• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 276 Dã tâm của Hắc Minh

"Bất quá, sau khi Tiên Linh xuất thế, rất nhiều lão ngoan đồng đều sẽ chạy đến đây, đến lúc đó Tiên Cổ các tộc tuyệt đối sẽ thu liễm rất nhiều, ta hiện tại tốt nhất vẫn nên cố thủ tại đây, bên trong Bách Hoành Sơn Mạch ẩn giấu tiên lộ, đến lúc đó khi nó mở ra ta cũng có thể đi vào đầu tiên."

Sau khi Nguyệt Minh Không nghiêm túc suy nghĩ lại, cảm thấy cố thủ tại chỗ này vẫn là tốt nhất.

Ở kiếp trước Cố Trường Ca có thể ở trong tay rất nhiều lão ngoan đồng lặng yên không một tiếng động giành lại Tiên Linh, thủ đoạn bảo mệnh tuyệt đối không ít, nàng hiển nhiên là quá lo lắng rồi.

Tiên Cổ các tộc lúc này, coi như rất hận Cố Trường Ca, cũng không dám điều động thế hệ trước xuất thủ.

Nghĩ tới những thứ này, nàng cũng nhẹ nhàng thở ra.

Bất quá nàng đang do dự có nên nói chuyện Tiên Linh cho Cố Trường Ca biết hay không, dù sao hiện tại rất nhiều chuyện đã chứng minh, Cố Trường Ca kiếp này không giống kiếp trước nữa.

Ngay tại lúc đó, Tiên Cổ đại lục.

Bên trong Hắc Thiên Ưng tộc địa, trong sân một tòa cung điện vắng vẻ.

Thiếu niên tên Hắc Minh đang ngồi xếp bằng, hắc vụ đang lượn lờ trên mặt hắn giống như những sợi tơ, không ngừng phiêu đãng, có vẻ rất quỷ dị.

Sau đó, hắn mở mắt, trong mắt hiện rõ vẻ hưng phấn.

"Mới được bao lâu, không đến một tháng, ta liền đột phá đến Thánh Chủ cảnh, ta trước đó mới Thần Thông cảnh a! Dựa theo tốc độ tu luyện này , nhiều nhất nửa năm ta liền có thể đột phá Phong Vương cảnh, sau đó vượt qua tỷ tỷ, trở thành thiên tài xuất sắc nhất gia tộc Hắc Thiên Ưng!"

Hắc Minh kích động nói.

Nếu như hơn một tháng trước, hắn tuyệt đối không dám nghĩ như vậy.

Nhưng bây giờ, không chỉ thực hiện được, tu vi thậm chí một lần đột phá hai đại cảnh giới, mà mỗi ngày đều gia tăng mãnh liệt.

Tốc độ như vậy, đơn giản không thể tưởng tượng được.

Giá Y Tiên Công thật sự là quá kinh khủng nghịch thiên.

Đoạn trước thời gian, tỷ tỷ của hắn Hắc Nhan Ngọc đem Giá Y công pháp cung cấp cho một đám tộc lão, làm kinh động đến toàn bộ gia tộc, dẫn phát náo động vô cùng lớn.

Rất nhiều tộc lão sau khi nghiên cứu, đưa ra kết luận đây tuyệt đối là một bộ tiên pháp, ẩn chứa vô thượng đại đạo, có thể chỉ ra tiên lộ.

Điều này khiến tất cả mọi người của gia tộc Hắc Thiên Ưng chấn động kinh hỉ không thôi, coi nó là chí bảo, một đám trưởng lão cùng rất nhiều nhân vật cấp cao trong tộc, cũng đang nghiên cứu tu luyện, phát hiện tu vi đã lâu không đột phá, ẩn ẩn có dấu hiệu muốn đột phá.

Đây càng khiến bọn hắn kinh hỉ vạn phần.

Tất cả mọi người cho rằng, đây là cơ hội tốt để gia tộc Hắc Thiên Ưng quật khởi, chiếm đoạt bốn tộc còn lại, sau đó xưng bá Tiên Cổ đại lục.

Tiên pháp a!

Đây là vô thượng chi vật có thể lưu truyền thiên cổ, làm đạo pháp truyền thừa cho đời sau!

Hắc Nhan Ngọc cũng bởi vì cung cấp tiên pháp, địa vị lên như diều gặp gió, so với trước kia càng cao hơn.

Đương nhiên nàng cũng không quên nhắc tới Hắc Minh, nói đây là Hắc Minh ở một sạp hàng ngẫu nhiên mua được, sau đó tự nguyện cung cấp cho gia tộc tu luyện, khiến gia tộc lớn mạnh.

Khiến một đám trưởng lão không khỏi cảm thán khen Hắc Minh là hảo hài tử, biết nghĩ cho gia tộc.

Việc này khiến Hắc Minh thuận lý thành chương trở thành thế hệ trẻ tuổi của gia tộc, địa vị gần với tỷ tỷ của hắn.

Mà chuyện khiến một đám trưởng lão khiếp sợ nữa chính là nhờ tu luyện bộ tiên pháp kia, tu vi của Hắc Minh vậy mà cũng đang tăng lên.

Mà theo như hắn nói, hắn cảm giác thiên phú của mình đang mạnh lên.

Câu này, làm một đám trưởng lão Hắc Thiên Ưng chấn kinh, sau đó kinh hỉ, càng thêm chuyên chú tu luyện bộ tiên pháp này.

Trên mặt Hắc Minh cung kính, nhưng kì thực trong lòng đang cười lạnh.

Chỉ cần càng nhiều người tu luyện bộ tiên pháp này, thiên phú của hắn cũng càng ngày càng mạnh, thu được lợi ích cũng càng lên.

Đến lúc đó, hắn thậm chí sẽ vượt qua đám trưởng lão, trở thành chúa tể chân chính của gia tộc Hắc Thiên Ưng.

Trừ cái đó ra, Hắc Minh còn đem bộ tiên pháp này, truyền thụ cho những người của những gia tộc còn lại .

Dã tâm của hắn rất lớn, không chỉ đứng đầu gia tộc Hắc Thiên Ưng, đến lúc đó những đại tộc đàn còn lại đều sẽ trở thành tài nguyên của hắn!

"Hiện tại trong tộc trên cơ bản tất cả trưởng lão cùng tộc nhân có thiên phú tương đối tốt, cũng đang tu hành bộ tiên pháp này, thậm chí có hai vị lão tổ tỉnh lại, cũng bắt đầu tu luyện bộ tiên pháp này "

Nghĩ tới đây, Hắc Minh càng hưng phấn kích động, có chút không nhịn được mà run rẩy vì sung sướng.

Bởi vì hai vị lão tổ kia, chính là nhân vật cố xưa kinh khủng nhất gia tộc Hắc Thiên Ưng, đã gần ngàn vạn năm chưa từng thức tỉnh.

Hiện nay tỉnh lại cũng chính bởi vì chuyện này.

Hai vị lão tổ một khi tu hành bộ tiên pháp này, thiên phú thực lực của hắn tuyệt đối sẽ tăng lên rất nhiều.

"Nếu như có thể gặp lại được Đấng tối cao thì tốt , nếu như không có hắn, ta hiện tại đoán chừng vẫn là một củi mục ăn không ngồi rồi rồi chờ chết!"

Đối với vị đấng tối cao kia, Hắc Minh vô cùng sùng kính cùng tín ngưỡng, hận không thể quay lại lần đầu mặt, được ban cho công pháp thần thông để mạnh hơn.

"Đệ đệ, hai vị lão tổ muốn gặp ngươi, có một số việc muốn hỏi ngươi."

Lúc này, bên ngoài viện lạc bỗng nhiên truyền đến thanh âm.

Chính là tỷ tỷ của Hắc Minh, Hắc Nhan Ngọc.

Nhìn dáng vẻ bất quá mới mười bảy mười tám tuổi, toàn thân măc đồ màu trắng, quanh thân mây mù phun trào, ngũ quan đẹp đẽ.

Tóc đen như mây, trên tóc cài Cửu Hoàng trâm, người mặc sơn hà cẩm tú, thánh khiết như thần sen, khuôn mặt kiều diễm vô song.

Giờ phút này, nàng nói chuyện ôn hòa với Hắc Minh, có chuyện tìm hắn thương nghị.

"Tỷ tỷ "

Hắc Minh cũng đứng dậy đi qua ngoài.

Hắn biết đây là hai vị lão tổ muốn nghiệm chứng tính chân thực trong lời nói của hắn, hỏi hắn vài câu.
Chương 277 Thêm 4 khối siêu thoát cốt

Nói thật, lúc này trong lòng hắn vẫn còn có chút khẩn trương.

Dù sao bộ công pháp kia lai lịch rất thần bí, lấy cớ nhặt được trên một sạp hàng ngoài phố, có lẽ có thể lừa gạt nhất thời, nhưng cũng không thể lừa gạt mãi mãi.

Chắc chắn sẽ có lúc bị bại lộ.

Bây giờ hai vị lão tổ đến hỏi thăm hắn cũng vì chuyện này,.

Đương nhiên khả năng rất lớn là tiến hành sưu hồn.

Dù sao con người đều tham lam, sau khi biết một bộ tiên pháp nghịch thiên như thế, sợ rằng hắn có thể giấu diếm chuyện khác.

Cho nên Hắc Minh lúc này cũng có chút khẩn trương, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi lạnh.

Đến lúc đó vị đấng tối cao kia vạn nhất bị hai vị lão tổ phát giác được, sẽ phát sinh chuyện gì?

Hắc Minh kỳ thật rất lo lắng những thứ này.

Giờ khắc này, hắn cầu nguyện trong lòng, vị đấng tối cao kia có thể nghe được hắn, giúp hắn vượt qua cửa ải này.

Mà đúng lúc này, Hắc Minh bỗng nhiên cảm thụ trong đầu hơi chấn động một chút, giống như là có một cỗ lực lượng khổng lồ bỗng nhiên giáng lâm.

Một vị thần cổ xưa và đáng sợ xuất hiện trong đầu hắn, mọc ra sáu đầu tám tay, hờ hững nhìn chăm chú vào hắn.

Trong một khắc ngắn ngủi này, hắn cảm giác trong đầu của mình giống như có sương mù mờ ảo xuất hiện.

"Cái này chẳng lẽ là vô thượng tồn tại ( đấng tối cao) nghe được lời cầu nguyện của ta rồi?"

Hắc Minh chấn kinh, sau đó kích động vạn phần.

Hắc Nhan Ngọc chú ý tới sự dị thường của hắn, nhịn không được hỏi, " đệ đệ ngươi sao vậy?"

Hắc Minh vội vàng lắc đầu nói, " không có việc gì không có việc gì, chỉ là nghĩ đến có thể nhìn thấy lão tổ, ta rất kích động thôi."

"Đến lúc đó ngươi bình tĩnh một chút là được, cũng không cần quá câu nệ, con người lão tổ rất tốt "

Nghe vậy Hắc Nhan Ngọc cũng không hề hoài nghi, dù sao hai vị lão tổ kia, thế nhưng là người có bối phận già nhất trong gia tộc Hắc Thiên Ưng, có lẽ đã là chuẩn Chí Tôn thậm chí ở trên cảnh giới đó rồi.

Không có vị hậu bối nào nhìn thấy không kích động cùng hưng phấn.

Dù sao lúc ấy nàng cũng không ngoại lệ, rất kích động cùng khẩn trương.

Ngay tại lúc đó, bên trong một mảnh di tích cách xa nơi này hơn vạn dặm.

Cố Trường Ca mang theo một tia cười khẽ, trong đôi mắt xán lạn, đường vân quang mang kim sắc biến mất.

Cảnh tượng Hắc Minh nhìn thấy, rất nhanh cũng biến mất khỏi tầm mắt của hắn.

Đoạn thời gian này, những hành động của Hắc Minh, hoàn toàn không khiến hắn thất vọng, hắn gần như là thâm nhập vào toàn bộ gia tộc Hắc Thiên Ưng.

Phần này diễn kỹ, đúng là không tệ.

Đương nhiên vẫn không thể nào so sánh được với Doãn Mi.

" Bất quá có chút lo lắng hai vị lão tổ của tộc Hắc Thiên Ưng nhìn ra dị thường của Giá Y Tiên Quyết Gia, nếu như tu vi Đế Cảnh, khả năng rất lớn sẽ lật kèo."

"Đến lúc lật kèo, lấy toàn bộ Gia tộc Hắc Thiên Ưng ra uy hiếp, không biết bọn hắn có thể đi vào khuôn khổ hay không."

"Nếu như chưa tới Chí Tôn cảnh, hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì , như vậy ta cũng yên tâm hơn."

Cố Trường Ca đứng chắp tay, trông về thành trì nguy nga rộng lớn phía xa.

Hắn một thân một mình, bên người cũng không mang theo tùy tùng.

Dù sao mưu đồ loại chuyện này, càng ít người biết, càng có lợi với hắn.

Cố Trường Ca đương nhiên sẽ không để cho thân phận người thừa kế ma công của mình bị bại lộ.

Thế gian đều là địch, vậy cũng quá ngu rồi.

Nhưng bất kể nói thế nào, hắn bây giờ cũng chiếm được cục diện có lợi nhất, coi như lão tổ phát hiện dị thường của Hắc Minh, cũng không ai có thể phát hiện đây hết thảy là hắn mưu đồ trong bóng tối.

Như Thôn Tiên Ma Công, Giá Y Tiên Quyết cũng không phải chưa từng xuất hiện trong dòng sông thời gian.

Vạn nhất vừa vặn gặp được đám lão già có chút hiểu biết với cái này, vậy cũng không tốt.

"Khả năng này hẳn là rất ít, người hiểu rõ Giá Y Tiên Quyết, chí ít cũng là Đế Cảnh, ta hẳn là suy nghĩ nhiều rồi."

Cố Trường Ca híp mắt, dù sao hắn muốn đem tất cả mọi khả năng tính toán kỹ lưỡng, không cho một tia sơ suất nào.

"Một khi hai vị lão tổ này bị ta chưởng khống, toàn bộ Gia tộc Hắc Thiên Ưng cũng sẽ nằm trong tay ta, không cần tốn nhiều công sức, như vậy thật nhẹ nhõm a."

Sau đó, nghĩ tới những thứ này, hắn phát ra tiếng cười khẽ.

Đồng thời, Cố Trường Ca dự định trước lúc này phải đem thực lực tăng lên một chút.

Vừa hay gần đây điểm khí vận cùng giá trị thiên mệnh đã tăng mạnh rồi.

Từ trên người hai vị khí vận chi nữ Cố Tiên Nhi cùng Nguyệt Minh Không, cũng bị hắn thu hoạch được không ít điểm khí vận.

Hắn mở ra giao diện thuộc tính của mình.

Chủ nhân: Cố Trường Ca.

Quang hoàn: Thiên mệnh nhân vật phản diện.

Binh khí: Bát Hoang Ma Kích.

Thân phận: chân truyền đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung, thiếu chủ Trường Sinh Cố gia.

Thể chất huyết mạch: Ma Tâm Đạo Cốt.

Tu vi: Hư Thần cảnh sơ kỳ (Thôn Tiên Ma Công tu vi Thần Vương cảnh hậu kỳ)

Công Pháp Thần thông: Đạo Thiên Tiên Điển (tầng thứ chín tiến độ ba mươi phần trăm), Vạn Hóa Ma Thân (thiên phú), Tiên Thiên thần chi niệm (thiên phú), Hư Không Chi Lực (thiên phú), siêu thoát (thiên phú), Thôn Tiên Ma Công, Vô Chung Tiên Quyết

Giá trị thiên mệnh : Ba vạn năm ngàn.

Điểm khí vận : Một vạn hai ngàn điểm (màu đen).

Hệ thống thương thành: Đã mở.

Nhà kho: 1 Phá Giới Phù, 1 Phá Cấm Phù, 2 phiếu cướp đoạt khí vận.

"Trong nháy mắt, đã có hơn một vạn điểm khí vận, thậm chí ngay cả giá trị thiên mệnh cũng có hơn ba vạn."

Nhìn thấy khoản tiền lớn này của mình, Cố Trường Ca cũng không khỏi lộ ra vẻ hài lòng.

"Hệ thống, đổi bốn khối siêu thoát cốt."

Sau đó, Cố Trường Ca phân phó nói.

Tiêu hao hết một vạn hai ngàn điểm khí vận điểm.

Rất nhanh, một trận khí tức huyền diệu quen thuộc truyền đến.

Lần này hắn đổi xương cột sống, bàn tay, xương đùi, xương sọ tổng cộng bốn khối.

Kể từ đó, mỗi một bộ phận trên người hắn đều có một khối siêu thoát cốt.
Chương 278 . Không cảm thấy quen quen sao?

Chỗ xương cốt trên đỉnh đầu hắn lập tức phát sinh biến hóa phức tạp, trở nên óng ánh sáng long lanh, tiên khí lượn lờ.

Giống như có bất hủ khí tức.

Trong đó dâng lên hào quang và khí huyết kinh khủng mà sáng chói, giống như một con rồng, có thể đánh nứt thiên khung.

Cố Trường Ca cảm giác tinh khí của mình so với trước đó mà nói, muốn cô đọng thăng hoa hơn gấp mấy bậc .

Dựa theo lực lượng mà nói, liền có một cảm giác đáng sợ rằng vạn giới sụp đổ nhưng ta không chết, vũ trụ sập xuống mà ta bất diệt.

Đây chính là chỗ tốt mà xương siêu thoát mang tới.

Cảm giác tăng lên toàn diện, nhưng ở vị trí xương sọ, chính là nơi ẩn chưa thức hải cùng nguyên thần .

Giờ khắc này, ngay cả Tiên Thiên thần chi niệm cũng ẩn ẩn xuất hiện có chút thay đổi.

Từ thần chi thay đổi thành tiên chi, lực lượng nguyên thần hiện ra chín màu như màu của lưu ly.

Xương cột sống, xương bàn tay, xương đùi, cũng bởi vậy sinh ra biến hóa vô cùng kì diệu.

Xương cột sống tựa như đại long của cơ thể con người, xuyên qua tứ chi, giọt ngũ thải Chân Long huyết dung hợp trước đó, thậm chí ẩn ẩn cùng hắn hô ứng, phát ra một tiếng long ngâm rung động đất trời!

"Điểm khí vận tiêu thật có giá trị a!"

Cố Trường Ca mở to mắt, có chút hài lòng.

Hắn cảm giác thực lực mình chí ít tăng lên rất nhiều lần so với trước đó, đây là một loại cảm giác trực quan.

Các quy tắc huyền diệu giữa thiên địa, hắn đều có thể nhìn thấy rất rõ ràng .

Khi đưa tay ra, ngàn vạn đạo thần liên theo thứ tự rơi xuống, thậm chí hóa thành quy tắc trật tự, cường hoành đến cực hạn.

"Trước đó có thể miểu sát Chuẩn Thánh, ta hiện tại đối mặt với Thánh Nhân hẳn là có thể nhẹ nhõm trấn sát."

"Nếu như ta từ Thần Vương cảnh đột phá đến Chuẩn Thánh cảnh, chẳng phải ngay cả Chí Thánh cũng có thể chống lại sao."

Cố Trường Ca nói như vậy cũng không phải là không có căn cứ, hắn hiện tại đối với vận dụng chưởng khống quy tắc, đoán chừng rất nhiều cường giả Thánh Cảnh cũng kém xa tít tắp.

Trong tất cả đại đạo thống thậm chí đại giáo, cường giả Thánh Cảnh đều là lão quái vật, lão yêu nghiệt trong tộc.

Cùng thế hệ? Đó là cái gì?

Ngay cả cái bóng của hắn cũng không thể nhìn thấy.

"Xem ra có biến số như ta , sợ là thiên đạo về sau sẽ thai nghén ra khí vận chi tử cường đại hơn, như vậy cũng tốt, đối với ta mà nói, đây đều là rau hẹ đang chờ đợi thu hoạch."

Nghĩ tới đây, Cố Trường Ca nhớ tới Diệp Lăng.

Cho hắn thời gian hơn một tháng, dựa theo thời gian mà nói lúc này cũng hẳn là tìm tới động phủ Luân Hồi Cổ Thiên Tôn lưu lại cho hắn rồi.

Sau đó, Cố Trường Ca cảm giác được những đánh dấu mà Doãn Mi lưu lại cho hắn, tiến về phía chỗ của đám người Diệp Lăng

"Khổng huynh a, ngươi nói đoạn này thời gian những tộc nhân Hắc Thiên Ưng, Cổ Đằng Xà kia đang làm gì? Giống như là đang tìm kiếm thứ gì đó khắp bốn phía?"

"Ngươi nói có thể có liên quan đến bọn Dạ Lâm không, dựa theo thời gian mà nói đám người Xích Linh tiểu thư đã rời đi hơn một tháng, lúc này lại không có chút tin tức nào truyền tới."

Ngay tại lúc đó, trong một vùng núi.

Một đám tu sĩ tuổi trẻ đang đóng quân ngay tại nơi này, đang vây quanh đống lửa thương nghị sự tình.

Chính là một đám tùy tùng của Xích Linh và Doãn Mi.

Trong đó có nam có nữ, đến từ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc cùng Chu Tước nhất tộc, cùng với một vài tu sĩ ngoại giới khác.

Tu vi cấp độ không đều, yếu nhất là Phong Hầu cảnh, mạnh nhất là Phong Vương cảnh.

Người nói chuyện, cũng là một vị tùy tùng của Xích Linh.

Ở trước mặt hắn là một vị nam tử khuôn mặt tuấn mỹ, thần sắc âm trầm, chính là Khổng Tước nhất tộc Khổng Dương, người ngưỡng mộ Xích Linh, đồng thời cũng là tùy tùng.

Nghe vậy, sắc mặt Khổng Dương có chút không tốt nói, " Dạ Lâm không có hảo tâm, biết rõ ràng nơi này ẩn giấu cái gì, lại không nói cho chúng ta biết, chỉ đem hai người Xích Linh, Doãn Mi đi!"

"Rõ ràng chính là có ý đồ xấu, điểm này các ngươi vẫn chưa rõ sao? Bây giờ một tháng trôi qua, ngoại trừ gặp được có sinh linh đang tìm kiếm bốn phía ra, có ai thấy tin tức của bọn hắn không?"

Càng nói hắn càng phẫn nộ.

Tuy rằng hắn tương đối yên tâm với Xích Linh, nhưng có tên Dạ Lâm ở bên người thì không yên tâm được.

Nhất là tên Dạ Lâm này lai lịch không rõ ràng, ẩn giấu không ít thực lực, luôn tỏ ra hiểu rõ hết thảy.

Vậy hắn làm sao có thể không hoài nghi Dạ Lâm chứ.

"Kỳ thật ta hoài nghi Dạ Lâm có quan hệ cùng người thừa kế ma công đoạn thời gian trước đột nhiên mất tích không dấu vết "

Lúc này, Khổng Dương bỗng nhiên mở miệng, thanh âm rất âm trầm, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người, khiến bọn họ nhao nhao nhìn lại.

Dù sao người thừa kế ma công, việc này đưa tới sóng gió rất lớn.

Ngay cả thiếu chủ Bạch Hổ nhất tộc cũng bỏ mạng.

Cho tới hôm nay, Bạch Hổ nhất tộc còn đang tìm kiếm khắp nơi tung tích của người thừa kế ma công.

"Khổng Dương đạo huynh, câu nói này cũng không phải có thể nói bừa a, ngươi phải suy nghĩ kỹ." Ngay lập tức có người nghe nói như thế, sắc mặt lập tức trở nên ngưng trọng nói, người nó là tộc nhân của Doãn Mi , đến từ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc.

Người thừa kế ma công can hệ trọng đại, nếu như Dạ Lâm thật sự là kẻ này, như vậy tiểu thư của các nàng đang trong tình huống rất nguy hiểm.

Nghe vậy, sắc mặt Khổng Dương trở nên âm trầm nói, " Thủ đoạn của Dạ Lâm, ta nghĩ các ngươi đều đã thấy, rất thần bí lại xảo trá, thậm chí lấy yếu thắng mạnh cũng không vấn đề gì, cũng không hề yếu so với một vài tuổi trẻ chí tôn. Mà quan trọng nhất chính là, cái tên Dạ Lâm này, các ngươi không cảm thấy quen tai sao?"
Chương 279 Liên tưởng

"Dạ Lâm? Diệp Lăng"

"A, thật sự rất quen tai, Chẳng lẽ là tên Diệp Lăng kia."

( Dạ Lâm và Diệp Lăng trong tiếng Trung đọc gần giống nhau)

Nghe được lời này của Khổng Dương, một số người còn có chút không hiểu, nhưng suy nghĩ kỹ một chút cảm thấy rất đúng.

Cả người đều ngây dại, con mắt trừng lớn, sau lưng dâng lên hàn ý.

Bề ngoài của Diệp Lăng ngay từ đầu hoàn toàn rất xấu xí, nhưng đằng sau hắn thể hiện ra thủ đoạn khiến đám người chấn kinh, kia đã là thực lực ngang tuổi trẻ chí tôn.

Bọn hắn lúc ấy cũng không suy nghĩ nhiều, nhưng bây giờ nghĩ lại, một người có được thực lực ngang tuổi trẻ chí tôn , tại sao lại trở thành tùy tùng của Xích Linh chứ?

Hắn có ý đồ gì?

Mà nay kết hợp với lời Khổng Dương vừa nói, bỗng nhiên khiến bọn hắn cả người phát lạnh, từ đầu đến chân đều lạnh như băng.

"Dạ Lâm - Diệp Lăng ... cái tên này, chẳng lẽ không phải trùng hợp "

Giọng nói của bọn hắn cũng đang phát run, đương nhiên biết người huynh đệ kia của Bạch Liệt, tên là Diệp Lăng, ban đầu người thừa kế ma công bị truyền khắp nơi, cũng là cái tên này.

Lúc trước Diệp Lăng giới thiệu bản thân, bọn hắn cảm thấy danh tự này có chút quen thuộc.

Nhưng bây giờ bị Khổng Dương nói như vậy , tất cả mọi người đều sợ ngây người.

Chuyện này chỉ sợ là Diệp Lăng cố ý, bởi vì hắn căn bản không thèm để ý những thứ này, cũng không sợ bọn hắn biết.

Dù sao Diệp Lăng có thể tuỳ tiện thay đổi gương mặt cùng thân phận tiếp tục chạy trốn .

Đây cũng quá khoa trương đi!

Nghĩ tới những thứ này, bọn hắn nhịn không được phát run.

"Xích Linh tiểu thư cùng thiên nữ Doãn Mi, vậy mà tin tưởng Diệp Lăng như thế, chuyện này quá nguy hiểm ."

" Hai nàng hiện tại đang ở cùng với Diệp Lăng, chỉ sợ là lành ít dữ nhiều, cũng không biết Diệp Lăng có kế hoạch gì mà muốn mang hai người bọn họ đi !" vẻ mặt của Khổng Dương ngày càng âm trầm, nắm đấm nắm chặt, hận mình hiểu ra quá muộn.

"Xem ra chúng ta chỉ có thể truyền ra tin tức, nói Diệp Lăng hiện thân ở chỗ này, để những tu sĩ còn lại cũng chạy đến đây, bằng không hậu quả tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi!"

Rất nhanh, đám người thương nghị tìm ra phương pháp này.

Chỉ có thể hi vọng như vậy mới có thể khiến Diệp Lăng kiêng kị, không dám tùy tiện ra tay với Xích Linh cùng Doãn Mi!

Khổng Dương cũng chậm rãi gật đầu nói, " Việc này cấp bách, khiến bại lộ hành tung của Diệp Lăng, Xích Linh cùng thiên nữ Doãn Mi cũng sẽ an toàn hơn một chút!"

Sau đó, đám người nhao nhao hành động, lấy các loại phù đưa tin, đem tin tức nơi này truyền ra ngoài, dự định hấp dẫn những tu sĩ còn lại đến đây thảo phạt Diệp Lăng.

Người thừa kế ma công, người người có thể tru diệt.

Ngay tại lúc đó, ngay lúc Khổng Dương cho người tản ra đem tin tức của Diệp Lăng truyền ra khắp nơi.

Trên dãy núi hoàn toàn hoang sơ cách nơi đây ba vạn dặm, ba người Diệp Lăng, Xích Linh, Doãn Mi đang ở nơi này, thần sắc vội vàng hướng về một tòa cổ trấn phía trước.

Trên dãy núi cây cối rất cao lớn cổ lão, dây leo như mây, khiến ba người đi lại ở chỗ này, trong thời gian ngắn cũng sẽ không bị người khác phát hiện.

Đem so sánh với hơn một tháng trước, bây giờ ba người có vẻ hơi chật vật, trên khuôn mặt dính không ít vết máu, bởi vì trên đường đi gặp phải sự truy sát của Hắc Thiên Ưng tộc đàn.

Hành tung của ba người rốt cục vẫn bị bại lộ.

Bởi vì nô ấn, một số cường giả của Hắc Thiên Ưng nhất tộc, có thể nhờ vào đó cảm giác được mơ hồ vị trí của Diệp Lăng, từ đó xác định được phương hướng của hắn.

Mà bên trong ba người, tựa hồ còn ẩn ẩn có ba động truyền đến, khiến bọn hắn vừa vui mừng, lại có chút hoang mang.

Giống như có người đang truyền lại cho bọn hắn vị trí chính xác của Diệp Lăng.

Chính vì nguyên nhân này, dẫn đến ba người Diệp Lăng đoạn thời gian này, đang cố gắng tránh né sự truy sát này.

Bất quá Diệp Lăng ngược lại dưới cơ duyên xảo hợp, đột phá tu vi, trên đường còn tìm được một chút đồ tốt.

May mắn này khiến Xích Linh cũng không biết nói gì.

Ngược lại nàng cùng Doãn Mi, nhiều lần rơi vào hiểm cảnh may mắn giữ được cái mạng, trên đường đi thể xác lẫn tinh thần đều vô cùng mệt mỏi, rất nhiều lần kém chút nữa thì trọng thương.

Hai nàng nhưng không có vận khí tốt như Diệp Lăng , cả đoạn đường đồng hành cùng Diệp Lăng tìm kiếm cơ duyên, hai nàng cùng lắm là gặp vài cọng linh dược tương đối không tệ.

Trừ cái đó ra không thu hoạch được gì.

Ngược lại còn thụ thương không ít.

Xích Linh là người nghĩa khí cùng giữ chữ tín, đã đáp ứng Diệp Lăng phải đi cùng hắn, vậy sẽ không dễ dàng đổi ý.

Chỉ bất quá nàng nghĩ mãi mà không ra, vì sao mỗi lần đều có thể bị người khác phát hiện, bất kể Diệp Lăng đưa bọn hắn tránh đi đâu, đều có thể bị tìm ra.

Nàng hoài nghi trên thân Diệp Lăng có đồ vật gì đó, có thể khiến đối phương truy tung tung tích của ba người bọn họ .

Thế nhưng nói ra lời này, Diệp Lăng lại không tin chút nào.

Đối với chuyện này Xích Linh cũng không có cách nào, Diệp Lăng khiến nàng rất thất vọng.

"Lão Quy, ta cảm giác được chỗ của động phủ , ngay tại bên trong tòa cổ trấn phía trước "

Lúc này, trên mặt Diệp Lăng lộ vẻ hưng phấn, đang nói chuyện cùng lão Quy bên trong mặt dây chuyền.

Dự cảm này rất mãnh liệt, một đường tìm tới, dựa vào dự cảm kia hắn tránh thoát không ít nguy cơ, thậm chí còn thu hoạch được một chút chỗ tốt.

Bây giờ dự cảm này khiến hắn càng thêm vững tin.

"Đúng rồi lão Quy, ngươi nói xem nguyên nhân là gì? Vì sao bất kể ta tránh chỗ nào, cũng bị những sinh linh kia tìm được?"

Diệp Lăng sau đó lại hỏi.

Chuyện này khiến hắn rất phiền muộn,
Chương 280 Chúng ta tách ra hành động

Kỳ thực chuyện này Xích Linh đã đề cập qua với hắn.

Lúc ấy Diệp Lăng căn bản không thèm để ý, bởi vì hắn hỏi qua lão Quy, biết những sinh linh kia chỉ là có thể mơ hồ cảm giác được chỗ ở của hắn, nhưng lại không thể xác định vị trí chính xác của hắn.

Cho nên vì cái gì? Mỗi lần hắn đều bị những sinh linh kia tìm tới?

Diệp Lăng thậm chí hoài nghi có phải Xích Linh đang cố ý tiết lộ hành tung của hắn hay không.

Hắn cũng hoài nghi tới Doãn Mi, thế nhưng đoạn đường này, Doãn Mi bị thương nhiều nhất, bây giờ thần sắc còn tái nhợt vì mệt mỏi, khiến hắn không đành lòng hoài nghi.

Mà hắn lại thật sự rất tín nhiệm Doãn Mi.

Bởi vì những hành động của nàng trước đó, khiến hắn hiểu được trong lòng nữ tử này rất kiên định .

Cho dù là trong tông môn đối mặt với áp bách của Cố Trường Ca, cũng dám phản kháng.

Mặt khác chính là, Diệp Lăng tin tưởng tình cảm của Doãn Mi đối với hắn.

Nhưng hắn hoài nghi Xích Linh, lại cảm thấy khó mà tiếp nhận dù sao Xích Linh có thể coi là lão bằng hữu của hắn, sau khi nghe được tin hắn là người thừa kế ma công vẫn lựa chọn tin tưởng con người hắn.

Giờ phút này, thanh âm của lão Quy cũng truyền vào trong tai Diệp Lăng, nhường đầu hắn ông ông.

"Tình huống này chỉ có thể nói rõ trong hai người, chắc chắn có kẻ đáng ngờ, Diệp Lăng ngươi phải cẩn thận, căn cứ phán đoán của mình để quyết định."

Lời này của Lão Quy khiến Diệp Lăng rơi vào trong trầm mặc.

Kỳ thật chính hắn cũng ẩn ẩn đoán được, chỉ bất quá không nguyện ý tiếp nhận cục diện này.

Trong hai người, có người vậy mà lại lựa chọn phản bội hắn.

"Lão Quy, ta muốn nghe một chút cái nhìn của ngươi." Sau đó, Diệp Lăng hỏi thăm, sắc mặt rất nghiêm túc.

"Chuyện này, những gì ta nói không hề dựa trên tình cảm, có thể nói tương đối chủ quan. Ngươi nghe một chút cũng được, nhưng cuối cùng muốn quyết định như thế nào, vẫn là dựa vào chính ngươi." Nghe vậy, lão Quy bên trong mặt dây chuyền cũng trầm tư một chút, chậm rãi nói.

Diệp Lăng gật đầu nói, " lão Quy ngươi nói đi, ta tin tưởng lời nói của ngươi ."

"Kỳ thật trong mắt ta, Xích Linh khả năng lớn nhất, Doãn Mi khả năng rất nhỏ. Nếu như người phản bội ngươi là Doãn Mi, vậy ý đồ của nàng là cái gì? Điểm này kỳ thật rất khó nói, dù sao lúc ấy là ngươi xuất thủ đi anh hùng cứu mỹ nhân, không phải vậy không có khả năng cùng người ta gặp nhau."

"Càng không có khả năng mang người ta đi vào nơi này, những thứ này hoàn toàn là ngoài ý muốn."

Rất nhanh, lão Quy mở miệng phân tích nói, đây cũng là căn cứ suy nghĩ chủ quan của nó để suy đoán, không hề trộn lẫn mảy may chút tình cảm nào trong đó.

Nghe vậy Diệp Lăng không khỏi trầm mặc.

Kỳ thật cái này hắn cũng biết rõ.

Doãn Mi đối với hắn có thể có ý đồ gì? Nếu lấy lương tâm ra nói , ngược lại là hắn ham mê sắc đẹp của Doãn Mi.

Ngay từ đầu nếu như hắn không anh hùng cứu mỹ nhân, hiện tại Doãn Mi sẽ không đi cùng hắn tới nơi này.

Đây hết thảy đều là ngẫu nhiên.

Nếu như là do Doãn Mi cố ý sắp đặt, vậy cái này cũng quá đáng sợ đi, suy nghĩ vô cùng tỉ mỉ.

Quan trọng nhất là, Diệp Lăng hoài nghi người thừa kế ma công thật ra là Cố Trường Ca, mà Doãn Mi đắc tội Cố Trường Ca.

Hai người bọn họ tình cảnh giống nhau.

"Lão Quy ngươi nói tiếp đi." Diệp Lăng sắc mặt nặng nề nói.

"Nếu như là Xích Linh, kỳ thật điểm đáng ngờ cũng rất nhiều, ban đầu nàng đối ngươi tin tưởng vững chắc không nghi ngờ, còn nói có thể tìm người tới giúp ngươi rửa sạch hiềm nghi là người thừa kế ma công, nếu như nói nàng tự nguyện trợ giúp ngươi, vậy ta không có lời nào để nói."

"Nhưng bây giờ, có người đang tiết lộ tung tích của ngươi, chuyện này rất khả nghi, Xích Linh nàng hẳn là biết chuyện ngươi là người thừa kế của Luân Hồi Thiên Tôn. Nàng một đường đi theo ngươi mục đích này kỳ thật đã rất rõ ràng."

Lão Quy nói tiếp, những điểm này là nó cho rằng có điểm đáng ngờ.

Đương nhiên Xích Linh rất có thể biết được thân phận chân thật của Cố Trường Ca.

Diệp Lăng nhiều lần nhắc nhở nàng phải cẩn thận Cố Trường Ca, kết quả Xích Linh cũng thờ ơ.

Kết hợp những thứ này, Xích Linh có hiềm nghi lớn nhất, dù sao lòng người khó dò, ai biết trong lòng nàng nghĩ như thế nào?

Diệp Lăng gật đầu, những lời này khiến trong lòng hắn rất nặng nề.

Nhìn ra được, lão Quy nói ra những lời này cũng rất có đạo lý.

Diệp Lăng lúc này quay đầu mắt nhìn về phía Doãn Mi đang ngồi trên một tảng đá nhắm mắt nghỉ ngơi.

Mặt trái xoan trắng muốt như dương chi ngọc, một đôi mắt to, hàng mi cong cong, mũi ngọc tinh xảo ngạo nghễ ưỡn lên, đôi môi đỏ hồng, hàm răng trắng sáng, mái tóc dài bồng bềnh bay trong gió.

Nhưng bây giờ lại rất yếu ớt, lộ ra vẻ suy yếu.

Trên váy dính vài vết máu.

Tương phản một bên khác Xích Linh, bên trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn đẹp đẽ, mắt như bảo thạch, lấp lóe quang trạch, ngược lại rất tự nhiên, nhìn không ra có bao nhiêu thương thế .

Lúc này, trong lòng hắn cũng đã có quyết định .

Nghĩ tới những thứ này, Diệp Lăng đứng dậy.

Xích Linh cùng Doãn Mi giờ phút này cũng đang điều dưỡng thân thể, thấy Diệp Lăng bỗng nhiên đứng dậy, cũng có chút ngạc nhiên nhìn lại.

"Hành trình tiếp theo sẽ rất nguy hiểm, không bằng như vậy đi, chúng ta chia ra hành động, ta cùng Doãn Mi cùng một chỗ, thương thế của nàng rất nặng, một người, khó tránh khỏi rất nguy hiểm "

"Xích Linh ngươi không bị thương nhiều, đến lúc đó chúng ta tụ hợp ở phía trước cổ trấn."

Diệp Lăng cân nhắc rồi nói, lúc này, hắn kỳ thật còn chưa có ý định vạch mặt cùng Xích Linh.

Cho nên lời này nói ra ngược lại rất tự nhiên, cũng rất hợp lý.

Bất quá đến lúc tụ hợp, hắn không hiện thân, Xích Linh còn có thể làm gì?

Hắn thấy, nếu như Xích Linh mưu đồ cơ duyên của hắn, lúc này coi như không nguyện ý, cũng sẽ lựa chọn đồng ý.

Nghe nói như thế, Doãn Mi cùng Xích Linh cũng kinh ngạc, không khỏi trừng to mắt.

Nhất là Doãn Mi, không khỏi có chút ân cần lo âu nói nói, " Diệp Lăng ngươi đang nói gì vậy ? Lúc này, sao có thể tách ra hành động chứ? Mọi người đi cùng nhau không phải dễ chiếu cố nhau hơn sao."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK