Mục lục
Tuyệt Thế Long Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối đầu với bọn họ thì chắc chắn sẽ không dễ giải quyết.

Trong lòng cô ấy đã bắt đầu suy nghĩ xem có nên lấy. ra 100 vạn để mua món này để hòa hoãn không.

Dù sao thì đắc tội với gia tộc Mộ Dung, tập đoàn Tô Thị sẽ khó có thể đứng vững ở Giang Thành.

Thậm chí có thể dẫn đến cảnh cửa nát nhà tan.

Dương Phàm nhìn ra suy nghĩ của Tô Mộng Dao, tiến lên an ủi: "Chuyện nhỏ, để anh xử lý."

Mọi người xung quanh nghe thấy lời của Dương Phàm không khỏi ngạc nhiên, ánh mắt thương hại lúc đầu cũng trở thành châm biếm.

"Người trẻ tuổi này, thật là không biết trời cao đất rộng, là người từ nơi khác đến à?”

"Đúng rồi, không nghe thấy người ta dựa vào gia tộc Mộ Dung sao, chán sống à?"

"Miệt thị gia tộc Mộ Dung, đây là lần đầu tiên tôi thấy, lần này có chuyện hay để xem rồi."

"Nhìn bộ quần áo cậu ta mặc đi, có lẽ chưa từng tiếp xúc, không biết sự lợi hại của gia tộc Mộ Dung, đúng là không biết sợ là gì."

Mọi người xung quanh đang bàn tán xôn xao bên dưới.

Dương Phàm không để ý đến những người này, đi thẳng đến trước mặt người đàn ông mặt sẹo, chỉ vào cái bình sứ cười hỏi: "Cái này của anh muốn 100 vạn?”

Đôi mắt người đàn ông mặt sẹo nhìn chằm chằm Dương Phàm, không chút để ý nói: "Đúng, 100 vạn."

Dương Phàm khẽ nhún vai nói: "Nếu không có tiền thì anh định xử lý thế nào?"

Người đàn ông mặt sẹo cười nham hiểm, hắn ta đã đoán được Dương Phàm sẽ không lấy ra được 100 vạn từ lâu, chỉ là không hiểu Dương Phàm tại sao lại bình tĩnh như vậy.

Tuy nhiên những điều đó không quan trọng, hắn ta không cho rằng Dương Phàm có khả năng đối đầu với gia tộc Mộ Dung.

Hản ta nói: "Không có tiền? Vậy dễ giải quyết, để người phụ nữ của anh lại, anh có thể đi."

Hắn ta biết Mộ Dung thiếu gia nổi tiếng là tay ăn chơi trác táng, dâng lên một người đẹp như vậy thì thì vị trí của mình trong gia tộc Mộ Dung tự nhiên sẽ được nâng cao một bậc.

Dù sao hắn ta cũng là người ngoài, không biết Mộ Dung thiếu gia đã bị Dương Phàm giải quyết.

Nghe người đàn ông mặt sẹo nói vậy, Dương Phàm cười nhẹ, gia tộc Mộ Dung đúng là không có ai tốt.

Hắn giơ tay lên tát vào mặt người đàn ông mặt sẹo. một cái.

Người đàn ông mặt sẹo bị hất ngã xuống một quầy hàng bày đầy bình sứ, những chiếc bình sứ bên trên bị đập vỡ thành từng mảnh.

Thấy cảnh này mọi người xung quanh đều sửng sốt, người này có phải điên rồi không, một lời không hợp thì đã ra tay?

Đối phương đã lộ thân phận là người do gia tộc Mộ Dung bảo vệ, vậy mà còn tát vào mặt người đàn ông mặt sẹo, đây là tát vào mặt gia tộc Mộ Dung.

Hai tên to con thấy Dương Phàm ra tay thì bước nhanh đến muốn bắt lấy hắn.

Bọn họ là võ giả Luyện Khí Cánh, ra tay rất nghiêm tÚc.

Nhưng chưa kịp chạm vào Dương Phàm thì đã bị Dương Phàm tát bay ra ngoài, đập vào người đàn ông mặt sẹo.

Quầy hàng trước cửa hàng bị hất bay lên, toàn bộ đồ sứ trên đó dù tốt hay xấu đều rơi xuống đất.

Cả ba người họ trông có vẻ sợ hãi, cố gắng đứng dậy.

Trong lòng người đàn ông mặt sẹo hiểu rõ hai tên to con này là vỏ giã Luyện Khí Cảnh, vậy mà cũng bị đánh bay.

Xem ra thực lực của thiếu niên trước mặt khá tốt. Nhưng vậy thì sao chứ, đắc tội với gia tộc Mộ Dung, quan tâm thực lực có tốt hay không làm gì, gia tộc Mộ

Dung có sự tồn tại của Ngưng Đan Cảnh.

Người này có tốt thì sao, đánh được hai người thôi, nếu mười người thì sao?

Hơn nữa tuổi còn trẻ như vậy, cao lắm cũng là Luyện Khí Cảnh, trong mắt gia tộc Mộ Dung chẳng là gì cả.

Vẻ mặt người đàn ông mặt sẹo xụ xuống, mạnh miệng nói: "Thăng nhóc, mày chết chắc rồi, đắc tội với gia tộc Mộ Dung, cả nhà mày sẽ chết hết."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK