Mục lục
Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối - Diệp Mộc Châu - Hoắc Ngạn Lâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 139


Trương Lệ nghe các bạn học nói, càng khóc nhiều hơn, quỳ sụp xuống chân Diệp Mộc Châu, nước mắt nước mũi tung bay, dập đầu như giã tỏi.


“Bạn học Diệp, cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp! Tôi quỳ xuống với cô, dập đầu với cô… xin cô tha thứ cho tôi, xin cô bỏ qua cho tôi.”


Chuyện này… Các bạn học khác không biết nói gì.


Dù sao người làm bậy là Trương Lệ, tha thứ hay không là Diệp Mộc Châu.


Nhưng nếu dám uy hiếp đến tính mạng Trương Lệ, thế thì quá đáng quá.


Đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên có người vội vàng chạy đến, đám người quay đầu nhìn lại.


Diệp Khánh Thy cắn môi dưới khóc thút thít, chạy đến bên cạnh Trương Lệ, thần sắc yếu đuối tiều tụy: “Chị, chuyện này đã qua lâu như thế rồi, xin chị tha thứ cho Cố vấn Trương… Cô ấy lúc trước cũng chỉ là làm đúng bổn phận của một Cố vấn, không phải cố ý.” .


“Bây giờ cô ấy không có công việc, không có nhà ở, thậm chí còn không thể bảo vệ an toàn cho tính mạng của mình, chị à, chỉ là một hiểu lầm nhỏ, cô ấy đã xin lỗi, sao chị lại còn đuổi tận giết tuyệt, cô ấy bị chị gọi người đánh thành ra thế này, đã sắp chết rồi.”


Diệp Khánh Thy trước đó mặc dù gây ra một chút sóng gió.


Nhưng dù sao cũng là ngôi sao, là nữ thần của không ít nam sinh ở Đại học Thanh Kiều.


Diệp Khánh Thi đứng về phía Trương Lệ, nói trong nước mắt rằng Trương Lệ bị uy hiếp, còn nói ca chuyện bị người ta đánh.


Tất cả mọi người đều cảm thấy Diệp Mộc Châu quá đáng.


Con người đều hay đồng tình với kẻ yếu, chuyện Trương Lệ làm không thể so được với hình phạt mà cô ta nhận, đương nhiên sẽ có người bất bình thay cho Trương Lệ.


“Diệp Mộc Châu, bỏ qua đi, người ta đều đã như thế, sao cô không tha thứ cho người ta? Khoan dung độ lượng đi!”


“Đúng thế, chuyện cũng không phải đã giải thích rõ rồi sao, cô cũng không bị làm sao mà còn tìm người uy hiếp tính mạng của Trương Lệ làm gì, cô đừng quá đáng quá”.


Diệp Khánh Thy đỡ Trương Lệ dậy: “Cô cứ đứng dậy trước, tôi sẽ xin chị tôi tha thứ cho cô, cả người đầy vết thương này của cô vẫn phải xử lí cho thật tốt.”


Thái độ của Trương Lệ rất kiên quyết: “Nếu như bạn học Diệp không tha thứ cho tôi, tôi sẽ không đứng dậy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK