• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc trước khi còn ở cửa cục công an thành phố, Hắc Tử có nói chuyện này một lần.

Gần đây ngày nào hắn ta cũng nằm mơ, mơ thấy thần tài báo mộng kêu hắn ta đi đào bảo.

Lúc đó Tô Mục Nhiên không để ý, cho rằng thằng này chỉ đang huyên thuyên, nhưng hiện tại xem ra sự thật không đơn giản như vậy.

Hắc Tử không cho là đúng, ăn bún thập cẩm cay lại uống một ngụm bia: "Đại khái là ngày nghĩ gì thì đêm mơ nấy, nói chung từ sau ngày nhặt được rương vàng thỏi kia, ngày nào tôi cũng nằm mơ, trong mơ có người đẹp không ngừng gọi tôi tiếp tục đi đào vàng."

Hắn ta để đũa xuống, nhìn về phía Tô Mục Nhiên.

"Dân tộc Hồi chúng ta không hề tin tưởng mấy thứ như thần tài này, lại nói có thần tài nào là nữ không?"

Bên phía khu tự trị của dân tộc Hồi Tây Hạ có thể xem là khu vực có dân tộc Hồi chính tông nhất Trung Quốc, hơn nữa dân tộc Hồi ở nơi này không giống dân tộc Hồi ở những nơi khác, ngày nào cũng thích gây sự bạo động, từ tổng thể đến nói, so với những tỉnh khác của Trung Quốc, tỉ lệ phạm tội của Tây Hạ thấp hơn rất nhiều.

Ngay cả 30 tết bọn họ cũng chỉ qua loa lấy lệ, không tin thần tài cũng rất bình thường.

"Mẹ nó không phải cậu đang có mộng xuân đó chứ?"

Tô Mục Nhiên mắng một câu, hắn vẫn chưa phát hiện khí âm uế gì trên người Hắc Tử.

Lúc này hắn âm thầm mở ra pháp nhãn, nhìn về phía Hắc Tử.

Chỉ thấy trên người Hắc Tử có một tia sáng đỏ cùng một tia sáng đen đan xen, cực kỳ chói mắt.

Khí hiện lên màu đỏ có nghĩa là có tài phú lớn.

Khí có màu đen lại là đại họa đại hung.

"Cừ thật, tia sáng đỏ nồng đậm như vậy, xem ra mấy ngày gần đây thằng nhóc này thật sự sẽ phát tài lớn, chẳng qua tia sáng đen cũng không yếu, xem ra trong phú quý này còn mang theo đại họa."

Trong đầu vừa hiện lên suy nghĩ như vậy, Tô Mục Nhiên cười nói: "Đi, tôi với cậu đi xem đi, bên phía cục công an tôi sẽ nói chuyện sau, chẳng qua tất cả phải phân chia dựa theo tỷ lệ cậu đã nói trước, nhận được thứ tốt chia năm năm."

Trước đó, Tô Mục Nhiên còn đang do dự.

Chẳng qua lúc này, hắn quyết định phải đi một chuyến.

Người đẹp báo mộng?

Xem vẻ mặt dâm đãng của thằng Hắc Tử này, phỏng chừng thằng này đã làm những chuyện không thích hợp với trẻ nhỏ trong mộng.

Nếu hiện tại mình nói cho hắn ta biết, kỳ thực người đẹp hắn ta gặp chỉ là một nữ quỷ, không biết hắn ta có bị dọa tới không thể cương nổi hay không?

Hai người lại tiếp tục nói chuyện vớ vẩn một hồi.

Đợi gần mười giờ hai người mới rời khỏi tiệm bún thập cẩm cay.

"Đúng rồi."

"Lão Tô, cậu chưa vào nhóm bạn cấp ba trên Wechat đúng không? Trong nhóm kia có người nói nghỉ đông năm nay muốn tổ chức tụ hội một lần, có cần tôi thêm cậu vào nhóm không?"

"Không cần."

"Trong đó chỉ có một đám sinh viên, hai ta còn chưa lấy được giấy chứng nhận tốt nghiệp trung học phổ thông, có vào cũng không thích hợp."

Tô Mục Nhiên cười cười từ chối nhã nhặn.

Ngược lại dường như Hắc Tử rất thích thú, nói: "Ha ha, tôi thì lại rất thích nhìn bọn hắn cả ngày khoác lác nói chuyện phiếm, nhưng cũng thú vị phết, nguyên một đám không khoe khoang bản thân đang đi du lịch này nọ thì cũng tinh tướng, đủ loại ganh đua so sánh tự cảm thấy mình vượt trội hơn người khác."

"Một tên nhà giàu mới nổi như cậu đi khoác lác với một đám sinh viên còn chưa tốt nghiệp đại học, cảm thấy thú vị lắm sao?"

Thằng này thật sự có thể xưng là nhà giàu mới nổi.

Hai mươi thỏi vàng lại thêm hơn 1,000 con dê, Tô Mục Nhiên đoán chừng, hiện tại ít nhất nhà Hắc Tử cũng đang gửi ngân hàng 4, 5 triệu.

Hắc Tử cười cười không nói.

"Đúng rồi, ngày mai hai ta tới cửa hàng bán ô tô, mua một chiếc xe để tiện đi lại."

"Hay tối nay cậu đừng về cửa hàng nữa, chúng ta tới quán net làm vài ván game đi?"

Gần trường trung học phổ thông Linh Châu có một quán net, lúc bọn họ còn đi học đã tới đây chơi không ít lần, Hắc Tử mới vừa vào quán net đã hào khí ngất trời, gào thét muốn quyết chiến LOL với Tô Mục Nhiên đến hừng đông.

Kết quả vừa chơi tới một giờ sáng thằng này đã nằm sấp trên bàn ngủ say như chết.

Không có biện pháp.

Chiều nay hắn ta cùng nữ streamer kia đại chiến vài lần, có thể không mệt sao?

Khác với hắn, Tô Mục Nhiên tinh thần phấn chấn tự mình ngồi lại tiếp tục chơi, thế nhưng chơi một lát cảm thấy không thú vị, vì thế hắn tìm một bộ phim kịnh dị ngồi xem.

Đại khái tầm hơn hai giờ sáng.

Tô Mục Nhiên theo thói quen mở Wechat lướt một vòng, thấy một tin tức đại khái được đăng từ ba phút trước.

Là một đoạn clip.

Lời văn + video ngắn được đính kèm địa điểm ở quán đồ nướng Mập Mạp nơi cửa nam Linh Châu.

"Mới vừa rồi tôi cùng ông xã ra ngoài ăn khuya, kết quả phòng khám bệnh bên cạnh quán đồ nướng đột nhiên bốc cháy, rất đáng sợ."

Tô Mục Nhiên nhìn lướt qua lời giới thiệu.

Sau đó hắn ấn mở video.

Trong video là ngọn lửa đang bốc cháy dữ dội, nghi ngút khói.

"Phòng khám bệnh bên cạnh quán đồ nướng Mập Mạp? Chính là phòng khám bệnh đã xảy ra chuyện đêm qua đúng không? Phòng khám bệnh tư nhân này lại dẫn lửa thiêu thân nữa rồi sao?" Trong lòng Tô Mục Nhiên hiện lên vài suy nghĩ, hắn đặt điện thoại di động xuống, sau đó lại đột nhiên cầm di động lên.

"Không đúng."

"Trận lửa lớn vừa rồi..."

"Có chút không đúng."

Hắn lại mở video lên lần thứ hai, bật nút play sau đó tỉ mỉ nhìn lại, chỉ thấy bên trong ngọn lửa lớn kia có vô số quỷ ảnh nhàn nhạt.

Những quỷ ảnh kia, rất nhạt.

Bởi vì đám cháy bốc ra quá nhiều khói nên rất khó nhìn thấy những cái bóng quỷ kia.

Hắn nhìn thoáng qua Hắc Tử bên cạnh.

Tên này đang ngủ rất say.

Tô Mục Nhiên cũng không gọi hắn ta, đứng dậy đi tới quầy.

"Admin à, hiện tại có thể ra ngoài được không?"

"Không được, cửa mới đóng lại rồi, phải đợi tới sáng ngày mai mới mở cửa lại." Admin quán nét rút ra một điếu thuốc, đang chơi trò ăn gà rất hot gần đây.

Tô Mục Nhiên cũng không thèm phí lời với hắn ta, trực tiếp kéo cửa sổ ra.

Admin kia thấy vật lập tức ném văng chuột, tranh thủ thời gian chạy nhanh tới: "ĐM, đại ca có việc gì gấp thì cứ nói, tôi mở cửa cho cậu là được, đây là tầng ba..."

Hắn ta còn chưa nói hết lời Tô Mục Nhiên đã gieo người nhảy xuống.

Admin kia trực tiếp ngơ ngác.

Hắn ta nhanh chóng chạy bay đến bên cửa sổ, thò đầu ra nhìn xuống dưới, lại thấy Tô Mục Nhiên đang đứng dưới tầng phất tay với hắn ta, hô lên: "Người anh em, chớ đóng cửa sổ, chờ lát nữa tôi lại trở về."

"..."

Này mẹ nó!

Thằng này đang đùa mình sao?

...

Trời tối người yên.

Tô Mục Nhiên cố ý chọn những con đường ít xe qua lại để đi, trực tiếp chạy với vận tốc 160km/h, thật sự không khác gì xe thể thao hình người.

Trong lòng hắn lại cảm thấy hơi nghi hoặc một chút.

"Nữ quỷ anh Đóa Đóa đã được mình siêu độ, theo lý những quỷ ảnh do cô bé triệu hoán kia cũng phải tiêu tán rồi mới đúng."

"Nhưng mấy quỷ ảnh trong hỏa hoạn kia là chuyện gì xảy ra?"

"Trận hỏa hoạn này rốt cuộc là ngoài ý muốn, hay là..."

Rất nhanh Tô Mục Nhiên đã chạy tới cửa nam.

Xe cứu hỏa đã chuẩn bị ổn thỏa rồi.

Ngay cả cục cảnh sát cũng có phái người đến.

Lửa lớn rừng rực, dù hắn đang đứng ở vị trí cách đám cháy rất xa nhưng vẫn có thể cảm nhận được hơi nóng hầm hập kia.

Rất nhiều người vây xem, sôi nổi lấy điện thoại di động ra quay video.

Thậm chí có một số người trẻ tuổi còn trực tiếp livestream.

"Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra? Đã điều tra rõ nguyên nhân của vụ cháy chưa? Trong phòng khám còn có ai không?" Vì sắp được thăng chức nên mấy ngày gần đây Điền Trấn Bắc rất hay trực đêm.

Hắn ta cũng đã tới đây.

Vừa xuống xe đã bắt đầu chỉ huy, cũng nói vài câu với lãnh đạo của đội phòng cháy chữa cháy: "Thế nào? Nhân viên phòng cháy chữa cháy có thể xông vào trước để cứu người ra được không?"

"Không được."

Vẻ mặt của đội trưởng đội phòng cháy chữa cháy rất ngưng trọng, trầm giọng nói: "Người của chúng tôi đã thử rồi, có ba người đi vào nhưng không bao lâu sau đã trở ra, hơn nữa vừa ra cửa lập tức hôn mê luôn."

"Thêm nữa, lửa này thật sự rất kỳ quái, căn bản là không thể dập tắt được."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK