Mục lục
Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hội nghị bắt đầu!

Mọi người nhanh chóng mở văn kiện ra, cẩn thận xem nội dung hội nghị đầu tiên của dự án.

Tưởng Văn Phong thong thả đứng lên, toàn bộ phòng hội nghị lập tức tối om, màn hình tinh thể lỏng bắt đầu xoay tròn, có liên quan đến bản thiết kế của khách san dưới nước, đèn chiếu bắt đầu chiếu lên màn hình lớn. Mới nhất là thiết kế phòng khách của khách sạn, sử dụng thiết kế hình trứng, bên trong mộ thiết kế hình chữ D, tăng thêm nhiều thứ mới lạ.

"Căn cứ vào hiệu quả khi công bố thiết kế hình chữ D tại hội nghị trước..." Tưởng Văn Phong bỏ đi thái độ chơi đùa bình thường mà thay vào đó là vẻ nghiêm túc của một nhà thiết kế thiên tài, hắn đứng lên mở văn kiện trong tay từ từ giải thích nói: "Nó xác thực thể hiện sự chân thực nhiều hơn là tính mỹ cảm.! Khách sạn dưới nước vốn dĩ đã là một kỳ quan của thế giới! Chúng ta cần thể hiện ra cho những vị khách ở tại khách sạn dưới nước nhiều hơn cả sự ngac nhiên và hưởng thụ.."

Tưởng Thiên Lỗi chậm rãi gật đầu.

Trang Hạo Nhiên cũng chậm rãi cúi đầu, lật lật văn kiện trong tay, nhìn kỹ nội dung trên dự án này.

Tưởng Văn Phong tức khắc hơi xoay người, tay chỉ lên màn hình lớn nói: "Chúng ta lần này cùng nhiều nhà khoa học tại nhiều quốc gia hợp tác, trong quá trình bọn họ tiến hành thăm dò, phát hành hoàn toàn mới khái niệm phòng!"

Mọi người nhao nhao ngẩng đầu nhìn về phía màn hình tinh thể lỏng, hiện lên đồ án hình chữ D, thời gian các vụ khách đi vào phòng khách, nhìn như một căn phòng đơn giản tại khách sạn dưới nước, thế nhưng một khắc khi bước vào vậy mà lại phát hiện ra căn phòng hóa ra là hình trứng, giống như cánh hoa triển khai cùng một loại không gian xuyên thời gian. Bên trong không gian kia có nơi spa, hồ bơi tư nhân, sảnh tiếp khách, thậm chí còn có sảnh tư nhân, con đường riêng có thể chiêm ngưỡng kỳ quan dưới nước. Những không gian này hiện lên, đều dựa vào sự điều khiển của sự tưởng tượng của con người.

Mọi người ồ lên, ngay cả Đường Khả Hinh cũng không kìm lòng được mở to mắt nhìn về phía một màn này, quả thực cảm thấy không thể tưởng ra.

Tưởng Văn Phong lập tức vì mọi người giảng giải, nói: "Chúng ta đều biết, con người giống như một loại dòng điện cùng từ trường phát ra một loại từ trường cực mạnh, tức là sóng não. Phòng của chúng ta lắp đặt khí cảm ứng từ não bộ con người tiên tiến nhất thế giới, khí cảm ứng này sẽ căn cứ vào sóng não, chỉ cần khách của chúng ta tỏa ra sự chân thực mãnh liệt trong suy nghĩ, trung tâm của chúng ta tức khắc sẽ vì khách mà mở ra không gian họ mong muốn.! Chân chính khách muốn cái gì, chúng ta liền phục vụ cái đó cấp! Mà người máy ẩn này, chính là khách sạn chúng ta triển khai nhiều không gian bí bật!"

Tưởng Thiên Lỗi đối với thiết kế cải cách này, bộc lộ hết sức hài lòng.

Các cán bộ cấp cao cũng mỉm cười vẻ hài lòng.

DK, tổng cố vấn dự án khách sạn dưới nước, đối với việc chuyển đổi nhiều không gian như vậy, hỏi có phải thông qua chứng nhận không gian mô phỏng hay không?

Tưởng Văn Phong nhanh chóng hồi phục nói: "Từ lúc bản thiết kế này được nghĩ ra, bộ công trình của chúng tôi đã ngày đêm nhiều lần tiến hành việc xác nhân chứng thực không gian mô phỏng, cần phải lấy yếu tố con người và an toàn của họ đặt lên hàng đầu khi thiết kế!!"

Trang Hạo Nhiên mặt bộc lộ biểu tình nhàn nhạt nhìn về phía văn kiện cùng đồ họa, hơi do dự suy nghĩ một lúc mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Tưởng Văn Phong đứng trong đám người, dáng vẻ thành thục cùng nghiêm túc, cứ như vậy tinh tế nhìn chằm chằm. Một lúc lâu sau rốt cuộc mới bộc lộ nụ cười thỏa mãn, gật đầu nói; "Không tệ... Thiết kế này đúng là mang tính cách tân của tập đoàn Hoàn Cầu chúng ta, cũng là bước phát triển mới trong sự nghiệp một nhà thiết kế."

Tưởng Văn Phong ngẩng đầu nhìn về phía anh, không hiểu sao nhớ tới hôm nay chính mình đem Đường Khả Hinh đè lên cây long nhãn hôn môi, trái tim của hắn như bị đá đè nặng nề, nhưng vẫn là hành động cho phép mà nhẹ nhàng thở ra, vừa muốn ngồi xuống...

"Từng..." Trang Hạo Nhiên không chờ Tưởng Văn Phong ngồi xuống, liền cười nhìn về phía mọi người nói; "Steve Jobs đã nói một câu nói, điện thoại nhỏ thích hợp nhất với con người, chính là 3.5 inch! Khi đó kỹ sư điện tử trên thế giới đều đem những lời này thành chân lý! Nhưng hôm nay!? Di động làm càng lớn, nhất là Samsung của Hàn Quốc, một dân tộc đáng tôn trọng, nhấn mạnh sự phát triển của văn hóa quốc gia, thậm chí đưa điện thoại di động đẩy tới 6.7inch!! Cho nên... Thần thoại chính là sẽ bị người phá vỡ, nhất là những thứ như vậy... Không nhìn quy luật của thế giới, đánh vỡ tư duy thái độ bình thường của nhân loại, sức sáng tạo không bền sẽ không thể trở thành người tài! Newton bởi vì một quả táo mà phát hiện ra lực vạn vật hấp dẫn, Như Lai phật tổ ở một gốc cây cây bồ đề ngộ ra kinh Phật, tôi nghĩ Văn Phong là một thiên tài thiết kế, có đúng không... Bởi vì một quả nho, cho nên mới có ý tưởng kỳ diệu như hôm nay?"

Lời này vừa nói ra, Tưởng Văn Phong sắc mặt đột nhiên biến!

Đường Khả Hinh cũng lập tức sợ đến sắc mặt tái nhợt, khẩn trương được nói không nên lời đến.

Tưởng Thiên Lỗi tức khắc nghe thấy được có chút không bình thường, anh nghiêng mặt, có chút khẩn trương nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên lại kéo biểu tình cười như không cười nhìn về phía Tưởng Văn Phong một mình đứng ở nơi đó khẩn trương xấu hổ, anh nhẹ nhõm cười, khí thế nhìn về phía người trẻ tuổi trước mặt, nói; "Văn Phong... Cậu xác thực không làm tôi thất vọng, bất kể là sự nghiệp, hay là tính tình, suy nghĩ, làm những chuyện như vậy, thật sự ngoài ngoài ý liệu của tôi! Cậu luôn luôn lúc nào cũng làm tôi khiếp sợ! Nghĩ đến là một đại não của nhân loại, đâu có dễ dàng bị phỏng doán, vậy câu nghĩ xem hiện tại rốt cuộc tôi muốn thưởng cho cậu thứ gì?”

Tưởng Văn Phong lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nhanh chóng nói: "Tôi không cần thưởng! Đây là chuyện nội sự, tôi tất nhiên nên làm tốt!"

"Chuyện nội sự?" Trang Hạo Nhiên nhanh chóng tiếp nhận những lời này, mỉm cười nói: "Chúng ta hiện đang ở tập đoàn, không phải là người một nhà, sẽ không nói chuyện nội sự!! Tập đoàn cùng công ty luôn luôn đều phải thưởng phạt phân minh! Điểm này cậu hẳn là rõ ràng đi? Để tôi nghĩ xem, rốt cuộc nên thưởng cho cậu thứ gì? Tập đoàn chúng ta luôn luôn có chế độ thưởng phạt vô cùng hoàn chỉnh, cho nên giống như tiền thưởng tất cả đều phải có! Vậy cậu còn thiếu cái gì?"

Anh nhàn nhạt hơi nghiêng mặt nghĩ...

Tưởng Văn Phong khẩn trương đứng một bên, thở dốc.

Lãnh đạo cấp cao tập đoàn Hoàn Cầu, mỗi người đều hai mặt nhìn nhau, làm cho bầu không khí kỳ quái này mà cảm thấy nổi lên nghi ngờ.

"Đúng rồi!" Trang Hạo Nhiên vẻ mặt có ý cười, hai tròng mắt lóe ra một chút tinh nhuệ nhìn về phía người thanh nhiên trước mặt nói; "Hay là.. Liền thưởng cho cậu một nụ hôn đi?"

Phanh!! Trái tim vỡ ra từng mảnh!

Tưởng Văn Phong khẩn trương đứng một bên, chân thật sợ đến một tiếng không dám hừ!

Đường Khả Hinh mạnh tay túm lấy trang phục, cũng khẩn trương lúng túng cúi xuống phía dưới, sợ đến một tiếng không dám hé ra, cảm giác sự phẫn nộ của người đàn ông kia như trận lửa lớn lao thẳng đến.

Các lãnh đạo cấp cao ngạc nhiên quay lại nhìn về phía Tưởng Văn Phong.

"Không muốn!" Tưởng Văn Phong thần sắc căng thẳng, nói một câu!

"Không muốn?" Trang Hạo Nhiên mở trừng hai mắt, thẳng nhìn về phía hắn, hơi cao tiếng gầm nhẹ những lời này!!

Một trận khí thế mãnh liệt toát ra, hai cánh cửa phòng hội nghị trong nháy mắt bị mở ra, một than ảnh màu tím giống như tia chớp lao đến, trực tiếp phẫn hận kéo cổ áo Tưởng Văn Phong. Mọi người đều bất ngờ, chỉ thấy cô trực tiếp kéo hắn mạnh mẽ ngoan đập đến trước tấm thủy tinh công nghiệp mười hai centimet, phịch một tiếng, vết tích thủy tinh nứt ra như những bong tuyết nhìn mà ghê người, chỉ cần cô thoáng dung sức liền trực tiếp đem người này quẳng xuống bể cá mập tầng chín của tòa nhà.

Mọi người kinh hãi đứng lên, Tưởng Thiên Lỗi cũng trong nháy mắt khiếp sợ đứng lên, kêu to: "Điệp Y!!!"

Điệp Y lại chỉ nghe mệnh Trang Hạo Nhiên, hơi dùng sức túm chặt cổ Tưởng Văn Phong, cô ngay cả Trang Ngải Lâm cũng dám cho một bạt tai, trên thế giới này không có người cô sợ.

Đường Khả Hinh lập tức sợ hãi đứng lên, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Văn Phong, không biết nên làm cái gì bây giờ?

Trang Hạo Nhiên lúc này mới tức giận đến cả người phát run, chậm rãi từ giữa mọi người đứng lên, một trận lửa giận ngút trời đi tới trước mặt Tưởng Văn Phong, trừng lớn hai mắt nhìn chằm chằm khóe miệng còn sưng đỏ của hắn, lại tức giận đến một trận máu xông lên não, cả người gần như mắt hoa, mu bàn tay gân xanh nổi lên nắm chặt. Anh lại ép buộc chính mình tỉnh táo lại, vươn hai tay chậm chạp vỗ khuôn mặt hắn, giả vờ vô cùng thân thiết cúi đầu, cường thế hạ giọng, hai tròng mắt bộc lộ đằng đằng sát khí nói: "Đừng tưởng rằng cậu có năm đồng tiền bạc, một đồng bột mì, liền cảm thấy tình cảm giống như cuộc sống của cậu giống nhau có thể chơi đùa hồ nháo! Cậu muốn thật như vậy phỏng đoán lòng người, liền trước hết hãy đạp đổ Trang ca ca của cậu vì tình yêu đi đến được con đường này, một lần nữa cảm thụ, đến so tài cao thấp với tôi! Tôi tha cho cậu một lần lại một lần! Bất kể là trong công việc, hay là tình cảm!! Lần này tôi nếu không phải là ở trước mặt mọi người giáo huấn cậu một trận, cậu thật sự nghĩ rằng mình cái gì cũng có thể làm!?"

Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng đi hướng chỗ Trang Hạo Nhiên, nhìn anh tức giận đến cả người run rẩy, cũng không dám cao giọng khiển trách, đành phải nói: "Hạo Nhiên! Có việc gì từ từ nói!"

Đường Khả Hinh cũng vội vàng nhanh chóng đi tới, vội vã ôm lấy cánh tay Trang Hạo Nhiên nói: "Hạo Nhiên!! Đừng như vậy!"

Tưởng Văn Phong thân thể kề sát trên mặt thủy tinh công nghiệp, vẻ mặt bộc lộ vẻ xin lỗi, nuốt khan nơi cổ họng, nói: "Toi... Tôi không phải cố ý!"

Trang Hạo Nhiên chậm rãi cười, hai tay vỗ vỗ khuôn mặt hắn, mở to mắt, lại tức giận đến phát run nói: "Không phải cố ý!! Cậu dùng một quả nho liền dám đụng đến môi người phụ nữ của tôi. Thái độ sống như vậy, vậy tự hỏi lúc nào sẽ nghiêm túc nhìn nhận vấn đề? Ngươi đã vọng động như vậy, vậy ta cũng liều lĩnh!! Đến đây đi, thân ái, ta tưởng ngươi một hôn!!"

Anh nói xong, cư nhiên hai tay trực tiếp nâng mặt Tưởng Văn Phong lên, cúi xuống, mạnh mẽ ấn môi mình lên môi hắn.

"A ——————" Đường Khả Hinh mở to mắt, thở hốc vì kinh ngạc, hai tay ấn môi, tim phổi thận cùng nhau chấn động rớt xuống đầy đất!!!

Tưởng Thiên Lỗi cùng những người khác tất cả đều mở to mắt, toàn thân nổi da gà chấn động rớt xuống đầy đất, nhìn một màn này.

Tưởng Văn Phong cả người bị điểm huyệt bất động, miệng sưng đỏ nhìn trừng trừng về phía trước, biểu tình không biết là muốn chết hay muốn sống.

"Nhớ đấy!" Trang Hạo Nhiên mặt giả bộ làm một phó ngoan tương, chậm rãi vươn tay vỗ vỗ má trái hắn, mới chậm rãi nói; " Trang ca ca của cậu là một người thưởng phạt phân minh!! Mặc kệ chuyện này nhiều cái tốt, có lẽ nhiều cái buồn nôn, tôi cũng sẽ liều lĩnh, nói được thì làm được!! Chàng trai trẻ, cho tôi một chút thời gian suy nghĩ, tiếp theo nên xử lý cậu thế nào, cá mập không hầu hạ được cậu, vậy chúng ta nghĩ cách khác, trước họp đi..."

Anh nói xong, lại một bộ dáng nghiêm ngị đẹp trai trở về vị trí tổng giám đốc, như thể vừa rồi cũng không có phát sinh chuyện gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK