Xa xa.
Tô Mục Nhiên mở "pháp nhãn" từ nơi xa xa nhìn về phía tòa tiểu dương lâu hai tầng kia.
Cầu vồng màu máu thuộc về nữ quỷ anh Đóa Đóa kia cực kỳ dễ thấy, mà đối diện với nó chính là một luồng khí đen nhỏ yếu.
Khí có màu đen tức là có họa.
Lắc đầu.
"Tự gây nghiệt, không thể sống."
Hắn không có ý định ra tay.
Sở dĩ trước đây Tô Mục Nhiên giúp Lý Tiểu Long đối phó với Liễu Thiểu Long, là vì tội của Lý Tiểu Long không đáng chết, hơn nữa hắn ta cũng đã tỉnh ngộ, trợ giúp tài xế xe taxi Vương Kim Dương, hơn nữa...- Liễu Thiểu Long, thật sự là chết chưa hết tội.
"Ừm?"
"Không đúng?"
Đột nhiên, ánh mắt Tô Mục Nhiên ngưng lại.
Bên trong viện kia ngoại trừ tinh lực của nữ quỷ anh Đóa Đóa cùng luồng khí đen nhỏ yếu kia ra, còn có một luồng "khí" khác.
Luồng khí này cực kỳ mạnh mẽ.
Đỏ, đen, tím ba màu tương giao.
Khí hiện lên màu đỏ đại biểu cho phú quý, đen lại là có họa, mà khí hiện lên màu tím thì chính là đại quý.
Đỏ, đen, tím ba màu tương giao?
Đây là món đồ gì?
Đúng lúc này, đột nhiên trong viện kia có huyết khí bộc phát, trong nháy mắt đã bao phủ luồng khí đen nhỏ yếu kia vào trong...
Một lát sau.
Tinh lực đại biểu cho nữ quỷ anh Đóa Đóa được thu liễm, trở nên hư nhược hơn rất nhiều, cô bé bay lên, thoáng cái đã chui vào bên trong nơi có ba luồng “khí” đỏ, đen, tím tương giao.
Ngay sau đó, "đồ vật" có ba luồng khí đỏ, đen, tím tương giao kia lập tức bay về phía Tô Mục Nhiên.
Tô Mục Nhiên thu hồi pháp nhãn.
Hai tay nữ quỷ anh Đóa Đóa ôm lấy một nghiên mực có bề ngoài tương đối kỳ lạ, hai chân phiêu phù trên mặt đất, vô cùng cố sức bay tới.
"Đây là vật gì?"
Tô Mục Nhiên vẫn chưa hỏi chuyện gì đã xảy ra trong tiểu viện, nếu hắn đã chấp nhận mặc kệ thì cũng không cần phải hỏi tới làm gì.
"Nghiên mực."
"Tựa hồ được gọi là Quy Sơn Nghiễn."
Nữ quỷ anh đưa "Quy Sơn Nghiễn" cho Tô Mục Nhiên, cười nói: "Chú, bạn của cháu tiểu Quy Quy đang ở bên trong, một mình nó ở bên trong rất tịch mịch, hy vọng sau này chú có thể tìm bạn cho nó."
Nói xong.
Nữ quỷ lập tức nổ lớn tiêu tán.
"Keng!"
"Ngươi siêu độ nữ quỷ anh, khen thưởng điểm công đức +50."
Tiếng nhắc nhở của hệ thống, liên tiếp truyền đến.
"... ..."
Tô Mục Nhiên ngẩn người, ngay sau đó trên mặt hiện lên vẻ thịt đau.
Con mẹ nó!
Lúc trước không phải nữ quỷ này hận không thể hủy diệt thế giới sao? Vì sao đột nhiên rời đi như vậy? Hay là khi nữ quỷ này ở trong tiểu viện đã nghĩ thông suốt điều gì rồi? Cũng đã nhìn rõ vấn đề?
Nhưng ngươi thông suốt thì thông suốt, nhìn rõ vấn đề thì nhìn rõ vấn đề, chí ít trước khi đi cũng phải chào hỏi một câu chứ?
Tối thiểu thì ngươi cũng phải để những quỷ anh kia hiện ra, "chà đạp" mình một trận.
Một quỷ ảnh 0.5 điểm công đức.
Đây chính là mấy trăm quỷ ảnh đấy.
Chẳng qua.
Cũng có lợi.
Không hiểu vì sao lại có thể "siêu độ" cho nữ quỷ anh, thu được 50 điểm công đức, lại thêm trước đó nữ quỷ anh thét chói tai hai lần, mang tới 10 điểm công đức, thao túng ba mươi quỷ anh đóng góp 15 điểm công đức.
Chỉ cần một Đóa Đóa đã có thể mang tới 75 điểm công đức cho Tô Mục Nhiên.
Còn có quỷ nước.
Con quỷ nước kia đã cống hiến cho Tô Mục Nhiên 25.5 điểm công đức.
Cả đêm.
Thu được 100.5 điểm công đức, thu hoạch quả thực có chút dày.
Thu hồi Quy Sơn Nghiễn.
Tô Mục Nhiên đang chuẩn bị trở lại, đột nhiên ánh mắt khẽ động, nhìn về phía trước đại khái chừng 300m.
Pháp nhãn.
Mở ra!
Ở vị trí cách nơi này chừng 300m, phía sau một bức tường có hai đạo khí huyết như hỏa diễm thiêu đốt bốc lên trong đêm tối.
Loại "khí" này.
Tô Mục Nhiên đã cũng nhìn thấy trên cơ thể mình.
Chẳng qua, hai đạo "khí" kia còn yếu hơn rất nhiều so với mình.
Võ giả?
Không ngờ còn có võ giả đang theo dõi mình?
Trong lòng Tô Mục Nhiên nhanh chóng hiện lên vô số ý nghĩ, khí huyết cùng pháp lực của hắn bộc phát trong nháy mắt!
Quét!
Cả người trực tiếp hóa thành một đạo tàn ảnh, nhanh chóng phóng về phía vách tường nơi xa xa kia.
300m, 3 giây đã tới!
Phía sau bức tường.
Là một người phụ nữ mặc áo da bó người cùng một người đàn ông mặc âu phục.
Lúc trước bọn họ đã tới công viên Hoàng Hà, sau đó, nữ quỷ anh Đóa Đóa mang theo bách quỷ dạ hành, đương nhiên bọn họ cũng cảm ứng được, nhưng đồng thời cũng nhận ra vị "Tiên Thiên Tông sư" kia đã ra tay, vì thế bọn họ mới không dám thò đầu ra nữa, một đường lặng lẽ theo sau.
Trên người bọn họ có máy móc ẩn giấu khí tức mà tổ chức nghiên cứu, có thể che giấu giao động của khí huyết.
Cho nên dù có đối mặt với một vị "Tiên Thiên Tông sư", bọn họ cũng nắm chắc có thể theo dõi từ phía sau mấy trăm mét mà không bị phát hiện.
Thế nhưng, làm sao người phụ nữ mặc áo da cùng người đàn ông mặc âu phục có thể nghĩ được, đột nhiên Tô Mục Nhiên lại học xong Vọng Khí Thuật?
Cái đồ chơi này, trực tiếp nhìn ra "khí" hư vô mờ mịt.
Ngươi che lấp hơi thở cùng giao động khí huyết thì có tác dụng quái gì?
Sắc mặt của người phụ nữ mặc áo da biến đổi lớn.
Trên cổ tay, đột nhiên kim đồng hồ của chiếc đồng hồ được chế tạo đặc biệt kia nhanh chóng chuyển động.
"1500... 2000... 3000..."
"Năng lượng giao động thật mạnh mẽ!"
"Không tốt, hắn phát hiện ra chúng ta rồi."
Phản ứng của cô ấy cũng không chậm.
Gần như ngay trong nháy mắt Tô Mục Nhiên ra tay, cô ấy đã bắt đầu lui nhanh, mà người đàn ông mặc âu phục cũng nhanh chóng lui về phía sau, bọn họ chính là nhân tài đặc thù được tổ chức cơ mật của quốc gia bồi dưỡng ra, thực lực mạnh mẽ, trong nháy mắt có thể bộc phát ra tốc độ vô cùng nhanh.
Thế nhưng, đã muộn.
Ngay sau đó.
Ầm ầm!
Vách tường nơi bọn họ ẩn thân trực tiếp bị một đấm của Tô Mục Nhiên đánh nát thành mấy mảnh, xi măng vỡ vụn bắn tung tóe xung quanh.
Tô Mục Nhiên từ sau bức tường lao ra, trực tiếp đánh thẳng một đấm về phía người phụ nữ mặc áo da.
Tốc độ của hắn quá nhanh.
Cho dù không biết nhiều chiêu thức, thế nhưng võ công trong thiên hạ chỉ có tốc độ là không thể phá, huống chi, lực lượng của hắn quá mạnh mẽ.
Dốc hết toàn lực!
Trong lúc vội vã hai tay của người phụ nữ mặc áo da giao nhau, ngăn cản trước người.
Răng rắc.
Một tiếng xương cốt gãy nứt vang lên, ngay sau đó thân thể của cô ấy trực tiếp bay ra xa mười mấy mét, nặng nề nện xuống đất.
"Các ngươi là ai?"
"Vì sao lại theo dõi ta?"
Khí thế của Tô Mục Nhiên như cầu vồng, quay đầu nhìn thẳng về phía người đàn ông mặc âu phục, người đàn ông mặc âu phục chỉ cảm thấy phảng phất như bản thân đang bị một con mãnh thú mới được thả ra khỏi lồng nhìn thẳng, dường như chỉ cần bản thân mình có một động tác nhỏ nào đó thôi sẽ lập tức bị nó xé thành bốn năm mảnh.