• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 206 Không đi cùng nhau

Không ít tuổi trẻ chí tôn chú ý tới cử động nhỏ này giữa hai người, trong lòng âm thầm cảnh giác.

Dù sao ở ngoại giới còn tốt, mọi người hòa hòa khí khí, chỉ khi nào tiến vào Tiên Cổ đại lục, thì ai cũng bỏ mặc những thứ này.

Một Cố Trường Ca đã khiến bọn hắn cảm thấy khó giải quyết, vô cùng nhức đầu, đến lúc đó nếu như hắn liên thủ với Nguyệt Minh Không, bọn hắn trừ phi đoàn kết cùng một chỗ, nếu không sẽ phải chịu thiệt thòi lớn.

"Nguyệt Minh Không không đi cùng ta, như vậy cũng tốt, những cơ duyên kia liền để cho nàng." Cố Trường Ca trên mặt mang theo nhàn nhạt ý cười.

Nguyệt Minh Không tránh hắn, còn không phải sợ bị hắn đoạt cơ duyên sao.

Suy nghĩ ấy của nàng Cố Trường Ca đương nhiên biết.

Bất quá hắn chỉ quan tâm đến Tiên Linh cùng truyền thừa có liên quan đến cơ duyên của Diệp Lăng.

Dù sao Luân Hồi Cổ Thiên Tôn, dính đến Luân Hồi lực lượng, cũng chính là thời gian đạo tắc.

Liên quan tới loại lực lượng này, Cố Trường Ca đương nhiên cũng rất động tâm a.

Ngay lập tức, hắn bắt đầu truyền âm với Doãn Mi, phân phó một chút chuyện.

Vừa rồi ánh mắt Diệp Lăng vụng trộm dò xét Doãn Mi, cũng không giấu diếm được con mắt của Cố Trường Ca.

Xem ra hắn muốn biết hành tung của Diệp Lăng, còn phải dựa vào Doãn Mi.

Diệp Lăng còn không biết Doãn Mi là người của hắn.

Sau đó, Cố Trường Ca quét mắt về phía đông, một thiếu nữ thanh lãnh cao ngạo đang đứng ở nơi đó, ngũ quan như vẽ đẹp đẽ không tì vết, thần sắc lại lạnh lùng như băng, trên vai có một hồng sắc đại điểu đang nằm.

Mặc dù lẻ loi trơ trọi một người, nhưng lại như một tảng băng sơn tỏa ra hơi lạnh đáng sợ khiến phạm vi 3 trượng không có người có dũng khí đến gần.

"Điểm khí vận của nha đầu Cố Tiên Nhi này, lại tăng không ít, xem ra bên trong Tiên Cổ đại lục này cũng ẩn giấu cơ duyên của nàng. Chậc chậc chậc được rồi, trước hết buông tha nàng đi, lúc này trước tiên thu hoạch cây hẹ Diệp Lăng kia rồi hãy nói "

Nhìn thoáng qua, Cố Trường Ca rất nhanh thu hồi ánh mắt.

Hắn bắt đầu chuẩn bị kế hoạch sau khi tiến vào Tiên Cổ đại lục, đến lúc đó chắc chắn phải cùng đám người Đạo Thiên Tiên Cung tách ra, hắn mặc dù là truyền nhân, nhưng cũng không phải là bảo mẫu.

Mỗi người bọn họ có cơ duyên của riêng mình, Cố Trường Ca liếc qua điểm khí vận của bọn hắn, cũng lười đến quản.

Phần chính vẫn là trên người Diệp Lăng.

Về phần cơ duyên còn lại, trừ phi là gặp được thiên kiêu có được bản nguyên thể chất đặc thù, có lẽ hắn sẽ nghĩ biện pháp mưu đồ một chút.

Nhưng Cố Trường Ca để ý nhất kỳ thật vẫn là những lăng mộ của Tiên Cổ đại lục.

Chỉ cần có thể tìm được một bộ bản nguyên tinh hoa tiên thi còn sót lại, chính là lời lớn, xa so với thiên kiêu bản nguyên có giá trị hơn rất rất nhiều.

Mà lúc Cố Trường Ca đang suy nghĩ.

Cố Tiên Nhi đứng phía xa không khỏi nhăn mày, có chút nghi hoặc.

Sau đó nhìn về phía Cố Trường Ca đang đứng ở phía bên kia Đạo Thiên Tiên Cung, nàng luôn cảm giác vừa rồi Cố Trường Ca vừa nhìn nàng một cái.

Nhưng nhìn sang lại phát hiện là ảo giác của nàng.

"Tiên Cổ đại lục, chính là cơ hội để ta vượt qua Cố Trường Ca." Cố Tiên Nhi nghĩ thầm trong lòng.

Đoạn thời gian này, nàng một lòng đắm chìm trong tu luyện, tu vi lại đột phá không ít, bất quá không còn có được cảm giác vui sướng như trước kia.

Cố Trường Ca dường như hoàn toàn quên mất nàng.

Cho nên nàng chỉ có tu luyện, chỉ có tu luyện mới có thể khiến tâm cảnh của nàng bình tĩnh xuống, không bị Cố Trường Ca quấy nhiễu.

Dựa theo những lời sư phụ nói, lòng của nàng bây giờ bị Cố Trường Ca nhiễu loạn.

Đây đối với Cố Tiên Nhi mà nói, không phải là dấu hiệu tốt , nhưng mà hết lần này tới lần khác nàng lại nhịn không được chạy ra bên ngoài đỉnh núi nhìn một chút kết quả mỗi lần đều là thất vọng trở về.

Ngoại trừ Nguyệt Minh Không đến thăm nàng mấy lần ra, Cố Trường Ca ngay cả bóng người cũng không gặp được.

Rất nhanh, rất nhiều thiên kiêu đạo thống đều hướng vào lối vào Tiên Cổ đại lục mà đi.

Cố Tiên Nhi không đi cùng đám người kia, nàng thích đơn độc hành động, mà quan trọng nhất là ít người có thể phòng ngừa gặp được Cố Trường Ca.

Hắn không để ý đến mình, mình còn không thèm để ý đến hắn.

Cố Tiên Nhi cũng có tự tin, mình ở trong Tiên Cổ đại lục có thể bảo hộ tốt chính mình, không cần đi cùng tông môn.

Oanh!

Sau đó, nhìn thấy Cố Trường Ca mang theo đám người Đạo Thiên Tiên Cung rời đi.

Cố Tiên Nhi cũng không do dự nữa, hóa thành một đạo thần hồng, xuyên qua cái khe kia.

Một trận đầu óc choáng váng, Cố Tiên Nhi cảm giác mình giống như vừa xuyên qua bích chướng của một thế giới, cảnh tượng hai bên hoàn toàn khác nhau, nhìn thấy rất nhiều cảnh vật.

Cuối cùng nàng rơi xuống đất.

Cảnh tượng trước mắt khiến nàng có chút chấn kinh.

Một vũng nước nhỏ, có tiên vụ mờ mịt, chính là linh khí vô cùng nồng đậm hoá lỏng mà thành.

Linh khí dồi dào ngược lại khó có thể tưởng tượng, cơ hồ muốn hoá lỏng thành suối, nhưng lại có rất ít các loại độc trùng mãnh thú, xem ra là một nơi tốt để tu luyện.

Chỗ nàng đặt chân, là một lớn dãy núi lớn, vô cùng bao la hùng vĩ.

Ở chỗ này tiên khí mờ mịt, tinh khí bay lên trời, bốc hơi lên, phảng phất có tiếng long ngâm từng đợt , dị tượng Siêu Phàm.

Chớ nói chi thiên địa quy tắc nơi đây, so với thượng giới có không ít động thiên phúc địa, rất thích hợp để tu luyện.

Lúc này, Cố Tiên Nhi cũng không nhịn được lộ ra khuôn mặt thật , lộ ra sự hưng phấn tột cùng nói, " xem ra di tích bên trong Tiên Cổ, thật sự là giống trong điển tịch ghi lại. Nơi này đúng là nơi tốt a!"

Sau đó nghĩ tới nơi đây có khả năng ẩn chứa rất nhiều đồ tốt.

Đuôi lông mày của nàng cũng không khỏi lộ ra vui mừng.

Đại hồng điểu ngồi trên bờ vai của nàng nhịn không được mắt trợn trắng, nha đầu này lại nổi lên tính tham tiền rồi, quả thực là trời sinh đã nghèo mà.
Chương 207 Tách ra

Bên trong Tiên Cổ đại lục thật rộng lớn, tiên sơn nguy nga, liên miên vô tận trải dài mênh mông, giống như đi tới một vùng trời mới.

Khí tức xưa cũ mang theo Hồng Hoang khí tức, giống như đang nuôi dưỡng thiên địa chúng sinh.

Giữa thiên địa có nồng đậm tiên vụ phiêu đãng, trừ cái đó ra, còn có thể gặp rất nhiều linh khí hoá lỏng thành vũng nước nhỏ.

Đối với tuổi trẻ chí tôn của tất cả đạo thống ở thượng giới mà nói.

Lúc này phản ứng đầu tiên sau khi rơi xuống đất chính là, tụ hợp toàn bộ đồng môn đệ tử của tông môn mình, tránh cho bị người khác tập kích đánh lén.

Đến nơi này, địch nhân của bọn hắn chính là thiên kiêu, tuổi trẻ chí tôn cùng thế hệ cùng cư dân bản địa ở đây.

Ai cũng không dám xem thường.

Rất nhanh, Cố Trường Ca cũng mang theo một đám chân truyền đệ tử của Đạo Thiên Tiên Cung cùng đám tùy tùng của hắn giáng lâm nơi đây.

Bọn hắn rơi xuống là một sơn cốc.

Địa thế rất bằng phẳng, nơi xa có một hồ nước phỉ thúy, tất cả đều là từ linh khí hội tụ mà thành.

"Chủ nhân, chúng ta bây giờ đi nơi nào?"

Trong đám tùy tùng một vị thân hình cao lớn hình như Dạ Xoa đi ra hỏi thăm Cố Trường Ca.

"Đi phía đông."

Cố Trường Ca trầm ngâm một lúc sau đó nói.

Hắn đồng thời quét mắt qua đám người Kim Trụ ở phía sau, thực ra những chân truyền đệ tử này hắn không muốn mang theo trên người.

Bọn người Kim Trụ thực lực không yếu, cũng là tuổi trẻ chí tôn, có được không ít tùy tùng.

Nếu như toàn bộ đều đi theo mình, gặp được một chút đồ tốt, khó tránh khỏi xảy ra tranh chấp .

Chính Cố Trường Ca xưa nay lại không muốn thua thiệt người khác, hắn cũng lười đến lúc đó phải xuất thủ giải quyết những phiền toái này.

"Cố sư huynh đã muốn đi về phía đông, vậy bọn ta liền đi về phía Tây đi, đến lúc đó mọi người nghĩ biện pháp tập hợp ở giữa khu vực."

Bọn người Kim Trụ cũng không ngốc, đi theo Cố Trường Ca bọn hắn cũng không lấy được chỗ tốt gì, đến lúc đó nói không chừng còn phải làm không công cho Cố Trường Ca.

Ngay lập tức, bọn hắn cáo từ một tiếng rồi cũng rời khỏi.

Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên, cũng lười nói thêm cái gì.

Cái này rất hợp ý hắn .

Rất nhanh, nơi này chỉ còn lại Doãn Mi cùng những tùy tùng của Cố Trường Ca.

Lần này đến Tiên Cổ đại lục lịch luyện, hắn không để cho Diễm Cơ đi theo.

Làm như thế rất có thể bại lộ thân phận của Diễm Cơ.

Mà với tu vi của Diễm Cơ khả năng rất lớn cũng không vào được.

Ở chỗ này, tất cả tuổi trẻ chí tôn đều phải dựa vào chính mình, không có thủ hộ giả bảo vệ.

Cho nên đối với Cố Trường Ca mà nói, đây chính là đại hội săn bắn của hắn.

Chỉ cần là tuổi trẻ chí tôn bị hắn coi trọng, đại khái là trốn không thoát cảnh bị hắn giết chết rồi thôn phệ hoặc là gieo xuống Độ Ma Bình chưởng khống.

Bất quá loại chuyện này cần phải làm kín đáo chút.

Đến lúc đó bị phát hiện, đương nhiên là ném nồi cho Diệp Lăng.

"Đi."

Cố Trường Ca nói, mang theo tất cả mọi người rời khỏi nơi này, hướng phía đông mà đi.

Hắn không nhìn lầm phương hướng của Chu Tước nhất tộc chính là nơi này.

"Chủ nhân để cho ta tìm cơ hội tiếp cận Diệp Lăng, xem ra Diệp Lăng cũng lặng lẽ tiến vào nơi này rồi, chỉ sợ đến lúc đó hắn sẽ chủ động tới tìm ta." Doãn Mi đi sau lưng Cố Trường Ca, trong lòng cũng có suy nghĩ của nàng.

Kỳ thật tùy tùng nơi này cũng không biết quan hệ của nàng cùng Cố Trường Ca.

Muốn giấu diếm được Diệp Lăng vậy cũng quá đơn giản.

Cố Trường Ca luôn cảm giác vận khí của mình chẳng ra sao cả.

Cho dù hao tốn nửa ngày thời gian, đi khắp mấy vạn dặm.

Hắn cũng không tìm được một bản thổ sinh linh nào, thậm chí khiến Cố Trường Ca hoài nghi chính mình có phải bước vào bên trong cấm địa nào hay không.

Bất quá nơi này cơ duyên vẫn rất nhiều, hắn phát hiện không ít thần dược đã tuyệt tích tại ngoại giới, rất lâu đời mùi thuốc thơm ngào ngạt.

Những vật này, Cố Trường Ca mặc dù rất chướng mắt, nhưng những người theo đuổi sau lưng ngược lại thu thập rất vui vẻ.

"Cứ đi tìm như thế này cũng không phải biện pháp."

"Tiên Cổ đại lục có chút vượt ra khỏi dự liệu của ta, sớm biết vậy đi hỏi đại trưởng lão một chút xem hắn có tin tức gì không."

Cố Trường Ca nhướng mày.

Sau đó hắn phát ra thần niệm hào hùng mênh mông, tựa như thủy triều sôi trào mãnh liệt, quét ngang đến tận chân trời.

Dù sao nơi này cũng không có tu sĩ khác.

Hắn cũng không sợ bại lộ bí mật bản thân có nguyên thần cường đại.

Rất nhanh Cố Trường Ca cảm giác được khí tức của Chu Tước nhất tộc, ngay ở một địa phương phía trước cách chỗ hắn ít nhất cũng mấy ngàn dặm.

Bất quá một địa phương lân cận, truyền đến thanh âm chiến đấu, quang hoa ngút trời.

Từng đạo thần phù sáng chói, chiếu rọi bát phương, có thể thấy được song phương giao chiến không yếu, chí ít có thực lực Phong Vương cảnh.

Cố Trường Ca dùng thần niệm cảm giác được, nơi này đang có một vị tuổi trẻ chí tôn đến từ thượng giới, đang cướp đoạt một gốc cỏ tựa như tinh thần kiếm, ở trong kiếm ý bang bang, phát ra thanh âm thanh thúy rung động.

Nhìn mỹ lệ như vì sao, trên phiến lá có những đường vân, phảng phất như những mạch máu.

Một gốc cỏ nhỏ sinh trưởng ở nơi đó, liền có cảnh tượng kỳ dị hiện lên, giữa thiên địa cũng có từng sợi kiếm quang rủ xuống.

Đối thủ của hắn là một hung thú cuồng bạo sắp bước vào Chân Thần cảnh, đang rất khó tách ra, giao đấu cực kì kịch liệt.
Chương 208 Bố trí

"Chủ nhân, xem ra hướng kia có người đang giao thủ."

Cố Trường Ca đứng ở trên ngọn núi, một vị tùy tùng phía sau hắn trên mặt đầy nghi hoặc nói, " chúng ta có cần phải xem một chút không?"

"Loại chuyện này, chúng ta không cần nhúng tay vào."

Cố Trường Ca khoát tay áo từ tốn nói.

Hắn đương nhiên sẽ không đi qua, tới đây chủ yếu là tìm được chỗ cả Chu Tước nhất tộc, chỉ là tạo cho Doãn Mi một cơ hội thôi.

Chỉ cần Doãn Mi cách hắn không quá xa, hắn đều có thể cảm giác được vị trí của Doãn Mi.

Đến lúc đó đem Doãn Mi sắp xếp ở bên người Diệp Lăng, từ đó xác định được tung tích của Diệp Lăng, chờ ngày hái trái cây.

Chẳng phải là bớt lo lại còn thuận tiện sao?

Giờ phút này, Doãn Mi cũng biết suy nghĩ của Cố Trường Ca, ánh mắt khẽ động, ngay lập tức nói, " Cố sư huynh, vậy chúng ta tạm biệt tại đây đi."

Nàng đương nhiên cũng mang theo người của nàng đi , chính là bởi vậy mới không thể lộ ra mảy may sơ hở nào.

"Tốt, vậy Doãn Mi sư muội chú ý an toàn."

Cố Trường Ca thần sắc tự nhiên, chậm rãi gật gật đầu.

Sau đó, nhìn thấy Doãn Mi rời khỏi nơi này, tiến về nơi truyền đến ba động chiến đấu phía trước, như thể muốn nhúng tay vào vậy.

Cố Trường Ca hài lòng gật gật đầu, không khỏi lộ ra một tia hứng thú.

Diệp Lăng trước đó không phải một mực nhớ mãi không quên với Doãn Mi sao?

Mình bây giờ đưa tới cho hắn.

Đặc biệt vì hắn sáng tạo một màn "Anh hùng cứu mỹ nhân".

Doãn Mi lúc này đến cướp đoạt gốc kiếm cỏ kia, cố ý rơi xuống hạ phong, một hồi Diệp Lăng cảm giác được ba động chiến đấu, tuyệt đối sẽ nhịn không được chạy tới anh hùng cứu mỹ nhân.

Loại kịch bản này Cố Trường Ca cũng đã thấy nhiều rồi.

Hôm nay hắn liền giúp Diệp Lăng sáng tạo ra , chắc hẳn Diệp Lăng sau này biết được sẽ rất cảm kích hắn.

Sau đó, Cố Trường Ca cũng không ngừng lại dự định rời khỏi nơi đây.

Dù sao hắn cũng muốn làm những chuyện khác.

Tiên Cổ đại lục lớn như vậy, hắn muốn tìm nhất chính là khu vực dân bản địa.

Bởi vì có dân bản địa tụ tập, hắn mới có cơ hội tìm được tổ mộ của bọn hắn.

Cố Trường Ca một mực tâm tâm niệm niệm với tiên thi, coi như không có tiên thi, đế thi cũng được.

Đương nhiên lúc này, Cố Trường Ca phải hi vọng những vị tổ tiên của người dân bản địa nơi đây không giống với Cố gia các lão tổ, không có việc gì liền ưa thích tự đem mình chôn trong đất, hoặc là nằm trong quan tài.

Loại tập tục này của Cố Gia là không tốt a.

Ngay trong lúc Cố Trường Ca đang tìm dân bản địa của Tiên Cổ đại lục.

Cố Tiên Nhi cũng mang theo một tâm trạng vui vẻ vì một đường tìm được không ít đồ tốt.

Đại hồng điểu ngồi trên bả vai nàng cũng không phải đồ chơi đơn giản, nó có một loại thiên phú tầm bảo cực kì mạnh mẽ.

Chỉ cần là đồ tốt, liền không thoát khỏi con mắt của nó, một chút bảo vật giấu kín ở trong dãy núi cũng sẽ bị nó tìm ra.

Cố Tiên Nhi hóa thành thần hồng, một đường hướng về phía trước, gặp được không ít hung thú Phong Vương cảnh, nhưng cũng bị nàng nhẹ nhõm giải quyết hết.

Đoạn thời gian này nàng tu hành, thực lực không ngừng vùn vụt tăng lên.

Bất quá rất nhanh, Cố Tiên Nhi gặp phải đệ tử của các thế lực còn lại.

"Đám người này cũng đều là tông môn thế lực còn lại bên ngoài Vô Lượng Thiên."

"Không giống như thế lực nhân tộc, có một cỗ mùi tanh của biển."

Cố Tiên Nhi nhận ra thần thông cùng thuật pháp của bọn hắn, đương nhiên trên quần áo phục sức thuộc về đương đại.

Chỉ có một thanh niên dẫn đầu như ngàn sao vây quanh tu vi Phong Vương cảnh, cùng tuổi trẻ chí tôn cũng thế hệ không giống nhau, có vẻ cực kỳ cường đại.

Còn lại đa phần đều là Phong Hầu cảnh, đại bộ phận đệ tử trẻ tuổi đều là Thánh Chủ cảnh.

"Tiểu cô nương là người của thế lực nào? Hay là đơn độc tiến đến đây?" thanh niên cầm đầu thần sắc ngả ngớn, có mái tóc màu xanh lam, nhìn chằm chằm Cố Tiên Nhi, mở miệng hỏi.

Đồng thời một đám tùy tùng của hắn vây quanh Cố Tiên Nhi.

Hắn cũng chỉ thuận miệng hỏi một chút, dù sao ở chỗ này, ai quản thế lực phía sau ngươi là cái gì.

Phía trên Tiên Cổ đại lục bao phủ sương mù có thể che giấu bí mật, chết ở chỗ này, cho dù là lão ngoan đồng trong gia tộc cũng không tra được gì.

"Một mình cũng không tốt, không bằng đi theo chúng ta đi, như vậy vừa hay có thể chiếu cố lẫn nhau. Ha ha." Thanh niên không chút kiêng kỵ nhìn chằm chằm vào nàng, trong mắt có ngọn lửa nóng rực hiện lên.

Cố Tiên Nhi nhướng mày, thần sắc của người thanh niên này khiến nàng rất không thoải mái.

Lại là người thèm muốn thân thể nàng.

"Cút."

Nàng không chút biểu cảm nào , mặt lạnh như băng , sau đó ngọc quyền trắng mịn oanh ra một quyền, quyền ảnh đầy trời, che đậy hết thảy, thân hình tinh tế đơn bạc, nhưng lực lượng Nhục Thân lại mạnh đến kinh người.

Nàng ngày thường rất ít khi vận dụng lực lượng nhục thân, mà thích dùng kiếm hơn, nhưng trong lúc giết người lại không nghĩ nhiều.

Oanh!

Chỉ một quyền, đám tu sĩ trước mặt nàng liền bị đánh bay, không ít người trực tiếp nổ tung hóa thành một đoàn huyết vụ.

"Ngươi" thanh niên cầm đầu sắc mặt đại biến.

Nhưng Cố Tiên Nhi căn bản không cho hắn cơ hội phản ứng, thân ảnh của nàng hóa thành tàn ảnh biến mất tại chỗ, một phù văn cổ xưa lập lòe, giống như một thanh thần kiếm trực tiếp chém xuống.

Tâm tình của nàng luôn rất không tốt, đám người này không thích sống nữa nên mới chạy đến chọc tức nàng.

Mà rất nhanh nơi này huyết vụ phiêu tán, cả đám người toàn bộ bỏ mình.
Chương 209 Cố Tiên Nhi đắc tội Hải tộc

"Không biết sống chết."

Cố Tiên Nhi vỗ vỗ váy áo, trên khuôn mặt nhỏ nhắn một mảnh lạnh lùng, đem nạp giới không gian của bọn hắn thu sạch đi, sau đó hóa thành một đạo thần hồng rời khỏi.

Trong quá trình rời khỏi Đào thôn Tiên Khí Chi Địa tiến về Nội Vực, nàng tao ngộ không ít tình huống tương tự như vậy.

Giết người cướp của, đối với nàng mà nói không thể quen thuộc hơn.

Chỉ bất quá bởi vì ở bên trong sơn môn một mực bị Cố Trường Ca ức hiếp, khiến biểu hiện của nàng giống một nha đầu ngốc nghếch, kỳ thật bản thân nàng rất thông minh.

Bất quá rất nhanh, sau khi Cố Tiên Nhi rời khỏi nơi này có một đám người xuất hiện.

Cầm đầu là một nữ tử thân mặc trang phục màu sắc lấp lánh, mái tóc màu xanh lam, trên trán mọc ra lân phiến.

Nàng thần sắc cao ngạo, sau khi nhìn thấy cảnh tượng huyết vụ phiêu tán ở đây, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, khuôn mặt khó coi tới cực điểm, tràn ngập lửa giận, "Cho tới bây giờ đều là ta giết người khác!"

"Là ai? Ai dám giết đệ đệ ta!"

"Thất công chúa, nơi này có hung thú mắt thấy tất cả mọi chuyện xảy ra lúc đó, có thể tra xét thần hồn của bọn chúng."

Trong đám người đi theo nàng, có người chú ý tới dấu vết hung thú cách đó không xa, nói.

Nghe vậy, nữ tử tóc lam cũng không do dự.

Nàng thân ảnh khẽ động, vô cùng cường đại, trực tiếp chụp vào những hung thú kia, không hề để ý bọn chúng gào thét, trực tiếp sưu hồn xem xét mọi chuyện diễn ra ở đây.

"Khốn khiếp lại là một tiểu nha đầu mặc áo xanh hạ sát thủ."

"Ta sẽ để nàng phải trả giá đắt cho hành động này! Không nghĩ tới ta chỉ muộn đến một bước, đệ đệ hắn liền bị người khác sát hại tàn nhẫn như vậy!"

Rất nhanh, ánh mắt của nữ tử tóc lam lạnh đến dọa người, như muốn phun lửa vậy, tràn ngập phẫn nộ.

Nàng nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt, tức giận đến toàn thân run rẩy.

Trong tấm hình, từ đầu đến cuối đệ đệ của nàng đều chỉ mở miệng hỏi mấy câu mà thôi, cũng không hề động thủ.

Kết quả tiểu nha đầu áo xanh kia, vô cùng tàn nhẫn, trực tiếp động thủ, đem tất cả mọi người giết!

"Trên người đệ đệ ta có không ít bảo vật bảo mệnh, nhưng lại chết trong tay một tiểu nha đầu, thân phận của nàng chắc chắn không đơn giản!"

" Hải Vương cung ta vượt qua vạn dặm đi qua rất nhiều tinh vực mà đến, sao có thể chịu thiệt thòi ở đây! Truyền ra tin tức, ta muốn săn tiểu nha đầu áo xanh kia!"

Nữ tử tóc lam thanh âm rất lạnh lùng, vô cùng phẫn nộ, trực tiếp hạ lệnh, muốn săn tiểu nha đầu áo xanh.

Nghe vậy, một đám người đi theo nàng không khỏi kinh hãi.

Hải Vương cung giận dữ, chắc chắn sẽ dẫn phát một cơn địa chấn vô cùng lớn.

Bên cạnh Vô Lượng Thiên ở Nội Vực Thượng giới, Vô Tận Hải tộc bên trong Vô Tận Hải, chính là nơi thống ngự của Hải Vương cung.

Thượng giới hải vực mênh mông, đều có thể nhìn thấy Hải Vương cung, cho dù là tất cả bất hủ thế lực, vô thượng đạo thống, cũng phải cho bọn hắn mặt mũi.

Mà bên trong Hải Vương cung, Hải tộc đông đảo, trong đó không ít chủng tộc quan hệ mật thiết như cây liền cành với Thái Cổ vạn tộc.

Hải Vương cung tuyệt đối là một phương thế lực làm cho rất nhiều đạo thống cũng phải nhức đầu.

Sắc mặt tất cả đám tùy tùng này đều có chút trắng bệch.

Bây giờ thiếu nữ này, vậy mà đắc tội thất công chúa trong Hải Vương cung.

Tên đệ đệ này của nàng, chỉ có thể coi là người bên mẫu tộc của nàng, bất quá chỉ cần chảy dòng màu của Hoàng tộc Hải Vương cung, đó chính là người của Hải Vương cung.

Nhưng bây giờ lại bị người ta đánh giết ở chỗ này, nàng sao có thể không giận chứ?

Một đám tùy tùng nhịn không được phát run, trên mặt cũng không có chút huyết sắc nào.

Việc này tuyệt đối sẽ phải dẫn phát oanh động đáng sợ, dẫn phát hoạ lớn ngập trời.

Thiếu nữ kia sau lưng cho dù có vô thượng đạo thống chịu trách nhiệm, cũng không có tác dụng.

Ở bên trong Tiên Cổ đại lục chớ luận sinh tử, điểm này tất cả đại đạo thống thế lực đều là ngầm đồng ý.

Mà vị thất công chúa cường đại này, ở bên trong Hải tộc càng là có phong thái vô địch.

Đây là lần đầu tiên nàng rời khỏi Hải tộc, kết quả là gặp phải loại chuyện này.

Nàng cần giết người lập uy!

Mà rất nhanh, tin tức nơi này đã truyền ra khắp thế hệ trẻ tuổi ở trong Tiên Cổ đại lục, dẫn phát làn song vô cùng to lớn.

Đệ đệ của thất công chúa Hải Vương cung, bị một thiếu nữ áo xanh đánh giết, nàng phát ra tuyên bố, muốn săn vị thiếu nữ áo xanh kia, báo thù cho đệ đệ.

Tin tức này một khi truyền ra, liền gây nên oanh động rất lớn.

Người của Hải Vương cung, tốt nhất cố gắng không nên động vào.

Nhưng bây giờ đệ đệ của một vị công chúa, lại bị người sát hại, chuyện lớn bực này đương nhiên dẫn phát rung động rất lớn.

Rất nhiều tu sĩ đối với vị thiếu nữ áo xanh vô cùng thông cảm, đồng thời cũng tò mò nàng rốt cuộc là người thế nào.

Dù sao người của Hải Vương cung , cũng không phải dễ giết như vậy.

Một tòa sương mù bao phủ trong sơn cốc, một tên nam tử trẻ tuổi cả người quấn trong mê vụ, tự nói, " thiếu nữ áo xanh? Lẽ nào là biểu muội của Cố Trường Ca sao?"

Người nói chuyện, chính là truyền nhân Trường Sinh Vương gia, Vương Vô Song.

Hắn một thân một mình xâm nhập nơi này, cũng không biết làm thế nào biết được tin tức này.

"Thú vị, nếu như người Hải Vương cung đấu với Cố Trường Ca, đến lúc đó ta ngược lại có thể ngồi ngư ông đắc lợi."

Nói xong, trên người hắn ra hiện kim sắc phù văn, trực tiếp đi qua mảnh sương mù này, tiến vào bên trong.
Chương 210 Tiến sâu vào bên trong

Ở một hướng khác, bên trong một tòa sơn mạch, một đường lăng liệt kim quang lóe lên.

Một đầu Kim Sí Đại Bằng giương cánh xẹt qua không trung.

Toàn thân ánh vàng rực rỡ, nó hướng thẳng một hung thú Chân Thần cảnh, cuối cùng đem nó xé thành hai nửa, thi thể rơi xuống đất.

" Cố Trường Ca nghe nói cùng vị biểu muội kia có chút xung đột, nếu như vị thiếu nữ áo xanh kia là biểu muội hắn, cũng không biết đến lúc đó hắn có nhúng tay hay không."

"Hải Vương cung cũng không phải dễ đối phó như vậy "

Kim Sí Đại Bằng Điểu rơi xuống đất, hóa thành một nam tử thân hình cao lớn, chính là Bằng Phi - truyền nhân của Kim Sí Đại Bằng tộc.

Hắn nhíu mày, nhịn không được tự nói.

Thế hệ trẻ tuổi tiến về nơi này, số lượng rất nhiều, một trong số họ là người đầu tiên đến đây.

Mà một số người thì là vừa mới tiến đến, đi sau lưng đám người này, nhưng thực lực cũng rất cường đại, chính là tuổi trẻ chí tôn.

Bởi vì thế lực bọn hắn nằm ở cương vực, cách Vô Lượng Thiên thật sự quá xa, vượt qua quãng đường dài như vậy mà đến mất một khoảng thời gian.

Mà đoạn thời gian Tiên Cổ đại lục mở ra, cũng có người gặp phải dân bản địa nơi này, phát sinh xung đột rồi bị giết chết.

Bất quá đối với dân bản địa mà nói, cũng như đối với thế hệ trẻ tuổi bọn hắn mà nói cũng là cơ hội lịch luyện hiếm có khó tìm.

"Đây là nơi ở của thổ dân sao?"

Cố Trường Ca đang nhíu mày hỏi.

Ở trước mặt hắn, một đám sinh linh bề ngoài có quần áo cùng trang sức không giống với ngoại giới, đang vô cùng hoảng sợ quỳ phục trên mặt đất.

Hai chân bọn hắn bị đánh đứt gãy, vết máu lan tràn, căn bản không chịu nổi khí thế kinh khủng của Cố Trường Ca.

Trong đó một phần trong số họ, thậm chí bị khí tức của Cố Trường Ca ép cho nổ thành đoàn huyết vụ, trực tiếp chết ngay tại chỗ.

Vừa rồi đi ngang qua nơi đây, bị bọn sinh linh này bỗng nhiên xông ra đánh lén, tùy tùng của hắn đã chết mấy người.

"Các ngươi đến từ đâu?" Cố Trường Ca lấy thần niệm hỏi,

Một vị nam tử người mặc thú bào đen nhánh đứng ở trước mặt hắn , niên kỷ cũng không tính rất lớn, thực lực đạt Phong Vương cảnh trung kỳ.

Nhưng bây giờ thần hồn đều muốn vỡ vụn, vô cùng hoảng sợ, căn bản không ngẩng đầu được lên.

Dưới khí thế đáng sợ của Cố Trường Ca, bọn hắn còn nhỏ bé hơn con sâu con kiến.

Mấy nam nữ tử trẻ tuổi phía sau hắn, trang phục bất phàm, tỏa ra quang mang, lấy bí bảo bảo vệ lấy thân thể, nhưng giờ phút này cũng vô cùng kinh hãi, thần hồn run rẩy.

Nam tử trẻ tuổi trước mắt này, nhìn tuổi không chênh lệch cùng bọn hắn bao nhiêu.

Nhưng làm sao lại đáng sợ như vậy, so với một tôn thiếu niên đại đế còn kinh khủng hơn?

"Nói cho ta biết căn cứ của các ngươi ở đâu? Ta có lẽ sẽ tha cho các ngươi."

Cố Trường Ca biết bọn hắn có thể nghe hiểu được thần niệm của, ngay lập tức hời hợt hỏi.

Sau đó một tay nắm nam tử đen nhánh trước mặt, tựa như cầm một con gà chết, đem hắn nhấc lên.

"Chủ nhân, nơi khác truyền đến tin tức, Tiên Nhi tiểu thư dường như đắc tội với người Hải Vương cung "

"Bất quá có phải Tiên Nhi tiểu thư hay không, cũng không rõ lắm."

Lúc này, tên tùy tùng nhìn giống Dạ Xoa của Cố Trường Ca đi tới bẩm báo với hắn.

Bọn hắn có thủ đoạn nghe ngóng tin tức khắp nơi, đương nhiên cũng nghe được việc này, bây giờ chuyện này đang làm huyên nào tất cả thế hệ trẻ tuổi.

"Hải Vương cung?"

Cố Trường Ca nhướng mày, nghe vậy ngược lại có chút trầm ngâm, sau đó tùy ý nói, " không cần phải để ý đến nàng, nàng không chết được."

Tốt xấu gì cũng là khí vận chi nữ, Hải Vương cung này thực ra là đến cho Cố Tiên Nhi một bài học , đương nhiên với năng lực hiện tại của nàng, có lẽ sẽ ăn chút thiệt thòi.

Cố Trường Ca cũng không có ý định đi làm bảo mẫu cho nàng.

Tiểu nha đầu mặc dù coi trời bằng vung, thanh lãnh cao ngạo, nhưng thân là khí vận chi nữ, cơ duyên không ít, đương nhiên có thể gặp dữ hóa lành, chuyển nguy thành an.

Tuy nói là tính toán, nhưng Cố Trường Ca cũng tin tưởng Cố Tiên Nhi sẽ không có chuyện gì, nhiều lắm là bị thương, sau đó bị người ta chật vật truy sát lấy mạng.

Bất quá, Cố Trường Ca cân nhắc sau khi làm sau chuyện của hắn, ngược lại có chạy ra giải quyết chuyện này.

Dù sao từ khi hắn diễn một màn khổ nhục kế , hắn cũng bỏ lơ Cố Tiên Nhi một đoạn thời gian rồi, cũng đã đến lúc nên gặp nàng một chút.

Về phần Hải Vương cung là thứ gì?

Người của Cố mỗ bọn hắn cũng dám khi dễ sao?

"Không muốn chết thì dẫn đường đi."

Cố Trường Ca suy nghĩ xong, thần sắc bình thản hướng về phía đám sinh linh trước mắt nói.

Hiện tại bọn hắn còn có chút tác dụng, có thể dẫn đường, Cố Trường Ca cũng lười trực tiếp sưu hồn, sợ bọn hắn không chịu nổi, thần hồn trực tiếp nổ tung.

Dân bản địa bên trong Tiên Cổ đại lục chính là các loại chủng tộc cổ lão, thực lực của bọn hắn rõ ràng cường đại hơn ngoại giới rất nhiều.

Điểm này Cố Trường Ca cũng cảm nhận được.

Bất quá cũng không ảnh hưởng tới hắn.

Hiện tại Cố Trường Ca ngay cả Thánh Cảnh cường giả cũng không sợ, chớ nói chi là thế hệ trẻ tuổi.

"Đại nhân, chúng ta dẫn đường."

Sinh linh cầm đầu hoảng sợ, tranh thủ thời gian trả lời, ở trên người người trẻ tuổi này hắn cảm nhận được uy áp vô cùng khủng bố.

Loại thực lực này, đã có thể so sánh với tộc lão trong bộ tộc bọn hắn.

Thực sự quá dọa người.

Bọn hắn vừa rồi công kích, đều bị hắn tiện tay ngăn lại, trực tiếp chôn vùi.

Bất quá bọn hắn cũng không hiểu, vì sao nam tử trẻ tuổi này muốn đi vào căn cứ của bọn hắn, dù sao đó là chỗ sâu nhất của phiến đại lục này.

Cường giả đông đảo.

Rất nhanh, sau khi rời khỏi phiến khu vực này, một mực đi về phía đông .

Ven đường Cố Trường Ca gặp được rất nhiều kiến trúc hùng vĩ, vô cùng cổ lão, nhưng đã hoang phế.

Trong đó có rất nhiều đá khắc, Thánh Cảnh cảm ngộ vân vân…, quang hoa ngút trời, thần hà đầy trời, có thể trợ người tu luyện ngộ đạo, chính là cơ duyên hiếm có.

Những địa phương này, số lượng thế hệ trẻ ở ngoại giới cũng các sinh vật địa phương cũng tăng lên, gây ra không ít cuộc chiến.

Cố Trường Ca tùy ý quét mắt, rất nhanh liền không có hứng thú.

Dân bản địa bảo vệ bí mật của Tiên Cổ đại lục, Tiên Linh một mực thai nghén từ trước đến nay, hắn trước khi bái nhập Đạo Thiên Tiên Cung đã sớm tính toán thời gian kỹ lưỡng.

Đến lúc đó Tiên Linh xuất thế, toàn bộ Tiên Cổ đại lục chắc chắn sẽ rung chuyển, ngay cả những lão ngoan đồng ngoài kia cũng sẽ bị kinh động mà chạy tới nơi này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK