• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Rống!"

Liễu Thiểu Long nổi giận.

Quỷ cũng có lúc tức giận!

Mặc dù tiếng rống của hắn ta có vẻ thều thào, nhưng rơi vào tai Tô Mục Nhiên đang ở gần sát hắn, vẫn cảm thấy có chút đinh tai nhức óc.

Hắn ta trảo thẳng tới.

Âm phong trận trận, thậm chí ngay cả âm phong cũng mang theo vài tia máu.

Đây cũng là thủ đoạn cuối cùng của "Liễu Thiểu Long".

"Keng!"

"Ngươi đã bị quỷ hồn của Liễu Thiểu Long công kích, thu được điểm công đức +1, thu được kinh nghiệm kỹ thuật lái xe +1 điểm."

Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai.

Tô Mục Nhiên chỉ cảm thấy một cỗ âm phong thổi thẳng về phía mình, nhưng nó mới vừa đến gần bản thân mình đã tự động tản ra.

Có lẽ nào... vì có hệ thống tồn tại nên hắn có thể miễn dịch với công kích của quỷ hồn?

Hoặc có lẽ, hiện nay bản thân mình mới chỉ tiếp xúc với lũ quỷ yếu nhớt?

"Tiếp tục đánh, sững sờ để làm chi?"

Thấy "Liễu Thiểu Long" há to miệng, nửa ngày không động thủ, Tô Mục Nhiên hơi không kiên nhẫn.

Dưới chân, vết máu lại nhúc nhích.

Một hàng chữ bằng máu lại hiện ra: Đại ca, có thể không đánh nữa được không?

"Ha ha."

Tô Mục Nhiên vận chuyển pháp lực, bóp nắm tay tạo thành tiếng rôm rốp vang vọng.

Phù phù.

"Liễu Thiểu Long" trực tiếp quỳ xuống, thân thể hắn ta nằm rạp trên mặt đất, run rẩy liên tục cầu xin tha thứ: "Đại nhân, tha mạng."

Ngay khoảnh khắc khi Tô Mục Nhiên vận chuyển pháp lực, Liễu Thiểu Long bỗng nhiên cảm nhận được sự sợ hãi lớn lao.

Sự sợ hãi ấy còn kịch liệt hơn cả khoảnh khắc hắn ta bừng tỉnh trước khi đâm thẳng vào tài xế taxi kia.

Quỳ xuống, dập đầu, cầu xin tha thứ, đều là hành động theo bản năng.

Dường như ——

Cỗ lực lượng kia vốn có một loại áp chế trên mặt bản chất năng lượng đối với chính mình.

"Muốn sống?"

"Vậy mau tiếp tục đánh ta."

"... ..."

"Liễu Thiểu Long" thiếu chút nữa đã bật khóc, hắn ta lại đánh một quyền... rồi lại thêm một quyền.

"Keng!"

"Ngươi đã bị quỷ hồn của Liễu Thiểu Long công kích, điểm công đức +1."

"Keng!"

"Ngươi đã bị quỷ hồn của Liễu Thiểu Long công kích, điểm công đức +0. 5."

"Đại nhân... Ta... Ta đã hết sức rồi."

"... ..."

Lần này đến phiên Tô Mục Nhiên ngây ngẩn cả người, mẹ nó một con quỷ như ngươi còn nói chuyện hết sức với ta? Chẳng lẽ đánh người còn sẽ tiêu hao lực lượng bổn nguyên của quỷ sao?

"Đã như vậy."

"Ta tiễn ngươi chầu trời nhé."

Tô Mục Nhiên cười lạnh một tiếng, vận chuyển pháp lực, đấm ra một đấm.

Bốp~!

Phảng phất như màn nước, Liễu Thiểu Long trực tiếp nổ tung, trong tiếng hét tuyệt vọng hắn ta hóa thành bụi.

"Siêu độ quỷ hồn mà không nhận được điểm công đức sao?"

Đợi suốt nửa ngày vẫn không nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống, Tô Mục Nhiên oán thầm một câu, chính bản thân lại nghĩ lại: "Hay là do phương thức siêu độ vong hồn của bản thân mình không đúng lắm?"

Hắn nhìn gian phòng đã trở thành một mảnh hỗn độn, lắc đầu, đi tới bên cạnh Lý Mộc Đồng ngã xuống đất ngất đi.

"Chậc chậc."

"Thật là..."

"Hung ác!"

Tìm được điện thoại của Lý Mộc Đồng, mặc dù điện thoại có mật khẩu nhưng nếu muốn gọi tới mấy số khẩn cấp như 110 lại không thành vấn đề.

Tô Mục Nhiên báo cảnh sát, mới vừa đi xuống tầng, đột nhiên chuông điện thoại di động của hắn lại reo lên.

Nhìn thoáng qua số điện thoại hiện trên màn hình, Tô Mục Nhiên nhíu mày.

Trương Đại Niên?

A ~

Không phải hắn ta đã gặp phiền toái gì rồi đấy chứ?

Nhận máy, bên phía Trương Đại Niên truyền tới tiếng hét tê tâm liệt phế, giống hệt lợn bị thọc tiết: "Tiểu Nhiên, tiểu Nhiên, cứu chú, tiền... chú đưa tiền cho cháu... gấp mười lần, mười lần."

Tô Mục Nhiên trực tiếp cúp điện thoại.

Gấp mười lần?

Cũng chính là 200 ngàn.

Hắn rời khỏi Hoa Viên Minh Châu, đợi đại khái ba phút mới có thể bắt được một chiếc xe taxi.

"Bác tài."

"Đi Bắc Giao."

... ... ...

Có lẽ là vì đêm đã khuya nên trên xe hơi lạnh.

Tô Mục Nhiên cũng không để ý, lấy ra một điếu thuốc hỏi: "Bác tài, có thể hút thuốc trên xe không?"

"Có thể."

Giọng nói của tài xế xe taxi có chút trầm thấp.

Tô Mục Nhiên châm thuốc hút một hơi, bởi vì ngồi ở ghế sau nên hắn không nhìn thấy mặt của tài xế, nhưng dựa vào giọng nói này, hẳn tài xế là một người đàn ông trung niên đã đứng tuổi.

Tài xế nghe Midnight Radio.

Trong radio đang nói về một câu chuyện quỷ quái.

Người dẫn chương trình cố ý đè thấp giọng, có vẻ rất khàn, hoặc là vì tần số của radio nên luôn có tiếng "sàn sạt" phát ra, phối hợp với câu chuyện quỷ quái của người dẫn chương trình khiến bầu không khí trở nên âm trầm, ngược lại có chút dọa người.

"Ha ha."

"Đêm khuya mà nghe kể chuyện ma, lão ca thật mạnh mẽ."

"Ha ha."

Tài xế xe taxi cười cười.

Nếu tài xế đã không thích nói chuyện, đương nhiên Tô Mục Nhiên cũng không thể mặt nóng dán mông lạnh, tiếp nói chuyện cùng tài xế.

Hắn ngồi ở ghế sau, mở hệ thống ra.

Tính danh: Tô Mục Nhiên

Giới tính: Nam

Tuổi tác: 23

Thân phận: Truyền nhân đời thứ sáu mươi sáu của Long Hổ Sơn

Công pháp: Thái Huyền Kinh

Phù chú: Tam Động Pháp Lục

Tu vi: 84 điểm.

Luyện Thể: 1 điểm (tiêu chuẩn của một người đàn ông trưởng thành bình thường)

Điểm công đức: 4.5 điểm (chuyển đổi)

Pháp bảo: Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm, Dương Bình Trì Đô Công Ấn.

Sau lần chạy trốn, xô cửa, siêu độ cho Liễu Thiểu Long, tổng cộng hao tốn 6 điểm giá trị pháp lực.

"Hiện tại bản thân mình còn chưa mò được phương pháp tu luyện Thái Huyền Kinh, cũng không cách nào bổ sung pháp lực đã tiêu hao, nếu không phải lúc cần thiết tốt nhất là không nên lãng phí thì hơn." Trong lòng Tô Mục Nhiên có tính toán.

Điểm công đức chỉ vẹn vẹn có 4.5 điểm, là Liễu Thiểu Long mang tới cho mình lúc trước.

"Nữ quỷ áo đỏ trên công trường kia mạnh hơn Liễu Thiểu Long rất nhiều, chỉ gặp nữ quỷ ấy có một lần đã thu được mười mấy điểm công đức, đợi lát nữa có thể tìm nữ quỷ ấy tâm sự nhân sinh một phen."

Tô Mục Nhiên có chút kỳ vọng.

Chỉ chốc lát sau, taxi lái đến cửa công trường.

"Tới rồi?"

"Bao nhiêu tiền?"

Tô Mục Nhiên ngẩn người, cảm thấy dường như có cái gì đó không đúng lắm.

"Năm mươi đồng, chỉ lấy tiền mặt."

Tài xế xe taxi cự tuyệt chuyện trả tiền qua Wechat.

Móc ra một trăm đồng, tài xế trả lại 50 đồng, sau khi Tô Mục Nhiên nhận tiền lập tức xuống xe taxi.

"Đúng rồi!"

"Mình chỉ mới nói tới Bắc Giao, còn chưa nói cho tài xế biết bản thân mình muốn tới công trường này, sao tài xế biết mình muốn tới nơi này?"

Trong lòng Tô Mục Nhiên khẽ động.

Bên ngoài công trường cũng có đèn đường.

Nương theo ánh sáng hơi mờ của ngọn đèn, Tô Mục Nhiên thình lình phát hiện...

Rõ ràng biển số của xe taxi kia là…

Ninh C: AR438.

Taxi đạp chân ga phóng đi như bay, Tô Mục Nhiên nhìn về phía tiền lẻ trong tay.

50 đồng.

Trong cửa hàng Zhizha của hắn có đầy tiền như vậy, rất nhiều, rất nhiều, đều được gói thành cụm.

"Tiền âm phủ!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK