• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Việc cúng bái hành lễ này phải làm như thế nào?

Tô Mục Nhiên không hiểu cũng không biết rõ, trước đây ông cụ chưa từng dạy cho hắn những thứ này.

Tìm một bàn gỗ vuông, lại tiện tay lấy thêm một ít hương nến trong cửa hàng, Tô Mục Nhiên mặc Đạo bào bát quái, thắt lưng treo Dương Bình Trì Đô Công Ấn, cầm trong tay Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm, khóe miệng hơi động, nói lẩm bẩm ——

Nếu có người tới gần Tô Mục Nhiên, nhất định sẽ có thể nghe được một tiếng ca khá nhỏ bé.

Em là trái táo nhỏ của anh…

Khiến anh yêu em như si như dại…

Hai má ửng hồng…

Đốt cháy lượng calo của anh?

"Mẹ nó!"

"Hết bài rồi!"

Bản thân Tô Mục Nhiên cũng cảm thấy hơi xấu hổ.

Chẳng lẽ bản thân mình lại há mồm kêu thiên linh linh địa linh linh, Thái Thượng lão quân nhanh hiển linh?

Thật sự là quá tục.

Dù sao thì ngay cả Trương Đại Niên đang đứng gần mình nhất cũng cách mình hơn tám mét.

Mình cứ hát một bài hát dân gian là được, dù sao hắn ta cũng không nghe được.

Mấy phút đồng hồ sau ——

Tô Mục Nhiên làm ra một tư thế thu kiếm vận khí, sau đó còn phun ra một ngụm trọc khí, cất cao giọng nói: "Tổng giám đốc Trương, không làm nhục sứ mệnh, bây giờ đã có thể bắt đầu."

Trên bàn gỗ vuông phía trước có một cái hố to.

Cái hố này vừa được máy đào ra cách đây không lâu.

Dưới đáy hố có một quan tài bằng đá.

Xem ra hẳn quan tài bằng đá này đã có lịch sử rất lâu đời rồi, ngoại trừ quan tài ra còn có một vài vặn vật, hẳn là thứ được chôn cùng nữ quỷ áo đỏ.

Ô ô ô ô.

Một trận gió thổi qua.

Không biết nữ quỷ áo đỏ vừa ẩn thân ở nơi nào, hiện tại đang phiêu phù qua đây, thoáng cái đã chui vào bên trong quan tài bằng đá.

Cô ấy rất suy yếu.

Cũng phải thôi...

Tô Mục Nhiên vừa tới đây đã đi tìm cô ấy, sau đó nghiền ép cô ấy.

Thậm chí nữ quỷ áo đỏ còn hoài nghi không biết thằng này có sở thích kỳ quái gì hay không?

Ở xung quanh đây có rất nhiều công nhân đang vây xem

Người càng nhiều thì huyết khí càng nặng, nữ quỷ áo đỏ hư nhược tới mức tạm thời chỉ có thể ở lại bên trong quan tài đá, không dám xuất hiện.

Trương Đại Niên cầm kèn đồng nhỏ, lớn tiếng nói: "Các công nhân các anh em, hôm nay tôi mời Tô đại sư tới làm phép, đã diệt trừ mấy thứ bẩn thỉu trên công trường này, mà thứ ở bên dưới đây cũng sẽ được xử lý nhanh thôi, mọi người cứ an tâm làm việc."

Hắn ta lại động viên một lần.

Những công nhân kia tận mắt thấy cách làm của "đạo sĩ", lại thấy đạo sĩ có thể moi ra một cỗ quan tài, cũng an tâm không ít.

Trở lại bộ hạng mục.

Tô Mục Nhiên cởi Đạo bào bát quái, đổi lại một bộ quần áo thể thao.

Trương Đại Niên cầm chặt một bao lì xì đi tới.

"Tô tiên sinh, chuyện hôm nay thật cảm ơn cậu, đây là chút tâm ý của tôi, cũng chỉ thể hiện một chút sự tôn kính của tôi thôi, xin cậu nhận lấy đi."

Tô Mục Nhiên tiếp nhận bao lì xì.

Độ nặng rất đủ.

Đoán chừng phải có hơn một vạn tệ.

Hắn đặt bao lì xì kia lên bàn, nói: "Một vạn tệ này giúp tôi quyên tặng cho người nhà của Lý Tiểu Quyên đi, tôi đã nghe thấy có mấy công nhân nghị luận với nhau, tình huống trong nhà Lý Tiểu Quyên không tốt lắm."

"Quan tài đá cùng mấy vật bồi táng bên trong không được động tới bất kỳ thứ gì. Mấy thứ này ông phải đích thân giám thị, kéo tới chỗ chôn."

"Được rồi, ông phái một người đưa tôi trở về đi."

Tô Mục Nhiên vừa nói xong, trong đầu lại truyền đến một tiếng nhắc nhở của hệ thống.

"Keng."

"Ngươi trợ giúp nữ quỷ áo đỏ hoàn thành tâm nguyện, thu được điểm công đức +20."

Sắc mặt Tô Mục Nhiên hơi động một chút, trong mắt có chút vui mừng.

Siêu độ vong hồn, có khen thưởng.

Nhưng chỉ trợ giúp nữ quỷ áo đỏ "dọn nhà" cũng không phải siêu độ, căn bản là Tô Mục Nhiên chưa từng nghĩ tới chuyện có thể kiếm được điểm công đức, dù sao khi hắn mới tới công trường cũng đã có thể kiếm được 15 điểm công đức từ trên người nữ quỷ áo đỏ.

Lần khen thưởng này hoàn toàn là niềm vui ngoài ý muốn.

Hơi chuyển động ý nghĩ một chút, hắn mở hệ thống.

Tính danh: Tô Mục Nhiên

Giới tính: Nam

Tuổi tác: 23

Thân phận: Truyền nhân đời thứ sáu mươi sáu của Long Hổ Sơn

Công pháp: Thái Huyền Kinh

Phù chú: Tam Động Pháp Lục

Tu vi: 92 điểm.

Luyện Thể: 4.6 điểm

Điểm công đức: 115 điểm (chuyển đổi)

Pháp bảo: Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm, Dương Bình Trì Đô Công Ấn

Rầm.

Mới vừa mới mở ra hệ thống còn chưa kịp tỉ mỉ nghiên cứu, đột nhiên "màn hình điện tử" trong đầu biến thành đen thui.

"... ..."

Tô Mục Nhiên ngây ngẩn cả người.

Mẹ nó?

Đây là tình huống gì?

Mười lăm phút sau, hệ thống lại khôi phục bình thường.

Tính danh: Tô Mục Nhiên

Giới tính: Nam

Tuổi tác: 23

Thân phận: Truyền nhân đời thứ sáu mươi sáu của Long Hổ Sơn

Công pháp: Thái Huyền Kinh

Phù chú: Tam Động Pháp Lục

Tu vi/Giá trị pháp lực: 92/200(+)

Luyện Thể/HP: 460 thẻ /1000 thẻ (+)

Điểm công đức: 115 điểm (chuyển đổi)

Không gian trữ vật: 1 mét vuông (+)

Pháp bảo: Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm, Dương Bình Trì Đô Công Ấn

"Đây là... hệ thống thăng cấp?"

Tô Mục Nhiên ngẩn người.

Cái hệ thống hố cha này không có tinh linh hệ thống, cũng không có hướng dẫn sử dụng, ngay cả thăng cấp cũng vô cùng đột ngột, không biết nhắc nhở chủ của nó một tiếng.

Trương Đại Niên đích thân đi giám sát công việc "dọn nhà" giúp nữ quỷ áo đỏ, cho nên chỉ phái tài xế đưa Tô Mục Nhiên trở về.

Ngồi trên xe, Tô Mục Nhiên nghiên cứu hệ thống sau khi thăng cấp.

"Pháp lực 92, hẳn là chỉ giá trị pháp lực trước mắt, còn con số 200 này... chẳng lẽ là cực hạn của giá trị pháp lực?"

"Mà dấu cộng phía sau là có ý gì?"

Tô Mục Nhiên hơi chuyển động ý nghĩ, nhất vào dấu "+" kia.

Điểm công đức -1.

Giá trị pháp lực: 102/210.

Phương diện Luyện Thể cũng được tăng lên, hiện ra số liệu càng cặn kẽ hơn.

4.6 điểm Luyện Thể, biến thành 460 thẻ khí huyết.

Mà hiện tại hạn cực hạn khí huyết của Tô Mục Nhiên là 1000 thẻ.

Thử một cái.

Điểm công đức -1.

HP: 510 thẻ /1050 thẻ.

"Con mẹ ngươi!"

Tô Mục Nhiên không nhịn được trực tiếp tuôn ra một câu chửi bậy.

Lúc trước một điểm công đức có thể tăng một điểm Luyện Thể, sau khi chuyển hóa từ điểm luyện thể ra thì nó tương đương với 100 thẻ khí huyết... Mà bây giờ, trực tiếp giảm đi phân nửa?

Tài xế ngồi phía trước sợ hết hồn.

Hắn ta quay đầu, mới vừa mở miệng muốn nói chuyện.

"Không sao, ông lo lái xe đi."

Hít một hơi thật sâu, Tô Mục Nhiên an ủi bản thân mình, lại thay đổi ý nghĩ: "Hẳn là Luyện Thể khác với pháp lực, càng về sau sẽ càng khó đề thăng hơn đúng không? Nếu là như vậy cũng có thể giải thích được."

"Cực hạn của giá trị pháp lực cùng cực hạn của HP hẳn là đại biểu cho một trạm kiểm soát quá trình tu luyện của mình, cũng chính là bình cảnh, mà điểm công đức có thể tăng giá trị pháp lực cùng HP tới mức cao nhất, điều đó không phải đồng nghĩa với... con đường tu luyện của mình sẽ không tồn tại bất cứ bình cảnh gì sao?"

Nghĩ tới đây, tất cả phiền muộn trước đó của Tô Mục Nhiên bị quét sạch, khóe miệng cũng vểnh lên.

Về phần không gian trữ vật?

Cái đồ chơi này chính là thứ ý trên mặt chữ.

Tô Mục Nhiên hơi chuyển động ý nghĩ một chút.

Quét.

"Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm" cùng Đạo bào bát quái vẫn đang ở bên cạnh đột nhiên trực tiếp tan biến không còn dấu tích.

Quét.

Lại xuất hiện.

Ngay khi Tô Mục Nhiên chơi đùa vui vẻ tới mức quên trời đất, Lý Tiểu Long lại gọi điện thoại tới.

"Tô... Tô đại sư, Liễu Kim Long... đã chết!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK