Mục lục
Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối - Diệp Mộc Châu - Hoắc Ngạn Lâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 145


Hoắc Ngạn Lâm lại cảm thấy một khi bọn họ làm như vậy rất có khả năng sẽ khiến cho ngài Cửu cảm thấy không vui.


Nhưng ngay sau đó anh ta lại ảo tưởng rằng đây chính là điểm thiện lương của Khánh Thy, luôn vì người khác mà suy nghĩ.


Cho dù làm vậy sẽ khiến cho ngài Cửu tức giận, chuốc lấy nguy hiểm, cũng muốn vì Diệp Mộc Châu suy nghĩ.


Người anh ta yêu thích, còn không phải là một Diệp Khánh Thy lương thiện như thế hay sao?


Sau khi hết giờ lên lớp, đuôi lông mày Diệp Mộc Châu hơi cau lại.


Hoắc Việt Bách thực sự đã chủ động liên lạc với cô, còn nói rằng … ngày mai sẽ tạo cho cô một điều bất ngờ lớn?


Bất ngờ chuyện gì chứ, sự bất ngờ của người đàn ông này quá trực tiếp khiến cô có chút bất lực với anh.


Cô còn đang nghĩ đến chuyện này, lúc chuẩn bị rời khỏi phòng học, bỗng nhiên bước chân dừng lại …


“Khánh Thy, cậu làm sao vậy, đừng khóc nữa” Ngoài cửa vang lên giọng nói của một vài cô gái.


Diệp Khánh Thy đang bồi hồi ở trước cửa phòng học 9, nhu nhược rơi lệ: “Chị gái của tớ phải chịu tủi thân như vậy, tới chỉ muốn nói lời xin lỗi với chị ấy.”


Tường Linh Lan xin nghỉ cũng đã trở lại, nghe những lời này cô ta thực tức giận: “Cậu cùng cái con tiện nhân kia có cái gì tốt để nói với nhau, lần này các nhà đầu tư của nhà họ Diệp rút vốn, chính là bởi vì Diệp Mộc Châu xúc phạm người ta, cuối cùng lại muốn cậu giúp đỡ cô ta thu dọn sạch sẽ đống bừa bộn kia!”


Các bạn học nhìn nhau, từ lâu đã nghe nói dòng tiền quay vòng vốn của nhà họ Diệp hoạt động không được tốt.


Mà người gây ra kết quả này, thế mà lại là Diệp Mộc Châu?


Diệp Khánh Thy thở dài một tiếng, trong mắt rưng rưng: “Chị ấy cũng chỉ là vô tình mới thế, mấy năm nay chị ấy ở bên ngoài có chút lỗ mãng quen rồi, không biết cái gì là đúng cái gì là sai… Linh Lan, cậu đừng nói chị ấy như vậy nữa, có được không?”


Sau đó Diệp Khánh Thy nhu nhược đi đến, dừng lại ở trước mặt Diệp Mộc Châu rưng rưng nói: “Chị ơi, thực sự xin lỗi, vừa rồi là em không tốt, chị có thể tha thứ cho em được không?”


Bước chân Diệp Mộc Châu hới dừng lại nhướng mày.


Diệp Khánh Thy vội vàng nói: “Chị gái, cho dù chị không tha thứ cho em cũng không sao… Nhưng em hy vọng chị có thể cho em một cơ hội để bù đắp..” .


Mọi người dựng đứng lỗ tai lên, trong lòng cảm khái Diệp Khánh Thy thật sự quá tốt bụng thiện lương rồi.


Vừa rồi rõ ràng là Diệp Mộc Châu cố tình không chịu buông tha người khác, hiện tại Diệp Khánh Thy lại còn phải tới để nói lời xin lỗi.


Đủ thấy ngày thường Diệp Mộc Châu kiêu ngạo ngang ngược như thế nào.


Diệp Khánh Thy thở dài, trên mặt hiện lên một mảnh thẹn thùng: “Chị gái… Sắp tới em cùng anh Ngạn Lâm sẽ kết hôn, gia chủ nhà họ Hoắc cũng đã biết việc này, cho nên đã mời chúng em đi tới biệt thự Thủy Nguyệt Vân Sơn làm khách, em nghĩ… Em muốn chị cùng đi tới đó với em”


Người chung quanh đều trừng lớn đôi mắt, cho rằng chính mình nghe lầm!


Ngài Cửu? Thủy Nguyệt Vân Sơn?


Hoắc gia gia chủ Hoắc Cửu… Mời Diệp Khánh Thy đi nhà mình làm khách? Trời ạ!


Tất cả mọi người đều hâm mộ nhìn chằm chằm Diệp Khánh Thy.


Diệp Mộc Châu mỉm cười một chút, còn tưởng rằng Diệp Khánh Thy tới để làm gì…


Hóa ra là tới để khoe khoang mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK