Thời gian vội vàng trôi đi, trong nháy mắt đã qua một tháng.
Viện nghiên cứu liên hợp thường xuyên sẽ mở hội nghị, thảo luận tiến độ thí nghiệm và thành quả nghiên cứu của hai bên, hôm nay cũng giống vậy, nhưng dựa theo trình tự, là các học giả từ thế giới trò chơi đến viện nghiên cứu phân bố trong thế giới thực để mở họp.
Mà lúc này, Đường Tiếu hiện ra hiểu biết nhiều lĩnh vực thì có vẻ nổi bật lạ thường.
Các nhà khoa học vốn nghi ngờ trong lòng bởi vì Đường Tiếu quá trẻ tuổi và thanh danh quá mức long trọng, cũng dần dần vui lòng phục tùng trong mấy lượt thảo luận, đến về sau đã xem nhẹ tuổi tác của Đường Tiếu, tự động đối đãi thành học giả cùng cấp bậc.
Mà giờ phút này, trên giao diện cá nhân của Đường Tiếu, ngành học chủ yếu đã thay đổi là:
Sinh vật học: Lv5 (max)
Vật lý học: Lv5 (max)
Hóa học: Lv5 (max)
Tài liệu học…
Từ trước đó sau khi hai chính phủ công khai bảo đảm cho cậu, điểm số độ thiện cảm đã điên cuồng tăng lên bằng một tốc độ mà Đường Tiếu không thể không mở che chắn ra, không riêng gì người ở thế giới trò chơi, người ở thế giới này biết sự tích của cậu cũng đang tăng thiện cảm, tuy rằng mỗi người tăng được không nhiều bằng người ở thế giới trò chơi, nhưng không thắng nổi số lượng dân cư ở đây nhiều, cho dù là một người tăng một chút, cũng đủ Đường Tiếu thêm đầy vài ngành học chủ yếu.
Cung điện ký ức trong đầu từ thư viện cấp thành phố ban đầu đã dần dần mở rộng đến độ thư viện quốc gia, sách báo đông đảo trưng bày bên trên kệ sách, chỉ có lúc Đường Tiếu nghĩ đến tri thức sẽ liệt ra giống như trang sách.
Nhưng cho dù đã mở hack đến trình độ này, đề tài có quan hệ với ‘thế giới dung hợp’ vẫn tiến triển chập rãi, người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, đây là nan đề cần một đoạn thời gian rất dài mới có khả năng phá được, nhưng đồng thời, bất kể là hiện thực hay thế giới trò chơi, đều bắt đầu thường xuyên xuất hiện tình huống thiên tai, chẳn hạn như động đất, sóng thần linh tinh.
Tuy rằng có Juntes hỗ trợ, dân cư thương vong ít hơn so với trong dự đoán, nhưng đây không thể nghi ngờ phản ánh quẩn cảnh hiện tại của bọn họ — có lẽ không còn bao nhiêu thời gian.
Lại là một lần hội nghị liên hợp kết thúc, rất nhiều học giả lắc đầu, thở dài đi ra phòng họp, thỉnh thoảng nói chuyện với người xung quanh, vẻ mặt cũng mang theo mệt mỏi, chết lặng và uể oải.
“Đường Tiếu, thu dọn xong chưa?” Tiêu Bách hỏi.
Đường Tiếu gật đầu, sắc mặt còn tính bình tĩnh: “Đi thôi.”
Tiêu Bách tự nhiên đi bên cạnh Đường Tiếu: “Bên trên lại giao nhiệm vụ đúng không, bọn họ thúc giục rất gấp, cậu không sao chứ?”
Tất cả người phụ trách viện nghiên cứu bị tạo áp lực cũng không ít, thỉnh thoảng lúc bọn họ tụ hội riêng cũng sẽ oán giận, thúc giục thúc giục thúc giục, thúc giục thúc giục cái gì, thành quả nghiên cứu bộ có thể ra được nhanh như vậy hả.
Trên thực tế một tháng này tới nay, cây khoa học kỹ thuật của hai thế giới đã phát triển với tốc độ chưa từng có trong mười năm qua, không chỉ giao lưu học thuật giữa hai thế giới, tình huống thế giới dung hợp này xưa nay chưa từng có, càng khiến các nhà vật lý vui mừng đến bùng nổ, chỉ trong một tháng ngắn ngủi, đã có mấy bài luận văn hàng đầu xuất hiện từ viện nghiên cứu liên hợp.
Nhưng đây vẫn khó có thể che giấu hiện thực rằng bọn họ gần như không hề có cách nào với thảm họa này.
Dựa theo tiến độ trước mắt, nhóm nhà vật lý học dự tính có lẽ phải tốn ba năm, bọn họ mới có thể biết rõ nguyên lý xuất hiện chính xác của hiện tượng này, phải tốn thậm chí mười năm, mới có khả năng tìm kiếm được một chút ý tưởng giải quyết.
Đây là căn cứ vào tiền đề vật lý học đang tiến bộ nhanh chóng hiện giờ.
Điều này khiến cho người bên trên rất khó xử, đừng nói mười năm, chưa đầy ba năm, nhân loại đã phải lạnh rồi.
Vì thế tạo áp lực, thúc giục tiến độ, cũng là phương pháp bình thường, mấy ngày nay nhóm người phụ trách sống cũng không tốt lắm.
“Tôi không sao,” Đường Tiếu bình tĩnh trả lời: “Quen rồi.”
Cậu lại chẳng phải lần đầu tiên đối mặt áp lực và nan đề thế này, ba năm trước đó cũng bị push đến quen, áp lực tuy lớn, nhưng vẫn nên ăn thì ăn nên ngủ thì ngủ, nếu không thân thể sẽ sụp đổ.
Lúc này, Đường Tiếu đột nhiên thấy phía trước cũng xuất hiện một hình bóng quen thuộc, đó cũng là Tiêu Bách, nói đúng ra là Tiêu Bách hiện thực, đứng ở cửa viện nghiên cứu, dường như đang đợi ai đó.
Đường Tiếu dừng bước, nhìn một chiếc xe hơi màu đen ngừng ở cửa viện nghiên cứu, đột nhiên có dự cảm mơ hồ.
Quả nhiên, ngay sau đó, một hình bóng quen thuộc xuống xe, Tiêu Bách hiện thực hai ba bước tiến lên nghênh đón: “Mẹ, cẩn thận một chút.”
Nghe tiếng gọi thế, Đường Tiếu dừng bước chân, theo bản năng nhìn sang Tiêu Bách bên cạnh mình.
‘Tiêu Bách’ trong thế giới trò chơi dừng bước lại, sắc mặt nhàn nhạt: “Sao vậy?”
“Ngài không đi xem ạ?”
Ánh mắt ‘Tiêu Bách’ không khỏi trôi về phía bên kia, nhưng ánh mắt chỉ thoáng qua như chuồn chuồn lướt nước, sau đó vẻ mặt nhàn nhạt lắc đầu: “Vẫn là thôi, đó chung quy không phải thế giới của tôi.”
“Tiếc nuối thì tiếc nuối, tiếc nuối chỉ ở chỗ… đã qua không thể vãn hồi.”
“Đó chung quy không phải thế giới của tôi, cũng không phải mẹ tôi.”
Hai thế giới cho dù có tương tự, nhưng cũng không giống, giống như thể đồng vị ở hai thế giới, cho dù gen của bọn họ hoàn toàn tương tự, cũng đều không phải là cùng một người.
Có lẽ ở thế giới hiện thực là một người đàn ông hiền lành, dưới bối cảnh tận thế trong thế giới trò chơi chính là tên cuồng giết người.
Đường Tiếu mím môi, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì, ‘Tiêu Bách’ chú ý tới ánh mắt không tán thành của cậu, cười khẽ nói: “Không sao, sau khi cậu nói cho tôi, tôi thật ra đã buông xuống rồi.”
“Vẫn luôn không ngừng nghiên cứu, có lẽ tôi là đang đợi giờ phút này xuất hiện đi… tuy rằng có lẽ rất nhiều người cho rằng thế giới dung hợp là một cuộc thảm họa, nhưng đối với tôi mà nói, đây có thể là một kỳ tích.”
Khi hai người nói chuyện, Tiêu Bách ở thế giới hiện thực bên kia đã đón bà Tiêu vào viện nghiên cứu, Đường Tiếu và ‘Tiêu Bách’ đứng trong một góc tối nhìn chăm chú vào bóng dáng họ dần dần biến mất, lúc này, Đường Tiếu dường như nghe thấy Tiêu Bách khẽ nói một câu: “Nếu là… thì tốt rồi.”
“Cái gì?” Đường Tiếu không nghe rõ.
“Không có gì.” ‘Tiêu Bách’ đẩy đẩy mắt kính: “Đi thôi, trở về còn phải mở họp với nghiên cứu viên.”
“…” Đường Tiếu nhìn chằm chằm bóng lưng ‘Tiêu Bách’ xoay người rời đi, không hiểu sao, cậu rất để ý câu nói cuối cùng kia của Tiêu Bách.
Nhưng lại không có khả năng đuổi theo đi hỏi y, Đường Tiếu đành phải tạm thời đặt nó ở trong lòng, lắc lắc đầu, vừa muốn đuổi theo, lúc này phía sau truyền đến một giọng nói của nhân viên công tác: “Tiến sĩ Đường, xin dừng bước!”
Thấy ‘Tiêu Bách’ cũng quay đầu qua, nhân viên công tác vội nói: “Bên trên có người có chuyện tìm tiến sĩ Đường thương lượng.”
‘Tiêu Bách’ gật đầu: “Vậy tôi đi về trước.”
Nhân viên công tác sau đó đưa Đường Tiếu đến một căn cứ không gian khác, Đường Tiếu còn thắc mắc bọn họ dẫn cậu tới nơi này làm gì, thì thấy Lý Hiểu Y một tháng không gặp đi về phía cậu: “Đã lâu không gặp, tiến sĩ Đường.”
“Ngài Lý.” Đường Tiếu lên tiếng chào hắn, khó hiểu hỏi: “Ngài tìm tôi đến là vì?”
“Ồ, chuyện này, thật ra cũng không có gì ghê gớm, chỉ là muốn thỉnh giáo cậu một ít việc, đến đến, lại đây nhìn xem.”
Lý Hiểu Y kéo Đường Tiếu đầy mặt mê mang qua, dẫn cậu tham quan nơi này, nhưng nửa ngày cũng chưa nói là vì chuyện gì, Đường Tiếu không hiểu ra sao, bèn dứt khoát đi thẳng vào vấn đề: “Ngài Lý, lát nữa tôi còn phải mở một buổi họp tổ nữa.”
“Ồ ồ, tiến sĩ Đường khá bận, tôi sẽ không chậm trễ quá nhiều thời gian của ngài, trên thực tế chúng tôi muốn mời cậu xem cái này.”
Lý Hiểu Y đưa Đường Tiếu đến một màn hình nhỏ, nhìn hình dáng và số liệu hiển thị bên trên, Đường Tiếu nao nao: “Đây là… phi thuyền chở người?”
“Không sai,” Lý Hiểu Y nói: “Ngài biết đấy, nhân loại rất lâu trước kia đã đang tiến hành thử nghiệm các loại hàng không vũ trụ, bao gồm tìm kiếm tinh cầu có thể ở được khác, tìm kiếm huyền bí của vũ trụ, đi vào Sao Hoả hoặc là Sao Thuỷ vân vân.”
Đường Tiếu nghe mà ngơ ngác không hiểu ra sao: “Tôi đương nhiên biết điều này, nhưng tôi cũng không phải chuyên gia phương diện này, ngài tìm tôi hỏi ý kiến là vì…?”
Nói rồi, Đường Tiếu đột nhiên phản ứng lại điều gì, đôi mắt trợn to: “Phi thuyền này, không phải là chuẩn bị vì thảm họa này đó chứ?”
“Không sai, đây xem như một trong những kế hoạch dự phòng, trước mắt còn chưa công bố, mong ngài cũng hãy giữ bí mật này,” Lý Hiểu Y cười khổ: “Dù sao dựa theo dự đoán của nhà vật lý học của chúng tôi, tuy rằng sau khi hai thế giới dung hợp, nhân loại vì thường xuyên bùng nổ thiên tai, khả năng bị hủy diệt vì không thích ứng được thay đổi của nhiệt độ và hoàn cảnh của trái đất không cao lắm, nhưng cũng không phải 0.”
Tuy rằng hiện tại Vua Nấm có lẽ bên phía loài người, nhưng nhân loại vẫn sẽ làm trăm triệu sự chuẩn bị.
Rời khỏi hệ Ngân Hà thông qua phi thuyền chở người, tìm kiếm tinh cầu có thể sống được cũng là một trong những kế hoạch hậu bị.
“Cho nên anh thật ra là muốn tôi hỏi Juntes?” Đường Tiếu hỏi.
Chuyện về Juntes, hoặc nên nói Vua Nấm thật ra là chủng tộc ngoại lai này, thực ra vẫn là Đường Tiếu ghi lại trên cơ sở dữ liệu nội bộ của Con Mắt Thứ Ba khoảng thời gian trước (lúc ấy cậu cho rằng nhân loại ở bên ngoài đã diệt sạch), cho nên hiện tại Lý Hiểu Y bọn họ biết chuyện này, Đường Tiếu cũng không phải rất bất ngờ.
Lý Hiểu Y: “Không sai, nếu hắn, hoặc là chủng tộc của hắn thật ra là đến từ vũ trụ, như vậy thông tin hắn biết được đối với vũ trụ có lẽ nhiều hơn so với chúng ta nhiều, nếu có thể, nhân loại nguyện ý trả một cái giá để đổi lấy những tin tức đó.”
Đường Tiếu: “Tôi đã biết rồi, tôi sẽ hỏi anh ấy giúp ngài.”
Lý Hiểu Y nghe vậy khẽ thở ra, mà Đường Tiếu lúc này cũng cảm thấy hứng thú hẳn với phi thuyền chở người này, thỉnh thoảng dùng ngón tay phóng lớn, hoặc là thu nhỏ lại số liệu bên trên: “Hửm, phi thuyền bên trong chở trí tuệ nhân tạo?”
“Đúng vậy, dù sao lúc thành viên thăm dò bên trong đang tiến hành nhảy vọt có lẽ phải tiến vào khoang ngủ, thì giống với một số phim khoa học viễn tưởng, lúc này cần trình tự trí năng điều khiển phi thuyền.”
Không biết vì sao, giờ phút này đồng tử Đường Tiếu hơi giãn ra, tim đập nhanh hơn, trước mắt dường như có một con bồ câu màu trắng vụt qua, giống như trước đây cậu mỗi một lần bắt được linh cảm chiếu cố: “Tên là gì?”
“Cái gì?”
“Trí tuệ nhân tạo này, có được đặt tên chưa?”
“À, còn chưa đâu.”
Không có sao… Đường Tiếu hơi thất thần, đó quả nhiên là mình nghĩ sai rồi…
“Nhưng mà phi thuyền này thật ra có tên, gọi là Bạch Tuấn Hào.” Lý Hiểu Y thấy Đường Tiếu có vẻ cảm thấy hứng thú với phi thuyền này, chủ động cười giới thiệu cho cậu: “Tuấn, bổn ý là ngựa tốt, trong vũ trụ vì lực hấp dẫn giữa tinh cầu và tinh cầu khác nhau, tốc độ dòng chảy thời gian khác nhau, có khả năng đối với phi hành gia bên trên mà nói chỉ là qua hơn mười ngày, nhưng đối với chúng ta mà nói cũng đã là mười mấy năm trôi qua, có phải có một loại cảm giác bóng câu qua khe cửa* không?”
* Bóng ngựa trắng vút qua khe cửa, ý nói ngày giờ qua mau.
Ngay sau đó, Lý Hiểu Y chợt phát hiện sắc mặt Đường Tiếu hình như không đúng: “Tiến sĩ Đường? Sao vậy? Tên này có vấn đề gì sao?”
“… Không có gì.” Đường Tiếu nói: “Không có gì…”
Nhưng giờ phút này, đầu óc của cậu nghiễm nhiên đã nổi lên từng cơn gió lốc.
Bạch Tuấn Hào, trí tuệ nhân tạo, thời gian…
Người trước mắt nói điều gì, lại làm gì, Đường Tiếu đã hoàn toàn không nhớ rõ, chờ cậu phục hồi tinh thần lại, cơ thể như bị trình tự tự động nào đó điều khiển, hoàn thành thí nghiệm hôm nay, tan làm, trở lại ký túc xá, ngay cả đèn trong phòng cũng không mở, một mình ngồi trên giường đệm.
Nhưng bất kể cậu gọi giao diện trò chơi như thế nào, thử, hay hoặc là uy hiếp, hệ thống trò chơi cũng không hề xuất hiện, dường như thật sự xác minh nguyên tắc nó nói trước đó, không cho nhắc nhở.
Tên của trí tuệ nhân tạo trò chơi và Bạch Tuấn Hào, thật sự là trùng hợp ư?
Nếu không phải...
“Tiếu Tiếu?”
Cửa sổ lồi cạnh giường bị gió đêm nhẹ nhàng thổi hướng về phía bên trong phòng, Đường Tiếu quay đầu đi, tóc dài màu bạc của Juntes bị gió thổi tới trên người Đường Tiếu, đảo qua chóp mũi, mang theo một cơn ngứa, Đường Tiếu không nhịn được quay đầu đi hắt xì một cái.
Juntes lập tức lủi vào phòng, đóng cửa sổ cho kỹ, cảnh giác dò ra một sợi sợi nấm kiểm tra nhiệt độ trong phòng, mở máy sưởi lên.
“Chờ đã, em không bị cảm.” Đường Tiếu dở khóc dở cười ngăn một loạt chiêu liên tiếp của Juntes lại: “Chỉ là mũi hơi ngứa thôi.”
Juntes khẽ thở ra, dùng dây cột tóc cột một đầu tóc dài màu bạc ra phía sau, thật ra hắn vốn muốn biến thành tóc ngắn, nhưng mỗi lần ánh mắt Đường Tiếu đều sẽ không tự giác tập trung trên mái tóc dài tựa như ánh trăng sáng kia, vì thế Juntes từ bỏ cắt.
“Sao trong phòng không bật đèn?” Juntes lại hỏi, tầm mắt hắn xuyên qua bóng tối, nhạy bén đặt trên vẻ mặt Đường Tiếu, nhận thấy được tâm trạng cậu dường như không tốt lắm.
“Không có gì, tâm trạng hơi rối.” Đường Tiếu miễn cưỡng mỉm cười, sau đó ý cười phai dần: “Juntes, em muốn hỏi anh chút chuyện.”
“Chuyện gì?”
“Hiện tại có phải anh có thể làm được quay ngược thời gian không?” Đường Tiếu hỏi.
Juntes không do dự: “Đúng vậy.”
“Vậy anh có thể lùi lại thời gian hiện tại không?”
“Không được.” Juntes không do dự, sợ Đường Tiếu hiểu lầm, còn nhấn mạnh: “Mức độ dung hợp của hai thế giới đã quá sâu, thời gian và không gian cũng hơi hỗn loạn, hơn nữa trước khi chúng ta gặp lại anh đã thử trở lại trước mốc thời gian miệng núi lửa, nhưng thất bại.”
Đường Tiếu nghe vậy nhíu mày thật sâu.
Vào giờ phút này, cậu nhớ đến nghịch lý ông nội* nổi tiếng, cũng chính là một trong những lý luận cho rằng du hành thời gian không thể thực hiện được, tức là nếu Juntes trở lại quá khứ, ngăn cản Đường Tiếu chết, hắn sẽ không thể đạt được sức mạnh xuyên qua thời không, nói cách khác hành vi du hành thời gian này là không có khả năng xảy ra.
* Nghịch lý thời gian nổi tiếng nhất là "nghịch lý ông nội": ai đó quay ngược thời gian và gi.ết ch.ết ông nội của mình trước khi cha mình ra đời. Vì ông nội đã chết, sẽ không có cha, cũng không có ông; nếu ông không tồn tại, làm sao ông có thể quay ngược thời gian và g.iết ch.ết ông nội của mình? Vì thế sẽ có xung đột về thời gian. Ngoài ra còn có “nghịch lý số phận”, tương tự như “nghịch lý ông nội”: có người quay ngược thời gian và gi.ết ch.ết ông nội của mình trước khi cha mình ra đời.
Nhưng mà không đúng, cậu rõ ràng từng hồi tưởng thành công ở thế giới của chính mình, trước đó cũng hồi tưởng thành công trong thế giới trò chơi.
Ngay sau đó, ngón tay hơi lạnh của Juntes dừng ở mi tâm nhíu lại của Đường Tiếu, trong ánh mắt mang theo lo lắng: “Tiếu Tiếu, em sao vậy?”
Đường Tiếu lấy lại tinh thần, khẽ thở ra: “Không có gì.”
Cậu nói với Juntes thông tin mà Lý Hiểu Y hỏi thăm cậu hôm nay, nhưng tiếc là, Juntes cũng không kế thừa ký ức loại này.
Ngày đầu tiên, lúc Đường Tiếu đi làm, phát hiện phòng thí nghiệm hình như thiếu một gương mặt.
“Tiến sĩ Tiêu đâu?”
“Vẫn chưa thấy người đâu.” Nghiên cứu viên bị cậu tóm lấy lắc đầu: “Có thể là mệt quá còn đang nghỉ ngơi? Ngày hôm qua thấy anh ấy làm thí nghiệm đến tận khuya.”
Đường Tiếu vì thế cũng bèn không nói thêm gì, buông nghiên cứu viên ra để hắn tiếp tục trở về làm việc, tiếp tục thí nghiệm của mình, nhưng đến giữa trưa, Tiêu Bách lại vẫn không thấy bóng dáng, điều này khiến cậu cảm thấy kỳ lạ, thậm chí khu vực phòng thí nghiệm xuất hiện vài người mặc đồng phục.
“Tiến sĩ Đường, xin lỗi quấy rầy một chút, hôm nay cậu có thấy bóng dáng tiến sĩ Tiêu không?”
“Không có, sao vậy?” Trong khoảnh khắc không hiểu sao Đường Tiếu có dự cảm không tốt.
Nhân viên công tác hai mặt nhìn nhau, nhưng bất kể Đường Tiếu truy hỏi như thế nào, cũng không chịu nói ra tình hình thực tế thêm nữa: “Tiến sĩ Tiêu chắc là có việc rời đi, chúng tôi cũng đang trong điều tra, xin ngài tạm thời đừng nóng nảy.”
Rời đi? Y sao có thể không nói một tiếng đã rời đi vào ngay lúc này, hơn nữa thủ vệ bên ngoài viện nghiên cứu cũng không phải ăn mà không làm.
Đường Tiếu không cố ý khó xử người bên dưới, chờ bọn họ đi rồi, Đường Tiếu tạm thời buông thí nghiệm, đi tìm người, cuối cùng bắt được tung tích của Lion thông qua sợi nấm của Juntes, dưới một đợt truy hỏi, Lion vẻ mặt không kiên nhẫn, lại vẫn báo cho Đường Tiếu một chân tướng khiến người ta sởn tóc gáy.
Tiêu Bách không phải mất tích, mà là biến mất, như trong hình ảnh theo dõi quay chụp được.
Giai đoạn dung hợp thứ ba đã lặng yên triển khai, không chỉ thiên tai như động đất sóng thần tăng lên, còn có một hậu quả đáng sợ nhất.
Người có được thể đồng vị, sẽ biến mất một.