Diệp Gia Trường và Dương Thanh Nguyệt rất hiểu tâm tư của con gái, vội đẩy Diệp Khánh Thy đến trước mặt Tạ Lâm.
“Ngài Lâm, đây là con gái của tôi, Diệp Khánh Thy, là người thừa kế tương lai, ngài muốn hợp tác với Diệp Thị chúng tôi, sau này nó cũng sẽ tham dự vào, chi bằng lần này để cho Khánh Thy phụ trách, ngài thấy sao nào?”
Các cổ đông đều xì lên một tiếng, Tổng giám đốc Diệp có phải bị điện không? Một ông chủ nặng ký như vậy mà lại để cho Diệp Khánh Thy phụ trách?
VietWriter.vn
Diệp Khánh Thy cắn môi dưới, nũng nịu đến gần: “Ngài Ta...”
Tạ Lâm lùi về sau một bước, sắc mặt vui vẻ và nở ra một nụ cười: “Ồ? Hoá ra người thừa kế trong lòng Tổng giám đốc Diệp là Diệp Khánh Thy à, vậy thì xin lỗi rồi"
Diệp Khánh Thy trong lòng đập thình thịch và nghe Tạ Lâm nói.
“Ta Lâm tôi đây là nể tình Mộc Châu mới chịu nguy hiểm khi đối đầu với Quốc Tế Hoắc Bính để giúp đỡ nhà họ Diệp, hơn nữa, Tổng giám đốc Diệp cũng biết Tạ Lâm tôi kinh tởm những đứa con riêng đến mức nào mà”
“Cô Diệp Khánh Thy hết lần này đến lần khác hãm hại Mộc Châu, Mộc Châu rất không thích cô, thật không may là... Tổng giám đốc Diệp, tôi đang theo đuổi con gái lớn của ông, tôi sẽ không làm bất kỳ chuyện gì khiến Mộc Châu không vui. Vì tập đoàn Diệp Thị sau này sẽ là của Diệp Khánh Thy, vậy thì rất xin lỗi, nhà họ Tạ sẽ thu hồi vốn”
Dường như anh ta chỉ là đến thông báo chuyện thu hồi vốn, sau khi nói xong thì xoay người rời đi không chút lưu luyến.
Đi được nửa đường thì như thể nghĩ ra điều gì đó vậy: "À đúng rồi, cô Diệp Khánh Thy”
Diệp Khánh Thy vô thức điềm đạm đáng yêu ngẩng đầu lên.
Tạ Lâm lạnh lùng: “Tôi nhớ cô đã có chồng chưa cưới, đã vậy thì làm phiền cô hãy an phận, đừng giống như bà Dương Thanh Nguyệt, tôi không có hứng thú với loại phụ nữ cho không.”
Cơ thể của Diệp Khánh Thy khẽ lắc lư, sắc mặt thay đổi rõ rệt!
Anh ta... Anh ta làm sao có thể nói mình như vậy được... Mình rõ ràng tốt hơn Diệp Mộc Châu hàng ngàn lần, hàng vạn lần mà...
Khánh Thy, Khánh Thy!” Dương Thanh Nguyệt đột nhiên hét lớn: "Gia Trường, Khánh Thy đã ngất rồi!”
Diệp Gia Trường vừa nãy vẫn còn thương xót số tiền đã trôi đi, lúc này nhìn thấy Diệp Khánh Thy ngất đi thì sắc mặt đã thay đổi: “Nhanh, nhanh gọi xe cấp cứu!”
Dương Thanh Nguyệt nghiến chặt răng, bà ta chắc chắn sẽ không để Diệp Mộc Châu yên ổn!
Diệp Mộc Châu nhanh chóng nhận được câu trả lời của Tần Dật Thanh: “Những thông tin của nhà họ Tạ mà em không thể tra ra thì anh cũng không tra ra được, nhưng anh lại tra ra được một chuyện cũ của hai mươi năm trước.