• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi nộp viện phí xong Lý Tiểu Long thở một hơi thật dài, chỉ cảm thấy thân thể được thả lỏng không ít.

Hắn ta lại đi tới khu nội trú ở tầng năm một lần nữa.

Tô Mục Nhiên cùng "cô gái nhỏ" kia đang đứng ở đầu bậc thang.

"Tô tiên sinh, bệnh nhân thế nào rồi?"

Lý Tiểu Long thấy sắc mặt Tô Mục Nhiên hơi kém, ngay cả giọng nói cũng nhỏ hơn rất nhiều.

"Không có trở ngại gì."

"Giải phẫu của ông ấy có thể xem là rất thành công."

"Chỉ là thể cốt của ông ấy quá yếu, lại bị âm khí nhập thể, cho nên nhất thời khó có thể thức tỉnh."

Nhìn thoáng qua cô gái nhỏ đang dùng hai tay xoắn xoắn vạt áo, cắn môi, thần sắc tự trách, tâm tình Tô Mục Nhiên có chút phiền não, hắn lấy điếu thuốc từ trong túi ra, sau lại bỏ vào.

Nơi này là hành lang của khu nội trú, cấm hút thuốc.

Cô gái nhỏ cắn chặt hàm răng, cúi đầu.

"Chú, cháu biết... Thật ra cháu đều biết."

"Cháu đã chết rồi, đúng không?"

"Là do cháu không chịu đi cho nên mới khiến cha cháu hôn mê mãi không tỉnh?"

"Nhưng cháu thực sự không muốn rời đi, cháu luyến tiếc cha, cháu luyến tiếc ông nội cùng bà nội..."

"Cháu luyến tiếc."

Nước mắt thuận theo gò má đáng yêu rơi xuống, còn chưa rơi xuống đất đã hóa thành tro bụi tiêu tán.

"Chú, có phải sau khi cháu rời khỏi cha cháu sẽ khôi phục không?"

Cô bé ngẩng đầu chăm chú nhìn Tô Mục Nhiên.

Tô Mục Nhiên thở một hơi thật dài, sờ sờ đầu của cô bé, nói: "Cháu không cần rời khỏi, từ hôm nay trở đi cháu tới nhà chú ở, đợi khi cha cháu khôi phục rồi chú sẽ dẫn cháu tới thăm người nhà của cháu."

"Thật vậy chăng?"

Cô gái nhỏ nín khóc mỉm cười.

Lý Tiểu Long đang ở bên cạnh ngẩn người.

Mãnh liệt!

Thật mẹ nó mãnh liệt!

Không ngờ đại sư có thể trực tiếp nhận một con nữ quỷ về nhà ở chung?

Mặc dù tiểu loli này rất đáng yêu rất hiểu chuyện, thế nhưng một màn đầu lìa khỏi xác kia, phỏng chừng cả đời này Lý Tiểu Long sẽ không thể quên được.

"Tô đại sư, số tiền viện phí Vương Kim Dương còn thiếu tôi đã nộp hết rồi."

"Ngoài ra tôi còn nộp thêm mười vạn, hẳn đã đủ cho những lần điều trị sau này."

Lý Tiểu Long cắn răng, trầm giọng nói: "Chuyện này nếu đào sâu lên tôi cũng có phần trách nhiệm, tiền tiêu vặt của tôi không nhiều lắm, hiện tại tạm thời không còn tiền, chờ sau này tôi sẽ nghĩ biện pháp khác, nhất định sẽ giúp điều kiện gia đình Vương Kim Dương được cải thiện."

Tô Mục Nhiên vươn tay ra.

Lý Tiểu Long ngẩn người.

"Chứng minh nhân dân."

"A?"

"Đưa chứng minh nhân dân lại cho tôi, tôi không cần cái xe kia của cậu nữa, Liễu Thiểu Long này tôi sẽ tự đi thu thập."

Tô Mục Nhiên nhét chứng minh nhân dân vào túi, giờ phút này trong lòng hắn dâng lên một luồng lệ khí.

Liễu Thiểu Long?

Người nhà họ Liễu?

CMN không có một người nào là tốt cả.

Tô Mục Nhiên nhanh chóng bước chân đi về phía tầng bốn.

Lý Tiểu Long há to miệng, đuổi theo.

"Tô đại sư, ngài yên tâm, tôi sẽ lập tức bán chiếc xe này đi, sau đó đưa hết số tiền đã thu được từ việc bán xe cho nhà Vương Kim Dương. Tôi đã nghe ngóng rồi, xương lưng với xương đùi của ông ta đều đã gãy, nếu muốn tiếp tục trị liệu sẽ tốn không ít tiền, cho dù có khôi phục cũng khó có thể kiếm tiền nuôi sống gia đình."

"Đúng rồi, Tô đại sư, bây giờ chúng ta đi đâu đây?"

Lý Tiểu Long theo Tô Mục Nhiên đi tới tầng bốn.

"Cô gái nhỏ" kia thì lại quay đầu nhìn thoáng qua phòng bệnh, cũng đuổi theo.

Tô Mục Nhiên không nói một lời, lúc hắn đi tới trước phòng bệnh của Trần Vãn Tình mới phát hiện, cha mẹ Trần Vãn Tình đều đã trở về.

"A? Tiểu Long?"

Cha Trần mẹ Trần đều có quen Lý Tiểu Long.

Sắc mặt Lý Tiểu Long có chút xấu hổ, vội vàng nói: "Bác trai, bác gái, hai người quay về rồi sao?"

Nói nhảm.

Hắn ta cùng con gái của người ta... có gian tình.

Nhìn thấy cha mẹ Trần Vãn Tình, hắn ta có thể không xấu hổ sao?

"Chị họ của cậu đâu rồi?"

Tô Mục Nhiên tìm một vòng vẫn không thấy Lý Mộc Đồng.

Cha Trần mẹ Trần không nhận ra Tô Mục Nhiên, thế nhưng thấy Tô Mục Nhiên đi cùng Lý Tiểu Long, bọn họ đều cho rằng hắn là bạn của Lý Tiểu Long, nói: "Tiểu Đồng mới vừa đi rồi."

"Vãn Tình thật là hại chết Tiểu Đồng, đã lớn như vậy rồi, ở nhà một mình còn có thể sợ hãi như thế sao? Chạy đến nhà Tiểu Đồng làm gì không biết, hiện tại còn xảy ra chuyện như vậy..."

Câu nói kế tiếp, Tô Mục Nhiên không nghe lọt tai.

Hắn quay đầu chạy nhanh ra phía ngoài phòng bệnh, Lý Tiểu Long theo sát phía sau.

"Lý Tiểu Long, mau gọi điện thoại cho chị cậu, nhanh."

Lý Tiểu Long không dám thờ ơ, lấy điện thoại di động ra gọi tới, thế nhưng điện thoại mới chỉ vang lên vài tiếng đã bị tắt.

"Tô đại sư, chị ấy tắt máy rồi."

"Gọi lại!"

Lại gọi lần nữa, lần này chuông vang lên chừng chục cái, Lý Mộc Đồng không nhịn được nữa đành phải nhận điện thoại, mắng: "Lý Tiểu Long, em đang làm quái gì vậy? Có để yên cho chị rửa mặt không?"

Tô Mục Nhiên đoạt lấy di động.

"Lý Mộc Đồng, là tôi."

"Trần Vãn Tình xảy ra chuyện trong nhà cô đúng không?"

"Tiểu đạo sĩ?"

"Cậu lại hỏi thăm Trần Vãn Tình làm chi?"

Bên trong phòng tắm.

Lý Mộc Đồng mặc nội y, một tay cầm di động một tay quấy quấy nước trong chậu, trên mặt hiện lên một vòng cảnh giác.

Không phải tên háo hắc này thấy không có biện pháp tán đổ mình, lại muốn xuống tay với bạn thân của mình đấy chứ?

Sau khi đổ đầy nước vào chậu rửa mặt, đã hơn 12h10.

Cô ấy muốn rửa mặt, sau đó đắp mặt nạ dưỡng da rồi đi ngủ.

Đối với loại con gái chú ý tới chuyện chăm sóc da như cô ấy, thức đêm... chính là một thói quen rất không tốt.

"Cô ấy té xỉu ở nơi nào?"

"Trong phòng tắm... Được rồi, tôi tắt máy đây."

"Chớ tắt máy, Lý Mộc Đồng, cmn cô nghe tôi nói, mau rời khỏi phòng... Tút tút tút tút..."

Đối phương đã cúp điện thoại.

Tô Mục Nhiên ném điện thoại di động cho Lý Tiểu Long, nói: "Địa chỉ nhà chị họ cậu là bao nhiêu? Mau đưa chìa khóa xe cho tôi... Cậu giúp tôi đưa cô gái nhỏ này về cửa hàng Zhizha của tôi."

"A?"

Lý Tiểu Long nuốt một ngụm nước bọt.

Đưa một... nữ quỷ trở về?

Chuyện này thật quá phấn khích, đúng không?

Nhưng vừa nghĩ tới, nếu hắn ta theo chân Tô Mục Nhiên, chín mươi phần trăm có thể sẽ đụng phải Liễu Thiểu Long ——

"Chị họ của tôi ở Gia Viên Minh Châu, phòng 601 đơn vị 2 block 3."

Hắn ta ném chìa khóa Ferrari cho Tô Mục Nhiên.

Tô Mục Nhiên khởi động xe, trực tiếp chạy ra ngoài.

"Không ngờ khả năng lái xe của mình lại trâu bò như thế?"

Tô Mục Nhiên đã có bằng lái xe, nhưng cái bằng lái ấy là hắn hối lộ giám khảo chỗ hắn thi lấy bằng, mà chính bản thân hắn lại chưa thật sự lái xe mấy lần, thế nhưng sau khi hắn leo lên chiếc Ferrari màu đó này, khởi động...

Kéo cần, nhấn ga.

Không hiểu sao lại có một loại cảm giác quen thuộc.

"Đúng rồi."

"Đêm qua khi mình ngồi trên xe của Lý Mộc Đồng... Khi Liễu Thiểu Long công kích mình, dường như mình còn chiếm được hai điểm kinh nghiệm kỹ thuật lái xe đúng không?"

Liễu Thiểu Long am hiểu đua xe.

Cho nên sau khi hắn lấy được điểm kinh nghiệm kỹ thuật lái xe, đã biến hắn từ một con gà mờ trong việc lái xe thành tài xế có hơn mười năm kinh nghiệm.

Như vậy...

Tâm tư của Tô Mục Nhiên rất linh hoạt, nếu quỷ hồn có năng lực đặc thù khác công kích mình thì sao?

... ... ...

Gia Viên Minh Châu, phòng 601 đơn vị 2 block 3.

Lý Mộc Đồng có chút tức giận.

"Không ngờ tên sắc lang này lại dám mắng mình?"

Ngực của cô ấy vốn đã đồ sộ, hiện tại cô ấy chỉ mặc nội y, vì tức giận mà ngọn núi nguy nga trước ngực liên tục phập phồng.

Để điện thoại di động xuống, Lý Mộc Đồng bắt đầu rửa mặt.

Cúi đầu, vươn tay phải ra lấy sữa rửa mặt.

Thế nhưng còn chưa lấy được sữa rửa mặt, dường như lại... nắm được thứ gì đó sền sệt.

Chà xát tay trong nước.

Sau đó... Lý Mộc Đồng phát hiện, có một giọt máu rơi vào chậu nước trong veo, bắt đầu khuếch tán.

Tí tách.

Tí tách.

Vòi nước đang rỉ máu.

Mà thứ sền sệt trên tay cô ấy, chính là máu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK