• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 266 Không tính là quá muộn

Nguyệt Minh Không cũng không biết Diệp Lăng đoạn thời gian này tốt cuộc chạy đi đâu rồi, chắc hẳn dưới sự giám sát nghiêm ngặt của Cố Trường Ca, nàng cũng không đánh chủ ý lên truyền thừa của Diệp Lăng được.

Hiện tại xem ra, Cố Trường Ca nói như vậy , giọt Chân Long chi huyết này, chỉ sợ nàng cũng không cần nghĩ nữa.

Sau đó, Nguyệt Minh Không cũng không nói chuyện, dáng vẻ căn bản không thèm quan tâm Cố Trường Ca.

Tựa hồ bị tức đến không nói được câu gì.

"Nhìn dáng vẻ này của ngươi, cứ như là ta ức hiếp ngươi vậy."

Cố Trường Ca vẫn còn cảm thấy buồn cười, nói.

Sưu sưu sưu!

Nghe nói như thế, Nguyệt Minh Không đột nhiên ngẩng đầu, mái tóc tung bay trong gió, dung nhan tuyệt mỹ như vẽ, hai hàm răng cắn chặt vào nhau, dáng vẻ vô cùng tức giận.

Ánh mắt kia, tựa như băng đao, thực sự muốn khoét chết hắn.

"Cố Trường Ca, ngươi thật đúng là mặt dày vô sỉ! ngày ngày chỉ biết khi dễ ta! Trừ cái đó ra, ngươi còn biết làm gì nữa?"

Nàng tức giận đến mức kém chút nữa phóng ra khỏi liễn xa, bị lời nói này của Cố Trường Ca chọc tức đến mức muốn giết người.

Lại có chút ủy khuất.

Cái gì gọi là tựa như là đang khi dễ nàng ?

Đây không phải chuyện quá rõ ràng sao?

Thấy thế, Cố Trường Ca lúc này nhịn không được muốn trêu chọc nàng một chút, cười nhạt nói, " đem thi thể Long Đằng cho ngươi cũng được, bất quá trước đó, ngươi phải gọi ta một tiếng phu quân."

"Cái gì? !"

Nguyệt Minh Không nghe vậy bỗng nhiên giật mình.

Đôi mắt sáng thậm chí trợn to.

Nàng một lần nữa hoài nghi những gì mình vừa nghe được, Cố Trường Ca thật sự định đem thi thể Long Đằng cho nàng.

Giọt Chân Long chi huyết kia, hắn không thèm chút nào sao? Dễ dàng bỏ qua như thế?

Nguyệt Minh Không hoài nghi mình hôm nay có phải gặp được Cố Trường Ca giả mạo hay không.

"Phu quân."

Bất quá rất nhanh, sợ Cố Trường Ca đổi ý, Nguyệt Minh Không lúc này thanh lãnh hô.

Mặt không đỏ, tim không đập nhanh.

Câu nói này, nàng có gì phải xấu hổ không dám mở miệng chứ.

Nữ tử khác có lẽ còn có thể xấu hổ một chút, nhưng nàng sẽ không như vậy.

Ở kiếp trước nàng cùng Cố Trường Ca đã thành thân, một kiếp này cũng đã là thực là vợ chồng.

Gọi hai chữ này đơn giản thuận lý thành chương.

Cố Trường Ca cười nói, " không nghĩ tới Minh Không ngươi ngoan như vậy."

Nguyệt Minh Không bỗng nhiên cảm giác mình bị hắn đùa nghịch.

Bất quá nói xong.

Từ trong không gian nạp giới của Cố Trường Ca , quang hoa chợt lóe lên, ngay sau đó long thi vô cùng to lớn liền xuất hiện giữa hư không.

Long Đằng chết đi, thi thể hóa thành nguyên hình, có vẻ vô cùng khổng lồ.

Nhưng hắn cũng không phải là dòng dõi Chân Long, chẳng qua là chảy một phần Chân Long huyết mạch mà thôi.

Bên trên thi thể khổng lồ, sinh cơ tiêu tán, vẫn cho người ta một loại cảm giác uy áp cùng lực lượng to lớn như trước.

Long lân như được đổ bê tông màu xanh đen mà thành, hàn quang trùng trùng diệp diệp, cứng cỏi vô cùng, tràn ngập khí tức cường hoành.

Nguyệt Minh Không cũng nhìn chằm chằm cái xác rồng khổng lồ này.

Mới chết đi được một lúc , sinh cơ sớm đã tiêu tán, nhưng cũng không bị Cố Trường Ca động tay động chân chút nào.

Cũng không có vết tích luyện hóa.

Điều này khiến nàng không khỏi yên tâm.

Nhưng rất nhanh, Nguyệt Minh Không lại có chút hoài nghi, ánh mắt rơi vào trên mặt Cố Trường Ca hỏi , " ngươi thật sự không có ý định luyện hóa hay thôn phệ cỗ long thi này sao?"

"Vì sao?"

Dù sao Cố Trường Ca thế nhưng có được Thôn Tiên Ma Công a.

Đương nhiên vô cùng thiếu thốn các loại thể chất bản nguyên.

Hắn sẽ tốt bụng như vậy, đem Long Đằng Chân Long chi huyết tặng cho nàng?

Cố Trường Ca thật sự không thèm? Hắn thật sự từ bỏ sao?

Từng nghi vấn hiện lên trong thức hải Nguyệt Minh Không.

Nghe vậy, Cố Trường Ca không khỏi cười nhạt nói, " ta đương nhiên dự định luyện hóa và thôn phệ hết bản nguyên của Long Đằng, bất quá nếu là Minh Không ngươi muốn, vậy vi phu liền cho ngươi, chuyện này có gì đâu mà hỏi."

Đương nhiên nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là bên trong tộc địa Hắc Thiên Ưng nhất tộc, còn có càng nhiều tài nguyên tu luyện chờ hắn, Cố Trường Ca không thiếu một bộ long thi như thế.

Nguyệt Minh Không nếu mà đã muốn, vậy cho nàng là được.

Nghe vậy Nguyệt Minh Không không khỏi giật mình.

Câu trả lời này của Cố Trường Ca, khiến nàng bỗng nhiên có chút không biết phải làm sao.

Dựa theo lý thuyết mà nói, với tính cách trước đó của Cố Trường Ca không thể nào bằng lòng chuyện như vậy.

Bằng không hắn cũng sẽ không đi khắp nơi tìm kiếm tài nguyên tu luyện, thậm chí lặng lẽ ra tay với không ít thiên kiêu trẻ tuổi.

Bản nguyên của Long Đằng vẫn là rất trân quý, chí ít rất nhiều tuổi trẻ chí tôn cũng còn kém rất rất xa.

Nhưng Cố Trường Ca vậy mà nguyện ý cho nàng? Còn không có chút do dự nào.

Như thế khiến trong lòng Nguyệt Minh Không không khỏi sinh ra cảm động, sự tức giận vừa rồi với Cố Trường Ca cũng tiêu tan không còn một mảnh.

"Long thi đã quan trọng với ngươi như vậy, vậy ngươi liền giữ để bản thân dùng đi." Sau đó, Nguyệt Minh Không ma xui quỷ khiến khiến mở miệng nói.

Nhưng lời vừa nói ra, bản thân nàng liền ngây ngẩn cả người.

Nàng cùng không nghĩ tới chính mình sẽ bỗng nhiên nói như vậy.

Thật vất vả mới có thể lấy được một chút đồ vật trong tay Cố Trường, cứ như vậy trả lại?

Bản thân cũng quá thất bại đi!

Nhưng lời đã nói ra như bát nước hắt đi.

Nguyệt Minh Không hiện tại cho dù hối hận, cũng chỉ đành chịu đựng, không lộ một tia dị thường, để tránh trở thành trò cười cho Cố Trường Ca.

"Đã nói cho ngươi, vậy liền cho ngươi."

Cố Trường Ca nghe nói như thế, ngược lại cũng có chút sững sờ, sau đó không khỏi bật cười nói, " Minh Không ngươi suy nghĩ cho vi phu như thế, ngược lại khiến vi phu có chút cảm động a."

Lúc này, Nguyệt Minh Không cũng bình tĩnh lại, trên mặt khôi phục vẻ tự nhiên nói, " ngươi lúc này mới nhìn ra sao, cũng không tính là quá muộn."

Trong lời nói, có bất mãn cùng oán khí với Cố Trường Ca.
Chương 267 Vì nàng mà tính toán

Cố Trường Ca đối với những lời này lại lắc đầu không nói, thở dài, dáng vẻ như có lời muốn nói.

Bất quá, hắn vẫn không nói cái gì.

Đương nhiên lúc này trong lòng hắn đang bật cười.

Nói thực, Cố Trường Ca cũng không nghĩ tới Nguyệt Minh Không sẽ bỗng nhiên nói như vậy, điều này khiến hắn cũng có chút ngoài ý muốn.

Đồ tốt cũng cầm tới trước mặt nàng, kết quả nàng còn suy nghĩ cho mình.

Sao lại có thể ngốc đến thế.

Cố Trường Ca cũng không biết nên nói gì với nàng.

Bất quá hắn cũng xác định một chuyện, coi như hắn không hề làm gì.

Cuối cùng thực lực của Nguyệt Minh Không vượt qua hắn, tu vi thậm chí cường đại đến đủ để giết chết hắn, đoán chừng cũng sẽ mềm lòng không hạ thủ được.

Cùng lắm thì như nàng dâu nhỏ, dậm chân một cái, thanh kiếm ném trên mặt đất xoay người rời đi.

Rõ ràng ở trước mặt người đời, nàng là Nữ Đế tương lai thiết huyết lạnh lùng.

Nàng như thế này thì lấy cái gì để báo thù?

Bất quá Cố Trường Ca cũng hiểu rõ , bây giờ thái độ của Nguyệt Minh Không thay đổi, đều là kết quả cử chỉ hành vi của hắn trong một đoạn thời gian , cũng không tính là ngoài ý muốn.

Chuyện này hoàn toàn hợp tình hợp lí.

Lập tức, Cố Trường Ca cũng không kéo dài, trực tiếp đem long thi cho Nguyệt Minh Không.

Chuyện đã đáp ứng rồi, hắn sẽ không dễ dàng đổi ý.

Nguyệt Minh Không yên lặng nhìn hắn, trong thời gian ngắn cũng không biết nói gì.

Vừa rồi nàng từ tiếng thở dài của Cố Trường Ca dường như đã nắm được cái gì.

Bất quá bây giờ Cố Trường Ca không nói một lời, khiến nàng cảm thấy trong lòng có chút phiền muộn.

"Ta đi."

Cuối cùng, Cố Trường Ca không nói thêm cái gì, mắt nhìn về hướng chân trời, gọi một đám tùy tùng của hắn, hóa thành cầu vồng.

Ngay sau đó mang theo cả đám người rời khỏi nơi này.

Vừa rồi khi hắn cùng Long Đằng giao thủ, nếu như nhớ không lầm, ở hướng đó truyền đến tu vi ba động.

Giết Long Đằng là một chuyện , nhưng có một số việc vẫn cần phải giải quyết .

Tiên Cổ Di tộc trên mặt nói không dám làm gì, nhưng trong lòng chắc chắn sẽ không cam tâm.

Dù sao Long Đằng thế nhưng là truyền nhân bọn hắn nhọc nhằn khổ sở bồi dưỡng ra.

Chưa xuất sư đã chết.

"Thi thể Long Đằng bây giờ đang ở trong tay Nguyệt Minh Không, Tiên Cổ Di tộc nói không chừng sẽ ra tay cướp đoạt."

"Tránh không được sẽ đem đến cho nàng không ít phiền toái, thuận tay đi giải quyết hết cho nàng vậy."

Cố Trường Ca có chút trầm ngâm.

Mà xét thấy cục diện ngày hôm nay, Cố Trường Ca trong thời gian ngắn, cũng nên để Nguyệt Minh Không thoải mái chạy đi tìm cơ duyên của nàng .

Hắn đã làm nhiều như vậy.

Với sự thông minh tài trí của Nguyệt Minh Không, cộng thêm thân phận người trọng sinh, nàng khẳng định sẽ dựa theo suy đoán của Cố Trường Ca mà hành động.

Liên quan tới điểm này, Cố Trường Ca mảy may không chút lo lắng.

" Chuyện Diệp Lăng tới động phủ Luân Hồi Cổ Thiên Tôn, cũng có thể mặc kệ một thời gian. Dựa theo kịch bản mà nói , hắn trong thời gian ngắn muốn tìm được động phủ thần bí, khả năng cũng không lớn, cũng sẽ không nhẹ nhàng như vậy."

"Trên đường có lẽ còn phải đột phá tu vi, hoặc là nhặt được thần khí gì đó."

"Giá Y tiên quyết thẩm thấu toàn bộ Hắc Thiên Ưng nhất tộc, cũng phải hao phí chút thời gian nữa, ngược lại không vội vàng được."

Cố Trường Ca mang theo đông đảo tùy tùng, tìm đạo khí tức kia, một đường đuổi tới.

Mà rất nhiều tu sĩ ở ngọn núi phụ cận, lúc này cũng đã sớm tan hết, chỉ có số ít người lưu lại, muốn tìm Cố Trường Ca chào hỏi.

Nhưng hiển nhiên, Cố Trường Ca căn bản không để ý tới bọn hắn.

Nhìn thấy phương hướng Cố Trường Ca biến mất.

Bên trong liễn xa làm bằng bạch ngọc , thần sắc Nguyệt Minh Không mang theo một tia phức tạp.

Sau đó, nàng vuốt vuốt mi tâm của mình, cảm giác rất mệt mỏi.

Quan trọng nhất là những hành động hôm nay của Cố Trường Ca khiến nàng cảm thấy vô cùng hoang mang.

Lúc ấy cảm xúc của Cố Trường Ca lóe lên một cái rồi biến mất, hiển nhiên là có lời gì muốn nói, điều này bị Nguyệt Minh Không hoàn toàn nắm được.

Chính là bởi vậy, nàng mới phát giác được Cố Trường Ca có lẽ có nguyên nhân gì.

Bất kể là kiếp trước hay kiếp này, nàng đều chưa từng thấy Cố Trường Ca sẽ giống như bây giờ.

Dựa theo tính cách của Cố Trường Ca ở kiếp mà nói , chuyện này cũng quá kì quái, giống như là bởi vì chuyện gì xảy ra mà bỗng nhiên chuyển biến vậy.

"Nhưng bất kể nói thế nào, Cố Trường Ca ma tính thâm căn cố đế, hắn hiện tại mặc dù không có ác ý với ta, nhưng không thể bảo đảm về sau cũng sẽ như vậy."

"Vì không cho bi kịch tái diễn, ta phải mạnh lên mới được, hiện tại Cố Trường Ca tu vi càng sâu không lường được. Nếu như biểu hiện của hắn khi nãy, kỳ thật là vì mê hoặc ta, vậy không khỏi quá đáng sợ đi "

Nguyệt Minh Không cuối cùng chỉ nghĩ ra một khả năng này, cũng chỉ là đoán bừa mà thôi.

Dù sao rất không có khả năng.

Cố Trường Ca tại sao muốn mê hoặc nàng? Điều này không cần suy nghĩ nhiều, bởi vì căn bản không cần như thế.

Bất quá, để chắc chắn cho kế hoạch trước đó của nàng, sau khi rời khỏi Tiên Cổ đại lục, phải đi điều tra một chút về Cố Trường Ca.

Nguyệt Minh Không không muốn ngồi im chờ chết.

Từ lần trước gặp Cố Trường Ca tại Cố gia về sau, nàng liền phát hiện Cố Trường Ca so với trước đó đã thay đổi không ít.

Thái độ đối với Cố Tiên Nhi cũng đã thay đổi.

Sau đó từ chuyện chịu một đao, xuất thủ cứu trợ Cố Tiên Nhi, tựa hồ cũng là dự định đền bù tổn thương lúc trước với Cố Tiên Nhi.

Mà hôm nay còn lần đầu tiên đem Chân Long chi huyết của Long Đằng tặng cho nàng.

Nguyệt Minh Không vẫn cho rằng Cố Trường Ca là người lạnh lùng, đặt mọi lợi ích lên trên hết.

Nàng yêu người như vậy, là bất hạnh của nàng.

Chớ nói chi nàng vẫn yêu khắc cốt ghi tâm như vậy, đây cũng không phải là chuyện có thể dùng hai từ bất hạnh có thể hình dung.

Nhưng bây giờ, nàng nhìn thấy sự thay đổi trên người Cố Trường Ca.

Điều này khiến Nguyệt Minh Không cảm nhận được hi vọng.

"Đi về phía đông Bách Hoành Sơn Mạch."

Sau đó, Nguyệt Minh Không hạ lệnh, dự định đi trước đến chỗ kia bố trí một chút.

Bởi vì dựa theo trí nhớ kiếp trước của nàng, phụ cận Bách Hoành Sơn Mạch chính là nơi Tiên Linh xuất thế.
Chương 268 Kế hoạch của Tiên cổ long tộc

Chỗ sâu nhất Tiên Cổ đại lục, trong dãy núi nguyên thủy mênh mông vô ngần, toà Thần Sơn đứng sừng sững nguy nga không lồ, bên trong bao phủ sương mù vô tận, tiên quang lượn lờ, thần quang ngút trời.

Có thể thấy được rất nhiều khí huyết ba động cường hoành xuất hiện ở chân trời, làm cho cả dãy núi phát ra tiếng ù ù, ba động như địa chấn.

Giờ phút này, nơi này một mảnh ảm đạm, rất nhiều tộc nhân nhịn không được kêu lên thương tiếc.

"Long Đằng thiếu chủ bị người khác giết!"

"Ngay cả thi thể cũng không có người thu hồi lại!"

Một đám sinh linh Long Tộc, quỳ phục trước một tòa cung điện cổ xưa, sắc mặt trắng bệch, không có chút huyết sắc nào, ngay cả thần hồn đều đang run rẩy.

Đây là một chuyện lớn vô cùng đáng sợ, oanh động toàn bộ Tiên Cổ Long Tộc.

Long Đằng thế nhưng là hi vọng đời này của Long tộc .

Không ít tộc lão cũng cảm thấy Long Đằng có được Chân Long chi tư, tương lai có thể chấp chưởng thiên mệnh, đánh bại tất cả, vô địch thiên hạ.

Nhưng bây giờ, Long Đằng vậy mà bị người ta giết!

Điều này khiến toàn bộ Tiên Cổ Long Tộc vô cùng tức giận, rất nhiều tộc nhân đều bị dọa, cảm giác không thể tin được.

Bởi vì người cường đại như Long Đằng, làm sao có thể bị người cùng thế hệ giết chết?

Nhưng mà sự thật chính là như vậy.

Nếu như người giết Long Đằng, là người có thân phận bình thường còn tốt, nhưng đối phương chính là thiếu chủ Trường Sinh thế gia ở ngoại giới , đồng thời còn là truyền nhân Bất Hủ đại giáo.

Thân phận bực này, Tiên Cổ Long Tộc hoàn toàn không có cách nào làm gì được đối phương .

Nếu như thật chạm đến ranh giới cuối cùng của bên kia.

Đến lúc đó bọn hắn phải đối mặt tuyệt đối không chỉ là một hai nhà đạo thống, mà là rất nhiều thế lực ngoại giới.

Toàn bộ Tiên Cổ đại lục, đoán chừng đều sẽ huyên náo đến long trời lở đất!

"Việc này, không đành lòng cũng phải nhịn! Long Đằng tài nghệ không bằng người ta, bại khi giao phong với người cùng thế hệ, tộc ta không có lời oán giận nào!"

Trong cung điện, một vị lão giả mọc ra sừng rồng, trên khuôn mặt đều là bi thống, đang cắn chặt răng kiềm chế nói.

"Nhưng mà thi thể của hắn, chúng ta nhất định phải lấy về. Đây đã là nhượng bộ lớn nhất của chúng ta rồi!"

Nếu như sau khi chiến tử, ngay cả thi thể cũng không lấy về được, điều này đối với Tiên Cổ Long Tộc mà nói là thẹn với Hoàng tộc chi danh.

Sau khi Long Đằng chết trên trời có linh thiêng, cũng khó có thể nghỉ ngơi.

Quan trọng nhất vẫn là, trong cơ thể Long Đằng có Chân Long chi huyết, không thể làm mất, đến lúc đó bọn hắn còn có thể nhờ vào đó lại tạo nên một vị truyền nhân nữa!

"Tam trưởng lão đến lúc đó nếu như Cố gia thiếu chủ không đồng ý thì làm sao bây giờ?"

Trong cung điện, có người nhịn không được hỏi, lo lắng Cố Trường Ca sẽ không trả lại thi thể của Long Đằng.

"Hắn sẽ trả lại, nếu như không trả "

"Vậy ta sẽ lấy Long Hoàng lệnh liên hợp những chủng tộc còn lại, tiến hành thanh lý toàn bộ thế hệ trẻ tuổi ngoại giới!"

Sự bi thống trên khuôn mặt Tam trưởng lão biến mất, lạnh lùng nói.

Hắn cũng không tin đến lúc đó Cố Trường Ca có thể chịu được áp bách này.

Long Hoàng lệnh vừa ra, toàn bộ Di tộc ở Tiên Cổ đại lục, đều phải nghe lệnh của bọn hắn.

Bất quá vì không muốn chạm đến ranh giới cuối cùng của bên kia, đến lúc đó sẽ là tất cả sinh linh trẻ tuổi trong Tiên Cổ đại lục tiến hành liên hợp với nhau.

Cứ như vậy, coi như rất nhiều đạo thống ở ngoại giới phẫn nộ, bọn hắn cũng không tìm được lý do động thủ.

Dù sao lúc trước, song phương đều đã ước định cẩn thận, thế hệ trước không cho phép nhúng tay vào !

Hắn thấy, đến lúc đó Cố Trường Ca dù cường thế đến đâu, đối mặt với áp lực của một đám Tiên Cổ Di tộc, cũng phải lựa chọn tránh lui.

Yêu cầu của bọn hắn không quá phận, chỉ cần trả lại thi thể Long Đằng mà thôi.

Oanh!

Ngay tại lúc đó.

Bên trong từng mảnh từng mảnh dãy núi cùng di tích, từng đạo lưu quang từ giữa thiên địa xẹt qua, lướt qua về nơi xa.

Rất nhiều tu sĩ cùng sinh linh trông thấy một màn này, sắc mặt lập tức đại biến, tránh đi chỗ khác.

Sợ không cẩn thận va phải đám người này.

Thanh niên trẻ tuổi dẫn đầu kia, bây giờ chỉ sợ không người không biết.

cường thế như Long Đằng là nhân vật thủ lĩnh của Tiên Cổ Di tộc, cũng bị hắn đánh chết.

Việc này đã dẫn phát oanh động lớn khắp Tiên Cổ đại lục, cuốn lên một cơn sóng phẫn nộ cùng khiếp sợ.

Không chút khách khí mà nói, hiện nay còn không có sinh linh trẻ tuổi cùng tu sĩ trẻ tuổi nào sau khi nhìn thấy Cố Trường Ca không đi đường vòng.

"Vị này quả là tuổi trẻ cấm kỵ chân chính , thực lực mạnh mẽ đến vô biên."

"Về sau thấy hắn, đều phải tránh xa một chút."

Trên một ngọn núi, có vị thiên kiêu trẻ tuổi, đang vô cùng nghiêm lúc nói với đám sư đệ sư muội của hắn.

"Sư huynh, vì sao a? Hắn không phải là người đã giết nhân vật trẻ tuổi của Tiên Cổ Di tộc, chấn nhiếp một đám Tiên Cổ sinh linh, tại sao chúng ta phải tránh hắn đi?"

Thiếu nữ ngây thơ đơn thuần, nhìn thấy thân ảnh nam tử trẻ tuổi đẹp như thần tiên đã khuất xa, gương mặt xinh đẹp không khỏi ửng đỏ, khó hiểu nói.

"Các ngươi chớ nhìn dáng vẻ đẹp trai của liền cho rằng hắn là người tốt, phải biết tuổi trẻ chí tôn chết ở trong tay hắn, cũng không ít a!"

Vị sư huynh này vẻ mặt nghiêm túc cùng khiếp sợ nói.

Đoạn thời gian này, những nơi có thần quang ngút trời ở Tiên Cổ đại lục, đều có thể nhìn thấy tùy tùng của Cố Trường Ca tiến đến.

Bản thân hắn không hiện thân.

Chỉ là tùy tùng ra mặt, liền không có người nào dám xuất thủ cướp đoạt, cứ thế mà bị lấy mất.

Có người không tin, vẫn muốn ra tay cướp đoạt thần vật, kết quả trực tiếp bị đánh chết tại chỗ.

Chuyện này khiến rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi sau lưng phát lạnh.

Tiên Cổ đại lục vô số cơ duyên, nếu như bị Cố Trường Ca lấy đi, bọn hắn ngoại trừ tránh lui ra, không có lựa chọn nào khác.

Cho nên sau khi gặp được đồ tốt , chỉ có thể
Chương 269 Người gặp người tránh

Dù sao căn cứ thực lực mà nói, bây giờ Cố Trường Ca thật sự có thể muốn làm gì thì làm.

Đừng nói thiên kiêu trẻ tuổi, liền ngay cả cơ duyên của đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung, Cố Trường Ca cũng đoạt.

Hành vi trộm cướp mạnh mẽ như thế, khiến rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi giận mà không dám nói gì.

Mà bây giờ, Cố Trường Ca đang truy sát một người, hắn còn không biết hắn đã bị Long Tộc ở nơi sâu nhất Tiên Cổ đại lục để ý.

Đương nhiên, nếu như hắn biết cũng không thèm để ý, có lẽ còn có thể khẽ cười một tiếng, thật là khéo a.

Bởi vì hắn cũng đang đánh chủ ý lên Tiên Cổ Di tộc.

Trong đó Long Tộc nhất mạch thực ra chính là mục tiêu chủ yếu của hắn.

Bởi vì Cố Trường Ca biết rõ, về sau Tiên Linh xuất thế, tuyệt đối sẽ kinh động đến thế hệ trước, thậm chí lan đến rất nhiều đạo thống thế lực ở ngoại giới.

Đến lúc đó tất cả mọi người sẽ không bỏ qua thứ tốt như vậy.

Tiên Cổ Di tộc đương nhiên không có khả năng may mắn thoát khỏi, coi như Long Tộc nhất mạch là tộc đàn có nội tình thâm hậu nhất cũng thế.

"Ban đầu đạo thân ảnh âm thầm theo dõi kia , bị ta một đường đuổi nhiều ngày như vậy, lại còn không hiện thân, khả năng nhẫn nhịn thật tốt."

Cố Trường Ca hai mắt híp lại.

Sự tình hắn đem thi thể Long Đằng giao cho Nguyệt Minh Không, người duy nhất nhìn thấy chính là người này.

Trong cơ thể Long Đằng ẩn giấu Chân Long chi huyết, như vậy thi thể của hắn chính là tai hoạ ngầm.

Cố Trường Ca không biết những người còn lại của Tiên Cổ Long Tộc có biết chuyện này hay không.

Nếu như biết, như vậy bọn hắn nhất định sẽ nghĩ biện pháp cướp đoạt thi thể Long Đằng trở lại.

Dù sao giọt máu kia tương đương với Thủy tổ chi huyết, đối với Tiên Cổ tộc đàn vô cùng coi trọng huyết mạch mà nói, sự trân quý cùng tầm quan trọng không cần nói cũng biết.

Cho nên rất có thể trong khoảng thời gian tiếp theo hắn sẽ trở thành mục tiêu của Tiên Cổ Long Tộc.

Tiên Cổ Long Tộc cho rằng thi thể Long Đằng đang ở trên tay hắn.

Cũng không biết hắn kỳ thật đã đem long thi giao cho Nguyệt Minh Không.

Người duy nhất chứng kiến, chính là ngươig bây giờ hắn đang truy đuổi.

Cố Trường Ca cũng định tính toán chuyện này một chút, đương nhiên không cho phép chuyện này bị lộ ra.

Mặt khác, Long Đằng chính là hắn giết, nếu như đến lúc đó Tiên Cổ Long Tộc biết long thi không ở trên tay hắn, sau đó đi gây phiền phức cho Nguyệt Minh Không, khiến nàng bị dính líu vào thì gọi là cái gì? Tính toán hố Nguyệt Minh Không một vố sao?

Cố Trường Ca chưa từng nghĩ sẽ làm như thế.

Tuy nói Nguyệt Minh Không thỉnh thoảng sẽ hố hắn một chút, cũng ở trong bóng tối lập mưu đối phó hắn, nhưng Nguyệt Minh Không đích thật là yêu hắn tha thiết.

Cố Trường Ca cũng không phải vô tình, đương nhiên cảm thụ được.

Cho nên hắn mới có chút cưng chiều dung túng với Nguyệt Minh Không.

Hiện tại mối tai hoạ ngầm này, Cố Trường Ca dự định sẽ giải quyết dứt điểm, bảo đảm Nguyệt Minh Không sẽ không bị dính líu vào.

"Đương nhiên chuyện này cũng không thể làm không, phải tìm biện pháp khiến Nguyệt Minh Không biết được."

Cố Trường Ca đang nghĩ như vậy, không khỏi lộ ra tiếu dung.

Hắn cũng không cho phép mình làm một "Anh hùng vô danh ".

Làm việc tốt không để người ta biết, vậy làm việc tốt có ý nghĩa gì?

Chuyện chủ động bảo vệ nữ nhân của mình , hắn ước gì Nguyệt Minh Không lập tức biết được, chắc chắn sẽ vô cùng cảm động.

"Hửm, sao lại không trốn nữa?"

Bỗng nhiên, Cố Trường Ca chú ý tới đạo khí tức phía trước kia bỗng nhiên ngừng lại, cũng không tiếp tục chạy về chỗ sâu nữa.

Xung quanh đều là dãy núi, bất quá ở giữa có một tòa thành trì tương đối vắng vẻ .

Thành trì không coi là quá lớn, chỉ có thể dung nạp mấy chục vạn nhân khẩu.

bất quá trong đó phần lớn là Tiên Cổ sinh linh, có rất ít tu sĩ ngoại giới.

Cố Trường Ca cảm giác được đạo khí tức kia, hẳn là giấu kín bên trong thành trì.

Ngay lập tức, hắn không chút do dự, mang theo đám người sau lưng tiến đến.

"Chạy trốn nhiều ngày như vậy, là định ngả bài với ta sao? Hay là ở bên trong toà thành trì phía trước, âm thầm sắp đặt cạm bẫy chờ ta đến ?"

"Hay là dự định lẫn vào trong đó, che giấu khí tức, nhờ vào đó chạy thoát?"

Cố Trường Ca híp mắt.

Có thể bị hắn đuổi lâu như vậy, thực lực tuyệt đối rất cường đại, không thể nào là thế hệ trẻ tuổi.

Bất quá hắn cũng không thèm để ý chút nào.

Chuyện Long thi bây giờ không còn nằm trong tay hắn, đoạn thời gian này còn chưa thể bị bộc lộ ra ngoài.

"Phong toả tòa thành trì phía trước cho ta."

"Bất luận người khả nghi nào đi ra, đều bắt lấy hoặc là giết chết cho ta."

Cố Trường Ca phân phó với một đám tùy tùng sau lưng.

Sau đó, dẫn đầu hóa thành thần hồng mà đi.

"Vâng, chủ nhân!"

Rất nhanh, một đám sinh linh cùng tu sĩ khí tức mạnh mẽ , đều hướng cổ thành phía trước vây lại.

Các loại thần quang mênh mông, xuất hiện tại bát phương tám hướng, định đem cả khoảng thiên không này khóa lại.

Ngay tại lúc đó, bên trong thành trì.

Một nữ tử trung niên trên người mọc ra đôi cánh kim sắc, giờ phút này đang dạo bước trên đường phố, không còn tiếp tục lẩn trốn.

Nàng đang nhíu mày suy nghĩ, sắc mặt rất âm trầm.

"Theo lý thuyết Long Đằng bị giết, Long Tộc tức giận, ta không nên có cảm giác bất an mơ hồ mới phải, dù sao chuyện này cũng không liên quan đến ta, còn có người mấy ngày nay đang đuổi theo ta rốt cuộc là ai?"

Nàng tự nói, trong lòng luôn cảm thấy lo lắng không yên.

Cảm giác này rất khủng bố, nói ra đoán chừng cũng sẽ không có người nào tin.

Cho nên một mực tháo chạy, căn bản không dám dừng lại.

Lúc trước tận mắt nhìn thấy Long Đằng cùng Cố Trường Ca giao chiến, nàng cũng không hề rời đi, mà âm thầm quan sát một hồi.

Nàng cảm giác chuyện của Long Đằng, cũng sẽ không đơn giản như thế, có lẽ có thể nhờ vào đó lấy được lòng của Long Tộc, đề cao địa vị của nàng ở trong tộc.

Trên Tiên Cổ đại lục, Long Tộc cùng Hoàng tộc là bá chủ tuyệt đối, thống ngự hết thảy.

"Đúng rồi, hẳn là Cố Trường Ca - tuổi trẻ cấm kỵ của ngoại giới kia, hắn lúc ấy tựa hồ là chú ý tới ta."

"Nếu như là hắn, vì sao muốn truy sát ta? lẽ nào bởi vì ta tận mắt nhìn thấy hắn đem thi thể Long Đằng cho vị hôn thê của hắn sao?"

Nghĩ tới đây, bên trong đôi mắt của nữ tử trung niên bỗng nhiên lướt qua một đạo tinh mang.

"Trong thi thể Long Đằng rốt cuộc ẩn giấu cái gì? Vì sao ta lại bị hắn truy sát?"

"Hay là bởi vì nguyên nhân còn lại?"

Lúc này, sự bất an trong lòng nàng càng thêm nồng đậm.
Chương 270 . Chuyện gì hay thế? Nói ta nghe với

Sắc mặt nữ tử trung niên bỗng nhiên biến đổi, cảm nhận được phía chân trời đang có mấy đạo khí tức cường đại tiến đến, biết đó chính là đám người một mực đang đuổi theo nàng.

Bên trong tòa thành trì này, có mấy tộc nhân trẻ tuổi của tộc nàng, cho nên nàng dự định nhờ vào đó thông tri người trong tộc đến đây trợ giúp.

Nàng hoàn toàn nghĩ không tới, bản thân sẽ có ngày bị một tiểu bối trẻ tuổi truy sát.

Nhưng mà thực lực của đối phương rất cường đại, làm nàng cũng phải tim đập nhanh, thân là cường giả Thiên Thần cảnh, cũng có chút rụt rè, không nắm chắc phần thắng.

"Tam di, sao ngươi lại tới đây?"

Lúc này, trước một tòa lầu các, mấy tên sinh linh trẻ tuổi, có nam có nữ, trong đó có người nhận ra Kim Sí nữ tử, không khỏi kinh hỉ hô lên.

"Tuyết nhi, Vũ nhi, các ngươi sao đều ở nơi này?"

Kim Sí nữ tử nhướng mày, thân ảnh vội vàng đi vào lầu các đó, trong lòng nàng bất an mơ hồ càng ngày càng đậm.

Đồng thời, Kim Sí nữ tử nhìn thoáng qua hướng bên ngoài thành, không thấy người nào vào đây, thở phào một cái.

Rất nhanh, mấy sinh linh trẻ tuổi dẫn nàng vào trong lầu các.

"Tam di, nghe nói ngươi lần này đi quan sát trận chiến kia, Long Đằng đại nhân có phải thật là đã vẫn lạc rồi không?"

Trên đường, mấy sinh linh trẻ tuổi sắc mặt lộ vẻ bi thiết cùng không dám tin, hỏi thăm Kim Sí nữ tử trung niên.

Long Đằng là nhân vật lãnh tụ của thế hệ trẻ tuổi, vậy mà vẫn lạc trong trận chiến ấy, khiến bọn hắn không muốn tiếp nhận, vô cùng đả kích.

Rất nhiều người cũng không tin.

Nghe vậy, Kim Sí nữ tử trung niên nhíu mày nói, " Các ngươi hỏi cái này để làm gì? Còn nữa sao có nhiều người tụ tập ở chỗ này như vậy?"

Nàng chú ý tới trong lầu các có rất nhiều sinh linh trẻ tuổi, đều là thế hệ trẻ tuổi của tất cả Tiên Cổ Di tộc.

"Chúng ta đang thương nghị làm sao báo thù cho Long Đằng đại nhân, nghĩ biện pháp giết tên đại ác nhân Cố Trường Ca kia."

Nghe nói như thế, có cô gái trẻ tuổi đứng dậy, ngũ quan mỹ lệ, dáng người mỹ mạo, sau lưng cũng mọc ra một đôi cánh.

Giờ phút này khi đề cập đến Cố Trường Ca, tràn đầy sự cừu hận cùng sát ý, hận không thể băm vằm Cố Trường Ca thành trăm ngàn mảnh vậy.

Nàng là một trong những người ngưỡng mộ Long Đằng.

Lần này Long Đằng chiến bại bỏ mình, uy danh hoàn toàn biến mất, bên trong Tiên Cổ các tộc dẫn phát náo động vô cùng lớn.

Nhất là đối với những người ngày thường rất ngưỡng mộ Long Đằng mà nói, đả kích bọnh hắn gặp phải càng lớn hơn rất nhiều.

Ở trong lòng bọn họ, Long Đằng chính là thần thoại bất bại.

Cho tới bây giờ còn có rất nhiều người vẫn không muốn tin tưởng chuyện này.

Bây giờ rất nhiều người tập hợp trong lầu các, đang thương lượng chuyện này, bọn hắn rất nhiều người thậm chí ngay cả mặt mũi Cố Trường Ca cũng chưa thấy qua, nhưng không ảnh hưởng tới cừu hận của bọn hắn đối với Cố Trường Ca.

Bên trong rất nhiều tuổi trẻ chí tôn từ ngoại giới tiến vào Tiên Cổ đại lục, bọn hắn cũng chỉ nhớ kỹ tên của Cố Trường Ca.

Kim Sí nữ tử trung niên nghe nói như thế, khe khẽ thở dài, nàng mặc dù cũng muốn ra tay với Cố Trường Ca, trợ giúp Long Tộc.

Nhưng lúc đó rất nhiều người nhìn chăm chú, nàng căn bản không dám.

Mà nàng cảm thấy thực lực của mình, đoán chừng làm không được.

"Đừng nói nữa, chuyện này các ngươi không cần nói nữa, thực lực của Cố Trường Ca rất mạnh, không phải thương nghị liền có thể giải quyết."

Nàng lắc đầu, trực tiếp giội một chậu nước lạnh cho một đám thế hệ trẻ tuổi này.

"Không có khả năng, Cố Trường Ca hắn lúc ấy khẳng định là thi triển quỷ kế gì đó, không phải vậy thực lực của hắn kém xa Long Đằng đại nhân, tuyệt đối không có khả năng đánh bại Long Đằng đại nhân."

Có sinh linh trẻ tuổi không tin, sắc mặt tức giận đỏ bừng.

" Nhân tộc Ngoại giới nhiều kẻ hèn hạ, trong mắt của ta, Cố Trường Ca kia đơn giản chính là tiểu nhân hèn hạ thôi. Nghe nói lúc ấy hắn đánh lén mới thắng, nếu như đường đường chính chính cùng Long Đằng đại nhân đánh một trận, người chết tuyệt đối là hắn!"

Nữ tử vừa mở miệng kia, cũng vô cùng phẫn hận nói, không chút cam tâm.

Nghe được lời này của Kim Sí nữ tử trung niên, lại giống như châm ngòi thuốc nổ.

Tất cả sinh linh trẻ tuổi trong lầu các, cũng nhao nhao không cam lòng, lòng đầy căm phẫn quát to lên.

Trong lời nói chính là cho rằng Long Đằng vĩ đại nhường nào mà không thể chiến thắng, ngược lại đối thủ của hắn, chính là tiểu nhân hèn hạ vô sỉ, bằng vào thủ đoạn không đứng đắn giành chiến thắng.

Đối với những lời này, sắc mặt mặt Kim Sí nữ tử trung niên khẽ biến, trong lòng có chút bất đắc dĩ.

Nàng có mặt ngay lúc đó, đương nhiên biết rõ những tin đồn này, bất quá chỉ là Tiên Cổ chúng tộc vì bôi đen Cố Trường Ca ,nâng Long Đằng lên, lấy lí do thoái thác mà thôi.

Lúc này, nàng cũng không muốn lại dội một chậu nước lạnh, đả kích bọn hắn nữa.

Sự đoàn kết nhất trí, cùng chống chọi với tu sĩ ngoại giới, cũng có thể xem là một chuyện tốt.

Cho nên nhìn thấy thần sắc oán giận cừu hận của một đám sinh linh trẻ tuổi kia.

Nàng cũng gật đầu nói, "Các ngươi nghe được không có sai. Lúc ấy ta cũng ở chỗ đó, Long Đằng đại nhân hoàn toàn chính xác chết rất biệt khuất, đối thủ của hắn rất hèn hạ, tất cả đều là các loại chiêu thức hạ lưu không ra gì, Long Đằng đại nhân khinh thường xuất thủ "

Đang nói, Kim Sí nữ tử trung niên bỗng nhiên cảm giác toàn thân phát lạnh, phảng phất bị thứ gì đó vô cùng kinh khủng tiếp cận.

Cửa ra vào của lầu các.

Một nam tử trẻ tuổi thân mặc áo lông màu trắng ,hay tay vắt sau lưng, không nhanh không chậm đi tới, thần sắc tự nhiên cười, "Nói chuyện gì vậy? Náo nhiệt thật đó, nói cho ta cùng nghe với."

Kim Sí nữ tử trung niên nhìn thấy hắn, con ngươi co rút, phía sau lưng sinh ra hàn khí vô cùng đáng sợ.

Cả người lạnh ngắt, như rớt vào hầm băng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK