Hoàn thành vòng khép kín?
Juntes trên mặt tràn đầy mờ mịt: “Muốn đi 4.8 trăm triệu năm trước à? Nhưng muốn trở lại trước kia lâu như vậy một cách chính xác, cần tọa độ.”
“Có tọa độ,” Đường Tiếu nói rồi chỉ chỉ đầu mình: “Dùng luôn hệ thống trò chơi.”
“Nếu hệ thống trò chơi ra từ tay người phía sau màn kia, nó chắc chắn sẽ mang theo tọa độ.”
Juntes mày vẫn nhíu lại, hắn chưa bao giờ thử qua nhảy ngược dòng thời gian một đoạn thời gian dài như vậy, thậm chí không xác định thật sự có thể làm được hay không, khi trước từng thử trở lại lúc giả chết ấy đều thất bại, hiện tại thế giới dung hợp, ngay cả hồi tưởng nửa tiếng cũng không làm được.
Nhưng nhìn vẻ mặt Đường Tiếu, Juntes vẫn quyết định thử một lần, sợi nấm lan tràn đến trên người Đường Tiếu, chuẩn xác bắt giữ được hệ thống trò chơi giấu ở trên người cậu.
Hệ thống trò chơi không có bất cứ ý phản kháng nào.
Du hành thời gian… Bắt đầu.
Đối với Đường Tiếu mà nói, đây chỉ là trước mắt đột nhiên bắt đầu trời đất quay cuồng, như cả người bị nhét vào máy giặt, trải nghiệm khác hoàn toàn với bất cứ lần hồi tưởng nào trước đây.
Chờ thật vất vả một lần nữa bình tĩnh trở lại, Đường Tiếu mở mắt ra, một cái nhìn này đã rơi vào dại ra.
Xuất hiện trước mắt, là một thứ đã từng thấy từ thật lâu trước đây, như là cây, lại như là lưu li, toàn thân xanh biếc, mơ hồ có thể thấy những mạch màu vàng dày đặc bên trong, quỷ dị mà thần thánh, hai đầu như là rễ cây kéo dài, nối liền trời và đất.
Cậu… không, trước đó họ đã từng thấy.
Ở buổi báo cáo lần đầu tiên kết thúc, cùng với lúc Juntes tiến hóa ở miệng núi lửa!
Đường Tiếu vô thức nhìn Juntes, Juntes lại nắm lấy cổ tay Đường Tiếu: “Tiếu Tiếu, môi trường sinh thái bên này không giống lắm với thời đại các em sống, chờ anh cho em…”
[Không sao đâu]
Một giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu một người một nấm, là giọng nữ dịu dàng mà trí thức.
[Ta đã điều chỉnh môi trường sinh thái gần đây để thích hợp cho con người sinh tồn, nếu không người cộng tác của ta sẽ không có cách nào ở đây thời gian lâu như vậy.]
Đường Tiếu và Juntes đồng thời quay đầu nhìn về phía cái ‘cây’ đó, Juntes nghiêng đầu, lộ ra một vẻ mặt hoang mang: “… Mẹ?”
Hả?
Đường Tiếu ngạc nhiên nhìn về phía hắn: “Mẹ?”
[Nhìn từ sơ đồ quan hệ của loài người, có lẽ nói ta là bà nội thêm thích hợp hơn nhỉ?] Giọng nữ ôn hòa đó nói [Nhưng mà nhìn từ chủng tộc, quả thật chỉ có con và ta là cùng tộc, ừm, con có thể gọi ta là mẹ]
Bà nội?
Đường Tiếu: “Quả nhiên là người dựng dục Juntes và Vua Nấm đời trước? Còn có người cộng tác rốt cuộc là…”
Vừa dứt lời, Đường Tiếu và Juntes đều thấy một bóng hình đi ra từ phía sau nấm cổ, lúc dần dần tới gần nơi này, bất kể là Đường Tiếu hay là Juntes đều ngơ ra.
Bởi vì y… trông giống y hệt Đường Tiếu.
Không, hẳn chính là.
Y chính là bản thân trên một dòng thời gian nào đó ở tương lai.
Người đến thân mặc áo blouse trắng, thoạt nhìn tuổi tác lớn hơn Đường Tiếu, cằm hơi râu ria xồm xoàm, dưới mắt có quầng thâm mắt dày đặc phảng phất không tan hết, nhưng gương mặt ấy, quả thật chính là Đường Tiếu không thể nghi ngờ.
“Rất kinh ngạc à? Tôi cho rằng cậu đã đoán được.” ‘Đường Tiếu’ nói.
Hơn nửa ngày, Đường Tiếu mới tìm về giọng nói của mình: “… Tôi quả thật đoán được có lẽ là cậu, hệ thống trò chơi đó rất có thể là con người tương lai đưa đến, nhưng không ngờ thật sự có thể nhìn thấy mình tương lai.”
Hiện tại cậu hơi hiểu tâm trạng của những người có nhìn thấy thể đồng vị đó.
Mắt thấy ‘Đường Tiếu’ trước mặt cả người tản ra suy sụp tinh thần, khí chất lãnh đạm, đôi mắt đen đó giống như vực thẳm sâu không thấy đáy, khiến người ta không khỏi sẽ nghĩ y rốt cuộc đã trải qua những gì.
Rốt cuộc, lại là trải nghiệm như thế nào, khiến y lựa chọn gi.ết ch.ết bản thân quá khứ.
‘Đường Tiếu’ mỉm cười: “Nói thử xem, cậu đã đoán được tất cả chuyện này như thế nào, lại làm sao biết phải đến nơi này, tôi thấy cậu cũng không nói chi tiết hơn với bạn đồng hành nhỉ.”
‘Đường Tiếu’ ánh mắt nhìn Juntes, Juntes cau mày, rõ ràng là không hiểu lắm tình huống hiện tại.
Đường Tiếu thu tầm mắt, nhìn thẳng Juntes nói: “Rất lâu trước đây tôi đã nghi ngờ thân phận của hệ thống trò chơi, đầu tiên có thể khẳng định nó đứng ở phe nhân loại, mà nghi ngờ người phía sau màn chính là ‘tôi’, là bởi vì cơ chế lưu trữ load game này, chỉ có người quen thuộc siêu năng lực của tôi, mới có thể dùng cơ chế trò chơi để che giấu một cách khéo léo như vậy.”
“Trên thế giới này người nắm giữ năng lực hồi tưởng này, chỉ có tôi, Vua Nấm và Juntes, Vua Nấm và Juntes không có khả năng sẽ bố trí nhiệm vụ thế này, cuối cùng có thể tưởng tưởng, vòng một vòng tròn lớn như vậy, người từ tương lai quay trở lại quá khứ xa xôi này, cũng chỉ có tôi tương lai.”
‘Đường Tiếu’ mỉm cười: “Chỉ như thế đã cho rằng là tôi à?”
“Còn có, anh cả đã từng nhắc qua, nhiệm vụ hệ thống trò chơi tuyên bố cho người chơi khác, là vô cùng thích hợp với bọn họ, hơn nữa nhiệm vụ có thể tạo ra cống hiến vì tồn vong của loài người.”
Lúc này Đường Tiếu chuyển ánh mắt về phía mình tương lai: “Đây có phải bởi vì, lúc trước cậu lặp lại hồi tưởng rất nhiều lần, vì để tìm kiếm khả năng nhân loại tiếp tục tồn tại không.”
“Cậu hồi tưởng bao nhiêu lần?”
‘Đường Tiếu’ vẫn cười, trong ánh mắt lại không lộ ra một tia ánh sáng: “Ai biết được, tôi không đếm xuể.”
Đường Tiếu còn muốn hỏi thêm, lại bị ‘Đường Tiếu’ cắt ngang: “Được rồi, tôi biết cậu muốn hỏi gì, nhưng hiện tại cậu còn chưa nói xong nhỉ.”
Đường Tiếu mím môi: “… Dù sao, biện pháp cuối cùng cậu tìm được, hẳn chính là để tôi chết ở nơi đó, bị Juntes cắn nuốt, cho nên chỉ có một nhiệm vụ tuyến chính kia.”
Juntes bừng tỉnh: “Cho nên lời em nói lúc trước.”
“Ừm, em hẳn đã chết ở lần giả chết đó, bởi vì trong kế hoạch của bàn tay đen phía sau màn, đó hẳn là điểm kết thúc hết thảy.”
Juntes do dự nói: “Bởi vì em chết, thì sẽ không xảy ra dung hợp thế giới phía sau?”
“Không sai, hệ thống trò chơi là từ tương lai trở về, mà căn cứ một loạt nhiệm vụ của nó, mục đích không hề nghi ngờ chính là bồi dưỡng anh, đánh bại Vua Nấm, tiêu diệt nguy cơ diệt vong của loài người.”
Đường Tiếu chết ở nơi đó, lúc sau hết thảy đều sẽ không xảy ra, tự nhiên cũng sẽ không có thế giới dung hợp gì, Juntes sẽ bởi vì cậu mà nương tay với phía con người.
Chỉ có Đường Tiếu, sẽ chết ở đó.
Theo lý mà nói hành vi như vậy sẽ dẫn ra nghịch lý thời gian, cũng chính là nghịch lý ông nội trứ danh, ‘tôi’ trở lại 50 năm trước g.iết c.hết ông nội, như vậy thì ba hoặc là mẹ của ‘tôi’ sẽ không sinh ra, như vậy cũng sẽ không có ‘tôi’.
Nhưng ngay sau đó, ‘dải Mobius’ Juntes nói nhắc nhở Đường Tiếu, cậu vẫn đang nhìn chuyện này bằng góc độ của nhân loại, nhưng đối với chủng tộc của Juntes mà nói, nghịch lý ông nội thật ra là không có, bọn họ là người du hành thời gian hợp pháp.
Giống như những gì Đường Tiếu đã làm trước đây, đã xảy ra kết cục không tốt, vậy trở lại quá khứ, thay đổi lựa chọn là được.
Dòng thời gian tương lai là kết cục diệt vong của loài người, vì thế trở lại quá khứ, để ‘chính mình’ bị Juntes cắn nuốt, thúc đẩy kết cục thành công của cuộc chiến sống còn của hiện giờ này.
Chỉ cần mình quá khứ thuận lợi bị cắn nuốt, ‘Đường Tiếu’ cũng đã đạt thành mục đích, phía sau cũng sẽ không tái xuất hiện thế giới dung hợp, nhưng xuất hiện ngoài ý muốn, dẫn tới kế hoạch của y xuất hiện sai lệch.
Đường Tiếu sống sót.
“Vì sao lại xuất hiện sai lệch này?” Đường Tiếu không nhịn được hỏi: “Lúc ấy, trước thời kỳ giả chết, cơ thể của tôi biến mất khỏi hiện thực, cho nên Juntes cắn nuốt, hẳn là tôi hoàn hoàn chỉnh chỉnh, nhưng tôi sống sót.”
“Đúng vậy, cậu sống sót,” ‘Đường Tiếu’ lẩm bẩm, ánh mắt nhìn về phía Juntes: “Bởi vì hắn không muốn hoàn toàn cắn nuốt cậu.”
“Thật làm tôi kinh ngạc, vốn lúc ấy, anh hẳn đã hoàn toàn dầu khô đèn tắt, bị bản năng sinh tồn chi phối mới đúng.” Trong mắt ‘Đường Tiếu’ lần đầu tiên lộ ra kinh ngạc tình ý chân thành: “Vì sao anh còn có thể kiềm chế mình?”
Người Juntes run lên một chút: “Tôi…”
Cho nên hắn lúc ấy không hoàn toàn cắn nuốt Đường Tiếu?
Hắn…
[Sư tử cố nhịn không ăn thịt, cũng không thay đổi được sự thật rằng thực đơn của nó có thịt.]
Những lời này của Vua Nấm tiền nhiệm, từng một lần trở thành ác mộng của Juntes, hắn ở trong căn cứ cảm nhận được mỗi một phút ‘tiêu hóa’, đều đang bị áy náy dày đặc và sự căm hận đối với chính mình tra tấn.
Hắn lúc ấy căm hận Đường Tiếu vô tình, cũng hận không kháng cự được dinh dưỡng, cắn nuốt chính Đường Tiếu.
Hắn muốn trả thù Đường Tiếu lúc ấy vứt bỏ hắn.
Cũng muốn trả thù… bản thân cắn nuốt Đường Tiếu kia.
Đột nhiên, bàn tay rũ xuống siết chặt, Juntes quay đầu nhìn Đường Tiếu, phát hiện cậu cũng đang nhìn hắn, bàn tay buông xuống của họ chặt chẽ nắm lấy, mười ngón tay đan nhau.
Họ không hề nói gì, nhưng đáp án như thể đã ở trong không nói.
Juntes vì yêu mà kiềm chế bản năng.
“…” ‘Đường Tiếu’: “Tóm lại, tuy rằng tôi kịp thời sử dụng hệ thống trò chơi hệ chuyển dời phần còn lại của cậu đến hiện thực, nhưng đáng tiếc vẫn bị phát hiện, chuyện phía sau chính cậu cũng hẳn đã biết rồi.”
Juntes vì tìm kiếm Đường Tiếu mà tăng tốc dung hợp, Đường Tiếu vì cứu người mà kích hoạt hồi tưởng, mới có thể lần nữa xuất hiện nguy cơ.
“Nhưng tôi còn câu hỏi,” Đường Tiếu cau chặt mày, “Vì sao lại là tôi? Vì sao lại là Juntes, Vua Nấm đời trước rốt cuộc đi đến vũ trụ đó như thế nào?”
“Cái này…”
[Vấn đề này, có lẽ để ta giải đáp sẽ thích hợp hơn.] Một giọng nữ ôn hoà lần nữa vang lên, ánh mắt mọi người chuyển sang trên nấm cổ lưu li lấp lánh màu vàng rực rỡ kia, không, hẳn nên gọi bà là nấm dải Mobius nguyên bản, sinh vật đa chiều đến thăm trái đất vào 8.8 trăm triệu năm trước.
[Gia tộc chúng ta, là dân lang thang đi qua trong các chiều không gian khác nhau của vũ trụ, đồng thời cũng là cơ sở dữ liệu sự sống của vũ trụ, chúng ta lấy ‘thông tin’ làm thức ăn, thông tin có thể là mật mã sự sống, đồng thời cũng là văn hóa, trí tuệ, chúng ta gọi là chất chuyển hóa của linh hồn.]
Khi nói chuyện, vô số ánh sáng vàng rơi ra dưới cành chưa bao giờ có lá cây, vờn quanh xung quanh ba người, trong đầu Đường Tiếu không kiềm được hiện lên đủ loại hình ảnh, tượng tự với chuyện Juntes đã làm lúc trước, lại thuần thục và mượt mà hơn hắn.
[Chúng ta đến thăm từng hành tinh hoang vu, gieo rắc hạt giống cho nó, đào tạo ra môi trường có thể thuận lợi dựng dục sự sống.]
Hành tinh ban đầu một mảnh hoang vu, bởi vì một sinh vật đa chiều đã đến mà dần dần từ yên tĩnh trở thành náo nhiệt.
Giới nấm là hậu duệ của nấm dải Mobius, chúng nó trải rộng thế giới, là nền tảng của mọi sự ra đời, kỳ điểm bùng nổ lớn của giới sinh vật, cũng là điểm kết của sự sống.
Sự sống càng mạnh mẽ, lâu dài, ổn định, họ đã định sẵn sẽ sinh ra nền văn minh rực rỡ, mà sinh vật đa chiều giống như người làm vườn trên hành tinh, bảo vệ vườn rau của mình, chờ đến khi sự sống trên hành tinh dần dần sinh ra, trưởng thành, sau đó lại tử vong, bị giới nấm phân giải thành ‘thông tin’ truyền đến nấm dải Mobius, trở thành đồ ăn của Thần.
Nhưng chủng tộc đa chiều này cũng có một đặc điểm, chỉ khi từng cá thể chết đi, hậu đại mới có thể ra đời, hơn nữa kế thừa cơ sở dữ liệu sự sống của người trước, tiếp tục du hành trong vũ trụ.
Mà một vị này sau khi đến trái đất, đã chán ghét sự sống gần như vĩnh cửu, bà đã tồn tại một đoạn thời gian rất dài rất dài, cũng là thời điểm chìm vào một giấc ngủ dài.
Bà vốn định để lại hết thảy cho thân thể phân liệt ra, cũng chính là Vua Nấm, nhưng lúc này ngoài ý muốn đã xảy ra.
[Một cơn bão nổi lên trong vũ trụ, một lỗ sâu vô tình xuất hiện gần trái đất, cũng chính vào lúc ấy, thân thể đó lưu lạc đến một vũ trụ song song khác.]
[Ta phát hiện chuyện này đã là hơn ba năm sau, thử hồi tưởng, nhưng vẫn không thể ngăn cản hắn đi đến một vũ trụ khác, vào khoảnh khắc đó, ta đã biết, nhân quả luân hồi mới đã xuất hiện, mà nấm dải Mobius được vận mệnh lựa chọn không phải hắn]
[Lúc ấy ta đã phân liệt ra ‘chìa khóa tiến hóa’, không sống được lâu như vậy, cho nên ta bỏ nó vào trong cơ thể sinh vật vừa xuất hiện lúc ấy.]
“Gen siêu năng C24?” Đường Tiếu lẩm bẩm.
[Gen cậu nói hẳn là một cái trong mật mã sự sống mà ta chỉnh sửa lúc đầu, nhưng mà ‘chìa khóa’ quả thật cũng ẩn mình trong đó] Giọng nữ bình thản nói: [Vì sao lại ở trong cơ thể cậu, là ngẫu nhiên cũng là tất nhiên.]
‘Chìa khóa’, cũng chính là năng lực du hành xuyên thời gian mấu chốt nhất của nấm dải Mobius, nó giấu trong gen, gen phiêu lưu* trải qua trên trăm triệu năm, cuối cùng thức tỉnh ở trên người một loài người.
* Là hiện tượng trong đó vốn gen của một quần thể thay đổi ngẫu nhiên qua các thế hệ. Vì sự sống sót và sinh sản của bất kỳ cá thể nào đều bị ảnh hưởng bởi các yếu tố ngẫu nhiên nên quá trình sinh sản có thể được coi là một loại lấy mẫu và các alen do con cái mang là mẫu được lấy từ bố mẹ. Lỗi lấy mẫu trong quá trình này có nghĩa là tần số alen ở con cái không bằng tần số alen ở bố mẹ, đặc biệt là ở các quần thể nhỏ.
“Người chẳng lẽ không lo lắng hậu đại sẽ kế thừa thất bại sao?” Đường Tiếu hỏi, cậu nhìn về phía ‘Đường Tiếu’, xét từ lời nói mới rồi, không hề nghi ngờ trên tuyến thời gian trong tương lai kia, ‘Đường Tiếu’ cũng không bị Juntes cắn nuốt, loài người tuyệt chủng, ‘Đường Tiếu’ tuyệt vọng dưới mới bắt đầu hồi tưởng.
[Sẽ không, chẳng phải các cậu đi đến bên cạnh ta sao? Bắt đầu từ lúc gieo nhân, đã tất nhiên kết quả, nói theo cách của loài người các cậu, chính là dòng lũ vận mệnh.]
[Mà ở trên dòng thời gian xỏ xuyên qua 4.8 trăm triệu năm, hai dòng thời gian đan xen hình thành dải Mobius, chính là lễ ra đời của nấm dải Mobius mới.]
Giờ phút này, ánh sáng vàng phảng phất lập loè ở trước mặt họ, trở thành hai dòng sông dài thời gian, hình thành ký hiệu đan xen tượng trưng cho vô hạn.
Đây là... sinh vật đa chiều.
Đây là nấm dải Mobius.
Một khắc này Đường Tiếu và ‘Đường Tiếu’ không khỏi nín thở, dẫu cho người sau đã biết được, nhưng khi đối mặt trực tiếp sự sống kỳ lạ, thêm cao cấp hơn nhiều so với loài người này, linh hồn vẫn không khỏi chấn động.
“Nhưng mà còn thiếu một chút.”
“Nhưng mà còn thiếu một chút.”
Đường Tiếu của hai dòng thế giới đồng thời lên tiếng, cùng nhìn thoáng qua nhau.
[Ừ, cho nên cậu còn chẳng phải là đến hoàn thành tuần hoàn này sao?] Nấm cổ cười khẽ: [Được rồi, cho đôi bên ta một chút không gian, con tên là Juntes, đúng không?]
Juntes nghe vậy nhìn về ‘mẹ’ trước mặt, vẻ mặt có do dự, thấp thỏm, còn có một tia tò mò giấu trong nơi sâu.
[Đi theo ta, ta giao cho con cơ sở dữ liệu, về sau muốn đi đâu gieo rắc sự sống, thì xem chính con]
Bóng dáng Juntes lập tức biến mất từ trước mặt hai Đường Tiếu.
‘Đường Tiếu’ biết, đây là không gian cho mình.
Không gian lập tức trở nên yên tĩnh, hai người tương tự đứng đối diện nhau, như thể đang soi gương, nhưng thực tế người quen biết Đường Tiếu, tuyệt đối sẽ không nhầm lẫn bọn họ.
Bởi vì so với Đường Tiếu, ánh mắt của ‘Đường Tiếu’ tương lai thêm tang thương hơn, cũng thêm sâu lắng hơn, trên người y không có nhuệ khí bắt mắt của học giả trẻ, như đã bị hiện thực mài giũa, rửa sạch vẻ bề ngoài thô tục.
Thấy Đường Tiếu im lặng, ‘Đường Tiếu’ cong môi nói: “Không hỏi tôi gì à, đây chính là cơ hội giao lưu hiếm có giữa tương lai và quá khứ, cậu hẳn còn rất nhiều nghi vấn đúng không.”
“Trò chơi đó…” Đường Tiếu rốt cuộc lên tiếng: “Chỉ có một lần cuối cùng là chân thân ra trận, vậy trước đó thì sao?”
“Ồ, cái đó là kỹ thuật thực thể hóa linh hồn, nói đơn giản trước đó cậu chỉ là một đống thông tin, đương nhiên với kỹ thuật lúc ấy là không kiểm tra ra được,” ‘Đường Tiếu’ nhún vai: “Người chơi khác, tôi rút ra linh hồn của họ, đặt vào trên cơ thể thể đồng vị đã tử vong, chức năng cộng điểm cũng chỉ làm cho cậu.”
Loại công nghệ đen giống như khoa học viễn tưởng này vậy mà là con người tương lai có thể đạt tới sao?
Không đúng, dựa theo lời trước đó của ‘Đường Tiếu’, nhân loại hẳn đã diệt vong ở mốc thời gian tuyến chính sống còn của nhân loại mới đúng, vậy nhưng kỹ thuật này…
Đường Tiếu đột nhiên ý thức được điều gì, nhìn về phía ‘Đường Tiếu’: “Cậu hiện tại bao nhiêu tuổi?”
‘Đường Tiếu’: “Cậu cho rằng tôi bao nhiêu tuổi?”
Đường Tiếu nhíu mày: “Hơn ba mươi, hoặc là bốn mươi.”
“Không, hiện tại tôi… ừm? Thật ra tôi không nhớ rõ lắm,” ‘Đường Tiếu’ nhéo chiếc cằm râu ria xồm xoàm lẩm bẩm: “Xin lỗi, du hành thời gian quá nhiều lần, quên mất rồi, dù sao vượt xa số tuổi của con người rồi.”
“Tôi ban đầu cũng rất bất ngờ, bởi vì tôi đã từng từ bỏ cứu vớt nhân loại, tôi bỏ chạy, sau đó tên Vua Nấm đáng ghét đó đuổi đến, đuổi tới thế giới hiện thực, hiển nhiên, thế giới của chúng ta cũng đang cố gắng nghiên cứu biện pháp ngăn cản hai thế giới dung hợp, nhưng thất bại. Ngay sau đó thế giới hiện thực cũng sụp đổ, tôi cùng mấy nhà du hành vũ trụ gia nhập kế hoạch ‘Mồi Lửa’, đi lên Bạch Tuấn Hào để chạy nạn.”
“Tôi cũng không hồi tưởng thêm một lần nào, tôi đã rất mệt, nhưng bởi vì thù hận không chịu để Vua Nấm kia cắn nuốt, chỉ muốn tránh xa thật xa, tốt nhất chết ở lỗ đen hoặc là hằng tinh nào đó, để nhiệt độ mặt trời hoà tan hoàn toàn thi thể của tôi.”
“Rất thất bại nhỉ?”
Đường Tiếu không trả lời, ‘Đường Tiếu’ dường như cũng không cần cậu trả lời, lo tự mình nói: “Nhưng cuối cùng, sau nhiều lần nhảy vọt như vậy, xuyên qua lỗ sâu, rớt xuống một hành tinh khác thích hợp con người sinh sống, bọn họ đều bởi vì thời gian mà chết già, tôi lại vẫn không khác gì với khi trẻ.”
“Lúc ấy tôi đã biết, đây là nguyền rủa, thời gian để lại nguyền rủa trên người tôi, bởi vì du hành thời gian quá dài, nó và tôi dần dần hòa làm một thể, tôi đã biết tôi chưa hoàn thành sứ mệnh, đã biết hàm nghĩa của dải Mobius, cũng biết, nếu tôi muốn kết thúc tất cả chuyện này, tôi nên đi về đâu.”
Lông mi Đường Tiếu run rẩy, cậu muốn nói điều gì, lại bị ‘Đường Tiếu’ nhẹ nhàng bâng quơ nói chặn lại: “À, cái cảm giác đó ngược lại cũng không bức ép tôi, bản thân tôi chán sống rồi, tôi phát minh ra rất nhiều kỹ thuật, trước khi đến đến nơi này cũng từng làm thử đủ kiểu, nhưng mà đều thất bại.”
“Đi tìm Juntes cũng thất bại sao?” Đường Tiếu rốt cuộc không nhịn được lên tiếng, cậu nhìn chằm chằm ‘Đường Tiếu’: “Cậu rõ ràng có thể tự trở lại mốc thời gian đó, tại sao lại là tôi?”
‘Đường Tiếu’ lẳng lặng nhìn cậu, đột nhiên nhếch lên một ý cười nhạt nhẽo: “Tôi không được, bởi vì tôi vứt bỏ anh ấy.”
“Đây là lần thứ hai tôi thất bại ở trên anh ấy.” ‘Đường Tiếu’ vỗ vỗ vai Đường Tiếu, đứng lên: “Nhưng cũng sẽ không có lần thứ ba.”
“Cậu sẽ thế nào?”
“Chẳng thế nào, nhiệm vụ của tôi đã hoàn toàn kết thúc, Juntes đã trở thành nấm dải Mobius, tuy rằng cắn nuốt còn không hoàn toàn, nhưng trong dòng thời gian này đã cố định, nhân quả tuần hoàn cũng đã tiếp nối, tương lai sai lầm tự nhiên cũng sẽ biến mất.”
‘Đường Tiếu’ nói rồi, lấy ra một cái USB: “Nè, cầm đi đi.”
“Cậu đến đây, chính là vì lấy được thứ này, không phải à?” ‘Đường Tiếu’ mỉm cười nói: “Nghiên cứu không kịp hoàn thành ở thế giới kia của các cậu, kỹ thuật ngăn cản hai thế giới dung hợp.”
Đường Tiếu giật mình, ngay sau đó im lặng nhận lấy USB này.
Đúng vậy, sau khi ý thức được hệ thống trò chơi có thể là do con người tương lai phóng, mà con người tương lai đó khả năng rất lớn chính là ‘chính mình’, Đường Tiếu liên tưởng ngay đến Tiêu Bách.
Cho dù là sau khi mẹ chết, Tiêu Bách cũng không ngừng nghiên cứu.
Vậy chính cậu thì sao? Nếu dòng thời gian trong tương lai, nhân loại đã hủy diệt, vậy cậu sẽ ngừng nghiên cứu sao?
Cậu sẽ không.
Cũng chưa đầy một giây, Đường Tiếu đã ra đáp án này.
Vì thế Đường Tiếu đi đến đây, là vì tìm kiếm chân tướng, cũng là vì đánh cược khả năng này.
USB lạnh lẽo cứng rắn, cách lòng bàn tay Đường Tiếu, một cái nhẹ nhàng nho nhỏ, lại không hiểu sao cảm giác được nặng nề.
“… Tôi còn một câu hỏi cuối cùng, nếu cắn nuốt còn không hoàn toàn, sẽ ảnh hưởng đến anh ấy sao?” Đường Tiếu hỏi.
“Ồ, bộ phận còn lại, thật ra có thể bị hắn chậm rãi hấp thu thông qua khi các cậu làm tình,” ‘Đường Tiếu’ không chút để ý: “Tuy rằng quá trình có lẽ cần hơn một ngàn năm lận.”
“Tôi không sống được lâu như vậy.”
“Ha ha, nói lời ngốc gì đó, cậu thấy tôi sống bao lâu.” ‘Đường Tiếu’ cười nói: “Hơn nữa cậu thấy, hắn như nấm sẽ để cậu chết à? Hiện tại nhận được truyền thừa thực sự từ thế hệ trước, thủ đoạn của hắn sẽ vượt xa ranh giới mà con người có thể tưởng tượng.”
Nói đoạn, bóng dáng Juntes lần nữa xuất hiện, hắn dường như có thay đổi gì đó, khí thế sâu thẳm mà thần bí, nhưng vào khoảnh khắc ngẩng đầu nhìn về phía Đường Tiếu ấy, con ngươi vốn tràn ngập thần tính lập tức chiết xạ ra một tình yêu rực rỡ nồng nàn, đi xuống thế gian.
Juntes vẫy tay với cậu: “Tiếu Tiếu ~”
“Em cần phải đi rồi.”
Sau lưng Đường Tiếu bị người nhẹ nhàng đẩy một cái, cậu lảo đảo hai bước, quay đầu lại nhìn thoáng qua ‘Đường Tiếu’ tương lai, cuối cùng xoay người đi về phía Juntes.
Juntes đặt tay phải ở sau lưng, nắm thành quyền, thật cẩn thận cất giấu thứ gì, một tay khác dắt lấy cậu, nhìn thoáng qua ‘Đường Tiếu’ nhưng trong mắt cũng không có cảm xúc dư thừa gì, quay đầu cong mắt nhìn chăm chú vào Tiếu Tiếu của hắn: “Hiện tại anh đã hoàn toàn biết chủng tộc và năng lực của mình rồi, Tiếu Tiếu đừng lo lắng, chúng ta có thể ngăn cản dung hợp.”
“Ừm.” Đường Tiếu nắm thật chặt USB trong tay, lẩm bẩm nói nhỏ: “Em biết.”
Em biết.
Nấm cổ như lưu li xinh đẹp đã mất đi ánh sáng lúc trước, như dầu khô đèn tắt, bên trên có khe nứt, mặc cho ai cũng có thể nhìn thấy rằng bà đang từng bước đi đến tử vong.
Đường Tiếu và Juntes đứng chung một chỗ, cậu nhìn về phía ‘Đường Tiếu’ đứng chung một chỗ với nấm cổ đang dần dần chết đi, lại phát hiện cơ thể ‘Đường Tiếu’ đã biến thành nửa trong suốt, nhưng biểu cảm của y lại tràn ngập bình thản và chờ mong, cái chết đối với y chỉ là một giấc ngủ dài cuối cùng cũng đến.
Trước khi Juntes kích hoạt năng lực trở lại tuyến thời gian ban đầu, Đường Tiếu thấy ‘Đường Tiếu’ nói một câu bằng khẩu hình:
‘Tiến đến tương lai nhé. ’