Mục lục
Nuôi Dưỡng Quái Vật Nhỏ - Sư Tử Tinh Hệ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ ngày đó về sau, Đường Tiếu vẫn luôn chạy đến phòng thí nghiệm khác ở trò chơi và hiện thực, làm thí nghiệm, viết luận văn, cuộc sống khô khan rồi lại phong phú.

Việc này ở trong mắt người ngoài nhìn như không có bất cứ gì khác những gì đã làm trước đây, nhưng dừng ở trong mắt sợi nấm chứng kiến hằng ngày lại không như thế.

Tiếu Tiếu… hình như có sức sống hơn.

Tuy rằng dáng vẻ vẫn rất mệt mỏi, nhưng ánh sáng rực rỡ trong ánh mắt lại hoàn toàn khác.

Làm Juntes nhớ tới dáng vẻ đối chiến hắn của Đường Tiếu trước đây, tươi mới, tự tin, sức tập trung cực kỳ kh.ủng b.ố, cặp mắt đen xinh đẹp kia nhìn chăm chú hắn không hề chớp mắt, như thể rốt cuộc không cất chứa được tồn tại thứ hai.

Ực.

Juntes không nhịn được cuộn yết hầu, khó khăn nuốt xuống một ngụm nước bọt, sợi nấm khó nhịn mà lay trên mặt đất.

Trở nên thơm ngon hơn so với ngày thường.

Nhưng mà… Juntes nghiêng đầu, là ai đã khiến cậu thay đổi vậy?

Juntes nghĩ như vậy, nên cũng hỏi như vậy lúc đi tìm Đường Tiếu vào tối ngày nọ.

“Thay đổi? Anh suy nghĩ nhiều rồi,” Đường Tiếu một bên ngồi xếp bằng ngồi trên giường tra tư liệu, một bên chiếu lệ thắc mắc của Juntes, hàm hồ nói, “Chỉ là tôi suy nghĩ cẩn thận một ít việc.”

Juntes u oán tiến đến bên cạnh Đường Tiếu, ôm lấy bờ vai cậu, hơn phân nửa người dựa vào trên người cậu, không dựa thật, giống một chú mèo lớn lười biếng đáp móng vuốt trên vai cậu.

Đường Tiếu không có phản ứng.

Thế là Juntes được nước lấn tới mà dựa thật, bàn tay lặng yên từ bả vai trượt xuống, đầu ngón tay trượt từ xương sườn đến vòng eo, véo thật, xoa xoa phần thịt phía dưới cách một lớp vải mỏng, nhiệt độ của cơ thể mà nấm ngụy trang thành thấp hơn một chút so với người bình thường, không có cảm giác rơi vào lò lửa, lại tựa bị bóng tối bao quanh, trong bất tri bất giác đã bị bóng tối nuốt chửng.

Chàng trai sắp bị bóng tối nuốt chửng run lên một chút, rốt cuộc không nhịn được xoay người gạt tay hắn ra, tức giận nói: “Làm gì đấy?”

“Tiếu Tiếu nói dối.” Juntes rầu rĩ nói, “Trước đây Tiếu Tiếu mới không phải như vậy.”

Trước đây lúc có hắn ở đây, Đường Tiếu sẽ chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt khiến nấm kích động, đó rõ ràng là chỉ thuộc về hắn.

Juntes rầu rĩ không vui, hờn dỗi liếc nhìn màn hình của Đường Tiếu, nhưng hiện tại, trong mắt cậu lại toàn là những luận văn thuận ngữ chuyên ngành này.

Nghiên cứu khoa học đã chiếm cứ thời gian đủ nhiều rồi, không cần dày nhiều thêm nữa!

“À, được rồi, xem như đã xảy ra một chút việc đi, tôi cảm thấy nghiên cứu khoa học còn rất thú vị.”

“Chuyện gì?” Juntes truy hỏi.

Đường Tiếu thuận miệng lừa gạt: “Không có gì đặc biệt đâu.”

Mới là lạ, Juntes nghĩ thầm, nếu không phải quả thật đã xảy ra chuyện gì, Đường Tiếu mới sẽ không thay đổi nhanh như vậy.

Nhưng tiếp theo, hắn lại không tránh khỏi cảm thấy khó hiểu.

Tuy rằng nghe theo lời khuyên của bác sĩ tâm lý, Juntes đã rất ít sẽ nhìn lén riêng tư của Đường Tiếu, nhưng địa phương bên ngoài ký túc xá, sợi nấm vẫn sẽ theo bản năng mang đến hướng đi của Đường Tiếu.

Mấy ngày nay, tình báo mà sợi nấm mang về cũng không hề có xảy ra chuyện gì đặc biệt mà?

Vậy Tiếu Tiếu lại là vì sao lại…

Không hiểu sao, Juntes hơi bất an, lại có hơi bực bội, hắn rõ ràng đã phủ kín sợi nấm toàn bộ căn cứ, thậm chí cả bên ngoài căn cứ, nhưng lại không cách nào nắm giữ toàn bộ tin tức của một người, cứ dường như Đường Tiếu sinh sống ở một thế giới khác không có hắn.

Cảm giác vượt tầm kiểm soát này khiến nấm khá khó chịu.

“Juntes?” Đường Tiếu cảm nhận được lồng ng.ực dựa vào sau lưng cậu phập phồng hơi lớn, khó hiểu đưa tay sờ sờ đầu Juntes, “Sao thế?”

Juntes mím môi, nửa khép mắt, ngẩng trán dụi dụi lòng bàn tay Đường Tiếu, rầu rĩ nói: “Không có gì.”

Hắn mạnh mẽ áp xuống sợi nấm ngo ngoe rục rịch muốn bò ra, đè nén nỗi bất an trong lòng ở một góc khác.

Hiện tại đã rất tốt, Tiếu Tiếu đang dần dần tiếp nhận hắn, kết quả này đã không thể tốt hơn. Hắn nghĩ thầm, vậy hắn còn gì không thỏa mãn chứ?

Chính hắn cũng không nói rõ.

Nấm cũng không tham lam chút nào, chúng nó chỉ cần một chút ánh nắng, nước và chất dinh dưỡng là có thể sống sót, chúng nó cũng sẽ không xuất hiện dưới ánh nắng đón nhận ánh nắng đầy đủ, sẽ chỉ phát triển lặng lẽ trong một góc âm u, không mong đợi xa vời mặt trời chỉ quan tâm một cây nấm nhỏ.

Nhưng hiện tại, Juntes đã bắt đầu tham lam, muốn ánh nắng ấy dừng lại nhiều hơn, mà không phải chỉ có thể ở yên chờ đợi cậu quan tâm.

......

Mấy ngày kế tiếp ở hiện thực, trôi qua cũng không bình tĩnh.

Xuất bản luận văn, còn có tuyên ngôn của Tiêu Bách về việc có liên quan đến bằng sáng chế mở, nhấc lên sóng gió còn lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của mọi người.

Truyền thông nước ngoài phản ứng lại đầu tiên, tranh nhau đưa tin kỹ thuật chỉnh sửa gen mới, mời chuyên gia phân tích lợi và hại của bài luận văn này, làm so sánh với kỹ thuật hiện có.

Kết quả vừa xem hiểu ngay, so với hai cửa kỹ thuật chỉnh sửa gen trước đây, thành quả này ra từ tay Tiêu Bách không thể nghi ngờ là thêm vượt trội hơn, bởi vì sinh ra từ trên giới nấm cổ, tự nhiên là có thể được sử dụng ở tế bào nhân chuẩn, không ít chuyên gia dự đoán rằng cửa kỹ thuật này có thể sẽ bộc lộ khả năng thích ứng xưa nay chưa từng có đối với cơ thể người, có lẽ chỉnh sửa gen sắp mở rộng cánh cửa lớn đối với nhân loại.

Một kỹ thuật kinh thiên động địa như vậy, người xin độc quyền này lại mở rộng cánh cửa tiện lợi đối với toàn thế giới, thậm chí còn mời mọi người đến mỏ vàng của y tùy ý khai quật, điều này không thể nghi ngờ đã khiến cho truyền thông chú ý, rất nhiều người đều đang suy đoán dụng ý của Tiêu Bách, cứ như vậy, hân hoan của giới học thuật từ một vòng tròn nhỏ hẹp bắt đầu lan rộng ra, các phương tiện truyền thông lớn đều đang tranh nhau đưa tin việc này.

Tên của Tiêu Bách xuất hiện trên trang nhất của các phương tiện truyền thông lớn chỉ trong một đêm, đủ loại suy đoán lập luận đều xuất hiện, Nichol cũng không nhịn được gọi điện thoại cho Tiêu Bách:

“Không phải chứ, cậu điên rồi?? Chuyện lớn như vậy tốt xấu gì cũng phải bàn bạc với nội bộ học viện một chút chứ!”

“Không có gì để nói, dù sao bọn họ cũng sẽ không đồng ý.” Tiêu Bách lãnh đạm đáp lại.

Nichol: “… Cậu, cậu có biết hậu quả khi làm thế không?”

“Cùng lắm thì bọn họ sa thải tôi thôi.” Tiêu Bách nói, “Dù sao tạm thời tôi không định rời khỏi quốc gia này.”

Ừm, trừ khi Đường Tiếu cùng đi với y.

Nichol nhất thời cứng họng, nửa ngày sau chợt thấp giọng hỏi: “Có phải cậu sửa quốc tịch không? Sau này cậu còn trở về không?”

“… Tạm thời vẫn chưa có ý định sửa quốc tịch.”

“Tạm thời?”

“Cậu còn vấn đề khác không?” Tiêu Bách không kiên nhẫn.

“Thôi, lười nói cậu,” Nichol muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn thở dài, “Cậu tự giải quyết cho tốt đi, tạm thời không trở lại cũng tốt, hiệu trưởng cũng tức điên rồi, cậu trở về chắc chắn không có trái ngon mà ăn, trước tiên cậu ở đó nghiên cứu cho tốt đi, nói không chừng chờ lúc lấy giải Nobel trở về ông ấy sẽ hết giận thôi.”

Tiêu Bách cười một tiếng, lại không phản bác.

Cúp máy, lúc này hộp thư lại truyền đến nhắc nhở, Tiêu Bách nhìn thoáng qua, thấy lại là học giả nào đó hỏi ý, không thèm để ý bỏ qua một bên.

Hộp thư của y cũng đã chật ních từ lâu lúc luận văn xuất bản.

Nhưng y không có tâm trí xử lý nó, chỉ có lời mời đầu tư của công ty y tế nào đó là Tiêu Bách còn giữ, bởi vì giai đoạn sau chờ khi nghiên cứu ra phương pháp điều trị cụ thể có lẽ còn sẽ dùng đến bọn họ.

Ngay khi sự chú ý của các nơi trên thế giới đều tập trung vào tin tức lớn mà Tiêu Bách đưa ra, một luận văn được đăng lại cũng lặng lẽ hot lên trên diễn đàn trang web trường.

Nói đúng ra không phải luận văn hot, mà là tên tác giả bên trên.

《Sốc! Nghiên cứu tuyến đầu khuấy động giới học thuật, lại là sinh viên đại học trường ta làm ra!》

(lz) Gọi tôi là Quá nhi: Các vị xem tui phát hiện gì nè!

Kem dưỡng da: Quảng cáo sai sự thật, report, ai chẳng biết bài luận văn này là thành quả của Tiêu Bách chớ, còn gì mà sinh viên đại học, buồn cười.

Khoai tây chiên bến cảng: Ôi trời, lầu trên không biết hả, phòng thí nghiệm làm ra thành quả này gắn tên trường chúng ta, đây là thành quả ra từ phòng thí nghiệm trường chúng ta, tôi nhớ rõ lúc trước khi dự án này mở có rất nhiều người báo danh tham gia đấy, vậy mà thật sự ra được, nhanh dữ thần, còn là tạp chí hàng đầu! Còn là siêu đứng đầu.

Nghẹn chết rồi: Tôi là hệ sinh vật, phương hướng này siêu hot được không, sáng lập thật nhiều công ty liên quan trong một đêm, ông chủ suốt đêm kêu tôi đọc luận văn phương diện này, phỏng chừng là muốn ké một đợt nhiệt độ cũng chuyển sang làm cái này (mặt nạ đau khổ)

Nam việt quất Đông Bắc: Hệ sinh vật này nọ, thật sự là trường chúng ta á, aaaa hâm mộ quá!

Đá điên cuồng cái chân tốt kia của người què: Vậy chủ thớt cũng quảng cáo lố ghê, có thể vào phòng thí nghiệm ít nhất cũng là nghiên cứu sinh được không, cho dù có sinh viên đại học, vậy cũng nhiều lắm là làm việc vặt thôi, bộ chủ thớt không biết giá trị sau người viết ba là bình thường hả.

Gọi tôi là Quá nhi: Mấy người xem tác giả một! Mấy người xem tác giả một đi! Tôi biết cậu ấy, đó là bạn học của tôi! Đường Tiếu lớp bên cạnh, tên của cậu ấy ở người viết một đấy aaa, đây cũng là làm việc vặt hả?

Quả mật đào địa ngục: Tôi đã muốn nói từ lâu, tên tác giả một có hơi quen mắt, nhưng lại không dám nói, đây chính là khoa học! Tạp chí hàng đầu! Tác giả một áaaa! Sao có thể là người kia mà tôi biết chứ, cậu ấy vẫn là sinh viên đại học đó trời!?

Ô vuông: Hẳn là trùng tên thôi, không phải chứ, thật sự có người tin là sinh viên đại học làm ra á?

Vua thi đua: Là thật.

Vua thi đua: Tôi làm chứng, tôi đã ở phòng thí nghiệm đó, không trùng tên đâu, Đường Tiếu chính là sinh viên đại học mà mấy người biết kia đó (mỉm cười)

Mây cuốn mây tan: ??? Đương sự ra rồi?

Vua thi đua: Để chứng minh, lặng lẽ chụp một ảnh bóng lưng của ông lớn Tiêu Bách cho mọi người, hình ảnh jpg.

Hình ảnh là phòng thí nghiệm, bóng dáng Tiêu Bách đang làm thí nghiệm, lộ ra một chút sườn mặt, cơ bản hàng thật giá thật, chắc như đinh đóng cột.

Vua thi đua: Hôm nay Đường Tiếu không ở đây, phỏng chừng lát nữa sẽ tới, nếu cậu ấy đồng ý lại chụp cho mọi người.

Nghẹn chết rồi: A a a a a a thật sự là sinh viên đại học?? A a a, a a a a —— (phát ra tiếng nổ đùng sắc nhọn)

Kem dưỡng da: Không phải chứ các vị, có cần lố thế không, sinh viên đại học thì sinh viên đại học thôi.

Ô vuông: Đại học, tác giả một tạp chí hàng đầu… (thẫn thờ, tin tưởng, tui hóa ra chỉ là NPC Địa cầu ol ahahaha.)

Sinh viên khoa Văn: Ờm, xem ID của tôi, thật sự dốt đặc cán mai đối với nghiên cứu khoa học, ai có thể phổ cập khoa học cho tôi giá trị của người viết một của tạp chí hàng đầu này hông? Rất lợi hại hở (vò đầu)

Nghẹn chết rồi: Nói như thế, cho dù là người viết hai bình thường của một bài tạp chí hàng đầu, cậu ấy cũng có thể tung hoành trong trường học đó, từ đây con đường nghiên cứu khoa học một mảnh đường bằng phẳng, chủ yếu là cực thái quá bạn biết không, cậu ấy mới đại học thôi, hơn nữa người viết một, lại còn không phải nghiên cứu bình thường gì, trực tiếp bùng nổ bài luận văn này, giá trị thương mại giá trị học thuật đều bùng nổ, trực tiếp đứng đầu tuyến đầu cậu ấy chính là hướng gió &*#¥…

Đá điên cuồng cái chân tốt kia của người què: Lầu trên có ổn không, sao loạn mã rồi.

Ô vuông: Nổi điên rồi, tôi hiểu. Trời má, tôi có hơi nghi ngờ, cậu ấy mới đại học, thật sự không có bối cảnh gì sao.

Vua thi đua: Không có, tôi chứng minh, nếu cậu ấy tiến vào bằng thủ đoạn khác, chúng tôi đều sẽ không nghe cậu ấy đâu, Tiêu Bách cũng sẽ không ghi nhận cống hiến của cậu ấy, thật sự, loại thành quả này có là con ruột cũng sẽ không có kiểu đãi ngộ này đâu, bởi vì đến lúc đó phải cùng nhau lên sân khấu lãnh thưởng!

Ô vuông: Nhưng thật ra tôi tin việc này… cho nên càng kỳ quái hơn aaa!

Lượng giá trị của trường đại học trọng điểm vẫn không thấp, hầu hết nghiên cứu sinh và nghiên cứu sinh tiến sĩ đều rất am hiểu công việc, cho nên họ càng thêm biết tầm quan trọng của bài luận văn này, cùng với lượng giá trị của tác giả thứ nhất, trong lúc nhất thời phía dưới bài đăng xuất hiện vô số chó nghiên cứu khoa học hâm mộ ghen tị ai thán, trực tiếp đưa bài đăng lên đứng đầu.

Từ Hướng Lỗi vui sướng cất điện thoại, chỉ cảm thấy nỗi buồn bực trong lòng rốt cuộc cũng trút ra được, cả người sảng khoái dễ chịu.

Quả nhiên là Đường Tiếu quá yêu nghiệt, không phải cậu ta sai.

Chờ đến lúc giữa trưa, Đường Tiếu đi ra khỏi ký túc xá, tính đến nhà ăn ăn một bữa cơm sau đó qua phòng thí nghiệm, lại phát hiện suốt chặng đường đi hình như có rất nhiều người đang nhìn cậu.

Đường Tiếu: ? Ảo giác à?

Lúc múc cơm, Đường Tiếu xếp hàng phía sau, nhìn thoáng qua đội ngũ vẫn còn rất nhiều người, vừa mới chuẩn bị đổi hàng khác, một người anh em xếp hàng phía trước bất ngờ quay đầu: “Đường Tiếu?”

Đường Tiếu sửng sốt: “Ờm, là tôi?”

“Nếu đại lão không ngại thì đứng chỗ tôi nè, chỗ tôi nhanh, đúng rồi có thể nắm tay không?”

Đường Tiếu: ???

“Sao muốn nắm tay tôi?”

“Xin vía may mắn,” nói rồi, người nọ đã nhường vị trí ra, nửa kéo nửa đẩy Đường Tiếu đến vị trí của mình, còn không quên nắm chặt lấy tay cậu, vẻ mặt vô cùng thành kính, “Phù hộ luận văn mới gửi của tôi nhất định phải được duyệt!”

Đường Tiếu:…

Không phải chứ, cậu đi cầu Bồ Tát cũng tốt hơn tới nói với cậu mà?

Những người khác trong đội ngũ tò mò nhìn qua, ông hoàng xã giao này cũng căn bản không sợ ánh mắt người khác, Đường Tiếu cũng sắp bị cậu chàng biến thành sợ xã hội rồi.

“Được được, chúc cậu cũng qua, tôi đi trước!”

“Ấy ấy chờ đã, đại lão! Thêm WeChat đi!”

Đường Tiếu vội vàng rời khỏi nơi nhà ăn thị phi này, lúc này cậu đã phản ứng lại, nhất định là do bài luận văn kia, những người khác phỏng chừng là thấy được tên của cậu.

Nhà ăn đi không được, Đường Tiếu cũng không muốn về ký túc xá, dứt khoát đến phòng thí nghiệm bên kia, kết quả lộ trình vốn chỉ mười phút bị buộc đi thành 30 phút, nhóm chó nghiên cứu khoa học vốn vội vàng qua lại dọc đường đi đều dừng lại nhìn ngó cậu, ngay cả mấy giáo sư gặp phải cũng cười tủm tỉm vẫy tay với cậu.

Miễn cưỡng có thể làm lơ đàn anh đàn chị, nhưng giáo sư giáo viên tìm cậu thì không thể ngó lơ, Đường Tiếu quy củ trò chuyện với bọn họ suốt một đường, mới miễn cưỡng thoát thân, trở lại phòng thí nghiệm.

“Mệt chết tôi rồi, có nước không?” Đường Tiếu còn chưa vào phòng thí nghiệm, giọng nói đã tới trước.

“Tôi mang theo chai nước, đặt bên ngoài, cậu uống đi.” Thấy Đường Tiếu mặt đầy mệt mỏi, lương tâm của người khởi xướng Từ Hướng Lỗi bỗng online một chút, hô với cậu.

Đường Tiếu vì thế nốc cạn nửa chai nước ở bên ngoài, cổ họng khô khốc vì nói nguyên chặng đường rốt cuộc dịu lại, vừa đi vào phòng thí nghiệm vừa phàn nàn: “Mệt chết tôi, sao lại có nhiều người cảm thấy hứng thú với đề tài này dữ vậy, trước kia cũng không phát hiện người của trường chúng ta yêu học tập vậy luôn đấy.”

Từ Hướng Lỗi rụt đầu, không trả lời, nhưng thật ra Vân Lệ Phi thuận miệng nói: “Cậu vẫn chưa biết à, bài đăng về cậu bùng nổ trên diễn đàn trường, cho nên mọi người đều biết rồi.”

Đường Tiếu sửng sốt, vội vàng lấy điện thoại ra lên mạng, vừa thấy thật đúng vậy, bài đăng cũng sắp lật mười mấy trang, nhất thời cạn lời: “Hoá ra là thế.”

Từ Hướng Lỗi khiêm tốn ghi chép số liệu thí nghiệm, im re không nhắc tới là mình chứng minh.

Dụ Nam quan sát sắc mặt Đường Tiếu, vốn cho rằng tuổi cậu còn nhỏ lại có thành quả như thế, ít nhiều trên mặt sẽ có đắc ý, thậm chí lâng lâng cũng không kỳ lạ, nhưng sắc mặt Đường Tiếu bình tĩnh, cũng không tiếp tục lật trang, sau khi nhìn hai trang tung hô nịnh hót thì rời khỏi diễn đàn, quay đầu đi lấy thiết bị làm thí nghiệm.

Dụ Nam có hơi khó hiểu: “Cậu không vui mừng hả? Đại học tác giả một, là tôi thì từ đây đi ngang trong trường luôn! Cậu có thể đắc ý thêm một chút!”

Đường Tiếu cười cười: “Tôi rất vui vẻ mà?”

“Cũng không nhìn ra được chút nào.” Lời phàn nàn của Dụ Nam nói lên tiếng lòng của những người khác.

Đường Tiếu quả thật không kích động như mình tưởng.

Nhưng luận văn xuất bản quả thật cũng sinh ra một chút ảnh hưởng đối với cuộc sống học đường của cậu, đương nhiên, là về mặt tích cực.

Sau khi giáo sư Lý nhìn thấy luận văn thì trước tiên gọi Đường Tiếu vào văn phòng của mình: “Làm tốt lắm! Người viết một 《Science》.”

“Ít nhiều cũng nhờ dạy dỗ của giáo sư Lý ngài.” Đường Tiếu khiêm tốn nói.

“Haha, thôi đi, lời nói khiêm tốn này thì không cần đâu, tôi cũng không chỉ dạy em được gì,” Trong giọng nói giáo sư Lý chất chứa vô vàn cảm khái, “Nhưng lúc trước em lựa chọn gia nhập phòng thí nghiệm của tiến sĩ Tiêu quả thật là đúng, cậu ấy cũng thật sự dám mạnh dạn phân công nhân tài, nếu không phải như vậy, tài năng của em còn chưa nhất định được phát huy nhanh như vậy.”

Đường Tiếu cười mà không nói, cậu cũng không thể nói là Tiêu Bách ngay từ đầu cũng không biết cậu là sinh viên đại học.

Toàn dựa vào mình lừa dối qua ải, đến về sau cậu cũng không thể không cam chịu quy trình như vậy :)

“Tốt, em cũng đừng kiêu ngạo tự mãn, có thể kiêu ngạo mấy ngày, sau đó đừng lơi lỏng, mấy ngày nay phỏng chừng em sẽ bị đủ loại người truy đuổi nâng niu, nhưng đừng bị đánh mất chính mình.” Giáo sư Lý cũng là người từng trải, không nhanh không chậm bảo Đường Tiếu vài câu, “Hiện tại em không nên ra quá nhiều nổi bật, biết không, còn may lần này tin tức của Tiêu Bách khá lớn, không bao nhiêu người chú ý em, nổi tiếng quá sớm cũng chưa chắc là chuyện tốt.”

Trước đó không lâu giới học thuật vừa mới tuôn ra một vụ bê bối, một học sinh cấp ba đã phát mấy bài SCI, nhưng mấu chốt không phải cái này, là cậu ta có một người cha là học giả nổi tiếng trong giới học thuật.

Tuy rằng Đường Tiếu không có quan hệ gì với sự kiện này, nhưng thành quả lần này càng trọng đại, càng khiến người chú ý, Đường Tiếu cũng quả thật mới là một sinh viên đại học, trước bài luận văn này cũng không có thành quả khác, nhất định sẽ bị lấy ra viết này viết nọ.

Giáo sư Lý không hy vọng học sinh mình rơi vào loại chuyện này, dẫu cho cuối cùng có thể chứng minh bản thân, cũng chọc phải một thân bùn lầy.

Trường học cũng sẽ làm việc khiêm tốn, hạn chế học sinh đừng lan truyền, đương nhiên khẳng định không thiếu được các loại khen thưởng đánh giá cuối kỳ.

“Em biết thưa giáo sư, em cũng không có gì để đi nói khắp nơi.” Đường Tiếu thoải mái nói.

Giáo sư Lý nhìn sắc mặt Đường Tiếu, giữa mày quả thật không có vẻ nóng nảy kiêu ngạo này, trong lúc nhất thời cũng cảm thấy ngạc nhiên, không thể không thừa nhận, nếu như ông ở tuổi này của Đường Tiếu, có thành tựu như vậy, phỏng chừng đã sớm lâng lâng, không ngờ Đường Tiếu tuy rằng tuổi còn trẻ, ấy mà rất trầm tĩnh.

Trong lúc nhất thời đánh giá đối với Đường Tiếu không khỏi lại tăng lên, vẻ mặt thêm nhu hòa hơn, học sinh như vậy, về sau chỉ cần không đi nhầm đường, cơ bản chắc cú là lại ra một học giả đứng đầu.

“Đúng rồi, còn có một việc, lãnh đạo bên trên bảo tôi hỏi một câu, em có định học cao học ở trường ta không?” Giáo sư Lý khẽ khụ một tiếng, “Ý của họ là, có thể học liên tục thạc sĩ và tiến sĩ, chỉ cần em muốn.”

“Dạ, em còn chưa nghĩ xong.”

“Muốn đi nước ngoài à, cũng đúng, có Tiêu Bách ở đó, phỏng chừng em có thể lấy được offer bên kia rất nhẹ nhàng.”

“Không phải ạ, em thật sự vẫn chưa nghĩ xong,” Đường Tiếu bất lực gãi gãi đầu, “Hiện tại không phải mới năm hai ạ, có thể để em cân nhắc thêm một chút không thầy?”

Cậu rốt cuộc có muốn đi con đường học thuật ở hiện thực hay không, nói thật ra, Đường Tiếu còn đang do dự, tuy rằng quả thật có chút hứng thú với nghiên cứu khoa học, nhưng có quan hệ với con đường sau này, Đường Tiếu còn cần cân nhắc một phen.

Giáo sư Lý lại không biết nội dung Đường Tiếu do dự, còn tưởng rằng cậu thật sự chưa nghĩ ra trường học, bằng không đại khái có cứng rắn đẩy ông cũng phải cố đẩy người lên nghiên cứu sinh: “Được rồi, vậy em cứ chậm rãi cân nhắc, không vội, dù sao em muốn học ở chỗ này, nói một tiếng với tôi là được.”

“Được rồi, không có gì chuyện khác, đi đi.”

“Vâng, cảm ơn giáo sư.”

Không khác mấy với dự đoán của giáo sư Lý, mấy ngày kế tiếp Đường Tiếu quả thật cảm nhận được tư vị đi ngang ở trường học, trên cơ bản người nhìn thấy đều khách khí lịch sự, ngay cả cố vấn cũng không hề thúc giục cậu đi tham gia những hoạt động và toạ đàm này kia,  giáo sư gặp được cũng là mỗi người mang theo gương mặt tươi cười, dường như nhân duyên của Đường Tiếu lập tức trở nên tốt lên.

Đường Tiếu trước đó đã thông qua cuộc thi miễn học, phần lớn chương trình học cũng không cần đi nghe, nhưng vẫn phải tham gia họp lớp, cậu đi sát nút thời gian khiêm tốn ngồi ở phía sau, sau khi giáo viên chủ nhiệm nhìn thấy cậu lại cười xếp Đường Tiếu lên hàng thứ nhất.

“Tới tới tới, bạn học Đường Tiếu, ngồi phía sau như vậy làm gì, buổi họp lớp hôm nay chính là về em, ừm, đầu tiên phải chúc mừng bạn học Đường Tiếu còn có bạn học Từ Hướng Lỗi lớp chúng ta, luận văn thành công xuất bản ở 《Science》, chúc mừng họ nào!”

Người trong lớp đồng loạt quăng ánh mắt hâm mộ với hai người, vỗ tay nhiệt liệt, Từ Hướng Lỗi rốt cuộc buông bỏ khúc mắc, thản nhiên tiếp nhận phần vinh dự này, cũng cười cùng vỗ tay với những người khác.

Mấy bạn cùng phòng của Đường Tiếu đầy mặt có chung vinh dự, không chỉ vỗ tay, còn nhìn chằm chằm cậu vỗ tay, Lừa Trọc đầy mặt u oán vừa vỗ tay vừa nói: “Cậu vậy mà gạt chúng tớ phi thăng?”

Bát Giới: “Đã hứa phải cùng nhau làm bạn đồng hành trên con đường học nghiên cứu sinh đâu?”

Sa Tăng: “Đúng đó, đã hứa phải làm thiên sứ của nhau đâu?”

Đường Tiếu: “… Nói tiếng người!”

“Ông lớn, xem luận văn giúp chúng tớ đi ông lớn!” Lừa Trọc ôm bả vai Đường Tiếu, “Cậu không đồng ý chúng tớ sẽ không buông ra!”

“Được được được, các cậu đừng nhào lên!”

Bởi vì là vinh dự của toàn bộ lớp, giáo viên chủ nhiệm cũng không ngại bọn họ quậy trong lớp học, vui tươi hớn hở chờ bọn họ vui vẻ xong, mới nói: “Những người khác cũng phải học tập theo bạn học Từ Hướng Lỗi và bạn học Đường Tiếu, tranh thủ đăng nhiều luận văn, kiếm nhiều tín chỉ, có lợi cho học nghiên cứu sinh!”

Việc này học được hả? Những người khác ai oán nhìn giáo viên chủ nhiệm, đây là chuyện có lợi cho học nghiên cứu sinh sao? Mọi người đều trực tiếp phi thăng thành lợi hại luôn!

Giáo viên chủ nhiệm cũng biết việc này ít nhiều có hơi thái quá, đây không phải nói theo thói quen sao, xấu hổ cười cười: “Được được, chúng ta tiếp tục mở họp lớp, hạng mục công việc sau…”

Họp lớp kết thúc, Đường Tiếu cùng bọn Lừa Trọc đùa giỡn ầm ĩ suốt đường đi, rốt cuộc đạt được một lát thanh nhàn sau khi ký xuống hiệp ước bất bình đẳng xem luận văn trả lời câu hỏi, sau khi trở lại ký túc xá, ngả lên giường đơn của mình, cứ theo lẽ thường đăng nhập trò chơi.

Lừa Trọc bên cạnh mới vừa mở sách giáo khoa ra:… Đấy là bởi vì như vậy, bọn họ mới không có cảm giác chân thực đối với việc Đường Tiếu vậy mà lợi hại như thế! Chẳng lẽ nào đây là thiên tài sao, chơi game là có thể đăng tạp chí hàng đầu???

Đăng nhập trò chơi.

Đường Tiếu mới từ ký túc xá tỉnh lại, liền thấy được trò chơi b.ắn ra nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ.

[Nhiệm vụ lâm thời: Qua bản thảo luận văn (đã hoàn thành)]

Khen thưởng: Một phòng thí nghiệm độc lập, danh vọng trận doanh tăng lên đáng kể, một cơ hội rút thăm trúng thưởng (mười lần liền rút giữ gốc), 10 điểm thuộc tính bất kì, 100.000 kinh nghiệm ngành học]

[Nhiệm vụ thành tựu: Khả năng mới! (đã hoàn thành)]

Đánh giá: S!

Khen thưởng: Danh hiệu ‘Người mở đường chỉnh sửa gen’: Khi đeo danh hiệu này tỉ lệ thành công của thí nghiệm liên quan tăng lên, năm cơ hội rút thăm trúng thưởng, 10 điểm thuộc tính bất kì, 200.000 kinh nghiệm ngành học, đạt được buff dùng một lần: Ánh sáng linh cảm chợt lóe (sau khi sử dụng bước vào kỳ bùng nổ linh cảm, thời gian là nửa tiếng)]

Cũng đúng, luận văn trong hiện thực cũng đã qua bản thảo, như vậy trong trò chơi cũng không khác mấy.

Hai nhiệm vụ hoàn thành, Đường Tiếu còn chưa kịp xem khen thưởng, đã thấy email Tiêu Bách gửi trên vòng tay.

[Đơn xin họp báo đã thông qua, chức danh và học vị tiến sĩ của cậu sẽ xuống trong hai ngày này, chuẩn bị bản thảo phát biểu ở buổi báo cáo, đến lúc đó không chỉ có học giả ở Con Mắt Thứ Ba, học giả Liên Minh cũng tới]

Đường Tiếu trả lời [Đã nhận được]

Thật hoài niệm, buổi báo cáo lần trước vẫn là vào năm trước lúc vì không cho 428 bị huỷ bỏ mà được ăn cả ngã về không.

Nhưng hiện tại, cậu đã trưởng thành đến trình độ Con Mắt Thứ Ba sẽ đặc biệt mở một buổi báo cáo cho cậu, học giả từ các nơi khác nhau đặc biệt đến vì thành quả của họ.

Vì sao trước đó ở hiện thực Đường Tiếu không kích động như vậy? Vậy phỏng chừng là bởi vì… cậu đã sớm không phải một học sinh rồi.

Giống như đại bàng đã bay lượn ở không trung từ lâu, sẽ không động lòng vì bến nước trên mặt đất.

Bởi vì cậu đã thấy qua phong cảnh từ nơi cao hơn, cậu thuộc vào thế giới như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK