Ánh nắng ban mai chiếu xuống, đàn chim ẩn nấp trước cây quýt, đưa những chiếc mỏ đỏ thẫm, không ngừng rúc vào những bông hoa màu hồng phấn kia.
Cửa phòng thầy lầu hai, đóng chặt lại!
Đường Khả Hinh bưng một ly trà táo, đứng bên cạnh cửa, cảm giác được lần này thầy thật rất đau lòng, tức giận, cô nặng nề thở dốc một hơi, vẫn đành phải nhẹ nhàng gõ gõ cửa, nói: "Thầy, người không nên tức giận, tôi pha cho người một ly trà táo, đặt ở cửa... Nếu thầy khát, thì uống một chút..."
Cô nói xong, đành phải cẩn thận ngồi xổm người xuống, đem chén trà đặt bên cạnh cửa, ngưng mắt nhìn chén trà màu vàng, nhớ tới thời gian trước, lúc mình mất trí nhớ lần đầu tiên nói chuyện với thầy, ông chăm chú nhìn mình bớt đi rất nhiều lo lắng và không yên lòng, trong lòng đột nhiên ấm áp.
"Ai ai ai, cậu chạm nhẹ chút, đau chết mất !"Trong một căn phòng khác, truyền đến một loạt tiếng kêu la thống khổ.
" Anh đừng có kêu như vậy, làm như tôi đang cưỡng bức anh vậy!"
Đường Khả Hinh nghe những lời này, liền tức giận đứng lên, trong nháy mắt cô đã đứng trước cửa phòng, phịch một tiếng cửa mở ra! !
Mấy người Lâm Sở Nhai đồng thời sửng sốt nhìn cô.
Trang Hạo Nhiên mồ hôi nhễ nhại, vẻ mặt tràn đầy thống khổ, nằm úp sấp ở trên giường, nhìn cô.
Đường Khả Hinh cũng nhìn anh một cái, mới nhìn tới trong tay Tô Lạc Hoành đang cầm rượu thuốc rễ cây ớt, liền khẩn trương nói: "Rượu thuốc rễ cây ớt này không được bôi, đoán chừng dây nho kia đã làm trầy xước hết da của anh ấy rồi, nếu bôi sẽ đau chết anh ấy.!"
"A...!" Tô Lạc Hoành nhìn thoáng qua rượu thuốc mình đang cầm, cười nói: "Cô lấy ra để đó, tôi tưởng rằng có thể bôi."
"Còn có một loại thuốc mỡ khác, có lẽ sẽ có hiệu quả hơn một chút..."Đường Khả Hinh chậm rãi đi đến bên giường trước bàn học, lấy ra trừu khuất, từ bên trong mang ra một cái hộp màu xanh nhạt,: "Dầu mỡ bạc hà này có tác dụng làm tan vết bầm tím và giảm đau tốt nhất."
Mấy người Lâm Sở Nhai nhìn thoáng qua, lập tức hướng về Đường Khả Hinh cười rộ lên, nói: "Khả Hinh ! ! Cô giúp bọn tôi bôi cho anh ấy một lần! Bọn tôi chịu không nổi mùi của thuốc mỡ đó! Cứ như vậy đi! Bọn tôi giúp cô đi dỗ Vitas tiên sinh!"
"Đúng đúng đúng! Tôi chịu không nổi tiếng anh ta kêu thật quá ái muội !"Đám người Tô Lạc Hoành nói xong, như đàn ong vỡ tổ chạy đi! !
"Này!"Đường Khả Hinh cầm thuốc mỡ, xoay người nhìn mấy người Lâm Sở Nhai đã đóng cửa phòng phịch một tiếng, biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi đâu nữa!
"Mấy tên súc sinh này, ăn không tiền lương của lão tử rồi !"Trang Hạo Nhiên mồ hôi đầm đìa chịu đựng đau đớn bên hông, muốn ngồi dậy...
Đường Khả Hinh cầm thuốc mỡ, hung hăng trợn mắt nhìn anh, nếu không phải vì sinh nhật của anh, mình sẽ không kích động mà gây ra tai họa lớn như thế, làm cho thầy không vui! Cô cắn chặt môi dưới, nhìn anh kêu lên: "Nằm xuống đi! Em bôi thuốc cho anh!"
Trang Hạo Nhiên nằm nghiêng trên giường, trên trán toát mồ hôi lạnh, có phần đau đớn nhìn cô.
Đường Khả Hinh không muốn nói chuyện, lập tức ngồi ở trên giường, ngẩng đầu nhìn anh một cái, nói: "Cởi áo sơ mi ra! ! Thuốc mỡ bạc hà này màu đen, sẽ bẩn quần áo của anh."
Trang Hạo Nhiên trầm mặc nhìn cô.
Đường Khả Hinh hung dữ nhìn anh, nghĩ sắp đến giờ đi làm), mình không có nhiều thời gian, liền lập tức nhanh nhẹn nghiêng người về phía trước, vươn tay cởi nút áo sơ mi cho anh!
"Em làm gì vậy?"Trang Hạo Nhiên cười vui vẻ nắm chặt cổ tay cô.
"Em bôi thuốc cho anh!"Đường Khả Hinh lại nhắc nhở anh.
"Nhanh như vậy đã muốn cởi quần áo cho đàn ông, người đó sẽ hiểu lầm!"Khuôn mặt kiên nghị của Trang Hạo Nhiên, quả thực bị đánh rất đau, có chút tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy xuống khóe mắt, anh là một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, thực ra không muốn phụ nữ nhìn thấy mặt này của mình.
"Anh cùng cô gái khác nhảy múa, còn sợ người khác hiểu lầm anh không phải cầm thú sao?"Đường Khả Hinh hung hăng nói xong, không hiểu sao tay lại quen thuộc cởi nút áo của anh.
"Để anh để anh!"Trang Hạo Nhiên không có cách nào, chỉ trầm mặc vươn tay, đau đớn từ từ bắt đầu cởi từ cổ áo, mãi mới cởi đến nút áo sơ mi chỗ ngực, bởi vì thường xuyên vận động nên những đường vân da săn chắc gợi cảm, dần dần lộ ra, theo hơi thở của anh, gợi cảm lan rộng ra, một trận hơi thở nam tính mãnh liệt, phả vào mặt...
Mặt Đường Khả Hinh có chút ửng hồng, quay đầu, thở khẽ, không lên tiếng.
Trang Hạo Nhiên nhìn cô một cái, trong nháy mắt cởi áo sơ mi của mình ra, lộ ra cơ thể nam tính, còn có bờ vai rộng lớn vững chãi, da dẻ màu đồng rất đẹp mắt, lại rất nhẵn nhụi, lúc mồ hôi lạnh chảy xuống, chảy thành dòng, cực kỳ mê người.
Đường Khả Hinh đột nhiên cảm giác mình có phần hít thở không thông, không dám nhìn vào ngực anh, chỉ nói: "Xoay người đi!"
Trang Hạo Nhiên không lên tiếng, khuôn mặt bộc lộ đau đớn bất đắc dĩ xoay người.
Đường Khả Hinh cẩn thận và săn sóc cầm cái gối đầu, tựa vào trước giường, để cho anh nằm úp sấp, rồi mới đỡ anh nằm ngay ngắn trên giường, cũng thấy được trên bả vai anh có hình xăm ngọn lửa bốc cháy hừng hực, trong phút chốc cô hốt hoảng, có thể thấy ngay chính giữa ngọn lửa, hiện ra trái tim kỳ ảo, cô thật sâu nhìn hình xăm này...
Trang Hạo Nhiên thấy Đường Khả Hinh dừng động tác lại, liền kỳ quái hơi chút nghiêng người, nghi hoặc nhìn cô.
Đường Khả Hinh chớp mắt, lập tức thở hổn hển một hơi, dời ánh mắt xuống dưới, lại nhìn thấy chỗ trũng bên hông của Trang Hạo Nhiên, có hai vệt sưng rất dài, một bên tím đen, một bên xước da rất sâu, thậm chí ngay giữa bụng, có chút máu chảy ra, cô mở to hai mắt, kêu nhỏ: "Trời ạ! Sao lại bị đánh nặng như thế này chứ?"
Trang Hạo Nhiên gấp gáp thở hổn hển một hơi, nhắm mắt lại không nói gì.
Đường Khả Hinh nhìn anh một cái, biết anh đang khó chịu, nhanh chóng xoay tay vặn lọ thuốc mỡ, nói: "Tại sao anh lại đỡ hai roi vừa rồi cho em! Bình thường em bị thầy đánh quen rồi, không có sao cả."
"Chuyện này đều là do anh, chẳng lẽ một người đàn ông, lại để phụ nữ chịu tội sao?"Trang Hạo Nhiên cho rằng Đường Khả Hinh bắt đầu bôi, tức khắc anh nhíu mày nhăn mặt, có thể bản lĩnh của anh rất tuyệt vời, sức chịu đựng rất mạnh, nhưng mà thật sự là anh rất sợ đau.
Đường Khả Hinh nghe lời này, nhìn vẻ mặt của anh, hai mắt lóe lên ý nghĩ tinh nghịch cười, nói: "Anh nhịn đau nha! ! Miệng vết thương này, phải dùng lực thật mạnh thật mạnh thật mạnh, xoa mới nhanh khỏi được! Lát nữa, không được kêu đau!"
Trang Hạo Nhiên nhanh chóng ý thức được có gì đó không ổn, lập tức hơi chút xoay người, nắm chặt cổ tay cô, có phần sợ hãi nhìn cô: "Em đừng náo loạn! Thật sự rất đau!"
Đường Khả Hinh cố gắng đè nén nhịn cười, nhìn về phía anh cố ý ngửa mặt, nói: "Đau hay không với em có quan hệ gì sao? Anh muốn quà sinh nhật, thì phải trả giá thật nhiều nha? Một người đàn ông sợ gì đau chứ? Ai kêu lên người đó là cháu!"
Trang Hạo Nhiên nheo mắt nhìn về phía cô,: "Em nói cái gì?"
"Ai kêu lên người đó là cháu!"Đường Khả Hinh cảm giác tay anh đang căng thẳng nắm chặt(siết chặt) cổ tay của mình, cứng như sắt, trong lòng không khỏi nhảy dựng lên.
"Đây là lời em nói ra đó!" Trong nháy mắt Trang Hạo Nhiên kéo mạnh Đường Khả Hinh, để cho cả người cô ngã ở trên giường, mình nhanh chóng đè lên người cô, ánh mắt nóng bỏng cúi đầu nhìn cô.
Đường Khả Hinh nằm ở trên giường, tim đập thình thịch, đầu gối lên trên đệm giường mềm mại, kêu to: "Anh định làm gì?"
"Không phải vừa rồi em nói, ai kêu lên người đó là cháu? Không được kêu đâu đấy!"Trang Hạo Nhiên vừa nói xong, liền bá đạo cúi đầu, hôn lên đôi môi ngọt ngào của Đường Khả Hinh!
"Ưm - - - - "Đường Khả Hinh cảm thấy hoa mắt chóng mặt, môi bị anh lấp kín, cả người không thể động đậy liền nhấc đôi chân dài gợi cảm, muốn đá anh, tiếc rằng chưa chạm vào anh, đôi dép lê màu hồng nhạt, nhẹ rơi xuống, lộ ra đôi chân trắng như tuyết đẹp mê người, hiện lên giữa không trung.
Trang Hạo Nhiên tiếp tục giống như tối qua chỉ nhanh chóng lướt qua môi của cô, không hề chui vào đầu lưỡi của cô, chỉ dang cánh tay to lớn, ôm chặt thân thể mềm mại, để cho cô kề sát vào thân thể đàn ông mạnh mẽ cứng rắn trần trụi của mình! !
"Ưm..."Đường Khả Hinh bị anh ôm chặt sắp hít thở không thông, nóng đến mức đầu đầy mồ hôi, đôi tay đặt trước lồng ngực rắn chắc của anh, đầu ngón tay nhỏ bé, chạm vào điểm nhô lên trước cơ ngực của anh, sau gáy phịch một tiếng vang lên, trái tim thình thịch đập loạn.
Trang Hạo Nhiên ngẩng mặt nở nụ cười, lúc này lại càng ôm cô chặt hơn để hai thân thể xích chặt với nhau, môi mỏng mới hoạt động, nhẹ nhàng đặt lên đôi môi ngọt ngào của cô một nụ hôn.
"... ..."Đường Khả Hinh bị anh ôm cuồng nhiệt say đắm như vậy, đầu óc rối loạn, cảm giác anh thật xấu khi hôn lên đôi môi mình, cô không hiểu sao lại muốn đưa lưỡi ra đáp lại anh, cùng anh tiếp xúc thân mật hơn.
Trang Hạo Nhiên đột nhiên buông cô ra, mỉm cười nói: "Ai kêu lên người đó là cháu! !".
Đường Khả Hinh ngồi ở trên giường, nhất thời tỉnh táo, tức giận cùng xấu hổ nhìn về phía ánh mắt đầy xấu xa và ái muội của Trang Hạo Nhiên, cô đột nhiên kêu to, lập tức nắm lấy cái gối đầu, sống chết đập vào người đàn ông này, vừa điên cuồng đập, vừa kêu to: "Cái thứ người chết tiệt này! ! Mỗi ngày đều khi dễ người ta! ! Không biết xấu hổ! !"
Trang Hạo Nhiên vừa tránh đi, vừa đột nhiên vươn tay, lại mạnh mẽ ôm chặt eo cô, lại muốn hôn lên môi của cô.
"Anh buông em ra!"Đường Khả Hinh ngã ở trên giường, nhưng vẫn nắm chặt cái gối muốn đánh anh.
"Ưm..."Mặt cô lại nhanh chóng phình ra.
Trang Hạo Nhiên lại tiếp tục hôn lên môi của cô, đưa đầu lưỡi của mình cạy mở hàm răng cùng đầu lưỡi của cô quấn quýt với nhau, đồng thời mút mút, đôi tay dịu dàng mà yêu thương vuốt ve sau eo của cô...
"Ưm..."Đường Khả Hinh giống như một gốc cây Linh Chu Thảo khô cằn, nếm được sương ngọt, thân thể hưởng thụ cực nhanh, toàn bộ thế giới đều bị vùi lấp).
Trang Hạo Nhiên vừa nằm đè lên người cô, vừa di chuyển khuôn mặt, cùng tiếp xúc 365 độ với đầu lưỡi của cô, tỏa ra hơi nóng mãnh liệt , trong lúc dây dưa, anh hướng dẫn cô dùng đầu lưỡi thăm dò bên trong, nóng bỏng quấn quýt– triền miên cùng một chỗ, đôi tay khẽ vuốt khuôn mặt cô, ngón tay lướt qua khóe mắt, đôi môi, cái cổ... Chân dài gợi cảm, nâng một chân cô lên, nhẹ vuốt ve giữa hai chân cô...
Hai tay Đường Khả Hinh yếu ớt vô lực buông ở trên giường, giống như đang say mê chìm đắm trong nụ hôn mê người của anh.
Trang Hạo Nhiên tiếp tục mang theo hình xăm lửa trên vai, ôm chặt cơ thể mềm mại của cô, nhấm nháp cánh môi ngọt ngào của cô, bất ngờ tay tinh tế dò xét bên hông cô, muốn hướng vào bên trong thăm dò...
Lúc này Đường Khả Hinh, mới tỉnh táo lại, nháy mắt đẩy anh ra, kêu to: "Này! ! Anh làm gì vậy hả?"
"Hư! Ai kêu người đó liền thua!" Trang Hạo Nhiên lại muốn ôm chặt nàng, muốn cười lại hôn cô.
"Anh buông em ra!"Đường Khả Hinh lại muốn nắm gối đầu đánh anh, ai ngờ bởi vì dùng lực quá mạnh, lông ngỗng trong gối toàn bộ tung ra ngoài, bay khắp cả căn phòng...
"Ưm... Buông!"
Trang Hạo Nhiên lại đem Đường Khả Hinh ép ở trên giường, liền cuồng nhiệt hôn cô.
Đường Khả Hinh càng không ngừng nghiêng người dùng chân đá, tay đánh mạnh vào bờ vai anh... Càng đánh càng dùng lực mạnh.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK