“Đánh hết tất cả cho em cơ hội?” Đường Khả Hinh nắm cây cơ, nhìn Trang Hạo Nhiên, giống như lơ đãng hỏi.
“Ừm!” Trang Hạo Nhiên nghiêm túc nói.
“Tốt!” Đường Khả Hinh nhìn anh, đột nhiên cười cười nói: “Mở bi!”
“Đánh hết tất cả cho em cơ hội?” Đường Khả Hinh nắm cây cơ, nhìn Trang Hạo Nhiên, giống như lơ đãng hỏi.
“Ừm!” Trang Hạo Nhiên nghiêm túc nói.
“Tốt!” Đường Khả Hinh nhìn anh, đột nhiên cười cười nói: “Mở bi!”
Nhân viên phục vụ nghe Đường Khả Hinh nói vậy, liền tiến lên trước, lấy ba viên bi ra, bỏ tất cả mười lăm viên bi màu đỏ bóng loáng vào trong khung tam giác, đẩy tới phía dưới khu mở bi, lại đưa toàn bộ bi trắng về góc nhọn phía trên, bi đen nằm phần dưới khung tam giác. . . . . . Một nhân viên phục vụ khác lưu loát dọn xong tất cả viên bi màu. . . . . .
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên.
“Vào đi!” Bọn người Tô Lạc Hoành và Lâm Sở Nhai nhanh chóng ngồi trên ghế sa lon chủ, khách, cười đáp.
Một trọng tài người Anh khoảng chừng năm mươi tuổi, người mặc đồng phục màu đen, nhẹ nhàng nhanh chóng đi vào, đầu tiên là cung kính khom người chào Trang Hạo Nhiên đứng ở một bên mới đi đến trước bàn bida, nhìn bida màu đỏ thẫm trên bàn đã dọn xong, tất cả bi màu cũng chia ra tất cả khu vực, liền khẽ gật đầu.
Hai nhân viên phục vụ phân ra trước bàn, một trái, một phải phụ trách điểm số của Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh.
“Người nào bắt đầu trước?” Đường Khả Hinh đột nhiên tựa vào bên bàn bida, nhìn Trang Hạo Nhiên hơi lộ ra nụ cười hỏi.
“Ưu tiên phụ nữ!” Trang Hạo Nhiên cũng rất thoải mái tựa vào một bên, mỉm cười nói.
Đường Khả Hinh nghe nói vậy, trên mặt lại lộ ra nhàn nhạt, nhìn Trang Hạo Nhiên nói: “Em nhớ anh đã từng đã dạy em, đối mặt với đối thủ mạnh mẽ, không thể cho một chút cơ hội.”
“Ừ. . . . . .” Trang Hạo Nhiên đột nhiên gật đầu mỉm cười, lại nhìn Đường Khả Hinh nói: “Vậy phải xem. . . . . . em có là đối thủ mạnh hay không.”
Đường Khả Hinh không nói gì thêm, mà nhàn nhạt buông xuống cây cơ mới vừa thuận tay cầm, sau đó trong ánh mắt chăm chú của mọi người, bước nhanh tới khu vực dựng cơ, nhìn qua tất cả cây cơ, cuối cùng ánh mắt rơi vào chữ “TK” công ty chế tạo hàng loạt cây cơ đánh bida kinh điển, hai mắt trầm ngâm nghĩ, liền nhanh chóng cầm cây cơ lên, cân đối sức nặng của cây cơ. . . . . .
“Tiểu Đường. . . . . .” Lâm Sở Nhai ngồi ở một bên, nhìn bóng lưng Đường Khả Hinh, đột nhiên có chút nghi ngờ, cười nói: “Xem ra giống như biết thật đấy. . . . . .”
“Chắc là biết! Quan trọng là biết bao nhiêu!” Tào Anh Kiệt cũng cười, nhìn Trang Hạo Nhiên như đã tính trước ngồi ở một bên, từ chối Flamingo nhân viên phục vụ đưa tới, mà bảo Tiêu Đồng rót cho mình “Trà hoa lài”, uống rất thản nhiên, anh mới nói: “Nhưng lão đại của chúng ta cũng là cao thủ ở Anh. . . . . . bình thường không cho người khác cơ hội. . . . . .”
Lãnh Mặc Hàn không lên tiếng, chỉ chăm chú nhìn bóng lưng Đường Khả Hinh, khẽ chớp mắt.
“Có thể. . . . . .” Đường Khả Hinh cầm cây cơ, thoải mái đi tới trước bàn bida, lại nhìn Trang Hạo Nhiên ngồi ở một bên, hỏi: “Em bắt đầu trước?”
“Ừm!” Trang Hạo Nhiên đặt ly trà xuống, cười đáp.
“Nếu như em thắng, cho em hạng mục thưởng rượu!” Đường Khả Hinh lại hỏi.
“Ừm!”
“Em muốn cái gì cho cái đó?”
“Ừm!” Trang Hạo Nhiên không có xem thường, nhưng vẫn nhàn nhạt đáp.
“Tốt!” Đường Khả Hinh nắm cây cơ xoay người, sắc mặt ngưng tụ, nhìn trọng tài! !
Trọng tài gật đầu, sau đó đi tới trước bàn bật đèn lên.
Đường Khả Hinh đứng ở trước bàn phát bi, hai mắt chăm chú, nhắc cây cơ, khom người xuống, ngón tay thon dài trắng nõn, giơ lên hết sức xinh đẹp, chạm nhẹ mặt bàn bida màu xanh lá cây, mặt khẽ cúi xuống, từ viên bi cái (tức viên bi trắng) nhắm ngay một viên bi đỏ, phân rõ góc nhọn, thân thể hơi nâng lên, tay cầm cây cơ dùng sức một cái, viên bi cái bay thẳng ra, đánh trúng một viên bi đỏ, toàn bộ bi đỏ xinh đẹp lập tức tản ra, một viên bi đỏ thuận lợi vào lỗ ! !
“Oa! !” Bọn người Lâm Sở Nhai xem mở bi đặc sắc, rối rít đứng lên cười vỗ tay! !
Trọng tài cũng mỉm cười kêu nhỏ: “One!”
Nhân viên phụ trách viết điểm số cho Đường Khả Hinh, nhấn nhẹ cái nút trước mặt một cái, đèn bên phải sáng lên chữ số ả rập, một!
Đường Khả Hinh nhẹ nhàng chống cây cơ trên mặt đất, khẽ nhíu mày, có chút hả hê nhìn Trang Hạo Nhiên.
Trang Hạo Nhiên chỉ thoải mái mỉm cười.
Sắc mặt của Đường Khả Hinh hơi ngưng tụ, nắm cây cơ, lại xoay người, mang giày cao gót hơn mười mấy cm, lộ ra chân dài gợi cảm của mình, lại tới khu phát bi, hai mắt chăm chú nhìn bi bày trên bàn, sau khi khoa tay múa chân tìm đường, liền cầm cây cơ, nhẹ nhàng cúi người xuống, nâng cây cơ lên so viên bi màu trắng, nhắm ngay bi màu đen phía trước, phân tích góc độ thật tốt, giả định đánh bi, hai mắt ngưng tụ, đánh mạnh cây cơ một cái, lại nhẹ nhàng linh hoạt thu lại! !
Viên bi cái nhanh chóng xoay tròn trợt thẳng, nhẹ nhàng linh hoạt tránh được viên bi màu xanh dương, xinh đẹp chạm nhẹ vào bi đen, thuận lợi vào lỗ bên trái !
“Oa !” Bọn Lâm Sở Nhai cười đến nhăn mày, suy nghĩ cô muốn làm gì?
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên hơi ngưng lại, có chút chế giễu nhìn cô.
“Sev¬en!” Trọng tài nhàn nhạt từ trong lỗ bi, cầm viên bi màu đen lên, lại đặt xuống vị trí tốt.
Nhân viên ghi điểm lại nhấn bảy, tổng cộng tám điểm.
Năm gần đây bida là môn thi đấu tương đối thịnh hành, bắt nguồn vào thế kỷ 15, quy tắc trò chơi, là đánh bi đỏ trước, sau đó đánh bi màu, bi màu vào lỗ, do trọng tài nhặt ra, sau đó cầu thủ đánh lại bi đỏ, rồi đánh lại bi màu, cho đến khi đánh hết bi đỏ mới thôi, cách tính điểm là: bi vàng hai điểm, bi xanh lá ba điểm, bi nâu bốn điểm, bi xanh năm điểm, bi hồng sáu điểm, bi đen bảy điểm, bi đỏ một điểm. . . . . . Mà người chơi cao nhất trên thế giới hiện nay đạt điểm max là 134 điểm, người chơi chính đánh bi đỏ trước, rồi đánh bi đen, vòng đi vòng lại, cho đến khi đánh hết bi đỏ mới thôi, sau đó đánh bi màu trước, điểm max là 147 điểm! !
147 điểm này, từ trước đến nay ngay cả cao thủ thế giới cũng chỉ thỉnh thoảng mới đạt được như thế! !
“Cốp . . . . . .” Một viên bi đỏ thẫm, xinh đẹp lọt vào lỗ! !
Đường Khả Hinh mỉm cười, nghe bên bàn ghi tỉ số truyền đến chín điểm, cô lại ngưng thần cầm cây cơ, cúi người xuống, hai mắt nhắm ngay vị trí bi đen vào lỗ, phân tích xong, mới mỉm cười nói: “Thời gian trước kia còn lăn lộn, giải trí duy nhất chính là đánh “Bida lỗ”, nhưng gần đây ít chơi, ngượng tay rồi. . . . . .” Nói xong, tay cầm cây cơ, đi phía trước thọc một cái . . . . . .
Viên bi trắng hết sức có thế địa trượt qua viên bi xanh lá, đánh thẳng về phía viên bi đen, cốp một tiếng, trực tiếp rơi vào lỗ! !
Lúc này Trọng tài không thể không liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh, nhẹ nhàng đi tới lỗ bi giữa bàn, lấy viên bi đen đặt ở trước bàn, lại hô nhỏ: “Sev¬en!”
Nhân viên ghi điểm nhấn bảy, tổng điểm chung 16 điểm! !
Lúc này. . . . . . ánh mắt của mấy người Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành có chút sáng lên, Tiêu Đồng ngồi ở một bên, cũng không nhịn được mỉm cười, nói: “Không thể nào?”
Trang Hạo Nhiên ngồi ở một bên, tròng mắt cũng hơi híp lại.
Đường Khả Hinh đã lưu loát cúi người xuống, cầm cây cơ, nhắm ngay viên bi đỏ, đánh mạnh bi trắng một cái, bi trắng bay về phía trước, va trúng vào khung bàn bida, sau đó bắn ngược trở về, lướt qua bên cạnh viên bi đỏ, cốp một tiếng, thuận lợi vào lỗ, cô kêu một tiếng, cười hắc hắc. . . . .
Tô Lạc Hoành không nhịn được bưng Cocktail uống một hớp.
Đường Khả Hinh lại cúi người xuống, nghe được bên kia tỉ số 17 điểm, lại nhanh chóng cúi người xuống, lộ ra tư thế tao nhã, chăm chú nhìn viên bi đen và viên bi màu hồng, còn thiếu một chút (Trò chơi bida lỗ, lúc đánh viên bi màu mục tiêu, không thể chạm vào bi màu khác), hai mắt của cô ngưng tụ, cây cơ nhẹ nhàng nâng lên, viên bi trắng nhẹ nhàng bay lên, nhảy qua viên bi hồng, sau đó thuận lợi đánh trúng viên bi đen vào lỗ! !.
Con ngươi của mọi người rớt ra.
“Hắc…! ! Như vậy cũng vào! !” Đường Khả Hinh đột nhiên có chút vui vẻ, buồn cười nhìn Trang Hạo Nhiên ngồi ở một bên không nói lời nào, thật sự bất đắc dĩ nhún nhún vai nói: “Quá khoa trương! !”
Trọng tài lại nhìn Đường Khả Hinh một cái, có chút nghi ngờ thân phận của cô, tay cất vào lỗ bi, lấy bi đen ra, nói: “Seven”
Nhân viên ghi tỉ số lại mỉm cười cộng điểm.
Đường Khả Hinh không nói gì thêm, mà tranh thủ thời gian cầm cây cơ, vòng qua một mặt bàn khác, so sánh đường đi của viên bi đỏ, sau khi tính toán viên bi đỏ vào lỗ thì viên bi trắng bắn ngược trở lại trước viên bi đen, suy nghĩ xong, lại nhanh chóng khom người xuống, lộ ra vòng eo xinh đẹp, ngón tay dựng lên, lại đưa cây cơ qua, đẩy nhẹ viên bi trắng, đánh vào bi đỏ, giống như dự tính, quả nhiên bắn ngược trở lại vị trí bi đen ! !
“One!” Trọng tài đọc tiếp.
Đường Khả Hinh lại cúi người xuống, thoải mái đánh vào viên bi đen.
“Sev¬en!”
“One!”
“Sev¬en!
“One!”
“Sev¬en!”
Trước bàn bi không ngừng vang lên tiếng cốp, cốp, cốp, cốp! !
Bên này, nhân viên ghi tỉ số của Đường Khả Hinh càng không ngừng đẩy điểm số về phía trước, liếc nhìn đồng nghiệp ghi tỉ số đứng ở một bên một cái, rất lâu không có cử động, chắt lưỡi một tiếng, nhạo báng một phen.
Rốt cuộc vẻ mặt Trang Hạo Nhiên lộ ra hoảng sợ, hơi thẳng người, nhìn bộ dáng Đường Khả Hinh thu lại vẻ mặt hí hí mới vừa rồi, mà vẻ mặt lộ ra nặng nề, cầm cây cơ, cúi người xuống, nhắm ngay bi cái, đánh mạnh một cái, bi trắng xoay tròn, xoáy qua viên bi xanh, lại đánh viên bi đen vào lỗ! !
“Sev¬en! !” Bản thân Trọng tài cũng có chút căng thẳng, bởi vì ông làm trọng tài nhiều năm, một lần đánh điểm max, cách mười hai năm trước! !
Trên bàn chỉ có ba viên bi màu đỏ! !
Đường Khả Hinh lại nhanh chóng đánh bi đỏ vào lỗ, sau đó hơi nâng thân thể mềm mại, nhẹ nhàng ngồi ở trước thành bàn bi, cây cơ theo ngón tay xinh đẹp, đâm xuống, viên bi trắng đánh trúng bi đen vào lỗ, lại không chút do dự khom người xuống, lại đánh bi trắng về phía bi đỏ. . . . .
“Cốp! ! Cốp! ! Cốp! ! Cốp! ! Cốp! !” Tiếng va chạm vang lên! ! ! Đường Khả Hinh khom người giải quyết viên bi đỏ cuối cùng, sau đó lưu loát đánh viên bi đen cuối cùng! !
“Trời ạ. . . . . . . . . . . .” Con ngươi Tô Lạc Hoành cũng trừng muốn rớt ra! !
Trang Hạo Nhiên sững sờ ở một bên, lập tức đứng dậy! !
Đường Khả Hinh không nói gì, mà nhanh chóng cầm cây cơ, sắc mặt nghiêm túc cúi người xuống, cuối cùng đánh bi màu trắng va vào bi vàng, bi xanh lá cây, bi nâu, bi xanh dương cốp, cốp, cốp, cốp, tất cả vào lỗ! ! ! !
Không khí lập tức ngưng kết, bao gồm trọng tài sững sờ ở một bên! !
Bốn tên cầm thú Lâm Sở Nhai và Tiêu Đồng cũng hóa đá.
Vẻ mặt nhân viên ghi điểm cũng đầy kinh ngạc, đẩy điểm bi xanh lá cuối cùng đi về phía trước, lập tức đèn bảng điểm sáng lên chữ số ả rập thật to: 147 điểm! ! !
Đường Khả Hinh lập tức chống nhẹ cây cơ xuống đất, ngửa mặt nhìn Trang Hạo Nhiên! !
“Soảng! !” Flamingo trong tay Trang Hạo Nhiên bởi vì lỏng tay lập tức rơi xuống sàn, văng tung tóe ướt áo sơ mi của mình! !
Nhân viên phục vụ xinh đẹp lập tức tiến lên, muốn lấy khăn tay trắng lau cho anh.
Nhưn Trang Hạo Nhiên lập tức bất mãn nắm chặt tay của cô, không để cho cô đụng vào người của mình, lại kinh ngạc nhìn Đường Khả Hinh. . . . . .
Vẻ mặt Đường Khả Hinh cũng đầy thắng lợi nở nụ cười nhìn Trang Hạo Nhiên, trong dịu dàng mang theo mạnh mẽ nói: “Trên thế giới này không có người chiến thắng mãi mãi, cũng không có người thua mãi mãi, cho dù em lựa chọn con đường kia, thật ra cho tới bây giờ em cũng không có trốn tránh, không có gì so được với nhiệt tình yêu thương rượu đỏ trong lòng em! Đó không phải là một nơi nghỉ ngơi, đó cũng không phải là nơi thắng lợi, đó là tín ngưỡng trong lòng em! Lịch sử rượu đỏ trải qua mấy ngàn năm, vô số người vì nó chiến đấu, đúc kết ra sức mạnh và trí tuệ, là sự ủng hộ mạnh nhất trong cuộc đời em! ! Em nhất định sẽ cố gắng, Tổng Giám đốc Trang! ! Giao cho em một cơ hội! ! Em nhất định sẽ cố gắng! !”Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK