắn chấn động vô cùng.

Một thời gian dài vẫn không biết nói gì.

"Gia hỏa này là thực sự muốn Long Đằng tức chết sao?"

Trong đám người, rất nhiều người kinh ngạc đến ngây người.

Cố Tiên Nhi cũng ngây ngẩn cả người, nhìn thấy thân ảnh quen thuộc của Cố Trường Ca, nàng trong thời gian ngắn cũng không biết nói gì.

Nàng vốn cho rằng Cố Trường Ca lựa chọn trực tiếp xuất thủ, lập tức giải quyết tên Long Đằng này.

Nhưng nào ngờ hắn vừa đến liền đạp người người ta xuống đất, sau đó lại thản nhiên mắng chửi người ta ngu xuẩn?

"Thật đúng là tính cách của Cố Trường Ca , độc mồm độc miệng, trong nháy mắt khiến cừu hận của người ta kéo lên mức cao nhất"

Nàng nhớ tới mình từng bị Cố Trường Ca chọc tức đến phát điên, có lẽ cảm xúc hiện tại của Long Đằng cũng không khác là bao.

"Cố Trường Ca ngươi nói cái gì "

Biểu cảm trên mặt Long Đằng cứng đờ, cũng bị câu nói thản nhiên tùy ý của Cố Trường Ca làm ngơ người, không biết phản ứng thế nào.

Từ trước đến nay hắn chưa bao giờ gặp phải chuyện như vậy.

Mà phối hợp với dáng vẻ thản nhiên ung dung kia của Cố Trường Ca, quả thực khiến Long Đằng tức giận đến cực điểm.

Soạt soạt soạt!

Nộ khí càng ngày càng tăng!

Sau khi phản ứng lại, ánh mắt Long Đằng lạnh lẽo như băng, sắc mặt thậm chí có chút đỏ lên, quanh thân sương mù phun trào, thần phù ẩn hiện.

Khí tức đáng sợ bốc lên, lạnh đến cực hạn.

"Không phải nói ngươi đứng yên đừng nhúc nhích, để ta đến giết ngươi sao? Gấp cái gì, thật đúng là không nghe lời."

Cố Trường Ca thản nhiên mà nói, ánh mắt nghiền ngẫm.

Dường như đối với thái độ nhất quyết muốn chết của Long Đằng, có chút bất đắc dĩ vậy.

Hắn đứng chắp tay giữa hư không, y phục mày trắng phiêu dật trong gió, giống như thêu lên ngàn vạn ngôi sao sáng, có tiên ý mờ ảo cùng thần vận đang lưu chuyển.

Giờ khắc này rất nhiều người cảm thấy hắn thậm chí so Long Đằng còn muốn phách lối cường thế hơn.

"Người đâu, mang đại lễ bản thiếu chủ đặc biệt chuẩn bị cho Long Đằng lên đây."

Sau đó Cố Trường Ca nói tiếp, phía sau hắn lập tức có mấy tên tùy tùng tiến lên, một đám người được áp giải lên, cả người máu me be bét.

"Long Đằng đại nhân, cứu mạng a!"

"Long Đằng đại nhân, mau cứu chúng ta, chúng ta không muốn chết "

Một đoàn sinh linh, đều là dân bản địa Tiên Cổ đại lục, bây giờ bị trấn áp, tu vi bị phong bế .

Bọn hắn hoảng sợ mà tuyệt vọng, sắc mặt một mảnh trắng bệch, đang hô lớn.

Bọn hắn hi vọng Long Đằng có thể xuất thủ cứu bọn hắn.

Dù sao bọn hắn đều là làm việc vì Long Đằng, nhận sự phân phó của Long Đằng, đi khắp nơi tìm kiếm tung tích của Cố Trường Ca.

Bất quá không tìm được Cố Trường Ca, ngược lại bị Cố Trường Ca tìm tới, trực tiếp giết đến tận cửa.

Phốc!

Nhưng mà, không đợi Long Đằng mở miệng, đao quang rơi xuống, nơi này lập tức tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm.

Tất cả mọi người đứng trên những ngọn núi. Tu sĩ ngoại tộc cùng sinh linh Tiên Cổ đại lục nhìn thấy một màn này, phía sau lưng cũng có chút phát lạnh.

Không liên quan đến tu vi, đơn giản một câu nói một hành động đủ để người ta sợ hãi mãnh liệt.

Đem so sánh với Long Đằng bá đạo, thủ đoạn của Cố Trường Ca còn lạnh lùng cường thế hơn rất nhiều.

"Giết hết, bao gồm cả Long Nữ kia." Trên mặt Cố Trường Ca hiện lên ý cười nhạt lúc này cuối cùng cũng thu liễm.

Hắn lạnh lùng phân phó nói.

Không đợi Long Đằng đang đứng ở trước mặt động thủ.

Oanh!

Thân ảnh Cố Trường Ca khẽ động trực tiếp xuất thủ.

Ống tay áo vung lên, hư không thời gian bỗng nhiên trở nên mơ hồ mông lung.

Khí thế khủng bố mênh mông đột nhiên xuất hiện.

Bàn tay lớn vươn ra, Càn Khôn lưu chuyển, quang hoa chói lọi, thiên địa dường như tối sầm lại.

"Trường Sinh Cố gia Càn Khôn Tụ Lý."

Rất nhiều tuổi trẻ chí tôn đều biến sắc.

Bọn hắn nhận ra chiêu thức này của Cố Trường Ca, mà so với Càn Khôn Tụ Lý bọn hắn quen thuộc, chiêu thức này thi triển trong tay Cố Trường Ca khủng bố hơn rất nhiều.

Đây là thay đổi về chất.

"Mà tu vi của Cố Trường Ca dường như đã đột phá đến Hư Thần cảnh, mà dựa theo uy áp khi này, có lẽ đã vượt qua Hư Thần Cảnh rất nhiều"

"Thật sự là thâm bất khả trắc, khiến cho người ta không thể kiềm chế được mà tim đập nhanh."

Cho dù là thập đại cao thủ trẻ tuổi của Tiên Cổ sinh linh, lúc này cũng lộ ra vẻ ngưng trọng, kiêng kị .

Cao thủ vừa ra tay, liền thấy được sự lợi hại.

Cố Trường Ca này tuyệt đối là đại địch!

Vừa rồi bọn hắn còn cảm thấy hắn chỉ đánh lén mới khiến Long Đằng chịu thiệt, nhưng hiện tại xem ra chẳng qua là muốn cho Long Đằng mất mặt một chút mà thôi.
Chương 259 . Đối chiến

"Dám ra tay với người của ta trước mặt ta, hôm nay ta sẽ giết ngươi."

Long Đằng biến sắc đang định xuất thủ cứu đám kia sinh linh.

Nhưng Cố Trường Ca bỗng nhiên xuất thủ, khiến tính toán của hắn hoàn toàn bị phá vỡ.

Oanh!

Hắn cũng xuất thủ, thực lực Hư Thần cảnh đỉnh phong hoàn toàn bao phủ bát phương tám hướng.

Nương theo đó là một tiếng long ngâm inh tai nhức óc.

Bên trong tỏa ra thần quang cường thế, ánh sáng vàng rực rỡ, như là long trảo từ vàng đúc thành, bao phủ phạm vi gần ngàn dặm xung quang.

Lúc đó phù văn màu vàng bao quanh người hắn hóa thành từng đạo thần mâu kim sắc, tỏa ra phong mang vô cùng đáng sợ tựa như bất khả chiến bại .

"Hôm nay dù ngươi có kiêu ngạo như thế nào cũng không thay đổi được kết cục bị ta giết chết."

"Cho dù thiên địa bị hủy diệt, kỷ nguyên kết thúc, thiên hạ cũng phải lưu lại tên Long Đằng ta!"

Giờ khắc này, Long Đằng khôi phục sự lạnh lùng cùng bá đạo, giọng nói như cuồn cuộn sấm sét nổ vang giữa thiên địa.

Không sử dụng bất luận thần thông gì, lại làm cho vô số tu sĩ cao thấy đinh tai nhức óc, cơ hồ muốn nổ tung!

Vô số người kinh hãi cùng ngạc nhiên, trừng to mắt.

Thực lực của Long Đằng này quả thật không phải chém gió, hắn thực sự có năng lực và bản lĩnh!

Nhất thời nơi này xuất hiện ba động kinh thiên động địa.

Tiếng long ngâm khủng bố vang vọng đất trời, tầng mây vỡ tan, Càn Khôn đảo ngược, một con Chân Long xuất hiện, phảng phất một trảo có thể phá hủy vạn cổ chư thiên!

Đây là Chân Long bảo thuật của Long Đằng, lúc này hiện ra vô địch thần uy, khí tức cường hoành đến cực hạn.

"Thiên địa đằng đẵng, vạn cổ luân hồi, chôn vùi bao nhiêu thiên kiêu. Ngươi bất quá chỉ là một con kiến hôi sắp bị ta giẫm chết, cũng xứng lưu danh sao?"

Dáng vẻ Cố Trường Ca có chút đùa cợt, không nhanh không chậm trả lời, đồng thời xuất thủ.

Hắn triển lộ tu vi, chỉ là Hư Thần cảnh sơ kỳ, nhưng ống tay áo giương ra.

Lại có tư thái vô địch siêu nhiên, tiên quang vô tận lượn lờ, như một vị tiên nhân trẻ tuổi, đứng sừng sững giữa hư không!

Từng đợt sức mạnh thần thông như thiên hà hạ xuống.

Trong đó có cảnh tượng nhật nguyệt rơi xuống, vô cùng đáng sợ, từ trong tay hắn hiện ra, hướng thẳng về trước mắt Long Đằng.

Long Đằng toàn thân đều là ánh lửa kim sắc, nghiền nát thiên khung, lúc này đang dâng lên các loại thần thông vô cùng khủng bố.

Ầm ầm!

Nơi này có ánh sáng chói mắt, giống như có vô vàn vì tinh tú bị phá nát, khiến tất cả tu sĩ cũng nhịn không được nhắm mắt lại.

Oanh!

"Ngươi cũng xứng giết ta?" Long Đằng gầm nhẹ, sát ý bừng bừng.

"Đại đạo mênh mông, hồng trần cuồn cuộn, vạn vật chúng sinh đều là giun dế."

"Ta giết ngươi, chỉ là chuyện nhỏ như nhấc bàn tay mà thôi."

Thần sắc của Cố Trường Ca bây giờ rất thản nhiên, thanh âm khinh thị tới cực điểm.

Long Đằng sắp bị hắn há miệng ngậm miệng gọi là sâu kiến chọc tức phát điên, cho tới bây giờ đều là hắn xem người khác là con kiến hôi, chưa bao giờ hắn trở thành sâu kiến trong miệng người khác!

Đột nhiên, Long Đằng biến sắc.

Cố Trường Ca thật sự đang nhấc bàn tay!

Phía sau lưng hắn có ánh sáng vô lượng hiện ra, kia là đại đạo khí tức.

Đại đạo chi cốt đang phát sáng!

Đại đạo ngưng tụ mà ra, tựa như đứng sừng sững giữa vũ trụ vạn giới, dòng sông tràn ngập tinh tú chảy xuống!

Lần lượt từng ngôi sao lớn chuyển động, vô cùng hào hùng, giống như một cổ lão vũ trụ tinh không giáng lâm, đáp xuống phía trên Cố Trường Ca.

Phảng phất như đến từ tận cùng Càn Khôn.

"Đây là thần thông bảo thuật gì"

"Hẳn là bảo thuật thiên phú của Cố Trường Ca!" Rất nhiều tuổi trẻ chí tôn, không khỏi hít một hơi lãnh khí, đương nhiên cảm nhận được bên trong chiêu thức đó ẩn chứa sức mạnh vô cùng kinh khủng.

"Đây là đại đạo pháp thân của ta" bàn tay của Cố Tiên Nhi không khỏi xiết chặt.

Nàng cảm ứng được khí tức quen thuộc.

Đại đạo bộc phát ở trong tay Cố Trường Ca, tỏa ra lực lượng không có gì sánh kịp, giống như có được quang huy vốn có của nó.

Lực lượng này, thậm chí khiến nàng cảm nhận được mấy phần đại đạo quy tắc.

Sau một khắc, thiên địa sau lưng Cố Trường Ca dường như đều hóa thành lĩnh vực của hắn, đại đạo chi hình hiện ra, giống như biến thành một bầu trời xanh.

Hắn nhấc bàn tay lên, che khuất bầu trời.

Phốc một tiếng!

Bầu trời xanh biến thành cự chưởng, ẩn chứa ngàn vì tinh tú cùng nhau rơi xuống!

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đều phải rung động.

Có người thậm chí toàn thân run rẩy, kể cả linh hồn cũng bị đông cứng, không nhịn được muốn quỳ phục trên mặt đất quỳ bái.

"Đại đạo khí tức "

Long Đằng biến sắc, tự biết một chưởng này không thể lấy cứng đối cứng.

Khí tức đáng sợ đánh tới, hắn chỉ kịp kêu nhẹ một tiếng, tức tốc thay đổi vị trí , dường như muốn thoát khỏi Ngũ Chỉ sơn!

Nhưng một chưởng này của Cố Trường Ca tốc độ quá nhanh, trực tiếp bao trùm thiên địa, muốn đem hắn luyện hóa trong đó!

"Quá cuồng vọng!"

Long Đằng muốn chống cự, huy quyền đánh tới.

Cổ lão Chân Long trong huyết mạch hiện ra, khí huyết xuyên qua đỉnh đầu!

Nhưng mà nương theo đó mà mấy tiếng tạch tạch, mặt hắn lộ vẻ chấn kinh, sợ hãi cùng ngạc nhiên, còn có không dám tin, sau đó như bị sét đánh.

Hai tay đổ máu, giống như đụng vào một khối bàn thạch vậy.

Trong mắt của mọi người, đây càng giống như lấy trứng chọi đá!

"Làm sao có thể, ta rõ ràng có được Chân Long huyết mạch!"

Long Đằng không dám tin, gầm lên một tiếng, hai tay một trận co rút, không có lực lượng rủ xuống, đau giống như muốn đứt lìa vậy.

Hắn lần đầu tiên chính diện giao phong bại trận.

Đây quả thực khiến hắn khó có thể tin được!

Phía sau lưng Long Đằng sinh ra hàn ý.

"Bảo ngươi đừng nhúc nhích, ngươi nghe không hiểu tiếng người sao?"

Giọng nói hời hợt của Cố Trường Ca rơi vào trong tai Long Đằng, lúc này có hàn khí kinh người!

Một chưởng này tiếp tục hạ xuống, phốc một tiếng, hắn phát ra một tiếng kêu thảm, ngay sau đó hai tay vỡ nát, trực tiếp nổ tung!

Thiên địa chi lực ép xuống, giống như một mảnh thiên địa rơi xuống, kinh khủng vô cùng!

Lực lượng này nhục thân của tu sĩ và sinh linh tuyệt đối không thể chống cự.
Chương 260 Bây giờ ngươi còn di ngôn gì muốn nói không?

Từ lúc Cố Trường Ca xuất thủ, đến lúc Long Đằng toàn lực chống cự, kỳ thật cũng không được bao lâu.

Va chạm mấy cái, Cố Trường Ca liền đem Long Đằng đánh bay ra ngoài, sau đó một chưởng hạ xuống, đánh vỡ hắn hai tay.

Đơn giản dứt khoát, không dây dưa dài dòng.

Kết hợp với lời lúc trước hắn nói, càng lộ ra vẻ vô cùng thản nhiên.

Tất cả mọi người nhìn thấy một màn này, giờ phút này rung động đến cực hạn.

"Xem ra đoạn thời gian này gia hỏa này, hẳn là có được không ít cơ duyên, rất có thể đi tìm tổ mộ người ta ...... biết ngay hắn sẽ không an phận mà."

Nếu như nói ai không ngạc nhiên chút nào đối với cảnh này, đó chính là Nguyệt Minh Không.

Nàng có thể nói là người hiểu rõ Cố Trường Ca nhất.

Làm tri kỷ bao lâu nay.

Cũng hiểu tâm tư của hắn.

Tu vi cường đại của Long Đằng rõ ràng chiếm thế thượng phong, thế nhưng ở trước mặt Cố Trường Ca lại không chiếm được chút tiện nghi nào.

Ngược lại hoàn toàn bị áp chế, không có cơ hội chống lại.

Đây cũng không phải là vấn đề về thiên phú, đây chắc chắn là phương diện chênh lệch lực chiến.

Thực lực thật sự của Cố Trường Ca, cũng không biết đã cao đến mức nào.

"Đích thật là tuổi trẻ cấm kỵ, Trường Ca đạo huynh chắc chắn đã đi tới một bước kia, không phải vậy không có khả năng tại Hư Thần cảnh sơ kỳ tuỳ tiện áp chế được Long Đằng "

" Long Đằng ngoại trừ hoàn toàn ỷ vào tu vi cao thâm ra, cũng không có uy hiếp gì lớn. Cùng cảnh giới mà nói, lực chiến của lắm cũng chỉ đạt cấp trung thượng trong tuổi trẻ chí tôn mà thôi , còn lâu mới đạt tới tuổi trẻ cấm kỵ."

"Chỉ sợ từ nay về sau, thế hệ trẻ tuổi ngoại trừ quái thai phủ bụi cổ đại ra, đã khó có người có thể chống lại Cố Trường Ca."

Rất nhiều người nhịn không được nói, trong mắt vẫn còn tia rung động chưa tan .

Bọn họ đều biết Cố Trường Ca rất mạnh, nhưng không ngờ tới, hắn vậy mà đã cường đại đến mức độ này.

Ngay cả Long Đằng cũng dễ dàng trấn áp, chỉ sợ chỉ có cường giả thế hệ trước, mới có thể chống lại Cố Trường Ca.

Nghĩ tới đây, bọn hắn cũng cảm giác một trận áp lực.

Một ngọn núi lớn vô hình ép xuống đỉnh đầu rất nhiều người.

"Nếu như về sau người thừa kế ma công hiện thân, chỉ sợ cũng chỉ có Trường Ca thiếu chủ mới có thể chống lại hắn."

"Nhắc mới nhớ, gần đây ngược lại không nghe được tin tức gì của người thừa kế ma công, chẳng lẽ hắn không trà trộn tiến vào sao? Nếu quả thật là như vậy cũng tốt."

Giờ khắc này, rất nhiều tuổi trẻ thiên kiêu cũng đang nghị luận nói.

Rất nhiều thiên chi kiều nữ, nhìn thấy đạo thân ảnh kia, trong mắt đều là dị sắc, hận không thể chạy đến tiến cử giường chiếu.

Mà một đám Tiên Cổ sinh linh, vẻ mặt cũng là hiển thị rõ sự kiêng kị cùng ngưng trọng, đã không còn có sự phách lối trước đó.

Ban đầu bọn hắn xem thường thiên kiêu ngoại giới, là bởi vì tu vi của bọn hắn cường đại hơn so với thiên kiêu ngoại giới.

Nhưng bây giờ một màn này chứng minh, thiên kiêu ngoại giới cho dù tu vi không bằng bọn hắn, nhưng thực lực lại còn mạnh hơn bọn hắn.

Cố Trường Ca cường đại đến mức khiến bọn hắn run rẩy!

"Bây giờ ngươi còn di ngôn gì muốn nói không?"

Cố Trường Ca từ trên không trung bay xuống, bạch y tung bay, mái tóc đen như mực bay múa, mang vẻ ung dung nhàn nhã.

Trên mặt hắn mang theo ý cười , nhìn chằm chằm vào hai tay đã bị nát bấy của Long Đằng.

"Làm sao có thể, ta sao có thể thua ngươi được ! Ta vẫn còn có thiên phú thần thông cường đại nhất, chưa từng thi triển!"

Sắc mặt Long Đằng trắng bệch, không còn thần thái ngạo nghễ tự tin trước đó.

Cùng Cố Trường Ca giao thủ một lần này, sự tự tin của hắn hoàn toàn bị sụp đổ.

Trước ngày hôm nay, với tu vi cường hoành của hắn, nghiền ép tuổi trẻ cùng thế hệ không có vấn đề gì .

Thế nhưng khi đối mặt với Cố Trường Ca, tất cả mọi chuyện không thuận lợi như vậy nữa.

Ngược lại hắn là người bị áp chế gắt gao, vô cùng thê thảm.

"Đây chính là di ngôn của ngươi sao?"

Vẻ mặt Cố Trường Ca mang theo tia đùa cợt nhàn nhạt, ánh mắt tựa như là nhìn một con kiến hôi.

Quái dùng để cung cấp kinh nghiệm trong game cũng không ngu ngốc chủ động chịu chết như Long Đằng.

Đến lúc này, vẫn không rõ sự chênh lệch của hai người sao?

Hắn xuất thủ lần nữa!

"Oanh!"

Một chưởng này rơi xuống, dị tượng che lấp thiên địa, khiến cả bầu trời giống như đang run rẩy, sau đó hoàn toàn nổ tung.

Càn Khôn luân chuyển, những ngọn núi lớn dưới khí tức đáng sợ này hoàn toàn bị đóng băng!

"Cố Trường Ca ngươi "

Hai tay bị vỡ tan của Long Đằng đang muốn phục hồi như cũ, nhưng giờ khắc này, sắc mặt hắn kịch biến, khó coi tới cực điểm, thi triển Chân Long Bộ muốn né tránh.

Đồng thời trên thân hiện lên một tầng kim quang, long lân là sáng chói lấp lánh.

Phản ứng của hắn đã rất nhanh.

Nhưng vẫn bị dư ba một chưởng này vỗ trúng, oa một tiếng ho ra ngụm máu tươi, ho ra mảnh vỡ bị vỡ vụn của lục phủ ngũ tạng.

Đầu ông ông một chút liền trống không.

Dù sao đây chỉ là dư ba a!

Thân thể của hắn còn không hề trực tiếp dính chưởng này, tầng kim quang kia liền lập tức bị phá hủy, hoàn toàn không thể có chút sức chống cự nào!

Nếu quả thật bị một chưởng này của Cố Trường Ca vỗ trúng, nói không chừng hắn sẽ trực tiếp bị đánh thành đoàn huyết vụ.

Nghĩ tới đây, cả người Long Đằng phát lạnh.

"Ngươi làm sao có thể mạnh như vậy, không có khả năng!"

Hắn nhịn không được gầm lên, cảm thấy không dám tin, tu vi của hắn mạnh hơn tu vi của Cố Trường Ca rất nhiều!

"Không mạnh, ta giết ngươi thế nào đây." Cố Trường Ca chắp tay sau lưng, một bộ dáng hài hước nhìn chằm chằm con mồi .

Hắn biết Long Đằng còn ẩn giấu thủ đoạn cuối cùng.

Cho nên cũng không nóng nảy, dù sao không trải qua tuyệt vọng, để hắn chết như vậy đi, cũng lợi cho Long Đằng quá.

Ngay lập tức, Cố Trường Ca bước một bước, thân ảnh của hắn trực tiếp biến mất trong hư không.

Một khắc sau xuất hiện trước mặt Long Đằng.

"Ngươi "

Long Đằng chấn kinh, con mắt trừng lớn.

Tốc độ này, khiến thần hồn của hắn cũng đang phát lạnh, tựa như là biến mất khỏi hư không.

Đây chẳng lẽ là vô thượng thần thông đã thất truyền, Chỉ Xích Thiên Nhai ( một bước tới chân trời) ?

Nhưng hắn còn không kịp phản ứng, đã nhìn thấy một bàn tay trắng nõn thon dài, lộ ra màu ngọc thạch hướng tới.

Tốc độ rất chậm, thậm chí hắn có thể thấy rõ quỹ tích.

Thế nhưng lại khó mà chống cự, bên trong ẩn chứa một khí tức vô cùng huyền bí.

Ông!

Quang hoa vô tận tỏa ra từ bàn tay, giống như bao trùm lấy phi tiên chi lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK