Mục lục
Nuôi Dưỡng Quái Vật Nhỏ - Sư Tử Tinh Hệ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Load game!

Lưu trữ mà Đường Tiếu load chính là mốc thời gian mở họp trước đó thuyết minh tình huống của giới nấm zombie, hơn nữa Con Mắt Thứ Ba xác định thành lập nên ‘Kế hoạch Hy Vọng’ chỉ định cậu và Phong Thư Vận làm người phụ trách.

Cũng chính là thời điểm tuyến chính thế giới vừa mới kích hoạt.

“Đường Tiếu? Làm sao vậy?”

Hội nghị vừa mới kết thúc, Phong Thư Vận vỗ vỗ chàng trai đang đứng ngốc tại chỗ, có chút lo lắng hỏi: “Có phải đang lo lắng hạng mục sau đó không? Đừng căng thẳng, tôi và Tiêu Bách đều sẽ giúp đỡ cậu, mang dự án cũng không có khó lắm.”

“… Vâng.” Đường Tiếu nhìn khuôn mặt Phong Thư Vận vẫn còn sắc hồng hào khỏe mạnh, giọng nói có chút nghẹn ngào, mím chặt môi mới không để Phong Thư Vận nghe ra không đúng.

Trước khi cậu load game, Phong Thư Vận đã suốt ngày triền miên giường bệnh, tình trạng cơ thể giống như nến tàn trong gió, bất cứ lúc nào cũng có thể tắt.

Đây là một thế giới chân thực, người ở đây tự nhiên cũng sẽ không sống lại như NPC máy tính, lúc ấy Đường Tiếu thật sự cảm thấy sẽ mất đi một người đối xử với cậu rất tốt.

Cũng may, hiện tại còn kịp.

Nhưng bây giờ còn một sự kiện khác phải xác nhận.

Đường Tiếu hít sâu, đi ra phòng họp: “Xin lỗi tiến sĩ Phong, tôi còn có việc đi trước.”

“Được, lúc sau nếu có việc có thể gửi tin nhắn cho tôi.”

“Vâng.”

Đường Tiếu vội vàng tạm biệt với Phong Thư Vận rồi rời đi, chạy một mạch tới khu vực nơi dự án 428.

Kế hoạch Hy Vọng vừa mới được duyệt, rất nhanh là sẽ sàng chọn học giả lĩnh vực liên quan gia nhập vào, trong đó sẽ bao gồm rất nhiều nghiên cứu viên của dự án 428 ban đầu, ở trước mặt dự án quan trọng liên quan đến tồn vong của nhân loại này, bất kì dự án nghiên cứu khoa học cấp bậc nào cũng phải hoãn lại.

Nhưng hắn hẳn là còn ở đây.

Trước mắt Đường Tiếu hiện lên hình ảnh 428 dần dần bước về phía tử vong sau khi tiến hóa thất bại, tuy rằng đã quay lại, theo lý mà nói kết quả việc thất bại tiến hóa của 428 hẳn cũng không còn tồn tại nữa mới đúng, nhưng có trường hợp đặc biệt của Vua Nấm ở phía trước, Đường Tiếu sợ ngoại lệ này cũng sẽ tái diễn trên người 428.

Cậu lập tức quét thẻ tiến vào khu thể thí nghiệm, một mảnh trống không ánh vào mắt khiến lòng Đường Tiếu nặng trĩu.

“…428?”

“Tiến sĩ Đường?” Khu quan sát còn có một nghiên cứu viên người mới đang thu dọn đồ đạc, thấy Đường Tiếu thất hồn lạc phách xông vào, khó hiểu hỏi: “Hôm nay ngài cũng có thí nghiệm sao? Nhưng thể thí nghiệm 428 vừa mới bị người của một tổ đề tài khác mang đi rồi.”

“… Bị mang đi rồi?”

“Đúng vậy.”

Trong ánh mắt Đường Tiếu một lần nữa bừng sáng: “Tổ đề tài nào?”

“À, hình như là tiến sĩ Diệp.”

Nghiên cứu viên người mới vừa dứt lời, đã thấy Đường Tiếu cũng không quay đầu lại xông ra ngoài, trong lúc nhất thời có chút không hiểu ra sao.

Tiến sĩ Đường… gấp làm thí nghiệm thế luôn hả?

Phòng thí nghiệm, tiến sĩ Diệp không ở đây, thành viên tổ đề tài của hắn đang làm 428 thí nghiệm về phản ứng thuốc của sợi nấm 428, còn chưa bắt đầu, đã thấy Đường Tiếu đột nhiên đi vào, tạm dừng công việc trên tay.

“Tiến sĩ Đường?”

“Xin lỗi, tôi có một phỏng đoán cần chứng thực ngay,” Đường Tiếu nhìn chằm chằm bóng dáng 428 trong phòng giam trong suốt, cố hết sức làm ra tư thái không khác với ngày thường, “Có thể chen hàng một chút không? Tôi sẽ nói rõ với tiến sĩ Diệp.”

Vài vị nghiên cứu viên thòng thí nghiệm nghe vậy hai mặt nhìn nhau, thật ra loại hành vi lâm thời chen hàng này là điều mọi người đều sẽ không thích, nhưng cũng phải nhìn người nói chuyện là ai, kiểu ông lớn như Đường Tiếu cấp bậc hơn xa mình muốn chen hàng, bọn họ cũng chỉ có thể ngoan ngoãn cởi găng tay.

“Mời ngài, mời ngài, vừa lúc chúng tôi cũng muốn nghỉ ngơi một lát.”

“Xin lỗi, lần sau tôi sẽ giúp các cậu sắp xếp một thứ tự thích hợp.”

“Không cần không cần, cũng không có chuyện gì.”

Phòng thí nghiệm rất nhanh chỉ còn lại Đường Tiếu, chờ sau khi mọi người rời đi, Đường Tiếu rốt cuộc không nhịn được tiến lên, nhìn nấm thân trong phòng giam: “Juntes…”

Nấm trong phòng giam dường như bị tê liệt cơ thể, khó khăn mở một con mắt sau khi nghe thấy Đường Tiếu gọi: “Tiếu Tiếu.”

“Anh không sao chứ, cơ thể cảm thấy có ổn không?”

Đường Tiếu đến gần phòng giam Juntes, nhìn chằm chằm thân hình hắn: “Có cảm thấy có gì thay đổi không?”

“Tôi thất bại, đúng không?” Juntes hỏi.

Đường Tiếu vô thức đáp, sau đó trợn tròn mắt không dám tin: “Anh… còn nhớ rõ?”

“Ừm, lần này ký ức rất rõ ràng,” Juntes nói, khóe môi nhẹ nhếch lên, “Thật tốt quá, chúng ta còn thời gian.”

Vào thời điểm tiến hóa thất bại, Juntes thật sự cho rằng sắp chết đi như vậy.

Xác nhận Juntes không có việc gì và còn giữ lại được ký ức, Đường Tiếu thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó lại nhìn về tuyến chính thế giới.

… Hửm?

Đường Tiếu mở to hai mắt nhìn đếm ngược tuyến chính thế giới.

160 ngày 12 tiếng 8 phút

Không thích hợp, thời gian ngắn lại.

Ban đầu cậu nhớ rõ điểm lưu trữ này mới vừa kích hoạt tuyến chính thế giới, lý nên là khoảng 180 ngày.

Nói như vậy là cậu quay lại sinh ra biến hóa?

“Tiếu Tiếu?” Thấy Đường Tiếu không nói năng gì, Juntes miễn cưỡng chống người ngồi dậy, “Xảy ra chuyện gì sao?”

“… Không có gì.” Đường Tiếu cũng nói cho Juntes số ngày còn lại, “Chỉ là thời gian ngắn lại, tôi nghi là ký ức của Vua Nấm cũng quay lại theo.”

Cũng không biết sau khi cậu quay lại có thể bị Vua Nấm phát hiện vị trí hay không, Đường Tiếu quyết định quan sát thêm một đoạn thời gian.

Một ngày đi qua, Con Mắt Thứ Ba cũng không xảy ra hiện tượng bị thú triều vây chặn, dao nhỏ treo trên đầu rốt cuộc thả lỏng xuống.

Đường Tiếu tìm cơ hội sắp xếp lại tình trạng hiện tại với Juntes: “… Nói cách khác hiện tại ký ức của Vua Nấm có lẽ cũng quay lại theo chúng ta, nhưng thần vẫn không rõ lắm vị trí cụ thể của chúng ta, thời gian nhân loại hủy diệt còn lại ít hơn hai mươi ngày so với lần đầu tiên, nói cách khác thời gian của chúng ta cũng không nhiều lắm, phỏng chừng sẽ trở nên càng ngày càng ngắn theo số lần load game.”

“— Nhưng cho dù như vậy, vẫn còn hy vọng.”

Trong ánh mắt Đường Tiếu sáng lên ngọn lửa: “Trong đầu tôi có tất cả tư liệu của dự án lần trước, lần này chúng ta nhất định có thể nhanh hơn.”

Ánh mắt Juntes không kiềm được tập trung trên người Đường Tiếu, vì đôi mắt một lần nữa đong đầy hy vọng ấy của cậu, cong môi: “Còn có ý thức của tôi tỉnh táo hơn so với trước, tuy rằng tiến hóa thất bại, nhưng nói không chừng vẫn có chút hữu dụng.”

“Vậy thật sự quá tốt,” Đường Tiếu cười nói, “Chúng ta cùng cố gắng nhé, Juntes.”

“…” Nhìn ánh sáng trong ánh mắt Đường Tiếu, Juntes mắt cũng không chớp, “Ừm.”

Thực ra với hắn mà nói thế nào cũng tốt.

Nhưng so với vẻ mặt nặng nề tuyệt vọng của Đường Tiếu vòng trước, hắn vẫn thích Tiếu Tiếu như bây giờ hơn.

Đường Tiếu ngược lại mở ra giao diện thuộc tính cá nhân của mình, lần nữa cộng thêm điểm số tích lũy trước đó, vì thế thuộc tính của cậu hiện tại như sau

[Tên họ: Đường Tiếu

Giới tính: Nam

Nghề nghiệp: Nghiên cứu viên chính thức

Phe tương ứng: Con Mắt Thứ Ba

Sức mạnh: 42 (sinh viên gầy yếu)

Nhanh nhẹn: 53 (người bình thường)

Thể chất: 50 (người bình thường)

Trí lực/linh cảm: 99 (max) (thiên tài hiếm có trong lịch sử)

May mắn: 70 (người may mắn)

Mị lực: 69 (đi trên đường cẩn thận người tìm kiếm ngôi sao)

Ngành học chính:

Sinh vật học: lv4 (0/1000000)

Liên ngành:

Hóa học sinh vật: lv3 (0/100000)

Vật lý học sinh vật: lv3 (0/100000)

......

Danh vọng trận doanh: Tôn kính

Độ thiện cảm đạt được: 0]

Trên đây chính là thuộc tính hiện tại của cậu, trước lần đầu tiên load game, cậu đương nhiên đã cộng max qua trong quá trình nghiên cứu khoa học, hiện giờ cũng chỉ nhìn quả bầu mà vẽ ra gáo, quan trọng hơn là số lần rút thăm trúng thưởng.

Trước đó cậu tích lũy tổng cộng 7 lần rút thăm trúng thưởng, vốn là định chờ lúc tích cóp đủ mười lần liên tiếp giữ gốc rồi rút, nhưng từ sau khi bắt đầu tuyến chính thế giới giao diện trò chơi này đã không còn quét ra nhánh phụ khác, dẫn tới vẫn luôn không tích cóp đủ, trước khi load game lần trước thứ cậu rút ra cũng không có gì có thể dùng ngay.

Nhưng hiện tại đã load game, nếu như có thể rút ra một lần nữa.

Đĩa quay rút thăm trúng thưởng lần nữa xuất hiện.

Bảy lần rút thăm trúng thưởng, ba lam một tím, còn lại đều là một ít phế phẩm, không có ánh sáng vàng như thường lệ.

Đường Tiếu thở dài, xem xét vật phẩm rút được.

Hai tấm thẻ may mắn bình thường, một bản vẽ công nghệ cao, thoạt nhìn là máy phát điện hiệu suất cực cao nào đó, một chai Yakult có thể làm ấm người.

Ừm, tổng tốt hơn chút so với vòng trước, nhưng cũng không nhiều lắm.

Đường Tiếu tính toán lúc sau tìm thời gian cho tiến sĩ Phong uống Yakult, vòng trước cậu ý thức được tầm quan trọng của cơ thể, vì thế dùng điểm số còn lại cộng cho thể chất đến trình độ người bình thường, tốt xấu không ngã xuống giữa chừng, nhưng tiến sĩ Phong dù sao cũng lớn tuổi, không chịu nổi mệt nhọc.

Tình huống vòng này hẳn là sẽ tốt hơn một chút đi.

Đường Tiếu hít sâu, hiện tại là đến thời gian chạy đua với Vua Nấm.

Xem là cậu nghiên cứu ra thuốc giải trước, hay là đối phương tìm được cậu trước.

Đường Tiếu nhanh chóng lại tập trung vào dự án nghiên cứu khoa học, vòng trước, cậu đã sớm chuẩn bị sẵn tinh thần có lẽ sẽ load game lần nữa, nếu đến lúc đó Vua Nấm không thể bắt giữ được vị trí của cậu, thì có nghĩa bọn họ còn hy vọng, cho nên cậu học thuộc tất cả số liệu tư liệu.

Đến thêm một lần, tự nhiên là ngựa quen đường cũ.

Lại không chú ý rằng đã khiến người khác hoảng sợ.

Có thể là nguy cơ giai đoạn sau và bảo vệ của Con Mắt Thứ Ba đối với nghiên cứu viên, khiến Đường Tiếu có hơi quên chuyện thời điểm hạng mục vừa mới bắt đầu thật ra những người khác cũng không xem trọng cậu, dù sao cũng qua nửa năm rồi.

Kết quả kế hoạch vừa mới bắt đầu đã được duyệt, Đường Tiếu vội vã thúc đẩy, lại phát hiện mình không quá chỉ huy được đám học giả cấp ba thậm chí cấp bốn này, mới bừng tỉnh vỡ lẽ, ban đầu hình như là có chuyện này.

Sau đó là giải quyết như thế nào nhỉ?

Hình như là Tiêu Bách từ chức vị trí chủ tịch, tới giúp cậu…

“Tiến sĩ Đường, tôi hiểu tâm trạng của ngài, nhưng tôi cảm thấy có lẽ sẽ tốt hơn nếu chúng ta đổi một phương hướng, chẳng hạn như meganuclease đem so với kỹ thuật chỉnh sửa gen mới phát minh của ngài, thời gian phát minh của kỹ thuật này lâu hơn, cũng thêm thành thục hơn, Kế hoạch Hy Vọng quan trọng nhất, tôi cũng hy vọng người bên trên có thể thận trọng lựa chọn phương hướng hơn.” Tiến sĩ Mathurin uyển chuyển nói.

Đường Tiếu hồi hồn, nhìn mặt tiến sĩ Mathurin trước mặt, cậu nhớ rõ người này, giai đoạn sau cũng là một trong những người thường trú ở phòng thí nghiệm, thậm chí giai đoạn đầu mỗi đêm đều ngủ ở phòng thí nghiệm, mỗi khi áp lực lớn thì sẽ một mình lặng lẽ tìm góc gào khóc, nói là phương thức trút bỏ áp lực.

Vẻ mặt Đường Tiếu nhu hòa đi, mỉm cười nói: “Ngài nói cũng có mấy phần có lý.”

Sắc mặt Mathurin vui vẻ.

“Vậy…”

“Nhưng tôi không cảm thấy kỹ thuật này có hy vọng hơn, bản thân meganuclease có gen mã hóa khoảng 1 kb, vì vậy rất dễ dàng được bọc trong một vectơ adenovirus để phân phối và có vị trí nhận dạng dài, vậy nên tính đặc biệt của chỉnh sửa gen này rất cao. Mặc dù có thể thông qua sửa đổi bằng protein để mở rộng phạm vi nhận dạng của enzyme meganuclease, nhưng quá trình này rất tốn kém và tốn thời gian.”

Đường Tiếu nói ra lời vô tình nhất bằng vẻ mặt dịu dàng nhất, dứt lời, không để ý tới vẻ mặt đờ ra cửa Mathurin, lại chuyển sang một vị tiến sĩ True khác vẫn luôn đang quan sát bên này.

Vị tiến sĩ này cũng là người quen của Đường Tiếu, sau khi quen thân ở giai đoạn sau cũng là một trong những vua phấn đấu trong tổ dự án, ở lần nọ sau khi uống say thì túm lấy góc áo Đường Tiếu khóc lóc kể lể, nói ban đầu không nên nghi ngờ cậu có thể dẫn dắt tốt đội ngũ hay không, không nên lãng phí nhiều thời gian như vậy.

Thật ra chút thời gian này, lãng phí cũng đã lãng phí, nhưng dưới tình huống căng thẳng như vậy ở giai đoạn sau, tiến sĩ True lại có một tính tình đặc biệt dễ hối hận, có thể nói là thím Tường Lâm* giới nghiên cứu khoa học, mỗi lần uống say đều phải túm lấy người bên cạnh nói một câu: “Tôi thật khờ, thật sự…”

* Miêu tả một người luôn nói huyên thuyên và liên tục kể cho người khác nghe về nỗi bất hạnh của mình.

“Còn có tiến sĩ True, ngài cũng chủ trương đổi một phương hướng đúng không? Nhưng ngài tán thành kỹ thuật TALEN hơn, không sai, kỹ thuật này đã từng đi đầu trong kỹ thuật chỉnh sửa tổ gen, nhưng đồng thời, khó khăn của việc lắp ráp mô-đun TALEN, khiến cho chu kỳ lắp ráp mô-đun TALEN dài hơn, TALEN được lắp ráp có kích thước lớn hơn nên khó sử dụng các vectơ để đưa vào nội bào…”

“Còn có tiến sĩ Burke, ngài gửi email lên cho Uỷ ban Học thuật kiến nghị phương hướng đổi thành…”

Đường Tiếu không chút lưu tình mà diss một lượt tất cả học giả ở đây, nhân lúc bọn họ còn chưa phản ứng lại, đều nói một lần những khuyết điểm và nhược điểm có thể có của phương hướng này, đừng tưởng rằng cậu chưa từng hiểu biết, nửa năm sau của vòng trước, cậu bao nhiêu lần phục bàn ở hiện thực, tự hỏi nếu đổi một phương hướng có thể có khả năng hơn không, nhưng cuối cùng khoa học nói cho cậu vô số lần, những phương hướng đó cũng các có nhược điểm riêng.

Mathurin trợn mắt há hốc mồm: “Nhưng, nhưng mà, bộ chẳng lẽ cậu có thể bảo đảm phương hướng của cậu là có thể làm ra được à?”

“Không thể,” Đường Tiếu hít vào một hơi, vẫn mặt mang ý cười, có thể nhìn thấy nhóm bạn cũ này, khiến tâm trạng của cậu còn tính khá tốt, “Nhưng tôi sẵn sàng gánh vác hậu quả không làm được, đây còn chẳng phải là ý nghĩa của người phụ trách sao?”

Huống hồ, cậu có thể load game, bất kể như thế nào cậu cũng phải làm ra được.

“Nếu các ông thật sự không phục, có thể đi xin với tiến sĩ Tiêu mở một hạng mục khác, nếu các ông cũng làm ra đủ thành quả, tôi nghĩ hẳn có thể thuyết phục anh ấy.”

Tiến sĩ khác không hé răng, bọn họ làm sao không biết loại đơn xin này có thể thông qua mới là lạ, phân tán dự án có nghĩa sức mạnh nghiên cứu khoa học cũng sẽ phân tán, Tiêu Bách làm gì chịu.

Đường Tiếu cũng không tức giận, cậu biết những người này cũng không có ác ý gì, cũng không phải đặc biệt nhằm vào cậu, đơn thuần chỉ là sầu lo tương lai của loài người, cũng lo lắng kỹ thuật mới vừa ra đời này có thể gánh vác sứ mệnh nặng như vậy hay không.

Cũng trách bản thân cậu, thái độ lúc chu kỳ đầu tiên không cứng rắn lắm, người phụ trách dao động sẽ dẫn tới nghiên cứu viên khác lung lay, cũng là vì thiếu hụt kinh nghiệm.

Nhưng hiện tại không giống, đã thiếu nhiều ngày như thế, làm gì có thời gian tốn với bọn họ, cậu muốn nhanh chóng tích hợp tài nguyên, bỏ vào trong dự án nghiên cứu khoa học, thời gian chính là mạng sống!

Sự cường thế của Đường Tiếu khiến nhóm học giả không tình nguyện bắt đầu tập trung vào trong nghiên cứu, vốn bọn họ còn có chút không vui, cảm thấy bị Đường Tiếu phản bác ở trước công chúng, trên mặt có chút xấu hổ, nhưng rất nhanh đã không cảm thấy như vậy.

Không vì gì khác, Đường Tiếu làm quá nhanh, quá thuần thục.

Dựa theo quy trình nghiên cứu khoa học bình thường, xác định phương hướng, thiết kế thí nghiệm, sau đó cải tiến trong từng lần thử lỗi, quá trình này phải tiêu tốn một đoạn thời gian không nhỏ, dù sao trong đây không thể tránh khỏi sẽ có số liệu thí nghiệm không đạt yêu cầu.

Nhưng Đường Tiếu dường như không có quá trình thử lỗi này.

Giống như đã xem đáp án tiêu chuẩn vậy, gần như không có thí nghiệm hoàn toàn uổng phí, cho dù là thất bại, thử thêm vài lần cũng sẽ thành công.

Lúc Mathurin bọn họ còn đang ngơ ngác tiếp thu ý nghĩ của Đường Tiếu, suy ngẫm nên bắt đầu thế nào, thì phát hiện đối phương đã đầu tàu gương mẫu chạy bạt mạng trên con đường này, hơn nữa kết quả thí nghiệm còn cực kì lý tưởng, trong lúc nhất thời ngay cả lời phản đối cũng không có tinh lực nói, mỗi ngày bắt đầu cuộc sống làm không nghỉ.

Kết quả ngược lại khiến đám người Tiêu Bách tới thăm ban hoảng sợ.

“Hửm, tôi còn lo lắng Tiểu Đường Tiếu lần đầu tiên làm người phụ trách có thể không vận hành được hay không,” Giọng nói của Phong Thư Vận vang lên sau lưng Tiêu Bách, Tiêu Bách quay đầu, thấy Phong Thư Vận kinh ngạc che miệng, “Không ngờ là tôi suy nghĩ nhiều, tiến độ của họ thế nhưng còn nhanh hơn tổ dự án chúng tôi!”

Phong Thư Vận đang chủ đạo dự án vắc-xin phòng bệnh, tổ dự án cùng Đường Tiếu cách xa nhau không xa, bà khá lo lắng Đường Tiếu lần đầu tiên làm người phụ trách, có áp đảo đám cáo già này không, nhưng hiện tại nhìn lại, có vẻ hoàn toàn không có vấn đề.

Đặc biệt là lúc nhìn thấy Đường Tiếu giảng giải ý nghĩ lúc sau, sắp xếp đề tài cụ thể cho bọn Mathurin, mà bọn Mathurin cũng không phản bác, ngược lại nghiêm túc thảo luận với Đường Tiếu, không chút nào nhìn ra phía trước còn đang kiên trì phương hướng này không được.

“Đúng vậy…” Giọng điệu Tiêu Bách cũng có chút mơ hồ, y cũng hoàn toàn không ngờ tới, lần đầu tiên làm người phụ trách, Đường Tiếu lại vẫn biểu hiện đến tốt như vậy.

Hửm, Đường Tiếu đã trưởng thành đến trình độ này lúc mình không biết rồi sao?

Thoạt trông cậu đã hoàn toàn có thể một mình đảm đương một phía.

Tiêu Bách có chút vui mừng, nhưng cũng có chút sầu, mấy ngày này lúc y quản lý tổ chức đã phát hiện, trên việc quyết đoán và quản lý so ra kém Lion, vốn là tính toán nhường vị cho gã, còn mình đi giúp Đường Tiếu, nhưng hiện tại xem ra, Đường Tiếu đã không cần giúp đỡ.

Vậy y còn nên từ chức vị trí chủ tịch này không đây?

“Tiến sĩ Tiêu.”

Lúc này, Đường Tiếu thấy bóng dáng Tiêu Bách và Phong Thư Vận, tạm thời bỏ lại Mathurin bọn họ, đi về phía hai người.

Phong Thư Vận cười chào hỏi cậu: “Nhìn thấy bên phía cậu thuận lợi vậy là tôi yên tâm rồi, thời gian không còn sớm, tôi cũng phải về bên phía tôi, không đến lúc đó ngược lại là chúng tôi kéo chân sau các cậu.”

“Nào có.” Đường Tiếu cười lắc đầu, “Ngài đã giúp tôi rất nhiều, tôi cảm ơn ngài còn không kịp đâu.”

Phong Thư Vận: ?

Thấy Phong Thư Vận đầy mặt nghi hoặc, Đường Tiếu cũng không giải thích, vòng trước rất nhiều việc mà người phụ trách nên làm, điểm hẳn nên chú ý, thật ra không ít đều là cậu học được từ trên Tiêu Bách và Phong Thư Vận, tiến độ lúc đầu cũng là vượt xa bên phía tiến sĩ Phong.

Đương nhiên đây lại chẳng phải thi đấu, dù sao đến cuối cùng đều là vì nhân loại.

“Tiến sĩ Phong, tôi nghe nói gần đây ngài cũng đang rầu về ý tưởng?”

“Đúng vậy.” Phong Thư Vận sảng khoái trả lời, dù sao đây cũng không có gì để giấu giếm.

“Như vậy lấy globulin miễn dịch tự thân làm chất mang kháng nguyên ngoại sinh... xây dựng ra plasmid FHI biểu hiện tổng hợp, trải qua phân tích enzyme hạn chế và trình tự DNA chứng minh các điểm kết nối của gen tổng hợp này… như vậy cảm thấy như thế nào?”

Đường Tiếu đang nói là ý tưởng thí nghiệm mà Phong Thư Vận vòng trước đang tiến hành trước khi ngã xuống, rất có khả năng, nhưng bà còn không chưa kịp chứng thực đã ngã xuống.

Nghe vậy, Phong Thư Vận chìm vào trầm tư, trong miệng lẩm bẩm điều gì, sau đó chợt dậm chân một cái xoay người rồi đi về phía phòng thí nghiệm, hoàn toàn ngó lơ hai người sống chình ình ở đây.

Tiêu Bách: “… Đã lâu chưa thấy được phản ứng này của bà ấy.”

“Hửm? Nó tốt như vậy ạ?” Đường Tiếu có chút bối rối, chắc cậu sẽ không lòng tốt làm chuyện xấu đó chứ.

“Tốt, cực kì tốt, có thể nói là lúc bắt được ánh sáng linh cảm nào đó mới có thể như vậy,” Tiêu Bách kinh ngạc nhìn cậu, “Cậu cũng có nghiên cứu về globulin miễn dịch?”

“Ngẫu nhiên nhìn thấy.” Đường Tiếu cười trừ, “Đúng rồi tiến sĩ Tiêu.”

“Ừm?”

“Anh có hứng thú tới giúp tôi không,” nói đoạn, bản thân Đường Tiếu có hơi ngượng ngùng, nhưng nghĩ đến thời gian gấp rút, vẫn buông băn khoăn nói với y, “Thời gian của chúng ta rất eo hẹp, cho dù có thể thêm nhân thủ cũng tốt, tuy rằng có hơi mặt dày, nhưng tôi cần ngài giúp đỡ.”

Vòng trước nếu không nhờ Tiêu Bách hỗ trợ, họ còn chưa chắc có thể làm nhanh như vậy, Đường Tiếu sợ vòng này mình độc lập thì Tiêu Bách sẽ không tới.

Lại nói Lion quản lý cũng còn tốt, tiến sĩ Tiêu thích hợp với phòng thí nghiệm hơn.

Tiêu Bách im lặng một lát, trong ánh nhìn chăm chú càng ngày càng căng thẳng của Đường Tiếu, gật đầu: “Tôi vốn đã đang suy nghĩ có nên trở về phòng thí nghiệm hay không.”

“Thật tốt quá!” Đường Tiếu chợt thở phào, sau đó lập tức lấy ra kế hoạch thí nghiệm mới, “Vậy đề tài đành nhờ ngài.”

“Cậu thật đúng là không khách khí.” Tiêu Bách không ngờ cậu đã sớm chờ ở đây, tức giận nhận lấy bản kế hoạch, cuốn lại gõ đầu Đường Tiếu.

“Đây không phải sợ làm không xong ạ.” Đường Tiếu cười gượng, trong lòng yên lặng nhẹ nhàng thở ra.

Thật tốt, đến bây giờ còn xem như khởi đầu không tệ.

Vấn đề ở chỗ buổi tối…

Sau một ngày làm thí nghiệm, Đường Tiếu mệt mỏi trở lại ký túc xá, mở cửa, thì thấy Juntes vẫy vẫy tay với cậu: “Tiếu Tiếu ~ vất vả rồi.”

“Em muốn ăn cơm trước, hay là trước tắm rửa, hay là…” Juntes chớp chớp mắt, “Để tôi ăn trước đây?”

Đường Tiếu:…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK