• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 451 Tương kế tựu kế

Mà lúc các tu sĩ của các đạo thống thế lực đang nghị luận.

Một chưởng ấn kim sắc to lớn, ầm ầm nghiền ép tới, muốn đem cả đại điện bao trùm, lập tức có sương mù màu xám bộc phát.

Trận văn ẩn nấp ở nơi đó bị phá giải, có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong đại điện.

Cố Trường Ca lúc này cũng chạy tới.

Khuôn mặt hắn vô cùng băng lãnh, sát khí ngập trời, lạnh lùng nói, " ngay trước mặt Trường Sinh Cố gia cũng dám ra tay, đúng là muốn chết."

Dứt lời, hắn chau mày, nhìn về phía hai người đang giao chiến kia, một bộ dạng sát ý lạnh thấu xương.

"Trường Ca thiếu chủ! Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"

Lúc này, rất nhiều tu sĩ lân cận cũng chạy tới, khiếp sợ nhìn về phía không trung.

Sau đó, có người hướng Cố Trường Ca dò hỏi một câu, là một vị tuổi trẻ thiên kiêu của Trường Sinh Vương gia.

"Cái gì? ! Có người muốn ám sát tỷ tỷ ta?"

Vương Vô Song chạy tới nơi này, vừa chấn kinh vừa phẫn nộ, đằng đằng sát khí, trên mặt xen lẫn rất nhiều cảm xúc.

Bên trong con ngươi màu vàng kim, sát khí làm người sợ hãi.

"Việc này ta cũng không rõ lắm, ta cũng chỉ vừa tới nơi này."

Nghe vậy, thần sắc trên mặt Cố Trường Ca rất khó coi, nhưng vẫ duy trì bình tĩnh.

Ngược lại, hắn nhìn về phía thiên khung, ánh mắt lóe lên một cái rồi biến mất, không có người chú ý tới một điểm này.

Hiện giờ, cũng không có ai cảm thấy thần sắc của Cố Trường Ca có vấn đề.

Loại chuyện này, dù sao cũng phát sinh trên địa bàn Trường Sinh Cố gia, thậm chí còn là lúc thọ yến của mẫu thân Cố Trường Ca.

Hắn tức giận như vậy, cũng là lẽ thường thôi.

"Người này thật to gan, hôm nay không ai có thể cứu được hắn."

Rất nhanh, biểu tình Cố Trường Ca cũng bình tĩnh trở lại, trong lời nói ẩn chứa sát khí khiến người ta run rẩy.

Mặc dù không có nhắm vào mình.

Nhưng không ít người đều nhịn không được rùng mình một cái.

Ầm ầm!

Lúc này, trên bầu trời, từng sợ quy tắc lít nha lít nhít, vô cùng kinh người, Đại Thánh pháp thân giao thủ, khí tức kinh thiên động địa, giơ tay nhấc chân đều có thể khiến cả sơn mạch đều trở thành tro bụi, con người đứng dưới nó có vẻ vô cùng nhỏ bé, làm cho vô số tu sĩ run rẩy.

Xùy! !

Từng đạo thần hồng bay tới.

Khu vực Cố gia nội đảo, rất nhiều cường giả Cố gia và một vài người thế hệ trẻ tuổi cũng đang nhanh chóng chạy đến.

Tuyệt đối không nghĩ đến thời điểm này, sẽ có người dám xuất thủ dưới mí mắt của Trường Sinh Cố gia, đúng là không đem Trường Sinh Cố gia để vào mắt.

"Người này thật sự muốn chết mà!"

Không ít cường giả Cố gia thần sắc băng lãnh tới cực điểm, nhìn thân ảnh được hắc sắc quang mang bao phủ kia, tựa như nhìn về phía người chết.

Ngay lập tức, không ít người bắt đầu xuất thủ, muốn vây giết thân ảnh màu đen kia, Đại Thánh cảnh ba động, nhanh chóng quét khắp nơi, kinh động rất nhiều khách quý.

Đại Thánh cảnh tồn tại, dù là ở trong thế lực đạo thống đại giáo nào thì cũng đều là trụ cột vững vàng, quyền cao chức trọng, chí ít phải là tồn tại cấp tộc lão.

Lão yêu quái, lão quái vật bìnnh thường thậm chí cũng chưa tới cảnh giới này.

Thế nhưng ngay lập tức, Trường Sinh Cố gia liền xuất hiện nhiều đạo khí tức như vậy, điều này chỉ có thể nói rõ nội tình Trường Sinh Cố gia, thật sự rất kinh người.

"Còn may đến kịp thời, Tử Câm cô nương không sao chứ?"

Cố Trường Ca lúc này cũng bước chân lên một bước, thân ảnh khẽ động, đi vào bên trong đại điện.

Hắn nhìn về phía Vương Tử Câm toàn thân nhuốm máu, có vẻ rất suy yếu, trên khuôn mặt không khỏi lộ ra lo lắng hỏi.

Được kịp thời cứu viện, Vương Tử Câm đang ngồi xếp bằng ở chỗ kia, mặt mũi hoàn toàn bình tĩnh, có vẻ dị thường tái nhợt, không có huyết sắc.

Nhưng từng tia từng sợi thiên địa linh khí, lại giống như là hóa thành vòng xoáy, dũng mãnh lao về phía thân thể nàng, muốn tu bổ thương thế của nàng.

Loại trạng thái này, rất là kỳ dị, thậm chí mỗi một tế bào, đều thành màu sắc của Tiên Linh, sáng chói mà lấp lánh.

Đây chính là thể chất đặc thù của nàng.

Qua nhiều năm như vậy Tiên Linh càng rõ ràng, mỗi một tế bào đều mang tiên linh chi khí, thần thánh mà loá mắt.

Nghe được thanh âm Cố Trường Ca đến đây cứu viện mình.

Vương Tử Câm không khỏi mở to mắt, bản thân nhìn mặc dù vẫn suy yếu, nhưng khí sắc đã tốt hơn rất nhiều.

Chỉ có chính nàng mới rõ ràng, trận chiến đấu vừa rồi có bao nhiêu gian khổ, nàng làm sao dựa vào nhiều thủ đoạn chống đỡ được đến hiện tại ,Chuẩn Thánh bình thường, sợ rằng đã sớm bị miểu sát trong nháy mắt rồi.

May mắn nàng có rất nhiều pháp khí và thủ đoạn, không bị đả thương quá nặng.

"Cố huynh.... "

Nhìn về phía Cố Trường Ca, Vương Tử Câm mỉm cười, trên khuôn mặt cũng nhiều thêm chút huyết sắc.

"Ta đã không còn gì đáng ngại, thương thế kia không có gì... "

Nhưng nói xong, khóe miệng nàng không khỏi tuôn ra chút máu tươi, sau đó thân thể hơi chao đảo một cái, liền muốn ngã sấp xuống.

Cố Trường Ca ánh mắt có chút lóe lên, tay mắt lanh lẹ, lập tức liền phi tới đỡ nàng.

Mà trong đôi mắt của Vương Tử Câm chợt lóe lên một chút giảo hoạt, cũng liền thuận thế ngã xuống vào ngực hắn, một biểu tình rất hư nhược.

"Đa tạ Cố huynh đến đây cứu viện, nếu như chậm một bước nữa, ngươi sợ là không thấy ta nữa rồi."

Nàng thấp giọng nói, nhìn có vẻ rất là sợ.

Biểu tình lo lắng vừa nãy của Cố Trường Ca nàng đã thấy, nàng tự nhiên cũng biết đây là giả.

Dù sao giả bộ có giống như thế nào, nhưng trong ánh mắt hắn vẫn không có chút ấm áp.

Theo Vương Tử Câm, Cố Trường Ca nhanh như vậy đã đến đây cứu nàng, hiển nhiên có hai mục đích lớn.

Một là ở Trường Sinh Cố gia phát sinh chuyện lớn như thế, nếu như xử lý không tốt, danh dự sẽ có vết nhơ.

Nếu như nàng bất hạnh chết ở nơi này, mà Trường Sinh Cố gia lại không có mảy may phát giác... vậy Trường Sinh Cố gia nhất định phải cõng nồi, đến lúc đó tất nhiên hai nhà sẽ kết thù với nhau.

Cố Trường Ca làm thiếu chủ, khẳng định không vui khi thấy cục diện như vậy, hắn đến nhanh như vậy, ngoại trừ biểu thị một chút quan tâm ra, hẳn là muốn xác định bản thân nàng không sao đi.
Chương 452 Diệp Lăng lúc trước chỉ là quân cờ

Thương thế của Vương Tử Câm kỳ thật đã không đáng ngại, nhưng nàng lúc này, chính là không nhịn được muốn trêu cợt Cố Trường Ca.

Loại người lạnh lùng vô tình như này, không dùng chút thủ đoạn, sợ là khó mà rung động được.

Vương Tử Câm cảm thấy bộ dáng của mình bây giờ , chỉ cần là nam tử đều sẽ nhịn không được động tâm.

Nàng đối với dung mạo của mình vẫn rất tự tin, bất kể là kiếp trước hay là một kiếp này, vẻ bề ngoài của nàng hoàn toàn không có chỗ chê.

Không chừng Cố Trường Ca cũng sẽ có chút phản ứng đi

"Chuyện hôm nay, là Cố gia thất trách, Cố mỗ cũng có trách nhiệm rất lớn, thật sự là hết sức xin lỗi. Đợi chút nữa ta sẽ đền bù những tổn thất này cho Tử Câm cô nương."

Cố Trường Ca thuận thế nhìn Vương Tử Câm ở trong ngực mình,bộ dáng tựa hồ sửng sốt một chút, không kịp phản ứng lại.

Mà rất nhanh, khuôn mặt hắn liền khôi phục một mảnh tự nhiên, áy náy nói.

Lấy nhãn lực của hắn, tự nhiên nhìn ra được, thương thế của của Vương Tử Câm chỉ trong chốc lát đã khôi phục được bảy tám phần, sinh mệnh lực của nàng mênh mông đến nỗi có thể xưng biến thái.

Nhưng hắn cũng lười tính toán... biết nàng có lẽ ôm ý nghĩ nào đó đối với mình.

Cố Trường Ca đối với việc này vẫn luôn không quan tâm.

Nhưng mà, vì duy trì thiết lập hình tượng của hắn ở trước mặt Vương Tử Câm, hắn lựa chọn nói sang chuyện khác, không có vạch trần.

Nếu như đáp lại Vương Tử Câm, tránh không được sẽ khiến cho nàng hoài nghi, bất lợi cho kế hoạch về sau của Cố Trường Ca.

Dù sao loại chuyện này, hắn đã sớm quen thuộc.

Nguyệt Minh Không cũng tốt, Cố Tiên Nhi cũng được, mọi thứ các nàng thấy, đều là Cố Trường Ca muốn các nàng thấy.

Thấy Cố Trường Ca không có trả lời, ngược lại nói sang chuyện khác.

Vương Tử Câm cũng không ngoài ý muốn, Cố Trường Ca làm như vậy cũng không phải là biểu hiện của thẳng nam hay chính nhân quân tử, hắn thuần túy là không có hứng thú đối với nàng.

Nhìn hắn đối xử với mọi người đều rất ôn hòa ấm áp, nhưng trên thực tế bên trong lại lạnh lùng đến tận xương tủy.

Lần hành động cứu mỹ nhân này, theo nàng thấy, thật là thiếu khuyết thành ý.

"Cố huynh biết tối nay là ai muốn ám sát ta không?"

Sau đó, Vương Tử Câm cũng hơi nghiêm mặt, hỏi một câu như vậy.

Cố Trường Ca nhìn nàng một cái, thoáng chút đăm chiêu nói, " người thừa kế ma công?"

"Cố huynh nói không sai, có lẽ thân phận của ta đã bị hắn biết, lúc này mới điều động thủ hạ núp trong bóng tối, ý đồ thừa cơ giết ta. Nhưng may mắn vận khí ta không tệ, Đại Thánh cảnh này quá khinh địch, cho nên mới bị ta trì hoãn lâu như vậy... "

Vương Tử Câm lộ ra chút ý cười nói, không hề nghĩ tới việc này sẽ có quan hệ với Cố Trường Ca ở trước mặt nàng.

Hơn nữa, từ trong miệng tên Đại Thánh cảnh này ,nàng còn nghe được mục tiêu kế tiếp của hắn, chính là Cố Trường Ca.

Cho nên dưới cái nhìn của nàng, Cố Trường Ca cũng giống như nàng, là đối tượng của người thừa kế ma công.

Không có phương hướng suy nghĩ khác.

"Đây cũng là do tu vi Tử Câm cô nương cường đại, người bình thường không thể trì hoãn lâu như vậy."

Cố Trường Ca nói, liếc mắt nhìn Vương Tử Câm thật sâu.

Có chút ý riêng.

Vương Tử Câm cũng biết phương diện tu vi của mình, không thể gạt được Cố Trường Ca, chớ nói chi là thân phận của nàng, Cố Trường Ca đã sớm đoán được.

Đem so sánh với Cố Trường Ca, nàng mới là nhìn không thấu hắn.

Cố Trường Ca xem ra thần bí hơn nàng nhiều.

"Người thừa kế ma công đã càn rỡ đến trình độ này, lại phái người như thế chui vào Cố gia , so với Diệp Lăng lần trước, tên Đại Thánh cảnh hôm nay hiện thân thật là không thể tưởng tượng... "

"Xem ra lúc đó ta suy đoán không có sai, sau lưng người thừa kế ma công, hẳn là tồn tại tổ chức gì đó."

Cố Trường Ca nghe vậy hơi thở dài một tiếng, đối với chuyện này cũng cảm thấy có chút nhức đầu.

Vương Tử Câm gật gật đầu.

Câu nói này nàng cũng nghe Cố Trường Ca nói qua, bây giờ xem ra đích thật được chứng minh.

Lúc này, Vương Tử Câm mới lên tiếng lần nữa.

"Mà ta hoài nghi, Cố huynh trước đó giao thủ với Diệp Lăng kia, hắn cũng không phải thật sự là người thừa kế ma công, hắn chỉ là một quân cờ thôi, lấy năng lực đó, rõ ràng không có khả năng phân phó một vị Đại Thánh cảnh làm việc cho hắn "

Sở dĩ nàng cho rằng như vậy, hoàn toàn bởi vì vị Đại Thánh Cảnh toàn thân bị bóng đen bao trùm kia, lúc ấy đã nói hai chữ "Chủ nhân".

Điều này có ý nghĩa gì?

Mang ý nghĩa sau lưng hắn còn có người lai lịch càng lớn hơn, nhân vật càng khủng bố hơn.

Một Diệp Lăng nho nhỏ, coi như đạt được truyền thừa cấm kỵ này, cũng không có khả năng trong nháy mắt có được thủ hạ như thế.

"Ồ, lại còn có loại chuyện này, Diệp Lăng lúc trước chỉ là quân cờ?"

Cố Trường Ca nghe vậy bộ dáng hơi kinh ngạc, sau đó nhíu mày nói, " Diệp Lăng hiện tại cũng không có tiếp tục hiện thân nữa, cũng khó xác định sinh tử của hắn "

"Diệp Lăng sống hay chết đã không quan trọng , bây giờ quan trọng là nắm bắt được thân phận chân chính của người thừa kế ma công ,tổ chức ẩn giấu sau lưng hắn, đến cùng là cái gì."

Nghe nói như thế, Vương Tử Câm gật gật đầu nói, hàn khí trong mắt cực sâu.

Tuy nói nàng bởi vì thân phận, trời sinh đã đứng đối lập với người thừa kế ma công.

Nhưng cứ như vậy bị hắn phái cường giả đến đây ám sát, vẫn khiến trong nội tâm nàng rất là khó chịu, trong lòng sinh ra sát khí khó tả, hận không thể tìm ra người giật dây chân chính, đem hắn chém thành ngàn mảnh.

Cuội nói chuyện của hai người cũng bị các tu sĩ lần lượt theo các phương chạy tới nơi này nghe được, bọn hắn đều không nhịn được hơi biến sắc.

Không ít tuổi trẻ thiên kiêu, cũng đoán được thân phận của Vương Tử Câm, sắc mặt không khỏi đột biến, cũng không dám tùy ý giống trước đó.
Chương 453 Địa vị của Nhân Tổ

So với Cố Trường Ca , Vương Tử Câm càng được kính sợ hơn.

Cảm giác đối với thân phận của Vương Tử Câm, là một loại sùng bái đối với Nhân Tổ điện, thuộc về hai khái niệm khác nhau.

Nếu như nói tỉ mỉ, khác biệt này giống như sùng kính viễn cổ tiên tổ và kính sợ cường giả đương thời vậy.

"Không trách được Vương Tử Câm sẽ bị để mắt tới, hóa ra thân phận của nàng lại là truyền nhân của Nhân Tổ điện" Diệp Lang Thiên không khỏi thở dài thật sâu, lúc trước hắn hoàn toàn không nghĩ tới.

"Ngay cả truyền nhân của Nhân Tổ điện cũng xuất thế, thời đại hoàng kim này chỉ sợ cũng đã mở màn."

Những tuổi trẻ chí tôn khác, bất luận nam hay nữ, ánh mắt đều mang theo vẻ phức tạp.

"Xem ra người ám sát nàng, phải có quan hệ với người thừa kế ma công...hiện tại ngay cả Đại Thánh cảnh tồn tại cũng xuất hiện, thiên hạ càng không bình yên rồi!"

"Cũng không biết thế hệ này này Nhân Tổ đến cùng có thể trở về hay không, có Nhân Tổ ở đây, một kiếp này mới có hi vọng."

Không ít tu sĩ và cường giả thế hệ trước, ở trong lòng nghĩ như vậy, dù sao cũng hi vọng giới tu hành này có thể thái bình.

Mà nhân vật có thể cho bọn hắn thái bình, chính là Nhân Tổ.

Đối với Nhân tộc mà nói, ý nghĩa của Nhân Tổ không phải tầm thường.

Nhân Tổ, Thiên Hoàng, Địa Vương, Thiên Đế ...ở thời kì cổ lão, có được rất nhiều xưng hô, không có ai biết tu vi của bọn hắn, đến cùng là tới mức nào.

Bởi vì những danh xưng này, cũng không phải là căn cứ theo tu vi của bọn hắn mà định ra, mà là căn cứ đại công tích đối với chúng sinh của từng người.

Ngay cả Nhân Tổ, cũng xuất hiện qua nhiều nhánh nhỏ khác nhau, có Hiên Viên Nhân Tổ, Khương Nhân Tổ...

Đến bây giờ, những nhánh con này đã không thấy đâu, chỉ có hai chữ" Nhân Tổ" này được xưng hô lưu truyền tới nay.

Thái Cổ vạn tộc có Thiên Hoàng, kỳ thật đây cũng chỉ là danh xưng tôn kính của vạn tộc đối với hắn, bởi vì từ vạn cổ đến nay, người có danh xưng Thiên Hoàng có thể đếm được trên đầu ngón tay nhưng lại không phải chỉ một hai người.

Như Doanh Thiên Hoàng, Bại Thiên Hoàng, Thánh Thiên hoàng

Nhưng tất cả đều không ngoại lệ, đều là hạng người kinh tài diễm tuyệt, tu vi của bọn hắn, không ai có thể nói rõ, cho dù là Chân Tiên, thậm chí là phía trên Chân Tiên, ở trước mặt bọn hắn, cũng khó nói có thể chiến thắng.

Bọn hắn có được đại công tích đối với chúng sinh, cả ngày lẫn đêm được chúng sinh cúng bái, nhắc tới, cho dù sau khi chết , thân thể cũng sẽ được vô số lời tế âm quay chung quanh, rơi vào bóng tối cũng có thể được trở về!

Từ đó biết chỗ đang sợ của bọn hắn.

Thời đại khác nhau, kẻ có thể được chúng sinh tán thành xưng hô như vậy, cũng không có mấy người.

Oanh!

Cũng chính lúc mọi người đều đang sôi nổi nghị luận, đối với việc tối nay biểu thị cực độ khiếp sợ, thì trong cao trung, trận chiến đấu kinh người kia rốt cục cũng kết thúc.

Ba động đáng sợ, quét sạch trên trời dưới đất.

Coi như tồn tại càng mạnh hơn của Trường Sinh Cố gia vẫn chưa từng động thủ, cuộc chiến này cũng không cần phải suy nghĩ nhiều.

Dưới sự vây công của rất nhiều cường giả Đại Thánh cảnh của Cố gia, đạo thân ảnh màu đen kia cuối cùng đã phát ra một tiếng hét lớn kinh thiên động địa, phảng phất tự biết không có bất kỳ khả năng sống sót nào.

Bành!

Sau một khắc, hắn tựa như mặt trời nhỏ màu đen kịt, đột nhiên bành trướng, dần dần biến lớn,phù văn màu đen lưu chuyển cực nhanh, bộc phát mang quang mang khiến cho mọi người tim đập nhanh!

Thời khắc mấu chốt, hắn lựa chọn tự bạo!

Một tôn Đại Thánh cảnh tự bạo, rốt cuộc khủng bố đến mức nào?

Lập tức, tất cả mọi người biến sắc, thần hồn đều đang run rẩy, thậm chí có cường giả hai chân như nhũn ra, trực tiếp mềm oặt trên mặt đất.

" Hắn trốn không thoát." Vương Tử Câm khẽ nói, ngược lại có vẻ rất bình tĩnh.

Ông! !

Lúc này, bên trong nội đảo Cố gia, vang lên một trận ho nhẹ, phảng phất bởi vì có chút xuất thủ muộn mà ngại ngùng.

Dừng lại cho ta!

Một bàn tay to lớn xuất hiện, che đậy thiên địa, trong đó như có một phương thiên địa đang hủy diệt, có một phương vũ trụ đang tái sinh!

Phù văn lưu động, hào quang lấp lóe, Hỗn Độn Khí chìm nổi, giống như một tràng lại một tràng tinh hà đang cô đọng.

Thanh thế ngập trời, rung động hoàn vũ.

Cỗ ba động khủng bố do cường giả Đại thánh cảnh tự bạo này, trong nháy mắt yên ắng xuống.

Yên lặng một lát, phía dưới vang lên một trận âm thanh hít khí lạnh.

"Ba động vừa rồi...người xuất thủ sợ là không chỉ đến chuẩn Chí Tôn cảnh thôi đâu, không phải là một vị Chí Tôn xuất thủ chứ?"

"Tê!"

" Cố gia này quá đáng sợ, vừa rồi nháy mắt liền xuất hiện nhiều tu sĩ Đại Thánh cảnh như vậy, hiện tại lại có Chí Tôn xuất thủ, ma diệt hết thảy."

Chuẩn Chí Tôn đã là nội tình của các đại đạo thống, là tồn tại cấp bậc lão tổ, Chí Tôn chân chính, tuyệt đối là thần thoại.

Ở đây nhiều tu sĩ như vậy, còn là lần đầu tiên nhìn thấy Chí Tôn xuất thủ, một chưởng này phảng phất ngay cả vũ trụ cũng có thể che đậy được, cường hoành đến làm cho da đầu người ta phát run.

"Đáng tiếc, vậy mà lựa chọn tự bạo, không có để lại tin tức hữu dụng gì "

Thấy một màn này, Cố Trường Ca có chút tiếc hận lắc đầu, "Lão tổ xuất thủ thời gian quá chậm, nhưng một vị Đại Thánh nếu như một lòng muốn tự bạo, cũng rất khó ngăn cản."

Vương Tử Câm nghe vậy ngược lại là lắc đầu nói, " coi như hắn bị trấn áp xuống, chỉ sợ cũng không chiếm được tin tức hữu dụng gì, dám đến ám sát ta, như vậy phía sau bọn hắn khẳng định cũng đã có kế sách vẹn toàn, không có khả năng quên loại chuyện này."

Cố Trường Ca cười cười nói, "Tử Câm cô nương nói có lý, là ta quá lo lắng."

Hắn nhìn về phía phương hướng dư âm tán đi, trong mắt lóe lên dị sắc.

Tự bạo đương nhiên là hắn phân phó.

Nhưng Cố Trường Ca còn lưu lại một tay, dù sao loại khôi lỗi này lực phục hồi cực mạnh, chỉ cần không có chân chính bị xóa thành tro tàn, có thể một lần nữa phục hồi như cũ

Lúc này hắn chỉ cần phái người đi bạo vây nới đó, để tất cả tu sĩ đến thăm dò khí tức là đã đạt tới mục đích bày nghi trận.

Mà hắn cũng có thể từ bên trong đám phù văn vỡ vụn, thu hồi lại hạch tâm của khôi lỗi .

Sau khi sửa chữa phục hồi tốt, về sau vẫn còn có thể lợi dụng tiếp.
Chương 454 Cơ bản đạt được hiệu quả

Mà rất nhanh, đúng như Cố Trường Ca đoán, vô số cường giả phóng lên tận trời, chạy tới trong cao trung, muốn tự mình đi nghiệm chứng thân phận của thân ảnh màu đen kia trong ba động còn sót lại.

Bây giờ không ít người đã biết thân phận của Vương Tử Câm

Nhân Tổ điện địa vị siêu nhiên.

Không người nào dám tuỳ tiện đắc tội.

Ai sẽ vô duyên vô cớ tập sát Vương Tử Câm? Trường Sinh Cố gia? Cái này sao có thể, Vương Tử Câm xảy ra chuyện ở Trường Sinh Cố gia, như vậy Trường Sinh Cố gia tuyệt đối là người cõng nồi đầu tiên.

Bảo hộ còn không kịp, làm sao có thể phái người giết nàng?

Cho nên không ít người đều đã nghĩ đến người thừa kế ma công, trong lúc nhất thời, một tầng u ám hiện lên trên đỉnh đầu mọi người.

Trước đó người gặp nạn vẫn là thế hệ trẻ tuổi.

Nhưng là bây giờ kẻ hiện thân lại là Đại Thánh cảnh tu sĩ, điều này có ý nghĩa gì? Đơn giản không cần nói cũng biết.

Cho dù là rất nhiều đại nhân vật lúc này cũng thấy sau lưng lạnh buốt, sinh ra cảm giác không ổn.

Bọn hắn cảm thấy bị uy hiếp.

"Phía sau người thừa kế ma công, chỉ sợ đúng như Trường Ca thiếu chủ ngày đó suy đoán, nhất định là có tổ chức" trong lòng rất nhiều người bắt đầu nghĩ thầm như vậy, nhất là thế hệ trẻ tuổi, bây giờ bọnh hắn đối với Cố Trường Ca quả thực đã kính sợ tới cực điểm.

Lời của hắn cùng thần dụ đã không có gì khác nhau.

Mà rất nhanh, Cố Trường Ca cũng tới đến trong cao trung, nhắm mắt cùng những cường giả khác, giống như đang cảm giác dư âm trận chiến vừa rồi,từ đó xác định lai lịch của kẻ kia.

Nhưng mà trên thực tế thì hắn đang tìm vị trí của hạch tâm khôi lỗi, tính toán lặng lẽ thu lại.

"Khí tức này ...nếu như lão phu không có đoán sai... tựa hồ là bí thuật thần thông của Thiên Hoàng sơn ..."

Lúc này, một vị lão ngoan đồng bối phận rất lớn, bỗng nhiên hoảng sợ nói, hai mắt lập tức mở ra, khiếp sợ không gì sánh nổi.

Lời này của hắn, cũng làm cho những cường giả khác bên cạnh, đều mở to mắt, bộc lộ vẻ chấn kinh.

Trong một thời gian ngắn, nơi đây thậm chí yên lạ thường.

Mà Cố Trường Ca cũng đã tìm được hạch tâm của khôi lỗi, lặng yên không một tiếng động thu vào bên trong thế giới của mình.

Hắn cũng mở mắt, sơ lược nói, " khí tức giao chiến lưu lại , rất giống với lúc ta giao thủ với tên Diệp Lăng kia, cả hai tựa hồ đồng nguyên."

Cái này không cần hắn nói, rất nhiều lão ngoan đồng cũng đều cảm giác được, bọn hắn đối với ma công cấm kỵ, hiển nhiên có hiểu biết khá sâu, sẽ không đoán sai khí tức.

Trong cao trung, càng ngày càng nhiều tu sĩ chạy đến, bầu không khí trở nên rất là nặng nề.

Cố Trường Ca nhìn thấy, thần sắc cười có chút thâm ý. Cái nồi đen này ngược lại tạm thời đã chụp xuống được rồi.

Nghe thấy lời nói trong cao trung của một đám lão ngoan đồng, đại nhân vật, rất nhiều tu sĩ đều rơi vào một trận trầm mặc, phía sau lưng đang phát lạnh.

Bây giờ người thừa kế ma công xuất thế, sau lưng còn lờ mờ có tổ chức to lớn chèo chống, trắng trợn lẩn vào yến hội củaTrường Sinh Cố gia chuẩn bị mưu sát nữ tử thần bí của Trường Sinh Vương gia.

Không ít người còn không biết thân phận thật sự của Vương Tử Câm.

Chỉ là đang suy đoán, cảm thấy thế lực phía sau lưng người thừa kế ma công đang muốn mượn chuyện này nhấc lên mâu thuẫn giữa Trường Sinh Cố gia và Trường Sinh Vương gia.

Bởi vì Vương Tử Câm một khi xảy ra vấn đề, như vậy Trường Sinh Cố gia phải có trách nhiệm rất lớn.

Đương nhiên, người sáng suốt cũng nhìn ra được, Trường Sinh Cố gia không có khả năng làm ra chuyện như vậy.

"Theo khí tức của thần thông bí pháp lưu lại, thì người kia sử dụng công pháp củaThiên Hoàng sơn, xem ra việc này rất có vấn đề !"

"Người thừa kế ma công lẽ nào đang ở Thiên Hoàng sơn?"

Không ít tu sĩ trẻ tuổi đều khiếp sợ.

Điều này càng khiến bọn hắn kinh hãi không thôi, thậm chí sau lưng đang phát lạnh.

Nhất là sinh linh Thái Cổ vạn tộc, cũng là một mặt kinh hãi cùng không thể tin được.

Đối với bọn hắn mà nói, địa vị của Thiên Hoàng sơn không cần nhiều lời, nhắc đến Thiên Hoàng sơn, bình thường ai ai cũng đều là một mặt sùng kính, không dám không kính sợ.

Nhưng hiện tại, nghe nói Thiên Hoàng sơn có quan hệ với người thừa kế ma công, đầu óc bọn hắn đột nhiên ông một phát.

Cái này sao có thể?

Thiên Hoàng sơn cao cao tại thượng, được vạn tộc sùng bái ngưỡng mộ, chính là thế lực do mấy vị Thiên Hoàng đã từng cùng nhau kiến lập, vô cùng siêu nhiên.

Đang yên đang lành, làm sao lại có quan hệ với Thiên Hoàng sơn chứ?

Không dám tưởng tượng!

"Lẽ nào Thiên Hoàng sơn là kẻ mưu đồ phía sau...thật đáng sợ mà... "

Có tuổi trẻ chí tôn biểu tình ngưng trọng nói.

Mà lúc này,sau khi đã thu hồi được hạch tâm khôi lỗi từ dưới mí mắt của một đám lão ngoan đồng, Cố Trường Ca đã từ trên cao bay xuống.

Biểu tình trên mặt hắn hắn không khác so với những tuổi trẻ chí tôn ở đây là mấy, vừa ngưng trọng vừa lộ ra mấy phần suy nghĩ.

Nghe vậy, hắn lại lắc đầu nói, " nếu như việc này có liên quan tới Thiên Hoàng sơn, như vậy tại sao lúc giao chiến hắn lại thi triển thần thông của Thiên Hoàng sơn, làm thế chẳng phải đang cố ý nói cho tất cả mọi người? Thiên hoàng sơn có quan hệ với người thừa kế ma công?"

"Ta không tin có người sẽ ngốc như vậy."

Nói đến đây, Cố Trường Ca than nhẹ một tiếng, phảng phất cũng rất là hoang mang.

"Cố huynh nói có lý, đây là chỗ ta đang hoài nghi." Vương Vô Song tỉnh táo lại cũng gật đầu nói.

Một bên Diệp Lang Thiên và các tuổi trẻ chí tôn khác cũng đều không ngốc, rất rõ ràng có thể cảm giác được chỗ sơ hở này.

Cố Trường Ca đem biểu tình của tất cả mọi người thu vào trong đáy mắt, trong mắt lóe lên dị sắc.

Hiệu quả hắn muốn cơ bản đã đạt được rồi.

Chuyện này vốn chính là hãm hại, hắn cũng không có ý định làm đến trình trạng gọn gàng không một kẽ hở, chẳng qua là thuận tay đem nước bẩn hắt lên người Thiên Hoàng sơn, lúc này mới có thể thực hiện bước kế tiếp.

Dù bọn hắn tin hay không tin, hôm nay Hoàng Thiên sơn tuyệt đối đã bị bôi đen.

Mà việc này đúng với dự kiến và kế hoạch của Cố Trường Ca.

Nhưng mà... hắn cũng không tính cứ như vậy.
Chương 455 Lập luận ngược lại

Nghe được Cố Trường Ca chủ động giải thích cho Thiên Hoàng sơn, không ít sinh linh Thái Cổ vạn tộc, đều một mặt cảm kích nhìn tới.

Thời điểm bọn hắn nghe nói việc này có liên quan với Thiên Hoàng sơn, kỳ thật bọn hắn cũng tuôn ra một thân mồ hôi lạnh, lo lắng Cố Trường Ca đột nhiên giận chó đánh mèo lên Thiên Hoàng sơn.

Lấy uy thế hiện nay của hắn, Thiên Hoàng sơn mặc dù địa vị tôn sùng, nhưng cũng không thể dẹp được lửa giận của Cố Trường Ca.

Dù sao phía sau hắn bây giờ có quá nhiều thế lực kinh khủng, trước tiên không nói nội tình Trường Sinh Cố gia cường đại như thế nào, Thái Sơ Thần Giáo, Đạo Thiên Tiên Cung, Thái Cổ chư tộc, thế lực nào có thể xem nhẹ chứ?

Thái Cổ vạn tộc số lượng mặc dù khổng lồ, nhưng trước khi chuyện này chưa điều tra rõ ràng, Thiên Hoàng sơn chính xác bị hiềm nghi nhất.

Cố Trường Ca nói như vậy, chủ động giúp Thiên Hoàng sơn rửa sạch hiềm nghi, khiến bọn hắn nhao nhao thở phào một cái.

Về phần cảm thấy Cố Trường Ca có vấn đề?

Trừ phi đầu óc của bọn hắn thật sự có vấn đề.

Mà lúc này, không ít cường giả thế hệ trước đang từ các phương khác chạy đến, bây giờ đều tập trung ở gần đó.

Có người nghe được lời này của hắn, cũng thở dài một tiếng, gật đầu nói, "lời nói của Trường Ca thiếu chủ, sao lại không phải chỗ chúng ta hoài nghi chứ? khí tức ba động của Thiên Hoàng sơn, nếu như thật sự cảm thụ, cũng quá rõ ràng rồi."

"Đúng vậy, nhìn ra giống như là có người cố ý bôi đen Thiên Hoàng sơn, để chúng ta hoài nghi hắn, nhưng chúng ta cũng không phải người ngốc nghếch, làm sao có thể nhìn không ra?"

Một vị lão ngoan đồng khác mở miệng nói, thân hình cao lớn, một khuôn mặt không giận tự uy, đến từ một phương Bất Hủ đại giáo, nói chuyện rất có uy nghiêm.

Hắn rất đồng ý cách nói của Cố Trường Ca, cảm thấy việc này giống như là có người đang hãm hại Thiên Hoàng sơn.

Rất nhanh, thuyết pháp này cơ hồ được rất nhiều người nơi đây tán đồng, dù sao loại lỗ thủng này thật sự quá rõ ràng.

Thiên Hoàng sơn không có khả năng ngốc đến mức này, tự lưu lại vết tích.

Thấy mọi người nhao nhao nghị luận lên, muốn tìm ra người thừa thừa kế ma công chân chính, trả cho Thiên Hoàng sơn một cái công đạo, thần sắc Cố Trường Ca không khỏi trở nên có chút nghiền ngẫm.

Nhưng thần sắc này của rất nhanh biến mất.

Biểu tình của hắn khôi phục tự nhiên.

Kế hoạch do hắn bố trí, sao đơn giản thế được chứ?

Rất nhanh, Cố Trường Ca khẽ chau mày, hắn chủ động mở miệng, hỏi thăm Vương Tử Câm.

Trong con ngươi thâm thúy tựa hồ có chút không rõ ý vị nói, " liên quan tới việc này, không biết Tử Câm cô nương thấy thế nào?"

Nghe thấy vậy, nơi này lập tức yên tĩnh.

Cả rất nhiều tộc nhân của Trường Sinh Cố gia, tất cả khách quý của các đại đạo thống, cũng không khỏi nhìn lại.

Lời nói của Cố Trường Ca, bây giờ đã có phân lượng rất lớn, rất nhiều người đều muốn nghe quan điểm của hắn.

Vương Vô Song, Diệp Lang Thiên, tuổi trẻ chí tôn của Kim Sí Đại Bằng tộc,thần sắc cũng khác nhau, chuẩn bị nghe Cố Trường Ca nói như nào.

"Trường Ca thiếu chủ vì sao muốn hỏi thăm quan điểm của nữ tử này? thân phận nàng ta có gì đặc thù sao?"

Có ít người còn không biết thân phận của Vương Tử Câm, không khỏi hiếu kì hỏi

Có thể chống đỡ một tên thích khách Đại Thánh cảnh lâu như vậy, việc này cũng rất đáng sợ nha! Nhất là nàng vẫn là một người trẻ tuổi!

Điều này khiến cho rất nhiều người sợ hãi, không khỏi bái phục đối với nàng.

Thật mạnh nha!

"Xuỵt, câm miệng."

"Tử Câm thánh nữ, không phải người các ngươi có thể tùy ý bàn luận!" Mấy lão ngoan đồng nghe được lời này, lập tức quát lớn, bọn hắn rất tôn kính Vương Tử Câm.

Nếu không phải là truyền nhân của Nhân Tổ điện, nàng làm sao có thể tự dưng bị người thừa kế ma công ám sát? tuổi trẻ thiên kiêu bình thường, sợ rằng ngay giây phút đầu đã bị nghiền ép đến hình thần câu diệt rồi!

Tê!

Nghe vậy, tất cả mọi người đều hiểu, con mắt trực tiếp trừng lớn, hít một hơi khí lạnh.

Trách không được lại có dáng vẻ gần gũi với Cố Trường Ca như vậy.

Hóa ra nữ tử thần bí của Trường Sinh Vương gia này chính là truyền nhân của Nhân Tổ điện, điều này khiến bọn hắn không khỏi kinh hãi.

Lúc này, Vương Tử Câm không để ý tới ánh mắt các tu sĩ bên cạnh nàng.

Nàng liếc mắt nhìn Cố Trường Ca.

Thấy ánh mắt của hắn, bỗng nhiên cảm giác hắn mặc dù không có nói, nhưng tựa hồ nghĩ giống mình, không khỏi mỉm cười nói, " kỳ thật quan điểm của ta cùng Cố huynh hẳn là không sai biệt lắm, hiện tại tất cả mọi người vô ý thức cảm thấy Thiên Hoàng sơn là bị hãm hại, không có bất kỳ quan hệ nào với người thừa kế ma công."

"Nhưng theo ta thấy, đây mới là chỗ rất có vấn đề."

"Dù sao tất cả mọi người sẽ đem hiềm nghi cura Thiên Hoàng sơn bài trừ đi,ngược lại sẽ đi tìm kẻ hiềm nghi khác... nhỡ đâu lại vừa vặn bỏ qua mất kẻ đáng hoài nghi chân chính? Như thế không phải đúng ý hắn muốn à?"

Lời của nàng rất nhẹ, cũng rất chậm, không có bao nhiêu lực đạo.

Nhưng lại tựa như Thập Vạn Đại Sơn, đánh vào trong lòng tất cả mọi người.

Ông! !

Nhất là một đám lão ngoan đồng, sắc mặt càng là hãi hùng, tựa như từng lớp sương mù bị bóc ra, trong nháy mắt sực tỉnh.

Bọn hắn phát hiện... điều bản thân suy nghĩ cùng với lời nói của Vương Tử Câm, kỳ thật không khác là bao!

Nói cách khác bọn hắn lúc đầu quả thật đã bài trừ hiềm nghi của Thiên Hoàng sơn đầu tiên, cho rằng nơi này không có khả năng liên quan đến người thừa kế ma công.

Dù sao khí tức thần thông rõ ràng như vậy, ngoại trừ bị người khác cố ý hãm hại hãm hại, còn có thể giải thích sao đây?

Nhưng nếu vạn nhất ...điều này thật sự là cố ý hành động!

Nghĩ tới đây, rất nhiều người đều phát lạnh, nếu như Vương Tử Câm không nói, bọn hắn đều sẽ nghĩ sai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK