“Đứng lên.”
Nấm cún con đứng dậy khỏi mặt đất.
“Được rồi, nằm xuống.”
Nấm cún con nằm xuống.
“Bắt tay.”
Juntes đột nhiên nhảy dậy từ trên mặt đất, vui sướng kéo tay Đường Tiếu qua, cong ngón tay, ở nơi theo dõi không quay đến, nhẹ nhàng vòng vòng ở lòng bàn tay Đường Tiếu.
Đường Tiếu cười như không cười liếc nhìn hắn một cái, nói bằng khẩu hình: Đừng nghe lời thế.
Anh lại không phải chó, đây chỉ là thí nghiệm ảnh hưởng của pheromone đối với thể thí nghiệm và có thể khống chế đến độ nào, nghe lời như vậy kế tiếp làm sao giờ?
Juntes cảm thấy Tiếu Tiếu suy nghĩ quả thực quá chu đáo.
Vì thế sau một mệnh lệnh ‘buông tay ra’, hắn cố ý vi phạm, ngược lại bàn tay dùng sức kéo người đến vòng trong ngực, cố ý tựa đầu trên vai cậu, thân mật dụi cổ Đường Tiếu.
<Khoảng cách này, thật ra vô cùng nguy hiểm, đặc biệt là Đường Tiếu còn cởi ra toàn bộ đồ phòng hộ, chất bên chân hình thành một núi nhỏ, căng phồng, dường như ẩn giấu thứ gì.
Nhân viên ghi chép thí nghiệm bên ngoài bình tĩnh thêm một điều lên sổ ghi chép, từ biểu cảm chết lặng của họ là có thể nhìn ra là đã thấy nhiều không trách với loại ‘hành vi nguy hiểm’ này của Juntes.
Cho dù có người mới nhỏ giọng nói cứ cảm giác như bị đút cơm chó, nghiên cứu viên khác cũng sẽ phản bác ‘làm gì có, ai lại cùng quái vật thể thí nghiệm rải cơm chó chứ’ ‘là tiến sĩ Đường Tiếu có gan cống hiến vì sự nghiệp nghiên cứu khoa học’ ‘chúng ta phải đối đãi loại thí nghiệm này bằng thái độ nghiêm túc’ vân vân, dần dà, cũng không có ai nhắc đến bầu không khí giữa nghiên cứu viên và thể thí nghiệm có hơi quái lạ.
Cách lần thí nghiệm đầu tiên đã qua hai ngày, số liệu thu thập cũng gần như đủ dùng, từ sau ngày đầu tiên kết thúc, Tiêu Bách biết an toàn của Đường Tiếu có bảo đảm, liền quay về, kiên trì ở lại hiện trường hai ngày nay cũng chỉ có Dawson, chuyên gia hành vi học động vật, người đeo mặt nạ, Rocky, còn có Lion.
Chỉ có người cuối cùng kia đặc biệt không nên ở chỗ này, Rocky cảm thấy hành vi của Lion quá quái lạ, sợ Lion gây bất lợi với Đường Tiếu, bèn kiên trì muốn ở lại.
Hai ngày này lúc Lion tới xem thí nghiệm, luôn có thể cảm nhận được một ánh mắt đang giám thị mình, cong môi nghiêng đầu vừa lúc đối diện ánh mắt Rocky.
“Bé em họ, cậu làm gì nhìn chằm chằm tôi vậy? Cậu đang lo lắng điều gì?”
“Biết rõ cố hỏi.” Rocky mặt vô cảm nói.
Lion phát ra một tiếng hừ cười từ trong mũi: “Không phải cậu lo lắng an toàn của Đường Tiếu à, vậy sao không đi xem theo dõi khu vực thí nghiệm? Hay là không muốn đi xem?”
Rocky bị chọc trúng tâm sự, hơi nhíu mi: “Không liên quan đến anh.”
“Ăn dấm của một thể thí nghiệm, thật là thú vị,” Lion cười khẽ, “Cũng đúng, cậu vốn dĩ đã ôm thiện cảm với đám người có chỉ số thông minh cao, lại chính mắt chứng kiến một thiên tài vùng dậy, bị cậu ta thu hút cũng không kỳ lạ, nếu thích, sao không đi tỏ tình với cậu ấy đi, sợ bị từ chối?”
“… Đã nói không liên quan đến anh.” Ánh mắt Rocky sầm xuống, mím môi.
Cậu chỉ cần khoảng cách này là được rồi.
Quan hệ và khoảng cách hiện tại đã khiến Rocky vừa lòng, có thể ở vị trí gần nhất thấy mỗi một lần linh cảm vừa hiện, mỗi một lần trí tuệ va chạm của cậu, nhưng nếu tùy tiện kéo vào phá vỡ quan hệ hiện tại, có thể ngược lại sẽ đẩy cậu ra xa.
Rocky không có dũng khí thừa nhận khả năng Đường Tiếu có thể sẽ đá cậu ra khỏi đề tổ đề tài, cậu vốn dĩ đã không quá cần thiết, người cần thiết phải tồn tại ở tổ đề tài chỉ có bản thân Đường Tiếu.
Tâm tư Rocky quá nông cạn, loại người khôn khéo trải qua bao sóng gió như Lion liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu, khẽ cười nói: “… Vậy thật đáng tiếc, lúc sau thì chưa chắc có cơ hội này.”
“Anh nói gì?” Rocky cảnh giác nhìn về phía gã.
“Không có gì.” Lion tránh mà không đáp, xoay người rời khỏi nơi này, vừa mới có một email gửi ra ngoài từ vòng tay.
[Tôi đã hoàn thành yêu cầu của các người, nhớ rõ lời hứa của các người]
[Đương nhiên]
Cuối cùng trước khi rời đi, Lion thật sâu nhìn thoáng qua Đường Tiếu còn ở khu vực thí nghiệm phối hợp thí nghiệm, xoay người rời khỏi đây.
Cứ điểm ngầm nào đó ngoài căn cứ Con Mắt Thứ Ba, sau khi nhận được email của Lion, cấp cao giáo phái Trở Về tiến hành một cuộc hội nghị lâm thời, thảo luận xem có nên sử dụng cơ hội tốt đẹp lần này không, lần nữa triển khai hoạt động ám sát nhắm vào tiến sĩ Đường Tiếu.
Tất cả người ở đây đội mũ trùm đầu màu đỏ sậm, không thấy rõ khuôn mặt, trên áo choàng có một biểu tượng như là cái cây, chẳng qua bộ rễ tương đối phát triển, thoạt nhìn còn muốn lớn hơn bộ phận cây.
Đối với điều này, có người mang ý kiến phản đối: “Lion đồng ý quá dễ dàng, suốt quá trình suôn sẻ quá mức, tôi có một linh cảm không tốt, chỉ e gã là đang câu cá, muốn nhổ tận gốc chúng ta.”
“Quả vậy, Lion quá xảo trá, không giống như người có thể dễ dàng bắt chẹt như thế.”
“Chỉ e đây là một cái bẫy.”
Mà phe ủng hộ thì lại nói: “Nhưng cơ hội lần này thật sự quá tốt, bỏ lỡ thì quá đáng tiếc. Cho dù là bẫy, nhưng mồi câu lại thực sự bày ở đó.”
“Lion tên sài lang xảo quyệt đó, nói không chừng là ôm chủ ý mượn tay chúng ta diệt trừ tiến sĩ Đường Tiếu, dù sao Đường Tiếu là người của phe Tiêu Bách.”
“Vậy thật ra cũng có thể chấp nhận, nghiên cứu khác đều có thể đặt sang một bên, bất kể như thế nào cũng phải phá hư kỹ thuật chỉnh sửa gen kia.”
“Lần này càng không thể thất bại! Cậu ta còn đang đẩy mạnh ứng dụng cụ thể, bất kể thế nào cũng phải ngăn cản cậu ta.”
Giáo phái Trở Về phản đối hết thảy hành vi nghiên cứu giới nấm, hơn nữa không tiếc sức nơi nơi đàn áp loại hoạt động nghiên cứu khoa học này, nhằm vào Liên Minh là như thế, nhằm vào Con Mắt Thứ Ba cũng là như vậy, ám sát nhằm vào học giả lĩnh vực giới nấm thì càng thường xuyên.
Nhưng chưa từng có học giả có thể liên tiếp trốn thoát ám sát của bọn họ, tổng cộng có hai lần ám sát của giáo phái Trở Về nhằm vào Đường Tiếu, kết quả đều thất bại, lúc này là lần thứ ba.
“Nói cách khác, cục diện hiện tại là cân nhắc, nhằm vào tiến sĩ Đường, có thể trả giá cho cái đinh bị rút ra hay không.” Cuối cùng, ông lão ngồi ở ghế trước chậm rãi nói.
“Hiện tại thế cục ở Con Mắt Thứ Ba thế nào? Bộ phận ở lực lượng vũ trang.”
“Trong ba siêu năng lực giả cấp A mặt ngoài, một trong đó bị người thấy dẫn đội đi về hướng đông nam vào ba ngày trước, một rửa sạch dị thú ở bên ngoài căn cứ, còn có một người tọa trấn ở căn cứ, xác suất rất lớn đang ở bảo vệ Tiêu Bách.” Có người do dự một hồi, nói.
“Phía Đông Nam…”
“Đấy không phải phương hướng phế tích nông trường Tater à? Đã bị phát hiện?!”
“Dalton…” Ông lão đột nhiên mỉm cười, “Ông ta rốt cuộc vẫn để lại tin tức, bị liên tưởng đến trên giới nấm zombie à, là tiến sĩ Tiêu? Hay là tiến sĩ Đường?”
“Có quá nhiều người thông minh ở Con Mắt Thứ Ba, không làm khó họ được bao lâu, một khi đã như vậy, trước khi bức màn được vén lên, phải cố hết sức thêm một ít phiền phức cho hàng xóm của chúng ta.”
Thấy ông lão hạ quyết tâm, âm thanh ồn ào trên bàn hội nghị cũng dần thấp xuống, mọi người lẳng lặng nhìn về phía ông ta.
Ông lão ấn tay lên biểu tượng tôn giáo trên áo choàng, giọng điệu trịnh trọng mà thành kính:
“Thần giáng xuống từ ngoài bầu trời, ban sự sống cho trái đất.”
“Thần chính là khởi đầu vạn vật, luân hồi và kết thúc, chúng ta cuối cùng đều sẽ trở về vòng ôm của giới nấm.”
“Đồng bào à, đây không phải kết thúc, chỉ là đồng hành với thần.”
Mọi người đi theo ông ta thấp giọng đọc nhẩm, dưới áo choàng, da mặt bọn họ đã bị các loại nấm ăn mòn, làn da láng mịn mềm mại trở nên cứng rắn, ngũ quan bị nấm mọc ra từ trên làn da chen sang một bên, lại như không cảm nhận được đau đớn vậy, trong ánh mắt tràn đầy cuồng nhiệt và vui sướng.
Bọn họ đều đã bị giới nấm ký sinh, lại không tử vong, thậm chí còn giữ lại thần trí tỉnh táo.
Tin nhắn trải qua mã hóa truyền lại đến những người ở chức vị khác nhau, tuổi tác khác nhau trong căn cứ Con Mắt Thứ Ba, bọn họ chỉ nhìn thoáng qua, rồi mặt vô cảm xóa bỏ, sau đó tiếp tục công việc của mình.
.......
Lion đi rồi, Rocky nhớ tới lời cuối cùng của gã, lòng vẫn không khỏi có chút lo sợ bất an.
Không biết tại sao, từ sau khi Đường Tiếu đồng ý tham dự thí nghiệm này, trong lòng cậu luôn có một linh cảm chẳng lành, nhưng bất kể khuyên như thế nào, Đường Tiếu đều kiên trì muốn tham gia thí nghiệm này, Rocky không có bất kì biện pháp nào, chỉ có thể ở bên ngoài nhìn, nhưng cũng may trước mắt không xảy ra bất cứ ngoài ý muốn nào.
Nhưng câu nói kia của Lion lại có ý gì, anh ta định ra tay với Đường Tiếu sao?
Rocky nhìn khu vực thí nghiệm trước mắt, nơi này vốn là toàn kính, nhưng bởi vì đối tượng thí nghiệm tỏ ra để ý rõ ràng đối với người xung quanh, nên thay đổi chỗ.
Đương nhiên số lượng theo dõi bên trong có tăng không giảm, thông qua màn hình chiếu lên nhất cử nhất động của thể thí nghiệm và nghiên cứu viên bên trong.
Cho đến giờ hết thảy bình thường, thể thí nghiệm 428 không có biểu hiện ra bất cứ khuynh hướng công kích nào, tương đối thân cận với nghiên cứu viên, thậm chí có hơi quá mức, Rocky nhìn một hồi thì khó chịu dời mắt đi.
Ở trong mắt cậu đây rõ ràng là hành vi lãng phí nhân tài, tiến sĩ Đường Tiếu hẳn nên dùng thời gian quý báu của cậu cho nghiên cứu, mà không phải làm loại thí nghiệm nguy hiểm lại vô nghĩa này, rõ ràng những người khác cũng làm được!
Sân khấu của cậu hẳn nên ở trên nghiên cứu khoa học, nhưng lại không phải loại nghiên cứu khoa học này!
Nhưng Rocky không khuyên bảo được Đường Tiếu, chỉ có thể một mình giận dỗi, nhìn một hồi, rồi hậm hực rời khỏi hiện trường, trong đầu còn đang hồi tưởng câu rõ ràng có ý ám chỉ trước đó kia của Lion, sau khi ra khỏi khu vực thí nghiệm, cậu không đi quá xa, ở hành lang gọi điện thoại cho Phong Thư Vận, hơn nữa cũng chuyển lại câu nói trước đó kia của Lion cho bà.
“Tiến sĩ Phong, ngài cảm thấy Lion sẽ ra tay với Đường Tiếu không?” Rocky hỏi, “Liệu thí nghiệm lần này… là một cái bẫy không?”
“Việc này, hẳn là sẽ không,” Phong Thư Vận cũng do dự, “Lion từng nhắm vào Đường Tiếu, nhưng đây cũng không phải huyết hải thâm thù gì, cũng không cần phải làm đến nỗi nguy hại mạng sống của cậu ấy.”
Chèn ép một học giả cùng ý đồ giết hại nhà khoa học là hàm nghĩa hoàn toàn khác biệt, một khi sự tình bại lộ, chẳng sợ Lion có quan hệ huyết thống với thủ lĩnh, cũng chắc chắn sẽ bị trục xuất khỏi Con Mắt Thứ Ba.
Dựa theo hiểu biết của Phong Thư Vận với Lion, đây là hậu quả gã không thể chấp nhận, nơi này là nhà của Lion, là nơi gã sinh ra đến trưởng thành, cho dù làm việc có ác liệt, Lion cũng sẽ không phá hủy nơi này, ngược lại, tuy rằng gã sẽ đả kích đối thủ, trên ý nghĩa nghiêm khắc mà nói cũng không phải người tốt, nhưng tất cả phần lớn chuyện làm đều là dựa trên lợi ích chung của Con Mắt Thứ Ba.
“Nhưng mà, Lion tại sao lại đặc biệt tới xem thí nghiệm lần này? Anh ta lại chẳng quan tâm sống chết của Đường Tiếu.”
Rocky vẫn có chút không tin, cậu dựa vào trên vách tường, ngẩng đầu thấy trên hành lang có mấy nhân viên công tác đang đẩy một chiếc lồng sắt bằng xe đẩy chuyên dụng đi về phía cậu, Rocky tránh chỗ, khi lồng sắt đi qua, gió thổi lên một góc của miếng vải đen, Rocky từ giữa nhìn thoáng thấy một dị thú có kích thước bằng một con sư tử nằm bên trong.
Đội ngũ rất nhanh rời đi, Rocky nhìn hướng bọn họ rời đi, nơi đó chỉ có một khu vực thí nghiệm, chính là nơi của Đường Tiếu và thể thí nghiệm 428.
“Xin lỗi, tiến sĩ Phong, tôi cúp trước, nếu kế tiếp có chuyện gì tôi lại trò chuyện với ngài, cũng xin ngài hãy khuyên nhủ Đường Tiếu, tiếp xúc quá nhiều với thể thí nghiệm cũng không phải một chuyện tốt.”
“Ừm, tôi biết,” Phong Thư Vận khẽ cười, “Đường Tiếu rất may mắn khi có người bạn như cậu.”
Gương mặt Rocky hơi đỏ lên: “Không, là tôi may mắn.”
Ngắt cuộc trò chuyện trên vòng tay, Rocky nhấc chân đi đến hướng đội ngũ vừa nãy đi qua, quả nhiên, mục đích của họ chính là khu vực thí nghiệm cậu mới đi ra, nhân viên công tác và thực nghiệm viên giao tiếp, Rocky lấy làm lạ hỏi: “Không phải còn đang thí nghiệm à? Sao đã bắt đầu cho ăn rồi?”
“Thí nghiệm đã kết thúc.” Nghiên cứu viên nói, “Vừa rồi tiến sĩ Đường đã ra khỏi khu vực thí nghiệm, cho nên mới sẽ chuẩn bị cho ăn.”
Rocky sửng sốt: “Đã kết thúc? Hôm nay sớm quá vậy?”
“Đúng vậy, tiến sĩ Đường nói có hơi mệt nên kết thúc sớm, cậu ấy mới vừa đi không lâu.”
“Là đi từ hướng nào?”
“Bên phải.”
“Cảm ơn.” Rocky vội vàng nói một tiếng, trước khi rời đi còn đi nhìn thoáng qua theo dõi, quả thật bên trong theo dõi đã không có bóng dáng của Đường Tiếu, chỉ có thể thí nghiệm 428 còn ngơ ngác đứng bên trong, pheromone đã ngừng thả xuống, nhân viên công tác chuẩn bị đưa dị thú vào.
Rocky nhìn màn hình hai giây, không biết vì sao cảm thấy quỹ đạo hành động của 428 có hơi quen mắt, nhưng loại cảm giác này chỉ giây lát rồi biến mất, cậu nghĩ hẳn nên trước tiên thông báo với Đường Tiếu một tiếng về sự kì lạ của Lion, bèn vội vàng rời khỏi khu vực thí nghiệm, bước nhanh đi đến hướng hành lang bên phải.
“Xin lỗi, nhường một chút.”
Hành lang của Con Mắt Thứ Ba nghiêm khắc mà nói là cấm chạy, Rocky chỉ có thể bước nhanh đi, ngẩng đầu nhìn hành lang, rốt cuộc ở cuối thấy một bóng dáng quen thuộc, cao giọng hô: “Tiến sĩ Đường!”
Con Mắt Thứ Ba trừ nhân viên công tác thì phần lớn nghiên cứu viên đều có thói quen mặc áo khoác trắng, tương đối có thể liếc mắt một cái phân biệt thân phận, ít nhất ở khu vực thí nghiệm đều là thường như thế này, nhưng Rocky đã quen thuộc hình dáng đầu của Đường Tiếu, liếc mắt một cái là có thể nhận ra cậu, nhưng kỳ lạ là người nọ cũng không hề quay đầu lại.
Rocky lại gọi vài tiếng, hơn nữa nhanh chóng kéo gần khoảng cách, làm như nghe thấy tiếng gọi sau lưng, người trước mặt đi càng lúc càng nhanh.
Nghi ngờ bắt đầu tăng mạnh trong đầu Rocky, cậu bắt đầu chạy bất chấp quy định ở hành lang, như nghe thấy cậu chạy, bóng người nghi là Đường Tiếu cũng chạy, chung quy vẫn là tốc độ của Rocky mau hơn, bắt được góc áo người này lúc ở khúc ngoặt.
“Tiến sĩ Đường Tiếu, xảy ra chuyện gì, tại sao cậu phải chạy…”
Rocky vừa dứt lời, biểu cảm dần trở nên dại ra, nơi bị cậu chạm vào như giấy cửa sổ bị chọc thủng, dáng đầu và khuôn mặt cậu quen thuộc bắt đầu vặn vẹo, người nọ quay đầu, lộ ra một gương mặt khác hoàn toàn với Đường Tiếu.
“Anh không phải Đường Tiếu…?”
Người nọ lập tức hất tay Rocky ra, Rocky còn chưa kịp phản ứng, mấy người thuộc bộ đội vũ trang đột nhiên chạy ra từ chung quanh, đè chặt người này trên mặt đất.
Hiện trường thoáng chốc hỗn loạn, trong đầu Rocky cũng trống rỗng, không phải, tình huống này là sao?
Nếu người này không phải Đường Tiếu...
Vậy Đường Tiếu đi đâu?
Giờ phút này, linh cảm nào đó chợt lóe qua, từ thí nghiệm đột nhiên ngưng hẳn, đến màn hình theo dõi trước đó không hiểu sao cảm thấy quen thuộc, còn có trình tự cho ăn sớm.
Không đúng! Đường Tiếu chưa kết thúc thí nghiệm, cậu ấy còn ở bên trong!
Sau khi nhận ra được người này không phải Đường Tiếu, đủ loại điểm kì lạ gặp qua vừa nãy xâu chuỗi lại trong đầu Rocky, biến thành một chân tướng nguy hiểm cùng cực, cậu lập tức túm lấy cổ áo của nhân viên vũ trang cách gần nhất, hét to với bọn họ: “Tiến sĩ Đường Tiếu gặp nguy hiểm, nhanh lên! Thông báo bọn họ dừng lại trình tự cho ăn!”
“Sao cơ?” Nhân viên vũ trang đầy mặt ngơ ngác.
Lúc này, một giọng nói vang lên từ đằng sau cậu: “Yên tâm đi, bé em họ.”
Rocky chợt xoay người, thấy Lion không biết đi ra từ bên cạnh khi nào, tư thái vẫn bình tĩnh, híp mắt nhìn chằm chằm kẻ ngụy trang bị đè trên mặt đất, dường như hết thảy đều không vượt qua dự đoán của gã.>
“Anh họ, đi cứu tiến sĩ Đường!”
“Tôi biết tôi biết, cậu cũng đừng lo lắng quá.” Lion nói, “Tiến sĩ Đường biết kế hoạch câu cá của tôi, cậu ta là cố ý phối hợp với tôi, tôi đương nhiên không có khả năng để cậu ta gặp nguy hiểm.”
“Câu, câu cá?” Rocky có chút mờ mịt lẩm bẩm.
“Đúng vậy, câu nhóm người này ra.” Lion cong môi, dẫm mạnh lên bàn tay cố lấy vũ khí của kẻ ngụy trang, cười khẩy, “Lại là một siêu năng lực giả, năng lực của cậu liên quan đến ảo giác đúng không, giả dạng Đường Tiếu đi ra, tuyên bố ngưng thí nghiệm.”
“Đồng lõa của cậu bóp méo ghi hình? Ồ, tôi biết rồi, là cắt nối biên tập ghi hình mới đúng, sử dụng tư liệu sống mấy ngày trước, còn có dị thú cho thể thí nghiệm ăn mà trước đó tôi phân phó cho Flower, các người lấy vài đoạn ghi hình đó, sau đó hack vào hệ thống, chế tạo biểu hiện giả Đường Tiếu đã rời đi.”
“Thí nghiệm ngưng lại, pheromone tự nhiên sẽ tiêu tán, vì để phòng hờ, các người còn cho một con dị thú cấp B kích phát hung tính của thể thí nghiệm, thật đúng là trăm phương ngàn kế.”
Sắc mặt Rocky càng ngày càng trắng: “Vậy Đường Tiếu…”
Không, sẽ không, nếu Lion dám nói như vậy trước công chúng, chắc chắn đã làm tốt chuẩn bị sau đó.
Quả nhiên, Lion mỉm cười nói: “Đương nhiên, tôi đã làm tốt chuẩn bị sau đó, đã rót đầy pheromone vào túi khí an toàn trong đồ phòng hộ, có thể chống đỡ một đoạn thời gian.”
<Vì thiết kế cái bẫy này, Lion không thể làm quá nhiều biện pháp phòng hộ, như vậy thì con cá sẽ không cắn câu, mà Đường Tiếu dường như cũng không ý kiến, dáng vẻ không quan tâm mạng sống của mình bao nhiêu, vẫn do gã lên kế hoạch.
Hiện tại thành công câu ra nhóm người này, kế tiếp thì đơn giản, nhân viên công tác dính líu sẽ cùng bị mang đi điều tra, còn có người dẫn họ vào, người ngày thường có quan hệ khá tốt với bọn họ, nhổ tận gốc, trong căn cứ đã có thể yên tĩnh.
“… Đây quả nhiên là một cái bẫy.” Kẻ ngụy trang ngẩng mặt lên, nhìn Lion, ngoài cười nhưng trong không cười kéo khóe miệng, “Nhưng đáng tiếc, ngài hình như quá mức tin tưởng thuộc hạ của ngài, đều giao cho hắn làm phương thức bảo hiểm quan trọng nhất.”
Nụ cười của Lion dần thu lại, mặt vô cảm nói: “Hắn khác với Sari, không có khả năng phản bội tôi.”
“Vì sao chứ, chỉ bằng hắn đã sớm không còn thân nhân khác? Sari cũng giống vậy đấy thôi, nhưng ngài có biết, bà ta tại sao vẫn lựa chọn chúng tôi không?” Kẻ ngụy trang nói, nhìn sắc mặt Lion, rốt cuộc cười, mỉm cười cắn nát túi độc trong miệng, “Xem ra các người vẫn chưa tìm được điểm mấu chốt… ồ, cũng chưa chắc, hay nên nói đây mới là kết cục tốt nhất với ngài?”
“Mượn tay chúng tôi, diệt trừ Đường Tiếu, lại thành công nhổ tận gốc chúng tôi, đạt được uy vọng, diệt trừ kẻ địch, vậy Con Mắt Thứ Ba này tất cả đều là anh định đoạt.”
Rocky đột nhiên nhìn về phía Lion, ánh mắt những người khác nhìn gã cũng kinh nghi bất định, sắc mặt Lion khó coi cực kì: “Đừng tin hắn, hắn đang chia rẽ chúng ta.”
“Ha ha, sự thật sẽ là thế nào nhỉ?” Kẻ ngụy trang biết mình ắt phải chết không thể nghi ngờ, nhưng hắn rất vui vẻ, một ván này diệt trừ Đường Tiếu, lại châm ngòi khoảng cách giữa Lion và Tiêu Bách, đã không ai có thể ngăn cản mở màn sắp tới…>
......
Cùng lúc đó, trong khu vực thí nghiệm.
Cửa đột nhiên mở ra, lại đột nhiên khép kín, Đường Tiếu nâng mắt, nhìn thoáng qua vị trí theo dõi, điều chỉnh trang bị trò chuyện một chút, hỏi thăm đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại đột nhiên mở cửa.
Nhưng không nhận được đáp lại.
Không chỉ có như thế, đèn pha ban đầu cũng ảm đạm đi, trang bị thả pheromone xuống thu lại, một vẻ nghiễm nhiên đã kết thúc thí nghiệm.
Nhưng cậu còn ở bên trong mà?
Đường Tiếu sửng sốt một chút, rất nhanh ý thức được điều gì, xem ra là đám kia người động thủ.
Lúc này cửa phòng thí nghiệm lần nữa mở ra, nhưng thả vào lần này là một con dị thú cấp B, gây mê gần như hết vào ngay lúc này, dị thú giống như kết hợp giữa sư tử và hổ loạng choạng đứng dậy, theo bản năng lia ánh mắt hung ác về phía nhân loại duy nhất đang đứng ở đây.
Nhưng rất nhanh, phía sau nhân loại gầy yếu sáng lên vô số đôi mắt, nguy hiểm cùng cực nhìn chằm chằm nó.
Mèo con, động một chút thử xem?
Dị thú:…
Lời tác giả:
ou ám chỉ nấm zombie, là tên viết tắt của tên khoa học của nấm zombie (Ophiocordyceps unilateralis), nhưng không biết có ai đoán được hàm nghĩa đằng sau không hahahaha. Điểm tại sao Sari lại phản bội.