"Người cậu đang nói tới là một nữ streamer tên là Nghiên Nghiên?"
Hắc Tử đang ăn bún thập cẩm cay kinh ngạc nói. "Được lắm người anh em, không ngờ cậu cũng biết Nghiên Nghiên?"
"Ừm, dường như cô ấy muốn tới Linh Châu để livestream thám hiểm ngoại cảnh gì gì đó."
Tô Mục Nhiên cũng không nói tỉ mỉ.
Sau khi ăn xong, Hắc Tử xoa xoa miệng, vẻ mặt đứng đắn chân thành nói: "Chẳng qua, chỉ mới mấy tháng tôi không tới Linh Châu mà dường như tổ chức tội phạm bên phía Linh Châu rất càn rỡ, mới sáng sớm đã dám lên đường cái, có người còn trắng trợn đi lại chào bán các bộ phận trên cơ thể người với tôi nữa."
"Hả?"
Trong lòng Tô Mục Nhiên khẽ động.
Không phải là lại có con thiêu thân nào đó rồi chứ?
"Tôi không cẩn thận đụng phải ngực của một người đẹp, kết quả cô ấy còn hỏi tôi có muốn mặt hay không(1)?"
(1) Muốn mặt hay không: ý là có biết xấu hổ hay không, nhưng Hắc Tử cố tình hiểu thành nghĩa khác
Hắc Tử châm một điếu thuốc, phun ra một câu chửi.
Tô Mục Nhiên ôm đầu.
Cái tên này còn có thể như vậy.
Quá lẳng lơ!
Hắn trêu ghẹo: "Vậy cậu nói sao?"
"Đương nhiên là không thể muốn mặt, nếu như tôi lấy mặt không phải sẽ thành đồng bọn của lũ buôn bán cơ thể người sao?"
Hút thuốc xong, vẻ mặt Hắc Tử tràn đầy ý cười dâm đãng: "He he he, người anh em, một bát bún thập cẩm cay một đêm mười ba lần, tôi đi trước, buổi tối sẽ gọi điện thoại cho cậu, thuận tiện gọi mấy người anh em thời trung học phổ thông ra luôn, chúng ta cùng tụ họp một chút."
... ...
Tô Mục Nhiên trở lại cửa hàng Zhizha, không bao lâu sau Lý Tiểu Long lại tới.
Tâm tình của hắn ta rất phiền táo.
Vòng khói đen nhánh.
"Tô đại sư, bên chỗ cậu thật không bán mấy loại bùa trừ tà trấn yêu đồ sao?"
"Mấy ngày nay ngày nào tôi cũng gặp ác mộng."
"Nếu cứ tiếp tục như vậy đoán chừng không cần quỷ ra tay, bản thân tôi đã tự tiều tụy tới chết."
Tô Mục Nhiên nhìn chằm chằm Lý Tiểu Long mấy lần.
"Không sao."
"Cậu chỉ bị sợ hãi quá độ, tinh thần hơi mất thăng bằng, chỉ cần cậu buông lỏng bản thân, rèn luyện thân thể nhiều hơn một chút là ổn rồi."
"Rèn luyện thân thể mới có lợi."
"Thể lực cường tráng thì khí huyết cũng sẽ cao lên, mà khí huyết cao rồi đương nhiên sẽ tràn đầy dương khí, quỷ cũng không dám chạm phải cậu."
Tô Mục Nhiên cũng không nói đùa.
Khí huyết mạnh mẽ đương nhiên sẽ có nhiều dương khí.
Mà mấy thứ quỷ mị yêu vật này vốn là vật âm tà, đối với loại vật này dương khí chính là thứ khắc chế trời sinh, ví dụ như khí huyết của hắn cao tới 1999 thẻ, một khi phóng ra ngoài gì mà yêu ma quỷ mị… không thứ nào dám tới gần hắn.
Vẻ mặt Lý Tiểu Long tràn đầy tuyệt vọng.
Thả lỏng?
Thứ này hắn ta cũng am hiểu.
Nhưng rèn luyện thân thể... mặc dù bản thân có thẻ VIP một năm ở phòng tập thể thao, thế nhưng từ hồi tháng một tới tháng chín tổng số lần hắn ta tới đó không tới hai, mà lần duy nhất hắn ta tới đó kia chính là vì tán gái.
"Đúng rồi, chị họ tôi muốn tôi hỏi cậu một câu, vì sao cậu lại kéo chị ấy vào danh sách đen?"
"Không phải cô ấy muốn kiện tôi sao? Vì sao tôi không thể kéo cô ấy vào danh sách đen?"
Tô Mục Nhiên mở máy vi tính ra.
Tiếp tục đánh vài ván game.
Cái cửa hàng này của mình nguyên một ngày cũng không có mấy mối làm ăn.
Chẳng qua dù một ngày chỉ có mấy đơn hàng như vậy bản thân mình cũng có thể kiếm được ba năm trăm đồng.
Cũng đủ rồi.
"Cậu thật trâu!"
Lý Tiểu Long giơ ngón tay cái lên, nói: "Tôi cảm thấy có lẽ chị họ của tôi có ý với cậu, một chiêu lạt mềm buộc chặt này của cậu thật đúng là cao minh, không hổ là đại sư."
Sau khi đã quen thuộc với Tô Mục Nhiên hơn, Lý Tiểu Long cũng bắt đầu trêu đùa Tô Mục Nhiên.
Ha ha.
Tô Mục Nhiên cười cười.
Lạt mềm buộc chặt?
Hắn thật không có tâm tư đó...
Ừm.
Buổi tối, phải dành thời gian đến công viên Hoàng Hà một chuyến mới được.
Nếu không có quỷ nước thì coi như ra ngoài giải sầu.
Nhưng nếu thật sự có quỷ nước, còn có thể kiếm bộn.
Một ngày cá muối trôi qua rất nhanh.
Lúc chiều, Hắc Tử gọi điện thoại qua đây nói bản thân hắn ta có việc bận đột xuất, phải đi về Thông Thành một chuyến, chờ mấy ngày nữa lại tới.
Sau khi cúp điện thoại, Tô Mục Nhiên lại chơi mấy ván game rồi mới bắt một chiếc taxi.
"Bác tài, tới công viên Hoàng Hà."
Sau khi hắn báo địa điểm không ngờ tài xế xe kia lại sửng sốt, quay đầu đánh giá Tô Mục Nhiên, nói: "Người anh em, cậu đến công viên Hoàng Hà để làm chi? Mấy ngày gần đây bên phía công viên Hoàng Hà không được yên tĩnh lắm đâu, có người nói ở đó có chuyện ma quái, đêm qua còn có người chết đuối ở bên ấy đấy."
Tô Mục Nhiên lập tức hứng thú.
"Bác tài, tình huống cụ thể là thế nào vậy? Chuyện ma quái ư? Cái đồ chơi này cũng có người tin tưởng sao?"
Tài xế xe lắc đầu.
Đại khái bác tài này chừng hơn 40 tuổi, tuổi tác cũng không nhỏ, bác ấy nhỏ giọng nói: "Cậu nhóc, mấy thứ này biết đâu thật sự có thật thì sao? Tôi có một đứa cháu trai làm hiệp cảnh ở cục cảnh sát thành phố, có người nói gần đây thành Linh Châu xảy ra một số chuyện kỳ quái, thậm chí có thi thể chạy trốn khỏi cục cảnh sát đó."
"Sáng sớm nay tôi cũng mới nghe nói chuyện này."
"Có người nói, mấy ngày hôm trước có tin đồn có quỷ nước xuất hiện ở công viên Hoàng Hà."
"Hiện tại đã là năm tháng nào rồi? Đương nhiên không ai tin tưởng tin đồn này, lại có mấy sinh viên sư phạm vì tìm kiếm kích thích, đêm qua bọn họ đã tới công viên Hoàng Hà, kết quả là có người chết đuối."
"Lúc đó vừa lúc tôi lái xe chở một người tới bên ấy, nghe nói sau khi đám học sinh tới công viên Hoàng Hà đã nghe được có người đang hô cứu mạng, vì thế một tên nhóc nhảy xuống cứu người, kết quả chính bản thân hắn lại bị chết đuối."
"Đêm qua cảnh sát đã bắt đầu vớt thi thể nhưng thẳng tới giữa trưa, ngoại trừ tên nhóc kia ra thì không thấy thi thể nào khác nữa."
"Cảnh sát cũng đã điều tra camera giám sát ở cửa vào công viên Hoàng Hà, có người nói từ chiều tới tối hôm qua chỉ có đám học sinh trường sư phạm đi vào công viên thôi."
Tài xế xe taxi này cũng rất nhiều chuyện.
Nói hồi lâu mà vẫn chưa chịu lái xe đi
Hơn nữa ông ấy còn thần thần bí bí, nói: "Người anh em, nói thật tôi cũng tương đối hiếu kỳ mấy chuyện như vậy, vì thế cũng đi tán gẫu với ông bảo vệ ở cửa công viên Hoàng Hà, cậu đoán xem kết quả là thế nào?"
"Ông ta nói..."
"Mỗi lúc nửa đêm ông ta lại nghe thấy có người hô cứu mạng."
Vẻ mặt Tô Mục Nhiên tràn đầy vui mừng.
Xem ra, thật sự có quỷ nước?
"Thật vậy chăng? Bác tài, nhanh lái xe, cháu muốn đến công viên Hoàng Hà."
"..."
Tài xế xe taxi há to miệng, than thở: "Ôi... đám người trẻ tuổi mấy cháu thật là thanh niên sức trâu, nếu cứ tiếp tục như vậy sớm muộn gì cũng sẽ chơi chết mình luôn."