Mục lục
Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối - Diệp Mộc Châu - Hoắc Ngạn Lâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 140


Diệp Mộc Châu rốt cuộc ngước mắt, nhìn xem bộ dạng trói buộc đạo đức của Trương Lệ, còn cả Diệp Khánh Thy đang khóc sướt mướt, rốt cuộc đã hiểu rõ.


Hai người kia kết hợp với nhau, khiến mình không xuống đài được.


Cô cười một tiếng, ngữ khí nhạt nhẽo, mây trôi nước chạy. “Ồ, thế cô cứ quỳ đi”


Cửa trường học lập tức im như tờ.


Sắc mặt Trương Lệ đỏ lên, khóc to: “Cô đã uy hiếp an toàn tính mạng của tôi! Tôi vất vả lắm mới có công việc tốt, sao cô có thể hủy hoại cuộc đời tôi… .


“Bây giờ cô thấy tôi quỳ xuống, thế mà lại thờ ơ, mạng người trong mắt cô rẻ tiền như thế sao?!”.


Diệp Mộc Châu vặn lông mày: “Ai uy hiếp cô thì đi tìm người đó đi, không được nữa thì có thể báo cảnh sát, tin chắc rằng cảnh sát sẽ giúp cô bắt được hung thủ, cô tìm tôi làm gì?


Trương Lệ tức giận suýt chút nữa nhảy dựng lên: “Chính cô hại tôi thành ra như thế này! Tôi đương nhiên tìm cô!”


Những người tận tình khuyên bảo Diệp Mộc Châu tha thứ đều trợn mắt há mồm, lập tức nổi giận ra mặt: “Cô nhìn Cố vấn quỳ trước mặt cô, cô cũng không muốn nói gì à? Sao cô có thể lạnh lùng như thế!”.


“Diệp Mộc Châu, cô quá nhỏ nhen ồi, Cố vấn cũng chỉ nói rằng cô được người ta bao nuôi, cô lại bắt cô ấy quỳ xuống trước mặt mọi người, cô có thể rộng lượng một chút không?!”


Diệp Mộc Châu cũng che miệng, rơi nước mắt: “Chị à. em không ngờ chị lại biến thành như thế này, Cố vấn Trương đương nhiên có lỗi, nhưng cô ấy cũng đã biết lỗi của mình, người không phải thần thánh, ai mà chưa từng có lỗi lầm, chị tha thứ cho cô ấy thì có làm sao..”.


Diệp Mộc Châu lạnh lùng ngước mắt: “Các người từng đến Paris?”.


Mọi người trong lúc nhất thời không hiểu được ý cô.


Sau đó chỉ nghe Diệp Mộc Châu chậm rãi nói: “Nếu không tại sao mọi người lại như xuất thân từ Nhà thờ Đức Bà Paris thế, tôi cứ tưởng mọi người đi học thêm ở Nhà thờ Đức Bà Paris”


“Nếu như người bị vu khổng là các người, các người chắc chắn sẽ rộng lượng mà tha thứ nhỉ?” Cô nhìn nữ sinh vừa mới ép cô tha thứ kia, thuận miệng nói:


“Buổi sáng cô đến bằng một chiếc xe sang trọng, nhà cô không mua nổi, cô là được một người đàn ông lớn tuổi bao nuôi, cho nên phải khai trừ”.


Mọi người quay phắt đầu nhìn cô ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK